Người đăng: Nhionelove
“…A.”
Những tia nắng xuyên qua sương sớm làm Stella từ từ tỉnh dậy. Mở mắt ra cô
thấy cái gì đó giống như trần nhà ở gần ngay trước mặt và Kurono đang ngồi
cạnh giường cô lên tiếng, trong tay cầm một điếu thuốc hút dở.
“Em tỉnh rồi à, Vermillion?”
“Cô hiệu trưởng…em đang ở đâu vậy?”
“Trong phòng em. Em bị ngất vì kiệt sức do bị kiếm đánh trúng. Vì không cần
dùng đến iPS hay gọi bác sĩ nên tôi đã để em nghỉ ngơi ở đây.”
Vừa nói Kurono vừa thở ra một hơi khói.
…Không phải có luật cấm hút thuốc trong phòng kí túc của học sinh sao?
Nhưng Stella cũng chẳng có còn lòng dạ nào để nói ra điều đó.
“Vậy có nghĩa là…tất cả không phải một giấc mơ sao?”
Nhận ra điều đó, tâm trạng cô trở nên u ám. Có vẻ như hi vọng của cô đã không
thành sự thật. Cô đã bị đánh bại, đánh bại hoàn toàn mà cô không thể bào chữa
điều gì về thất bại đó.
“…Haa. Em nghĩ mình đã quên nó từ rất lâu rồi. Có lẽ cảm giác thua cuộc giống
như những gì mà em đang cảm thấy lúc này đây.”
“Em không nên quá phiền lòng vì điều đó. Bởi vì Inder là người có thể chiến
thắng cả tôi trong một trận chiến đấu thẳng tay. Vào lúc này, em chưa thể đánh
thắng được cậu ta đâu.”
“Đánh thắng cả ‘World Clock’, cựu số ba thế giới…Cậu ta là thể loại gì vậy?”
Đó là sức mạnh của quái vật rồi.
Cậu đánh bại cô trong vòng một phút chỉ bằng ý chí của bản thân, một điều mà
bình thường không thể tưởng tượng ra. Một người cần có quyết tâm kiên định đến
mức nào để làm được điều đó? Cách chiến đấu đó giống như hệt như một Tu La
vậy. Cô nghĩ nó không còn được coi là cách đánh một con người nữa rồi.
A.
Nghĩ đến nó, Stella không biết cậu phải chịu hậu quả gì sau khi tự tháo bỏ
giới hạn bản thân để mạnh hơn như vậy?
“Cô hiệu trưởng. Người đó, cậu ta không sao chứ?”
Kurono gật nhẹ để trả lời câu hỏi của cô.
“Cậu ta ổn. Nó bị thương nặng hơn em nhiều nhưng cũng không nguy hiểm đến tính
mạng.”
Nói xong cô nhìn lên tầng trên của chiếc giường tầng.
Stella ló đầu ra và nhìn lên tầng trên thì thấy một mặt tái nhợt của Sword,
mặc chiếc áo sơ mi thể dục nằm ở đó. Sức sống của cậu còn rất yếu, cô hầu như
không nghe thấy tiếng thở. Cô đã tưởng cậu là một xác chết.
“Nó vẫn còn thừa chút sức lực và được kurogane đở về phòng và thay đồ. Nếu
không còn đủ năng lượng làm những điều đó thì di chứng của kĩ thuật đó quá
nặng rồi. Ít nhất thì Sword cũng đã luyện tập trước để đề phòng chuyện này xảy
ra.”
“Em không nghĩ điều đó chỉ được tính là còn thừa chút sức lực đâu ạ.”
Ittou Shura là ma thuật nhằm dùng đến toàn bộ sức mạnh của một người mà bỏ qua
bản năng sinh tồn. Dù chỉ sử dụng một phút nhưng sau đó người dùng còn không
thể thở nổi nên Ikki không thể dùng nó chiến đấu quá lâu. Nếu cậu không thắng
trong một phút thì gục ngã là điều không thể tránh khỏi-một chiến thuật được
ăn cả ngã về không. Nhưng có thể làm chủ một kĩ thuật bất ổn như vậy cho thấy
cậu ta có thể chiến thắng cả bản thân.
“Cô hiệu trưởng, chính xác thì cậu ta là ai vậy?”
“Ý em là sao?”
“Cô làm ơn đừng giả ngốc nữa. Di chuyển nhanh đến mức mắt em cũng không theo
kịp là điều không bình thường chút nào. Cậu ta có phải là một trong số họ? Một
trong các nhẫn giả của Nhật Bản!?”
“Không, em hiểu nhầm rồi…”
“Dù sao đi nữa, thật lạ khi một người như cậu ta lại là hạng F và phải học lại
một năm. Cô làm ơn giải thích cho em chuyện gì đang xảy ra đi!”
“Cho dù em có nói vậy thì chuyện cậu ta là một hạng F là một phán quyết đã có
hiệu lực vì hệ thống xếp hạng đánh giá các khả năng đặc biệt của Blazer. Những
kĩ năng bình thường như kiếm thuật, thể thuật hay võ thuật không được xét đến
vì chúng vô dụng khi đấu với ma thuật.”