11 : Ra Biển


Hải Viên Lịch tháng 8 năm 1507, vua Hải Tặc Roger trước khi chết tạo
nên Đại Hải Tặc thời đại. Đã trải qua 7 năm thời gian, lượng người
ra biển truy tìm mộng tưởng, tìm One Piece không có dấu hiệu nào suy
giảm, ngược lại ngày càng ra tăng, theo đó làm lung lay nghiêm trọng
vị thế thống trị của Hải Quân trên biển cả.

Đông Hải, tại một làng chài nhỏ vô danh, Tokeru đứng trên khoang
thuyền, khoanh tay ngắm mặt trời mọc. Vẻ đẹp của biển cả luôn tràn
đầy thần bí lôi kéo người ta ra biển truy tìm ước mơ của mình.
Tokeru đến thế giới này đã nửa năm, trải qua thời gian tập luyện
chăm chỉ, đến hôm nay cũng đã đủ điều kiện để truy tìm ước mơ của
mình.

“Hẹn gặp lại … quê hương của ta “.

Tokeru quay lại nhìn hòn đảo nhỏ đã dần dần khuất xa, có chút thổn
thức lẩm bẩm.

“Lần đầu tiên ra biển ai cũng vậy, thư giãn đi chàng trai “ Francis
quản lí vỗ vỗ vai Tokeru nói, khuôn mặt đầy vẻ chiêm nghiệm, hằn lên
vẻ tang thương .

“Ừm “.

“Anh em, chào mừng thành viên mới của thương đội nào, mở tiệc, mở
tiệc “.

Francis lập tức hô to.

Tokeru mắt trợn tròn, chiêm nghiệm cuộc sống đâu? khuôn mặt tang thương
đâu ? thay đổi thời tiết nhanh như vậy ?

Đám người trên thuyền cũng gào lên đáp lại, rất nhanh liền bưng ra
rượu Rum, các loại thịt, cá, lập tức nổi lửa nấu nướng, bộ dáng
tuyệt đối là chuyên nghiệp.

“Uống, uống “.

“Cạn, cạn, cạn”.

Tokeru cũng không có nói nhiều cái gì, lập tức nhảy vào cuộc vui.

Ca hát, nhảy múa, uống rượu mãi đến tận trưa mới kết thúc. Cũng
đã lâu lắm rồi Tokeru không thoải mãi như vậy, đông người vui vẻ, gần
sáu tháng một mình tu luyện thật sự làm Tokeru phát chán.

Rượu Rum trên thuyền cũng không có độ cồn quá cao, nhưng uống rất
thoải mái, đơn giản nhanh gọn giá thành rẻ, tuyệt đối là loại rượu
ưa thích của người đi trên biển. Tất nhiên khi ở trên thuyền cũng
không được phép uống say bất tỉnh, dù sao còn phải làm việc.

Tokeru cũng về phòng nghỉ ngơi, phòng nhỏ ghép hai người, ở cùng
với Tokeru là một thanh niên da ngăm đen, khuôn mặt thật thà tên Yuba,
cũng làm nghiệm vụ bảo vệ trên tàu.

Thương hội này là thương hội cỡ vừa, chỉ có khoảng gần 50 người
trong đó hơn một nửa là bảo vệ. Mặc dù không phải chuyến ra khơi
nào cũng cần đến bảo vệ nhưng ông chủ của thương hội lúc nào cũng
đảm bảo đủ quân số. Đi thuyền trên biển tuyệt đối không thể qua loa,
bất kì lúc nào cũng phải đối mặt với hải tặc,khi đó bảo vệ phải
sẵn sàng hi sinh.

Đây tuyệt đối là công việc nguy hiểm nhưng thu nhập không tệ, chỉ cần
khỏe mạnh là có thể làm. Đương nhiên, những bảo vệ mạnh mẽ như
Tokeru tuyệt đối là hàng hot. Quản lý thương hộ này cũng hào phóng
trả cho Tokeru 10.000 Belly, gấp 5 lần bảo vệ bình thường cũng trang
bị cho Tokeru một cây mã tấu nhưng Tokeru từ chối, dù sao đã có kiếm
rồi.

Yuba hôm đó cũng chứng kiến Tokeru vác con hổ đến bán cho thương hội
nên cũng rất phục Tokeru. Biết được Tokeru ở cùng phòng vói mình
lập tức hưng phấn, luôn miệng kêu ‘ Senpai’.

Vì việc này Tokeru cũng cười khổ, Tokeru thân thể rắn chắc cao to
nhưng mới 16 tuổi, Yuba đã 26 tuổi, mặt đen, nhăn như ông cụ lại luôn
miệng kêu ‘Senpai’, thương đội ai nhìn thấy cũng phì cười.

Tokeru đã lên thuyền ra biển được một tuần, buổi sáng vẫn luyện thân
thể, luyện kiếm, buổi tối nếu có trăng sao thì luyện Chiêm Tinh
Quyết, thỉnh thoảng lại mở tiệc, cuộc sống trôi qua không tệ.

Tokeru đã cảm nhận được ‘vạn vật hô hấp’, chính thức trở thành một
kiếm sĩ, thật ra cái gọi là vạn vật hô hấp cũng tương tự như giác
quan thứ 6 năng lực. Năng lực này có điểm giống với khuếch đại cảm
giác mà Tokeru tu luyện được trước đó, điểm khác là năng lực này
là cảm ứng tất cả mọi vật, hình thành đặc thù cảm ứng còn
khuếch đại cảm giác là cảm nhận nguy hiểm tiềm tàng dù chưa thành
hình. Tất nhiên ‘vạn vật hô hấp’ khó tu luyện nhưng vẫn dễ hơn so
với tu luyện khuếch đại cảm giác.

Sau khi cảm ứng được ‘vạn vật hô hấp’ thì sẽ cảm nhận được điểm
có năng lượng yếu nhất trên vật thể, kiếm sĩ tiến hành công kích
vào điểm yếu nhất đó là có thể chặt đứt được vạn vật, đương nhiên
vật thể càng cao cấp thì càng có ít điểm yếu.

….

“Thuyền trưởng, phát hiện thương thuyền cách đây 5 km”.

“Thương hội gì ? “.

“CAS thương đội”.

Thương đội cỡ vừa… con mồi ngon.

“Chuẩn bị đánh cướp “.

Tên thuyền trưởng gào to.

“Đuổi theo “.

….

Thương thuyền vẫn không hay biết gì, tiếp tục di chuyển.

Đến gần một hòn đảo nhỏ, Francis cho thuyền ghé vào bến cảnh, bắt
đầu mua nguyên vật liệu. Tokeru cũng bước xuống thuyền, mở Haki quan
sát quét qua, lập tức thấy đám hải tặc đã cách khoảng 2 km. Tokeru
cau mày, kéo lại Francis.

“Có hải tặc, cách chúng ta 2km “

“Cậu chắc chắn chứ ? “

“Chắc chắn “

Francis ngưng trọng gật đầu, bắt đầu chỉ huy người chuẩn bị, gặp
hải tặc cũng không nhất định phải chiến đấu, tai Đông Hải, CAS thương
đội cũng coi như có tiếng tăm, mấy băng hải tặc cỡ vừa và nhỏ cũng
chưa chắc đã dám cướp bóc. Dù sao thương hội cũng có không ít bảo
vệ.

Tàu thương hội đã dừng hẳn, bây giờ khoảng cách tàu hải tặc quá
gần, không kịp lên tàu tránh né, lập tức chuẩn bị tác chiến hợp
lí hơn.

Rất nhanh, cờ hải tặc lù lù xuất hiên trong tầm mắt, đám bảo vệ
cũng nắm chặt mã tấu, nhìn chằm chặp vào thuyền hải tặc đang tới
gần. Thuyền hải tặc này nhỏ hơn thương thuyền rất nhiều, cánh buồm
cũng còn mới, tốc độ cũng nhanh hơn thương thuyền chở đầy đồ.
Khoảng cách gần như vậy nếu lên thương thuyền chạy trốn thì đa phần
là sẽ bị đuổi kịp và phải giao chiến trên biển.

“Đó…đó là băng hải tặc Francois, thuyền trưởng là Francois l'Olonnais,
hải tặc được treo giải thưởng 6 triệu Belly “ .

Một thuyền viên run rẩy nói. Francis cũng vẻ mặt khó coi nhìn lên
thuyền hải tặc, băng hải tặc không phải là băng hải tặc cỡ lớn gì,
điểm đáng sợ là băng hải tặc này rất điên cuồng và tàn bạo. Nghe
nói thuyền trưởng Francois l'Olonnais đã từng ăn tim của đối thủ
hắn.Hắn cũng luôn mặc một bộ áo giáp sắt bao bọc nên không thể bị
thương, hải quân đã từng vây quét nhưng hắn vẫn may mắn trốn thoát.
Hôm nay khó tránh một trận chiến.

Đám bảo vệ cũng có chút bồn chồn, không thể chém bị thương thì
làm sao có thể chiến thắng ? Đám bảo vệ cũng rất sợ hãi sự tàn
bạo của hắn, ăn tim đối thủ, tuyệt đối là hành động của ác ma.

Tokeru cũng không biết “truyền thuyết “ của tên hải tặc này, chỉ cần
nghe thấy 6 triệu Belly là Tokeru lập tức sáng mắt lên, bắt được giao
nộp cho hải quân là mình lập tức có được món tiền lớn, đủ quay 6
lần vòng quay màu đồng. Phải biết Tokeru cũng chỉ còn hơn 400.000
belly, đến LogueTown cũng phải mở lại tiện rèn, cần tiền mới có
thể làm được.

Thuyền hải tặc đã đi đến rất gần, nhàn nhã cả tuần liền, Tokeru
cũng muốn hoạt động chút chân tay, dù sao không làm gì, nhận tiền
thuê cũng thấy ngại, đặc biệt còn kiếm được món tiền lớn. Tokeru
cũng đã quét qua con thuyền, có không ít tiền tài, vật có giá trị,
dù không biết giá trị bao nhiêu nhưng hệ thống có thể thu về a.

Tokeru chống kiếm đứng cạnh Francis, ánh mắt lạnh nhạt. Francis nhìn
sang, ánh mắt có chút sáng lên, vị này đã giết chết một con hổ
lớn, không biết có thể hay không.

“Có thể đánh thắng không ? “

“Có thể”

Francis an tâm hơn không ít. Đám bảo vệ cũng sáng mắt lên, đặc biệt
là Yuba, ánh mắt đơn giản là sáng chói. Đang đắc ý, Tokeru liếc qua
Yuba, lập tức giật nẩy mình, tên thần kinh này không phải gay lọ
chứ.

Thuyền hải tặc rất nhanh liền neo đậu, một đám hải tặc cầm mã tấu
gầm thét nhảy lên bờ, một tên còn mang theo cuộn vải trải từ thuyền
xuống đến bờ, điệu bộ 10 phần nịnh hót. Thấy cảnh này, Tokeru mắt
trợn tròn, mẹ nó ngươi nghĩ đi trên thảm đỏ có thể trở thành quý
tộc hay sao ?

Mấy tiếng nặng nề vang lên, 1 tên hải tặc xuất hiện trên cầu thang,
trên người mặc bộ giáp dày, nặng, kín đáo. Tay phải cầm mã tấu,
tay trái cầm điếu hút thuốc, khuôn mặt mười phần hung ác. Cười khát
máu :

“CAS thương đội, hôm nay coi như có chút may mắn, đầu hàng thì chết
toàn thây, không đầu hàng ta băm thành thịt vụn làm mồi cho cá”

Bầu không khí lập tức trở lên căng thẳng, mấy người bảo vệ đều có
chút phát run.

“Chuẩn bị xuất phát đi, ta sẽ xử lí hắn “.

Tokeru ngáp ngáp mở miệng.

Đám người hai bên lập tưc im re, cằm đều nhanh rơi xuống đất.

“Khốn kiếp, nghe cho kỹ, ta là …. “.

“Ta không muốn biết “.

Tokeru lập tức ngắt lời.

“Ngươi là đồ vật gì, dám ngắt lười thuyền trưởng, ngươi nhất định
phải chết “.

Francois l'Olonnais chưa nói gì, đám thuyền viên đã nhao nhao lên vây
chặt lấy Tokeru mở miệng uy hiếp.

Tokeru chán ghét liếc mắt nhìn đám hải tặc bao vây, cũng chẳng buồn
dài dòng nữa.

“Battojutsu”.

Đơn giản hiệu quả, đây là chiêu cơ bản mà mỗi kiếm sĩ nhất định
phải biết.

Không có chút nào phản ứng, đám hải tặc vây nhốt Tokeru đều mất
đầu, máu tươi trào ra thành dòng. Cả đám người sợ hãi nhìn Tokeru,
thậm chí còn không có ai thấy, Tokeru rút kiếm lúc nào.

“Một đám không có truy nã hải tặc, giết chỉ làm phí thời gian “.

Tokeru từng bước từng bước đến trước mặt của Francois l'Olonnais,
lạnh nhạt mở miệng.

Francois l'Olonnais ánh mắt kinh dị nhìn Tokeru, chợt nghĩ đến gì đó,
hắn cười to.

“Ngươi cho rằng có thể lấy mạng của ta hay sao? Buồn cười, bộ giáp
của ta là bất bại “.

“Ngu ngốc “.

Tokeru cũng chẳng muốn nói thêm, lập tức rút kiếm chém

Leng keng, xùy.

Lập tức một vết máu hình chữ X phun ra trước ngực của Francois
l'Olonnais.

“Làm…làm sao có thể “.

Francois l'Olonnais và đám hải tặc trợn mắt nhìn vết thương trước
ngực, áo giáp của hắn đã bị chém thành 4 phần, vết thương sâu đến
tận xương. Francois l'Olonnais cũng chậm chậm ngã xuống. Tokeru lập
tức vung kiếm lao vào đám hải tặc, chỉ vài ba đường kiếm, đã không
có một hải tặc nào còn sống.

Đám người Francis cũng trợn tròn mắt nhìn Tokeru, không khí khẩn
trương còn chưa rút đi, Tokeru đã kết thúc xong chiến đấu. Chỉ mấy
đường kiếm, một đám hải tặc 30 người chỉ còn mỗi Francois l'Olonnais
là còn thoi thóp. Francis cũng nuốt nước miếng nhìn Tokeru, hắn biết
Tokeru mạnh mẽ nhưng không nghĩ là lại mạnh đến trình độ này.

“Còn nhìn cái gì ? thu dọn chiến đấu đi, còn nữa, cho tên kia một
ít thuốc cầm máu, xích lại, đừng để hắn chết “.

“ Vâng “.
]

Một đám bảo vệ hưng phấn trả lời, ánh mắt đầy sùng bái.

Tokeru cũng không để ý đến đám người này, bắt đầu bước lên tàu Hải
tặc, haki quan sát quét qua, lập tức thấy được khu vực chứa đựng
tiền tài, phất tay thu về kho đồ, Tokeru cũng tiện tay thu về mấy
thuyền con cứu hộ, sau này có thể cần đến.

Sau khi xác định chắc chắn là không còn món đồ giá trị gì, Tokeru
cũng trở về thuyền của thương hội, chiếc thuyền hải tặc cứ để cho
dân trên đảo này tận dụng đi.

Đám người thương hội như thường lệ dọn dẹp xử lí rất nhanh gọn,
xác đám hải tặc được đốt, các loại mã tấu, đao , kiếm chất đầy
trên khoang tàu chờ Tokeru về xử lí. Chiến lợi phẩm đương nhiên là
thuộc về người chiến thắng, đó là quy luật của biển cả, trước đó
Tokeru lên thuyền hải tặc lấy đồ cũng không ai phàn nàn ý kiến gì
cả.

Tokeru cũng không có hứng thú gì với đám binh khí kia, bảo Francis
tự phân chia rồi bước lên thuyền. Francois l'Olonnais được truy nã 6
triệu Belly đa phần bởi vì hắn ta quá tàn ác, thực lực của tên này
quá yếu, nếu không có bộ giáp có lẽ đã chết từ lâu. Còn việc
Tokeru tha không giết hắn đơn giản là bởi Tokeru không biết bao giờ
mới có thể đến trụ sở của Hải Quân, một hai ngày còn được chứ lâu
hơn thì da thịt bị phân hủy, nghĩ đến thôi đã muốn ói. Tất nhiên
Tokeru sẽ không thu một cái đầu người vào kho đồ.

“Tên này ngu một chút nhưng thu thập được không ít tiền tài a “

Nhặt ra một ít Belly, cũng được khoảng 2 triệu, Tokeru ra lệnh :

“Hệ thống thu về tài bảo”

Từ lần bị thu mất thanh kiếm đầu tiên, sau đó Tokeru đã cài đặt để
hệ thống chỉ thu về khi có lệnh.

“Thu về tài bảo : ngọc trai, vàng, đá quý … tổng cộng thu được 15
triệu Belly “

Tokeru hưng phấn xoa tay, 15 triệu Belly cộng thêm 2 triệu Belly tiền
mặt, hiện tại, Tokeru đã có 17 triệu Belly tiền mặt, thêm cái đầu
của tên Francois l'Olonnais đáng giá 6 triệu Belly. Như vậy ngay lập
tức Tokeru đã đủ tiền để thực hiện nhiều vòng quay a.

“Giết người cướp của mới là phương pháp kiếm tiền nhanh nhất a “

Tokeru cười hắc hắc lẩm bẩm, trước kia Tokeru rèn sắt tại làng nhỏ
cũng chỉ miễn cưỡng đủ ăn, có được hệ thống 6 tháng trời cũng
không thể tích được 1 triệu, bây giờ mới ra biển hơn một tuần đã
kiếm chác được 17 triệu tiền nạp hệ thống, 6 triệu gửi tại trụ sở
Hải Quân.

“Hệ thống quay thưởng 7 lần màu đồng vòng quay “

“Chủ nhân thu được vật phẩm: Rau cải 5 mớ, bàn chải đánh răng mạ
vàng 1 cái, rượu nếp 1 thùng, nước biển 69 giọt, nước mắt thủy
thần 1 giọt, áo choàng đen 1 cái, quần bơi họa tiết hoa hồng 100 cái
“.

Tokeru lập tức muốn khóc, lần trước thu được một rương kẹo cao su
Tokeru còn chưa ăn hết, hôm nay thậm chí còn vô lí hơn : rượu nếp 1
thùng, áo choàng đen, bàn chải mạ vàng còn có chút dùng được; rau
cải 5 mớ, nước mắt thủy thần là cái đệt gì ?

Còn nữa, nước biển làm cái gì ? còn 69 giọt . Càng vô lí hơn là
quần bơi, từ khi ăn trái ác quỷ, Tokeru không thể bơi được nữa, cho
uần bơi thì có thể làm gì ? lại còn họa tiết hoa hồng ?

Tokeru cũng không hy vọng vòng quay đồng có thể thu được vật gì tốt
nhưng ít nhất còn có thể sử dụng một chút chứ ?

Tokeru oán giận hệ thống một lúc lâu mới nói:

“Quay màu bạc vòng xoay “.

Đây cũng là lần đầu tiên Tokeru sử dụng màu bạc vòng xoay, hi vọng
nó có chút đồ tốt.

“Thu được vật phẩm không gian bước nhảy thẻ sử dụng 0/3
Tác dụng : đánh dấu vị trí, trong vòng 50.000 mét, không phân biệt
các loại không gian khác nhau,có thể nhảy qua”.

Đồ tốt a… Tokeru hưng phấn thầm nghĩ, đánh dầu vị trí trên thuyền,
chạy đến chỗ Thiên Long nhân đạp 1 cái, đợi Đại tướng xuất hiên,
dõng dạc mắng mỏ chính phủ thế giới rồi thực hiện bước nhảy không
giản. Nghĩ đến vẻ mặt của ngũ lão tinh là Tokeru lại muốn cười,
đương nhiên sau đó Tokeru sẽ trở thành tội phạm bị truy nã gắt gao
nhất, thế chỗ của Dragon.

“Có thể mang theo người khác được không ? “.

“Có thể, tối đa 5 người “.

Tokeru thoải mái cười cợt, lá bài tẩy a.Tokeru cất kỹ tấm thẻ này,
đảm bảo cho tấm thẻ này đặt ở vị trí dễ thấy. Vòng quay bạc thật
sự là đáng tin cậy hơn nhiều a, xem ra vòng quay đồng sau này quay ít
một chút, tích lũy sử dụng cho vòng quay cao cấp hơn.

Tokeru cũng kiểm kê lại kho đồ, bỏ đi 5 mớ rau với 69 giọt nước
biển, Tokeru nghĩ nghĩ lại giữ lại quần bơi họa tiết hoa hồng, áo
choàng, rượu, bàn chải đánh răng. Đang đinh bỏ đi nước mắt nữ thần,
Tokeru mới liếc qua công dụng của nó : thu được hải thần chúc phúc.

“Hải thần chúc phúc ? là cái gì chẳng lẽ còn có thể biết bơi hay
sao ? “.

“Có thể “.

Tokeru ngẩn ra một chút, chợt bắt đầu mững rỡ như điên, bơi lội a,
chỉ nghĩ đến thôi mà Tokeru hưng phấn không thể tự kiềm chế. Khi ăn
trái ác quỷ, Tokeru đã xác định rõ ràng là mình cả đời sẽ không
thể bơi được nữa, đây là điểm yếu cố hữu của trái ác quỷ, mất đị
khả năng bơi lội, Tokeru cũng mất đi khả năng tác chiến dưới nước,
thậm chí chỉ cần rơi xuống biển thôi cũng đủ chết đuối. Thêm một
lí do nữa là rất nhiều hộp quà của hệ thống đều xuất hiên giữa
biển cả, không thể bơi làm Tokeru càng khó có thể lấy được.

“Sử dụng như thế nào ? “.

“Uống là được “.

Tokeru không thể chờ đợi ngửa đầu uống hết giọt nước này, cũng
không cảm thấy gì đặc biệt, Tokeru cũng thay quần bơi, chạy xuống
biển.

Quả nhiên không hề mất sức a …. Tokeru hưng phấn vẫy vùng, trải
nghiệm cảm giác bơi giữa biển cả, thủy thần chúc phúc không chỉ
giúp Tokeru lấy lại khả năng bơi còn làm Tokeru có thể dễ dàng nhìn
rõ dưới nước, không có gì khác biệt so với trên bờ, khả năng giữ
hơi lâu hơn trước.

Bơi lội chán chê hồi lâu, Tokeru mới bước lên bờ, một đám người trên
thuyền đều đồng thanh hô to :

“Tokeru senpai “.

“Đệt “.

Tokeru lập tức giật nảy mình, sau chuyện chém hải tặc vừa rồi, đám
người này giống hệt như Yuba, nhìn thấy Tokeru là mắt sáng chói, mở
miệng gọi ‘Senpai’ ngọt như mía. Tokeru còn thấy mấy tên ánh mắt
thỉnh thoảng lại quét về phía quần bơi của mình, vẻ mặt kia, ánh
mắt kia tuyệt đối là gay lọ.

“Không cho phép gọi senpai “.

“Vậy phải gọi là gì ? “.

“ Các ngươi có thể gọi ta là Michael Phelps “.

“Chúng tôi nghe ngài , Tokeru senpai “.

“Đệt “.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #11