Ảnh Đế Xuất Hiện


Người đăng: Climbingrosa

Sau khi ăn sáng xong, cô lấy chiếc xe thể thao đi đến khu mua sắm dạo quanh,
mua cho mình một ít đồ thiết yếu như quần áo, giày dép, túi sách, đồ trang
điểm, trang sức,... (cái tỷ nói ít ghê -.-;).

Sau đó cô đến tầng bán thức ăn gọi đồ uống một cách tự nhiên mà không hề phát
hiện từ khi mình xuất hiện tại khu mua sắm này thì đã thu hút hết ánh mắt của
mọi người và gây ra nhiều tai nạn. Người thì tông nhau, kẻ thì vấp ngã, tên
thì đụng trúng cột... nhưng hiện tượng nhiều nhất chính là ngơ ngác đơ ngay
tại chỗ.

Ân, tai nạn đã trôi qua thì chính là một mảnh xôn xao ồn ào như cào cào châu
chấu.

"Ôi, cô ấy là ai vậy, tại sao trước giờ ta chưa từng thấy qua. Ta không ngờ
lại có người xinh đẹp đến vậy a." Người qua đường Ất cảm thán.

"Phải a, phải a. Tại sao trên đời này có người xinh đẹp như vậy, hơn nữa từ
trước đến nay chúng ta lại chưa từng phát hiện ra nga." Người qua đường Giáp
nói.

"Đúng a, mặc kệ đi, ta quyết định rồi, nàng bây giờ chính là nữ thần của ta".
Người qua đường Ất quyết tâm nói.

"Nga, ta cũng vậy, từ bây giờ trở đi nữ thần trong trái tim ta chính là nàng."
Người qua đường Giáp nói theo.

"...."

"..."

Sau khi rời khỏi khu mua sắm, Hoa Lam Tuyết quyết định đi dạo phố, và các loại
tai nạn lại xảy ra với nguyên nhân lại là cô và tất nhiên, trung tâm gây ra
hàng loạt tai nạn ấy lại một bộ dạng không liên quan tới ta.

Mỗ nữ nào đó bước chân đang lơ đễnh đi thì dừng lại. Ngước mắt nhìn đám người
top 3 top 4 đứng trước mặt mình một bộ dáng bất cần đời đang chắn phía trước
mình, mỗ nữ nào đó vẻ mặt bình tĩnh hỏi:

"Mong các vị nhường đường cho, các vị chắn hết đường đi rồi".

"Ấy, tiểu mỹ nhân, đi chơi cùng bọn anh tí nào, làm gì vội vậy". Một tên lên
tiếng nói.

Xung quanh xôn xao lên:

"Chậc, tội nghiệp, rơi vào tay của bọn đó là xong." Người qua đường Tí nói.

"Đúng nha, thật tội nghiệp mà. Aiz, xinh đẹp như vậy thật đáng tiếc." Người
qua đường Sửu nhìn mỗ nữ nhà ta đầy tiếc nuối bảo.

"..."

"..."

Mỗ nữ nhà ta thì vẻ mặt tươi cười khiến cho hoa phải nhường nguyệt phải thẹn
nói:

"Nga, thực ngại quá, ta không thể đi theo các ngươi được rồi."

Một tên khác cười một cách dễ đạp ngăn lại:

"Tiểu mỹ nhân, không đi cũng phải đi. Đây không phải là cho em lựa chọn, mà là
ép buộc."

"Ân, ta biết, nhưng mà nha..."

"Tiểu mỹ nhân, có gì mà ấp úng, nói bọn anh nghe xem nào."

Hoa Lam Tuyết cười cười:

"Thật?"

"Thật."

Nghe vậy, Hoa Lam Tuyết một tay để lên miệng, một tay chỉ vào người đàn ông
cách đó khá xa hét lên:

"Ảnh đế Lãnh Thiên Hàn kìa mọi người!"

Mọi người quay đầu lại nhìn theo tay Hoa Lam Tuyết, một người trong đó hét
lên:

"Á á á, là Thiên Hàn, Lãnh Thiên Hàn kìa, aaaa, thần tượng của em!"

Xác định người đàn ông đang đứng không xa ở kia chính la Lãnh Thiên Hàn, mọi
người hét lên chen lấn chạy đến chỗ người đàn ông đang đứng đó. Mỗ nam nào đó:

"Chết tiệt, Tuyết nhi, em đợi đấy!"

Mỗ nam nào đó lập tức chạy khỏi đám fan cuồng đang rượt theo anh. Cùng với hậu
quả của việc đám du côn lúc nãy hiện tại đang nằm dài trên đường với các dấu
chân dài ngắn khác nhau.

Sau khi giải quyết xong, mỗ nữ vô lại nhà ai lại thong dong bước đi dạo chơi
tiếp mà không hề cảm thấy có lỗi chút nào với nam thần nhà ta. Cô cau mày suy
nghĩ ' Lãnh Thiên Hàn- Hàn ca ca. Ai mà nghĩ đến nguyên chủ này lại có những
mối quan hệ thân thiết đối với những ông tai to mặt lớn như vậy a. Đành vậy,
Hoa Lam Tuyết, nếu ngươi đã chấp nhận với cuộc sống này, với thân phận này,
ngươi bắt buộc phải chấp nhận mọi thứ của nguyên chủ thân thể này a. Tốt lắm,
như vậy đi'.

Sau khi nghĩ thông suốt, cô gợi lên khóe môi nụ cười nhạt. Xin cam đoan là cô
ấy đang cười nhạt, thế nhưng khiến cho người khác phải ngoái đầu quay lại nhìn
cô và bên cạnh đó chính là các loại tai nạn lại xảy ra. Họa thủy, nàng chính
là họa thủy a!

Sau khi cô tung tăng khắp nơi thỏa mãn ham muốn của bản thân thì lại phát hiện
ra một điều. Cô lạc đường rồi a. Tình hình cụ thể là xung quanh mỗ nữ nhà ta
hiện tại là những ngôi nhà nối liền nhau bao vây cô bốn phía, những con đường
nhỏ được vẽ mỗi hướng khác nhau khiến cô hơi bối rối. Cô đi chung quanh xem
thử có ai không, nhưng, ô ô ô, nàng càng đi càng lạc a.

Bỗng nhiên, một bàn tay thon dài rắn chắc kéo cô vào một ngõ hẻm, kéo cô dựa
vào vách tường. Cô chưa kịp định thần lại thì một thân hình thon dài lực lưỡng
đè cô lại, một tay anh đè hai cổ tay nhỏ bé của cô lên đỉnh đầu, một tay nâng
cằm cô lên, sau đó cuối đầu xuống hôn đôi môi mọng tươi chọc lòng người ngứa
ngáy kia.


Nữ Phụ Là Ảnh Hậu - Chương #3