Chiến Thắng


Người đăng: Nhionelove

Sword vừa di chuyển như gió lốc để tránh thanh kiếm của Stella vừa cười nói.

“Đúng vậy nhưng tôi không sử dụng khả năng theo cách bình thường. Thay vào đó,
tôi đang sử dụng toàn bộ khả năng của mình.”

“Hả? Ngươi không thể nào di chuyển như vậy chỉ bằng sự phấn khích được.”

“Không...Tôi không nói về sự phấn khích mà là ‘dùng toàn bộ khả năng’ đúng
nghĩa đen của nó.”

“Hả...?”

“Tôi đã nghĩ về diều này từ rất lâu rồi. Hãy hình dung cậu đang chuẩn bị chạy
nước rút một trăm mét và cậu nói sẽ chạy hết sức. Dù cậu có ý định đó nhưng
sau khi chạy xong, cậu vẫn còn năng lượng dự trữ. Tôi nghĩ điều đó thật lạ.
Nếu cậu thực sự chạy với toàn bộ sức mạnh,không phải sẽ rất lạ khi cậu vẫn còn
giữ được ý thức sau đó sao?”

Điều đó xảy ra bằng cách nào? Câu trả lời là: vì con người là sinh vật sống
nên bản năng sinh tồn muốn bảo toàn sự sống đó. Bản năng sinh tồn coi đó là ưu
tiên tối thượng. Dù một người muốn sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình đến mức
độ nào thì nó cũng không quan trọng vì tiềm thức của anh ta không bao giờ cho
phép điều đó. Dù anh ta có tiêu hao toàn bộ năng lượng thì vẫn còn lại một
lượng nhỏ để cơ thể tiếp tục hoạt động. Sự giới hạn này tồn tại để bảo vệ các
sinh vật sống.

Vì giới hạn đó, bình thường, con người thậm chí không sử dụng đến một nửa sức
bền, sức mạnh hay ma lực. Đây là một quy luật tuyệt đối.

Nhưng sẽ ra sao nếu ai đó có thể phá vỡ quy luật tuyệt đối này? Sẽ ra sao nếu
ai đó, chỉ dựa vào sức mạnh ý chí có thể tháo bỏ giới hạn đã ngăn anh ta dùng
hết sức mạnh của mình?

“Ngươi… ý ngươi là-!”

“Đúng vậy. Lượng ma lực của tôi không tăng lên. Tôi chỉ dùng tới sức mạnh mà
trước đây tôi không thể, sau khi dùng ý chí vượt qua giới hạn của mình.” (tg:
ý chí ở đây là chỉ sức chịu đựng hay thân thể ,....)

Sword thiếu tài năng thiên bẩm hơn bất cứ ai và cậu hiểu rõ điều này hơn ai
hết. Cậu không thể thu ngắn khoảng cách giữa mình với những thần đồng chỉ bằng
sự nỗ lực vì bản thân những thần đồng đó cũng nỗ lực. Sẽ là một sự xúc phạm
nếu nói họ chỉ chiến thắng bằng tài năng. Nỗ lực không đủ có thể bị nới rộng
khoảng cách nhưng dù có nỗ lực cũng không thể thu hẹp nó một cách dễ dàng
được. Theo lẽ thường, sự khác biệt về tài năng là yếu tố then chốt.(tg: Cái
này là nói thân thể ở thế giới này nhé )

Nếu Sword muốn thu ngắn khoảng cách đó, cậu không thể bình thường như vậy lâu
hơn nữa. Cậu không còn lựa chọn nào ngoài cách trở thành một Tu la. Sword
không lảng tránh sự thật đó. Tập trung vào đó,cậu đã tìm ra một cách. Để vượt
qua tài năng, cậu không thể để bất kì chút sức mạnh nào của mình lãng phí vì
không được dùng đến nữa.(tg: Trí nhớ của thân thể này)

Một phút là đủ. Nó đủ để bỏ qua những gì xảy ra với cơ thể sau đó nhưng trong
một phút này, cậu đủ mạnh để đánh bại bất kì ai.

Đó là câu trả lời mà Sword đã tìm thấy, do đó điểm yếu nhất của cậu có thể
đánh bại sức mạnh lớn nhất của người khác. Sử dụng hết sức mạnh và sức bền sau
khi vượt qua giới hạn bản thân, đó là một ma thuật khiến cho sức mạnh vật lí
của cậu được nhân lên hàng tá lần chỉ trong một phút.

"Ittou Shura." (Nhất đao Tu La)

Sword, người vẫn đang di chuyển quanh sàn đấu với tốc độ mà mắt thường không
thể thấy được, đột ngột xuất hiện tại điểm mù của Stella và ra đòn kết thúc.

Với một nhát kiếm.

Bằng tốc độ hiện giờ của cậu, Stella bị cú ra đòn trực diện của kiếm đánh
trúng mà hoàn toàn không thể tránh hoặc đỡ, thậm chí hét lên cũng không kịp.

“A-“

Sức mạnh từ đôi chân tan biến, cô ngã xuống bất tỉnh, ý thức chìm vào bóng
tối. Đó là một dạng cưỡng chế hôn mê đăc biệt của vũ khí ở dạng ảo ảnh khi nó
gây ra vết thương trí mạng. Đúng như tên gọi, Ittou Shura đánh gục Xích Công
chúa chỉ với một đòn và khiến Stella hôn mê.

“Đủ rồi! Người chiến thắng là Inder Sword!”

Dù Kurono đã tuyên bố chiến thắng của Sword, các học sinh ở đó vẫn không thể
hiểu được chuyện gì đã xảy ra. Tất cả những gì họ có thể làm là nhìn vào Hiệp
sĩ lưu ban đang lặng lẽ đứng đó.


Nhi Thứ Nguyên Truyền Nhân Sáng Thế Thần - Chương #20