Người đăng: Natalyho
Steven sinh hoạt tại thế giới này đã tròn 3 tháng. Hiện tại, hắn mang hình hài
của một cậu bé tầm 10 đến 11 tuổi. Trước đó, hắn tên thật là Hồ Du tròn 30
xuân xanh. Công việc là làm CEO cho một công ty có vốn 100% nước ngoài. Công
ty của hắn chuyên về thăm dò khai thác khoáng sản. Bằng năng lực cộng thêm may
mắn luôn mỉm cười với mình. Hồ Du đã liên tiếp dẫn dắt công ty vượt doanh thu
trong những năm công tác.
Một lần, đang ngồi chơi game trên máy tính tại phòng làm việc. Vô tình màn
hình máy tính của hắn hiện lên vòng xoáy. Nó nhanh chóng hút cả người Hồ Du
xuyên vào một cậu bé 10 tuổi ở thủ đô Luân Đôn.
Sau một hồi nhức đầu như búa bổ do dung hợp kí ức hai đời. Hồ Du mới hoàn toàn
hiểu rõ thế giới mới. Tên bây giờ của hắn là Steven. Một cậu bé 10 tuổi sống
trong cô nhi viện. Dần dần hắn cũng học cách thích nghi với cuộc sống mới của
mình. Ở đây, hắn được dạy dỗ một cách tận tình từ các thầy cô trong viện. Khác
với những đứa trẻ cùng trang lứa. Steven tỏ ra nghiêm túc học tập hơn hẳn.
Nhận thấy niềm khao khát học hỏi và sự thông minh của cậu bé. Ngài Hope, viện
trưởng cô nhi đã làm thủ tục cho Steven được học tập tại một trường công gần
đó. 1 năm sau với năng lực đặc biệt kèm theo khi xuyên qua. Đó chính là trí
nhớ siêu phàm nhìn một lần là nhớ như in trong đầu. Steven đã đạt được nhiều
giải nhất cuộc thi toán học ở Anh. Cậu được trao suất học bổng đặc cách vượt
qua trung học của trường đại học danh tiếng Cambridge.
Bằng năng lực cùng sự nỗ lực Steven đã đạt được huy chương Fields một cách
thuyết phục. Cậu giành danh hiệu kỷ lục người trẻ tuổi nhất trên thế giới đạt
giải thưởng Fields quý giá. Lúc đó cậu mới 11 tuổi tròn. Độ tuổi đánh dấu bước
ngoặt quan trọng thay đổi cách nhìn của Steven về thế giới này.
Từng bước nhẹ trên thảm cỏ xanh mượt. Steven khoan thai đi về phòng ký túc nam
sinh. Khi vừa đóng cửa phòng cậu phát hiện mình vô tình dẫm lên một phong thư.
Bên ngoài phong bì có biểu tượng một tấm khiên chia làm bốn phần. Mỗi phần
chứa đựng biểu tượng khác nhau: con sư tử dũng mảnh trong phông nền màu đỏ,
con bạch xà lươn lẹo trong phông xanh lá, con lửng nhanh nhảu đen nhánh trên
phông vàng, và chú đại bàng quyết thắng vàng óng giữa phông xanh da trời. Ngay
chính giữa bốn hình ảnh đó là một chữ "H" đại diện cho tên trường. Bên dưới
tấm khiên là khẩu hiệu của trường "Draco dormiens nunquam titillandus"
Vừa nhìn thấy biểu tượng đó Steven trong đầu đã nghĩ đến ngay cuốn tiểu thuyết
"Harry Potter" của nhà văn J. K. Rowling. Cậu không ngờ được hóa ra thê giới
cậu đang sống lại chính là vương quốc của ma thuật và phù thủy.
Steven hồi hộp mở ra bức thư:
HỌC VIỆN PHÁP THUẬT VÀ MA THUẬT HOGWARTS
Hiệu trưởng: Albus Dumbledore (Huân chương Merlin đệ nhất đẳng, đại phù thủy,
tổng Warlock, trọng nhân tối cao, Liên đoàn phù thủy quốc tế )
Thân ái Steven:
Chúng ta vui sướng mà thông tri ngài, ngài đã được phép ở Hogwarts ma pháp
trường học trúng tuyển. Sau đây là danh mục ngài cần chuẩn bị. Học kỳ quyết
định ngày 1 tháng 9 bắt đầu. Chúng ta trong thời gian bảy tháng ba mươi mốt
ngày chờ ngài hồi âm bằng cú mèo.
Giáo sư McGonagall
Phó hiệu trưởng.
McGonagall
Hogwarts ma pháp trường học
[ chế phục ] năm nhất tân sinh yêu cầu:
1. ba bộ áo choàng bào ( màu đen )
2. Nón nhọn ( màu đen )
3. Một đôi phòng hộ bao tay ( long da hoặc đồng loại tài liệu chế tác )
4. một kiện áo khoác mùa đông ( màu đen, bạc khấu )
Thỉnh chú ý: Học sinh toàn bộ trang phục đều cần thêu tên họ nhãn hiệu
Sách thần chú căn bản (lớp 1) của Miranda Goshawk.
Lịch sử pháp thuật của Bathilda Bagshot.
Lý thuyết pháp thuật của Adalbert Waffling.
Hướng dẫn biến hình dành cho người nhập môn của Emeric Switch.
Một ngàn thảo dược và nấm mốc có phép thuật của Phyllida Spore.
Đề cương phép lạ và độc dược của Arsenius Jigger.
Quái vật kỳ thú và nơi tìm ra chúng của Newt Scamander.
Những lực lượng hắc ám: Hướng dẫn tự vệ của Quentin Trimble.
TRANG THIẾT BỊ KHÁC
1 cây đũa phép.
1 cái vạc (bằng thiếc, cỡ số 2)
1 bộ chai hũ ống nghiệm thủy tinh.
1 kính viễn vọng.
1 bộ cân bằng đồng.
Học sinh cũng có thể đem theo một con cú hoặc một con mèo hoặc một con cóc.
LƯU Ý PHỤ HUYNH LÀ HỌC SINH NĂM THỨ NHẤT KHÔNG ĐƯỢC PHÉP CÓ CÁN CHỔI RIÊNG..
Sáng hôm sau Steven dậy sớm. Đánh răng rửa mặt và ăn một lát bánh mì đen kẹp
trứng gà ốp lát. Cậu nhớ lại quá khứ đã đọc qua bộ Harry Potter. Đầu tiên phải
đến Hẻm Xéo để mua đồ chuẩn bị nhập học. Không khó để Steven tìm đường vì cậu
nhớ như in từng chi tiết trong câu chuyện. Qua nhiều dãy phố nhỏ ngoằn ngèo
cuối cùng Steven dừng lại trước một quán rượu tồi tàn.
Đó là một quán rượu nhỏ xíu trông nhếch nhác. Nếu cậu mà không để ý thì cũng
không nhận ra được là nó nằm ở đó. Người ta vôi vã đi ngang qua mà không hề
liếc tới nó một cái. Ánh mắt của họ trượt từ tiệm sách lớn bên này sang tiệm
băng đĩa nhạc bên kia như thể họ không hề thấy tiệm rượu Leaky Cauldron. Thật
tình, cậu có cảm giác rất kỳ quặc là dường như chĩ có cậu là có thể nhìn thấy
quán rượu ấy.