Tokeru chỉ lướt qua một số tri thức trong đầu rồi ngừng lại, bắt
đầu lấy thức ăn từ hệ thống kho đồ, ăn ngấu nghiến, 24 h đồng hồ
không ăn, cơ thể đã rất mệt mỏi.
Xem ra sau này phải tích trữ chút đồ ăn, đề phòng mọi trường
hợp…vừa ăn Tokeru vừa thầm nghĩ.
Ăn uống no nê xong, Tokeru cũng bắt đầu suy nghĩ việc tiếp theo phải
làm. Đầu tiên là cần phải xây dựng một khu vực lò nung mới, lò nung
cũ không thể dùng để rèn kiếm được nhưng giữ lại để sau này gia
công một số thứ vẫn có thể được.
Tiêp theo đó là cải tạo một khu vực để làm khu vực luyện quặng
thép. Ở đây lại phải dùng một lò nung kiểu khác, nơi này phải đủ
rộng, khô ráo và thông khí phải tốt. Các công đoạn khác tuy phức
tạp nhưng lại không cần cải tạo gì, có thể làm trong một căn phòng
trống cũng được.
Tokeru cũng cần phải thuê người trợ giúp. Thông thường các xưởng rèn
kiếm khác sẽ để các đồ đệ làm việc này, khi đó các đồ đệ sẽ ở
luôn tại xưởng rèn, vừa học rèn kiếm với thầy, vừa làm quen dần
dần.
Tokeru sẽ không làm theo kiểu này, thứ nhất là không có thời gian để
đào tạo mấy kẻ không biết gì, thứ hai là Tokeru cũng chẳng muốn thu
đồ đệ gì. Đơn giản là Tokeru không có chút danh tiếng nào và hắn
chưa đến 17 tuổi, tuổi này đi làm đồ đệ người ta nghe còn hợp lí.
Nghe nói chủ lò rèn cũ ra biển làm hải tặc cũng không phải là kéo
theo cả tiệm rèn đi theo, mà là đi một mình, gia nhập băng hải tặc
khác. Như vậy những người làm cũ có thể thuê lại để dùng luôn. Ít
nhất cũng có chút ít kinh nghiệm sẵn rồi chứ ?
Định sẵn các loại kế hoạch, Tokeru cũng xuất phát đi làm việc,
vòng qua mấy con phố, tìm đến nhà Yuba nhờ hắn trợ giúp.
“Thế nào, tìm được công việc chưa ? “.
“Chưa tìm được, ngày hôm qua đi tương đối nhiều chỗ, người như tôi
cũng không làm được mấy việc cần đầu óc, có lẽ tôi sẽ ra cảng bốc
vác, nơi đó không bao giờ thiếu việc .”
“Ừm, hay là đến tiệm rèn của ta đi, ta cũng cần tìm mấy người,
tiền lương sẽ cao hơn ngươi đi bốc vác “.
“Thật không senpai ? ta không có tí kinh nghiệm nào cả “.
“Không có thì học, quyết định vậy đi “.
Tokeru cũng không có nói dối, mời một người mình có thể tin tưởng
trong tiệm rèn rất quan trọng, không thể dùng toàn người mới được.
“Cảm ơn senpai “.
Yuba nghiêm túc cúi đầu, làm nghề rèn này rất khá, nếu tiệm rèn
thu nhập được thì về sau cũng càng tốt hơn, Yuba cũng tin tưởng
tuyệt đối vào Tokeru chắc chắn sẽ làm ăn khấm khá.
Tokeru cũng cười cười, tên Yuba này dở hơi một chút nhưng làm người
không tệ, có thể đào tạo thêm.
“Được rồi, đi tìm ít thợ xây, nếu nhanh gọn thì trong hôm nay khởi
công làm luôn”.
Yuba cũng gật đầu dẫn đường, rất nhanh thì Tokeru tìm được đám
người ưng ý, có kinh nghiệm, làm việc nhanh nhẹn, quan trọng nhất là
đã từng xây dựng tiệm rèn rồi.
Lập tức Tokeru thảo luận với người đại diện về các loại kiến trúc
và yêu cầu ký thuật, cách sắp xếp các loại kiến trúc hợp lí với
nhau. Người đại diện này cũng gật đầu liên tục, nhìn nhìn một chút
mới nói :
“Tokeru san, đây là một công trình nhỏ, ước tính mất khoảng 5 ngày
là xong, giá cả khoảng 20.000 belly “.
“Được, có thể tiến hành ngay sao ? “
“Đương nhiên rồi”.
Sau khi trả tiền đặt cọc, Tokeru cùng với Yuba đi tìm người làm. Đây
thật sự là một công việc khó, bởi vì không biết bắt đầu tìm như
thế nào, không có chút thông tin cụ thể. Tokeru cũng chạy đi hỏi ông
già Shiki, biết đâu lão già này biết chút gì.
“Ta không biết thông tin của mấy người làm đó, chỉ biết rõ có
khoảng gần 20 người, nếu như cần thiết ta sẽ giúp cậu liên hệ để
chế tạo các tờ thông báo, mag đi dán ở chỗ dễ nhìn, có lẽ sẽ có
tác dụng “.
“Được, vậy thì cảm ơn bác, hết bao nhiêu tiền tôi sẽ thanh toán luôn
khi lấy dây chuyền “.
Tokeru cũng đáp ứng, đây cũng là cách hay. Dù sao thì phải sau 5
ngày mới có thể bắt đầu làm ăn, chắc là cũng đủ để mọi người
đều biết. Tokeru dặn kỹ về yêu cầu tìm người của mình rồi bước
nhanh khỏi cửa tiệm kim hoàn.
Yuba đã chạy đi liên hệ để mua đất sét và một số công cụ cơ bản.
Sau khi có được việc làm, tên này hưng phấn nhiệt tình hơn nhiều, vỗ
ngực đùm đụp đảm báo sẽ làm gọn gàng.
Tokeru cũng đi tìm trụ sở của CAS thương đội, thương lượng về việc
mua một ít quặng sắt cùng than củi.Tùy tiện hỏi một người đi
đường, Tokeru rất nhanh đi đến trước cửa của thương hội.
Vị trí địa lí rất đẹp, diện tích rộng, đi ra bến cảng cũng rất
thuận tiện, mua miếng đất này có lẽ cũng tốn không ít tiền. Tokeru
ngước mắt nhìn lên bảng hiệu, miệng giật giật, thương hội này không
phải thương hội số 1 tại đây nhưng cũng thuộc dạng lắm tiền nhiều
của, thuê người làm cái bảng hiệu đẹp một chút khó lắm hay sao ?
Cũng không quan tâm kỹ đến mấy vấn đề này, Tokeru cất bước vào
thương hội, ánh mắt chầm chậm lướt qua các khu vực, trái với biển
hiệu bên ngoài, bên trong sắp xếp rất đẹp và gọn gàng. Đang nhìn
ngó xung quanh thì có một vị tiếp tân nữ đến gần, mở miệng hỏi :
“Tôi có thể giúp gì không, thưa quý khách ? “.
“À, tôi tìm Francis, cứ nói là Tokeru đến gặp “.
“Thì ra là Tokeru senpai, xin ngài đợi một chút, sẽ rất nhanh thôi “.
Vị tiếp tân nữ này lập tức hưng phấn nói to, mặt đỏ bừng chạy đi
thông báo. Mấy người trong thương hội nghe được liền quay đầu lại,
Tokeru cũng nhìn thấy vài gương mặt quen thuộc, mấy người này nhìn
thấy Tokeru sau lập tức nhảy lên hô to rồi chạy đến :
“Senpai”.
“Ồ, đã lâu không gặp mọi người “.
Mấy người tập trung một chỗ nói chuyện, đám người khác thì ghé
đầu bàn tán.
“Thì ra đó là Tokeru senpai, nhìn không thấy có gì đặc biệt a, hắn
đã chém chết Seaking thật sao ? “.
“Chẳng phải nói Tokeru senpai tay dài quá đầu gối, cầm thanh kiếm
dài 3 mét sao ?”.
“Nhìn rất đẹp trai, bờ mông thật sự gợi cảm “.
…
Tokeru cũng nghe loáng thoáng được, mặt lập tức đen sì, cái gì tay
dài quá đầu gối, cầm kiếm dài 3m, ta đâu phải đám khỉ đầu chó của
Mihawk. Còn có cái gì đẹp trai, bờ mông gợi cảm ? Phụ nữ xinh đẹp
nói lời này thì không sao, ngươi đây một gã đàn ông cao lớn nói lời
này là sao ? Chẳng lẽ đàn em của Ivankov xuất hiện tại biển Đông ?
Cũng may, rất nhanh Francis liền xuất hiện, tười cười mời Tokeru đi
vào phòng nói chuyện, lúc này đám người mới giải tán đi làm việc.
Francis mang Tokeru vào phòng làm việc, rót chén trà đưa cho Tokeru
rồi mở lời :
“Mời dùng trà, cậu đã tìm được chỗ ở chưa, nếu còn chưa tìm được,
tôi có thể giúp bất kì lúc nào “.
“Cảm ơn, tôi đã có chỗ ở rồi, hôm nay đến tìm ông là muốn mua một
ít sa thiết, than gỗ , than đá, các ông có nguồn hàng không ? “.
“Cái này thì đơn giản, cái khác không dám nói, chỉ riêng vật việu
thô, chúng tôi đứng đầu biển đông này “.
“Vậy thì tốt, vật liệu của tôi mua rất đặc thù, ông có hàng mẫu
chứ ? “.
“Đương nhiên là có rồi, chúng tôi để nó ở kho hàng, bây giờ có thể
đi xem “.
“Tốt”.
Tokeru cùng Francis cũng không có nói nhiều, lập tức đứng dậy đi đi
đến kho hàng. Thương hội này có 3 kho hàng lớn đều đặt ở cách bến
cảng không xa, trong đó kho hàng chứa vật liệu thô nằm rất gần trụ
sở thương hội, đi bộ chỉ khoảng 10 phút là đến.
Thương hội này chỉ là thương hội cỡ vừa, tuy nhiên lại rất mạnh về
các loại vật liệu thô, đặc biệt là than, dầu mỏ, sa thiết,… Francis
có thể tự hào tuyên bố, nếu tiếp tục thống trị mảng làm ăn này,
rất nhanh CAS thương hội cũng trở thành thương hội lớn nhất tại biển
Đông này.
Tokeru cũng có chút phục Francis ánh mắt, khi các thương hội khác
điên cuồng chiếm giữ lấy các mảng làm ăn béo bở như ăn uống, mậu
dịch, thời trang… thì Francis lại cố gắng để độc quyền mảng nguyên
liệu cơ bản. Tất cả các loại hàng hóa đều phải dựa vào nguyên
liệu cơ bản, Francis không nghi ngờ gì đã tạo thành nền móng vững
chắc cho thương hội này.
Kho hàng này thật sự quá lớn, trong đó các loại vật liệu đều có
khu riêng để lưu trữ, tất cả ai bước vào kho hàng đều không được
phép hút thuốc, thậm chí còn không được mang theo diêm hay bật lửa.
Tokeru cũng không khó chịu cái gì, tất cả đồ của hắn đều vứt trong
kho hàng hệ thống, cũng không có vật liệu dễ cháy gì.