10 : Thương Hội


Tokeru lững thững đi về phía bến cảng, vừa đi vừa có chút buồn
bực, rõ ràng có kho đồ mà vẫn phải khuân vác thủ công, lần trước
đi lấy than và quăng sắt cũng vậy. Tokeru cũng không muốn giải thích
cái gì, thôn dân ở đây không biết gì về biển cả rộng lớn bên ngoài
thậm chí còn không nghe nói qua trái ác quỷ, Tokeru cũng không muốn
lưu lại ấn tượng dị dạng tại nơi đây, tốt xấu gì cũng là quê hương.

“Ra biển rồi là có thể thoải mái sử dụng a “.

Đúng vậy, Tokeru đã có ý định ra biển, theo sức ăn tăng dần, hiện
tại Tokeru cũng đã làm không đủ ăn. Tiếp tục ở đây, Tokeru cũng không
kiếm được thêm tiền để nạp vào hệ thống, mấy loại sáng chói vòng
quay làm Tokeru thèm chảy dãi. Thêm nữa ra biển thì Tokeru có thể đi
thu thập các loại hộp quà, Tokeru có cảm giác hộp quà sẽ làm tăng
sức mạnh của mình lên rất nhanh.

Hôm nay là ngày thương đội đến trao đổi hàng nên bến cảng tập trung
rất đông người, các loại nhu yếu phẩm, nguyên nhiên liệu chất chứa
đầy tại bến cảng.

“Cái… cái gì kia “.

Một vị bác gái trợn tròn mắt run rẩy chỉ về phía Tokeru, không cõ
cách nào, con hổ này thật sự quá bắt mắt, hình thể lớn gấp đôi
một con trâu, màu lông đầy vẻ uy nghiêm hung hãn. Đám người trên bến
cảng cũng run lẩy bẩy nhìn về phía Tokeru, rõ ràng con hổ này đã
tử vong nhưng khí thế và mùi của nó phát ra làm đám thôn dân gần
như muốn quỳ xuống.

“Cho gặp người quản lý thương hội “.

Tokeru đến bên cạnh một bảo vệ của thương hội nhàn nhạt mở miệng.

“ Được…được… đợi một chút “.

Người hộ vệ này run rẩy lắp bắp nói.

Rất nhanh một người đàn ông trung niên đeo kính xuất hiện, khi nhìn
thấy bộ dạng của con hổ này cũng có chút nuốt nước miếng, nhưng
cũng coi như là có kinh nghiệm. Đưa tay ra chào hỏi :

“Người anh em này, tôi là Francis, quản lý của thương hội này, rất
hân hạnh được gặp mặt”.

“Hân hạnh, tôi là Tokeru, tôi muốn bán da của con hổ này “.

Tokeru cũng đưa tay ra bắt, cười đáp lại, cũng đi thẳng vào vấn đề.

“Mời lên thuyền, chúng ta thương nghị một chút “.

Vừa nói, Francis vừa đánh mắt ra lệnh mấy nhân viên bắt đầu tiếp
nhận con hổ trên vai của Tokeru, mất gần mười người đàn ông khỏe
mạnh mới coi như nâng được con hổ này lên thuyền. Tokeru cũng không có
hỏi nhiều, bước lên thuyền nói chuyện .

“Không biết con hổ này là ? “.

“Tôi giết chết, có vấn đề gì sao ?”.

“Đương nhiên là không có vấn đề, mời uống trà “

Quản lý Francis ánh mắt sáng lên đánh giá Tokeru, con mắt có chút
khôn khéo, Francis là thương nhân, tầm mắt rộng hơn người bình thường,
trước đó đã quan sát qua vết thương tại mắt của con hổ này, như vậy
người thanh niên trước mặt có thể đâm chết một con hổ lớn như vậy.
Tại Francis trong mắt, Tokeru tuyệt đối là cường giả, có mối quan hệ
tốt với cường giả luôn luôn là điều đúng đắn.

Tiếp nhận người hầu đưa đến ghi chép tỉ mỉ, Francis đưa cho Tokeru.

“Con hổ đực này nặng 1.245 kg, màu trắng vằn đen, bộ da hoàn hảo,
giá trị kinh tế cao, nếu cậu muốn chúng tôi cũng mua cả thịt và
xương của nó nữa”.

Tokeru cầm ghi chép, nhìn qua rồi trả lời luôn.

“Được, tôi muốn giữ lại bộ răng hổ,cho giá cả đi”.

“Sảng khoái, tổng cộng là 1 triệu 350 ngàn Belly “.

“Được”.

Tokeru cũng sảng khoái đáp.

Trong lúc trò chuyện, Francis biết được Tokeru có ý định ra khơi, lập
tức hào hứng mở lời :

“ Tokeru, cậu không có kiến thức về hàng hải thì trước tiên có thể
đi theo thương hội làm quen một chút, tôi muốn thuê cậu làm bảo vệ
thương hội trong chuyến ra khơi này”.

Tokeru trầm ngâm một chút, chính xác là Tokeru không có chút kỹ năng
hàng hải nào, bây giờ Tokeru cũng không có đủ tiền để đóng 1 con
tàu tốt. Thêm nữa là Tokeru đã ăn trái ác quỷ, tuy có thể bay nhưng
cũng rất có thể sẽ hao hết thể lực rồi chết đuối trên biển.

“Điểm cuối của cuộc ra khơi này là ở đâu ? “.

“LogueTown “ .

“Được, bao giờ khởi hành “.

“Sáng sớm ngày mai “.

“Vậy sáng mai gặp lại “.

Tokeru cầm tiền xuống thuyền, thương hội này làm việc hiệu suất
không tệ, chỉ trong thời gian ngắn đã lột da xong, vết máu trên
thuyền cũng xử lí xong hoàn toàn, tiền cũng đã chuẩn bị đầy đủ.
Tokeru cầm theo bộ răng của con hổ về, dự định làm chút trang sức
đeo coi như kỉ niệm. Kiếp trước, dây chuyền nhanh hổ cũng có bán
nhưng đa số là giả, dù sao hổ cũng là động vật cấm săn bắn.

Bước xuống thuyền, các thôn dân cũng nhiệt tình chào hỏi, ánh ắt
có đầy sùng kính và hâm mộ. Shino bác trai cũng không dấu giếm kể
lại, các thôn dân đa phần đều tin, dù sao Shino bác trai cũng tuyệt
đối là người thật thà và cũng tận mắt nhìn thấy “chiến lợi
phẩm”.

Tokeru cũng để ý thấy thái đội của mọi người, lắc lắc đầu, Tokeru
cười cợt đáp lại.

Dù sao cũng sắp ra khơi, để lại một chút “truyền thuyết” cũng không
tệ a.

Tokeru tách khỏi thôn dân bước nhanh về tiệm. Hôm nay cũng coi như ngày
đẹp, đánh giết con mồi đầu tiên, kiếm được món tiền lớn đầu tiên,
hơn nữa là lần đầu tiên Tokeru được nhận hộp quà. Trước đó Tokeru
đã nhanh tay nhận lấy hộp quà khi chiến đấu với con hổ kia nhưng vẫn
chưa mở ra, tốt xấu gì cũng là lần đầu tiên mở quà, không thể qua
loa.

“Trước tiên đi tắm đã “

Tokeru hưng phấn xoa tay.

Sau một hồi lâu tắm rửa, Tokeru mới bước ra khỏi phòng tắm.

“Hay là, thắp ít nhang “.

Nói là làm, Tokeru thắp 3 nén nhang, cầu khấn rầm rì một lúc, nhẹ
nhàng cắm trước bàn thờ rồi mới hưng phấn ra lệnh.

“Hệ thống, mở ra hộp quà”.

“Hộp quà màu đồng đang mở ra, thu được 1 thanh katana gỉ sét.
Giới thiệu : katana gỉ sét có thể dùng để chém “.

Tokeru tràn đầy ngu ngốc nhìn vào phần thưởng sau đó gầm thét :

“Hệ thống ngươi điên rồi, ta đánh nhau chết sống để được một thanh
katana gỉ sét, tối thiểu cũng phải là danh đao mới được chứ “.

“Phần thưởng hoàn toàn là ngẫu nhiên “.

“Tin mới là lạ “.

Tokeru chán nản vỗ đầu, Tokeru cũng biết rõ màu đồng hộp quà cũng
không được thứ gì tốt nhưng ít nhiều cũng sử dụng được chứ, katana
gỉ sét làm được cái gì ?

“Hệ thống, nạp 1 triệu, khởi động vòng quay đồng “.

“Vòng quay đã khởi động, mời chủ nhân chờ đợi “.

Tokeru tròn mắt nhìn vào vòng quay, đại đa số là các vật phẩm không
có màu sắc, thỉnh thoảng cũng có một chút vật phẩm màu bạc, màu
vàng lóe lên. Tuy nhiên không thấy bất kỳ vật phẩm bạch kim hay màu
tím nào.

Xem ra cũng không có hy vọng màu tím vật phẩm a… Tokeru thất vọng
lẩm bẩm, đến nay Tokeru có 1 loại vật phẩm đẳng cấp màu tím : Chiêm
Tinh Quyết, dù tu luyện khó nhưng hiệu quả tuyệt đối là khủng
khiếp.

“Chủ nhân thu được kẹo cao su một thùng .
Giới thiệu : Singum Cool Air cực mát- sát gần nhau “.

“Mẹ nó “ .

Tokeru khó chịu lẩm bẩm, một thùng lớn kẹo cao su, mỗi ngày nhai
vài cái cũng đủ ăn mấy tháng. Một triệu Belly đổi lấy một thùng
kẹo, Tokeru cảm thấy may mắn của mình tuyệt đối là số âm .

Còn nữa, hệ thống ngươi có phải nhầm Slogan, nếu Tokeru nhớ không
nhầm, cực thơm mát- sát gần nhau là slogan của kem đánh răng Close up.
Càng ngày Tokeru càng cảm thấy hệ thống không đáng tin cậy.

Bóc ra một viên kẹo nhét vào miệng, Tokeru bắt đầu thu dọn đồ đạc
chuẩn bị đóng cửa tiệm rèn, tượng trưng vài bộ quần áo nhét vào
túi đeo, còn lại tất cả mọi thứ Tokeru đều đưa vào kho đồ hệ
thống, kể cả quặng sắt và than còn sót lại. Kho đồ thật đúng là
đồ tốt a, đơn giản gọn nhẹ không nói, sau này kiếm thêm ít vũ khí
súng ống gì đó, đánh nhau tuyệt đối là thoải mái vui vẻ.

Thuận tiện kiểm tra thanh katana gỉ sét, vỏ kiếm bằng gỗ đơn giản,
không thèm sơn trang trí gì cả, Tokeru cũng rút ra thanh kiếm, lưỡi
kiếm dài khoảng 80cm, các đường vân bất quy tắc , chuôi kiếm cũng
bằng gỗ quấn vải, lưỡi kiếm đã bị han gỉ, độ cong thân kiếm phù
hợp.

Nếu mài đi… vẫn có thể sử dụng , Tokeru thầm nghĩ. Thanh kiếm này
mới bắt đầu bị han gỉ, hoàn toàn có thể cứu chữa, thêm nữa chất
liệu làm kiếm cũng tốt hơn nhiều so với 2 thanh kiếm đầu của Tokeru,
có độ cứng lưỡi kiếm phù hợp để chém.

Tokeru cẩn thận mài nhẹ, xóa đi những vết han gỉ, dùng dung dịch
chuyên dụng bôi lên lưỡi kiếm để chống gỉ. Tokeru hài lòng thu kiếm
vào vỏ, coi như là có vũ khí thuận tay. Thực ra Tokeru thích kiếm
cong hơn và kiếm cong dùng cũng thuận tay hơn, chém cũng uy lực hơn
không ít.


One Piece: Thợ Rèn Huyền Thoại - Chương #10