Về Hang


Người đăng: AnhhYeeu

”Mà khoan!!..”

Đang suy nghĩ vu vơ thì chợt Vô Cực giật mình tĩnh tâm lại: “Con bạch lang nó
chỉ to bằng con Becgie thì làm sao mà vừa gắp mình tiếng miệng mà vừa chạy
được?? Dù mình bầy giờ là trẻ sơ sinh thì cũng không thể bị gắp như thế được!”
Nghĩ tới Vô Cực liền mở mắt ra, nhìn trái phải thì thấy con bạch lang đang
chạy bên cạnh với vẻ mặt hí hửng..

“Đù má!! Con bạch lang chạy ở đây thì con gì đang gắp mình??!” Vô Cực cảm
thán, sau đó ngoái cổ nhìn lại thì một sự việc khiến cậu suýt hộc máu mà
ngất.. một con dã thú với bộ lông trắng muốt đang gắp cậu ở trong miệng.. điều
đặc biệt là con dã thú này nó to!! To tới mức ai nhìn cũng muốn ngất!! “Omg!!
Đây là con voi hay con khủng long vậy hả trời?!!....” Vô Cực cảm thân trong vô
vọng, không hề chống cự nằm im chờ bị làm gỏi. ( Bị gắp có làm được moé gì đâu
mà bày đặt không chống cự -.- )

Sau khoảng 30p bị gắp chạy thì cuối cùng con dã thú cũng dừng lại. Vô Cực chậm
rãi mở mắt ra thì thấy đây là một cái hang cỡ trung.. trong hang cũng không có
gì đặc biệt ngoài 2 bụi đệm cỏ 1 nhỏ 1 to và mấy cái dây leo mọc ở cửa hang.
Con dã thú tiến đến bụi đệm cỏ nhỏ và thả Vô Cực nằm xuống ở đó rồi nó kêu lên
mấy tiếng: “gràoo..oo..gràoo..oo..” rồi quay đầu đi ra phía cửa hang.

Đến lúc này Vô Cực mới nhận ra đây là một con “cự” bạch lang. “Cự” bạch lang
kích cỡ to bằng một con khủng long 3 sừng.. theo Vô Cực nghĩ là vậy. Nó cao
tới 2m7 và dài 4-5m gì đó.. bộ lông trắng muốt.. một màu trắng tinh khiết
không hề bị pha tạp.. và đôi mắt thì giống với đôi mắt của con “flash”. ( Con
bạch lang nhỏ main đã kêu nó là “flash” bởi trên trán nó có vết hình sét )

Vô Cực nghĩ thầm: “Tại sao con “titan” lại không ăn thịt mình? Cả con “flash”
nữa? Chả nhẽ vẫn còn những con khác?!!.. “ ( “titan” là con chó to nhé =))) )

Từ nay mình sẽ để con cho to tên Titan và con nhỏ tên Flash nhé =))) đọc cho
dễ và mình sẽ bỏ “ đi nhé =)))

Đang suy nghĩ lung tung thì Flash chạy vào nằm bên cạnh Vô Cực, nó liếm mặt Vô
Cực khiến cậu ướt nhẹp và khó chịu: “Mày có giỏi thì chờ tao lớn thêm chút
nữa.. chắc chắn tao sẽ bóp chết mày!!!” Vô Cực đang thái độ thì thấy Titan
chạy vào, trên mồm nó đang gặm một con hổ đen đang be bét huyết hồng. Titan
tiến lại gần Vô Cực và Flash, nó thả con hắc hùm xuống.. giơ lên bên phải bộ
vuốt bổ 1 đường xuống.. con hắc hùm đã bị cắt làm 3 phần: 2 lớn 1 nhỏ.. Flash
nhanh tay nhanh chân vớ lấy 1 phần lớn nhai nuốt xuống khiến Vô Cực cảm thán:
“Ta thảo! Đây là đe dọa ta sao? Ăn con mồi trước mặt con mồi để nó sợ quá chết
đi sao??..”

Đang nuốt nước bọt xuống thì Titan gầm lên 1 tiếng khiến Vô Cực giật mình quay
sang nhìn nó.. 4 mắt nhìn nhau 1 lúc thì Titan tiến đến gắp lên phần nhỏ thịt
hắc hùm hướng về phía Vô Cực đi tới làm cho cậu sợ hãi cầu trời...

Titan gắp phần thịt về bên cạnh Vô Cực, nó nhấn bên phải bộ vuốt xuống phần
thịt làm máu ở đó thấm vào lông của bộ vuốt rồi đưa tới trước mặt Vô Cực khiến
cậu sợ đến tè ra, bắn vào mặt Titan... ( Thằng này khá v (´꒳`) )

Vô Cực mặt tím lại, nhìn thấy mình từ vào mặt Titan cảm thán: “Thôi xong rồi!!
Tại sao mình lại tè vào mặt nó cơ chứ? Mình có muốn như vậy đâu!!.. dmm lão
thiên khiến tao xuyên không!! Khiến tao trở thành thằng nhóc con sơ sinh!!
Khiến tao không kiểm soát được cơ thể!!... huhuu.. nấc.. huhuu.. “

Trong lòng khóc hận là như vậy chứ bên ngoài thì chỉ nghe thấy mấy tiếng
“Bibobaba...oaoaaa..uhuu..” Titan thấy Vô Cực khóc liền liếm mặt cậu khiến cậu
ngừng khóc, rời nó giơ vuốt đến miệng Vô Cực khiến máu thấm trên đó chảy vào
miệng cậu. Vô Cực thấy ngạc nhiên lắm.. liền nhớ tới mình đang khát nước nên
uống lấy uống để.. hết máu Titan lại nhấn vào phần thịt để thấm máu rồi lại
đưa đến miệng Vô Cực..

Nói thật từ lúc xuyên không đến bây giờ bận suy nghĩ nên Vô Cực quên mất là
mình đáng đói và khát.. nếu Titan không cho cậu uống thì chắc chẳng mấy chốc
Vô Cực sẽ dần thiếu dinh dưỡng và chết đi.. đây là lần đầu tiên Vô Cực uống
máu, cậu cảm thấy có vị tanh nhẹ, hôi và khó nuốt.. nhưng vì đang khát nên cậu
cũng chẳng để ta mà nuốt xuống hết.. nuốt xong thì mồm bắt đầu thấy vị ngọt
khó tả..

Sau khi đã hết máu để uống và Vô Cực cũng no thì cầu bắt đầu thấy buồn ngủ.. 2
mắt cậu díu lại, bắt đầu thấy mọi thứ mờ mèo và chìm vào giấc ngủ.. Titan thấy
Vô Cực nhắn mắt ngủ thì liếm mặt cậu mấy cái rồi ăn vào phần lớn còn lại và
tiến về bọi đệm lớn nằm xuống.. Flash ăn xong phần của mình cũng nhảy về bên
cạnh Vô Cực đang ngủ, liếm liếm mấy cái rồi quấn Vô Cực vào lòng cũng ngủ đi.

Sáng sớm, một vài tia nắng ló qua hàng dây leo chiếu vào chỗ Vô Cực đang ngủ..
ánh nắng ấm áp làm con người ta thoải mái.. đang ngủ ngon thì có một luồn nước
mát lướt qua mặt Vô Cực khiến cậu tỉnh giấc!

Vô Cực tỉnh dậy, 2 tay dụi dụi cái mắt, mơ mơ màng màng ngáo ngủ ngáp.. Sau
khi trải qua một buổi đêm mệt nhọc, bằng vào kiến thức tâm lý suất thần của
mình thì Vô Cực cũng biết rằng Titan và Flash không có ý định muốn ăn thịt cậu
mà là đã nhận nuôi cậu nên tâm tình Vô Cực rất tốt và vui vẻ. ( Thằng main
nghiện anime nên thích các kiểu được dã thú nhận nuôi xong biết nói tiếng thú
các kiểu ... )

Sau khi gặp Flash và Titan thì Vô Cực phát hiện đây không phải là ở trái đất
nữa mà là ở 1 nơi nào đó hoặc một hòn đảo được các nhà khoa học nghiên cứu
viễn cổ cự thú mặc dù trường hợp hòn đảo xảy ra là rất nhỏ.

“Gràoo..ooo..”

Chợt Vô Cực giật mình nhìn về phía tiếng rống thì thấy Titan đã thức dậy.. nó
lăn lộn trên bụi đệm 1 lúc thì đứng dậy nhìn về phía Vô Cực.. tiến lại gần cậu
rồi gắp cậu ném lên trên lưng..
Không biết là vì thế giới này không phải là trái đất hay sao mà dẫn đến Vô Cực
thấy cậu phát triển nhanh hơn bình thường.. mới hôm qua cậu đến lật mình còn
không được mà sau 1 đêm cậu đã có thể ngồi vững và nắm chặt lông của Titan mà
không bị rơi..

Titan cõng trên lưng Vô Cực vọt ra phái cửa hang chạy tới một tảng đá cỡ
trung.. đặt Vô Cực ngồi xuống tắm nắng rồi gọi Flash chạy đi theo để săn mồi..
Vô Cực ngơ ngác ngắn nhìn quang cảnh xung quanh và bầu trời.. cảm thán: “khu
rừng này thật kì lạ.. thật đẹp!!”

”Không biết mình đang ở đâu? Chỗ nào? Thế giới nào?”...


One Piece: Hành Trình Của End - Chương #2