Mavis


Người đăng: ❄ᗪưσηᎶ ࿇ Ɫυâη෴✒️

Trở lại bên trong căn phòng, Kenji bước lên chủ vị ngồi xuống, Anna đứng lẳng
lặng một bên, một từ cũng không thả ra.

Lúc này Kenji bỗng nhiên nói.
"Tinh linh ma pháp...rất tù...phụ thuộc vào tinh linh, trường hợp tinh linh
không thể phản kháng...chủ sở hữu sẽ rơi vào tình trạng bị động, ngươi hiểu ý
ta đang nói."

"..."

"Nếu ngươi đã ở đây làm người bên cạnh ta học việc, như vậy đây giành cho
ngươi, phải chăng ngươi muốn học ma thuật?"

"Muốn !!"

Anna vội vàng hô ứng một tiếng, đùa chứ ai chẳng muốn học ma thuật, đặc biệt
truyền dạy từ một vị thần.

"Ah~ được rồi."

Kenji khiêu mi giương lên cao cao, còn tưởng là Anna sẽ từ chối vì trung thành
với ma thuật triệu hồi đây.

"Ta có một thư viện, ngươi học được bao nhiêu phải nhìn chính ngươi."

Dứt lời Kenji vung tay lên cao, một luồng ánh sáng chiếu rọi lên người Anna,
lúc này Anna trong tầm mắt cũng thay đổi theo, toàn bộ ngoại cảnh biến mất,
thay vào đó cô rơi vào trong một khoảng không vô tận, xung quanh khắp nơi đều
xếp lên những kệ sách sáng long lanh.

"Đây toàn bộ là sách ma thuật sao."
Đang tại ngơ ngác nhìn tràng diện hùng vĩ, sau lưng Anna một giọng nói bất ngờ
vang lên.

"Không hẳn."

"Ai!! "
Giật mình rụt lại cổ quay về đằng sau, lúc này đằng sau liền đã xuất hiện một
cô gái đang mỉm cười hướng Anna như là chào hỏi.

"Ta là Robin, cô là được Kenji đưa vào đây?"

"Vâng, là Kenji-sama đưa vào."
Anna không rõ ai nên cũng gật đầu một cái nói.

"Robin ma ma, cuốn này đọc như nào."

Lúc này một thân ảnh nhỏ khác từ nơi sâu xa bắt đầu nhảy ra, trên tay vẫn còn
cầm theo một cuốn sách nhảy đến trước mặt Robin, tràng cảnh này không khỏi
khiến Anna sững sờ, cô cũng không nghĩ đến trong đầy ấy vậy mà còn có người.

"Tốt giống Kenji-sama y như đúc...cô bé này là con ngài ấy sao, nếu vậy người
này hẳn là..."

Robin tựa như biết Anna suy nghĩ gì cũng liền mỉm cười nói.

"Rất nhanh thôi chúng ta có thể sẽ gặp nhau ở một nơi khác, lúc đó biết cũng
không muộn. Còn ban nãy ta nói 'không hẳn' là vì trong đây đúng phần lớn là
sách ma thuật, nhưng có một phần là sách cấm, thế nhưng tất cả đều đáng quý,
rất có ích cho việc sử dụng ma thuật."

"Cứ tự nhiên tìm đọc, hầu hết sách đều đọc dựa theo tinh thần lực cho nên
không lo ngại về ngôn ngữ, nhưng nếu như vẫn khó hiểu có thể đến tìm ta hoặc
những người khác, chúng ta tại ngay phụ cận."

Robin nói xong bế lên Keiko bước về phía trước biến mất, để lại Anna một mặt
mờ mịt nói tiếng cảm ơn.

"Càng ngày càng thần bí đâu...rất nhanh sẽ gặp lại sao?"

Anna gạt đi suy nghĩ hướng về một cuốn sách, cuốn sách như kiểu nghe hiểu cũng
tự khắc bay xuống dưới tay cô vậy.

"Ha, làm quen sớm vậy liền dễ làm."

Kenji bên ngoài cười như không cười thu hồi đi cổng thư viện sau đó liền nhắm
lại mắt.

Thư viện cùng gia viên cũng không có liên quan, Kenji cũng hơi thất sách nghĩ
về Keiko, cái này tính cách thất thường, lúc muốn làm chiến binh, lúc lại chơi
bài cosplay ma pháp sư, chỉ sợ không để ý khiến lớn quá tuổi cũng không thành.

Cũng may thời gian trong thư viện không thể trôi qua nếu như Kenji không ở
trong đó, dễ hiểu thì nếu Kenji không ở trong đó thì thời gian bên trong sẽ
ngừng, họ vẫn có thể sống mãi không ảnh hưởng tuổi tác, cùng bên ngoài một
tuyến thời gian, còn nếu Kenji xuất hiện trong thư viện thì thời gian sẽ vận
hành, tóm gọn là thư viện không tồn tại khái niệm thời gian nếu như Kenji
không ở trong.

"Aizz con bé này..."

Lắc đầu Kenji liền thêm một đoạn nhảy thời gian.

(Giải thích lại : Thời gian bên trong gia viên chạy chậm trừ khi Kenji xuất
hiện mới vận hành bình thường.
Còn trong thư viện không có khái niệm thời gian trừ phi Kenji cũng ở trong,
nói cách khác nếu Kenji không cùng ở bên trong thì dù ở bên trong bao lâu, làm
gì đi chăng nữa, họ vẫn không bị thời gian ảnh hưởng, thế giới bên ngoài có
chạy vài triệu năm thì bên trong không hề biến hóa, cái này thì ai xem bộ
Dantalian no shoka biết, cô gái trông coi thư viện kia hoàn toàn không lớn lên
dù đã quá nhiều tuổi.)

Những lúc rảnh rỗi Kenji chính là dựa theo ý chí thế giới thôi diễn hết thảy
ma thuật thế giới này, tất nhiên là ma thuật của kẻ mạnh mà thôi, Zeref chắc
chắn có một tên trong số đó, thế nhưng kết quả lại không được như mong đợi...
Gói gọn trong hai từ.

"Quá yếu."

Nghe có vẻ hư cấu, pháp sư mệnh danh mạnh nhất nhưng từ miệng Kenji lại là quá
yếu, thế nhưng đích thật là vậy, đối với Kenji nó quá yếu.

Hiện tại không phải chung cực lực lượng hẳn không vào Kenji mắt, nói hẳn ra là
không thèm nhìn cho vuông. Sức mạnh cao tầm mắt cũng cao, những này phàm tục
phép thuật Kenji căn bản không có cận lực đi tìm hiểu.

"Xem ra trước khi rời đi thế giới này, nên thu gặt đi Chronos với Ankhseram,
hi vọng hai người này không để mình thất vọng."

Quá một đoạn thời gian, Kenji lại thêm một lần xuyên phá thời gian tiếp đến
vài trăm năm sau, cụ thể Kenji không rõ, chỉ là ngẫu nhiên mà thôi.

Fairy tail X679 Fiore.

Sự kiện kia qua đi, Kenji tín đồ ngày càng đông, một phần cũng do Bosco phát
triển thành nước thương mại dẫn đến nhiều người lui tới, thêm một phần nữa là
do gia tộc Heartfilia ảnh hưởng.

"Ấy vậy mà hệ thống vẫn im hơi lặng tiếng, liền như thế vẫn chưa đủ sao?."
Lắc lắc đầu Kenji trực tiếp rời đi.

Lúc này đây một thân ảnh xuất hiện dưới lòng thị trấn rấp nập, nhẹ giọng ai
một tiếng, cũng không rõ như thở dài hay đang cảm khái, vài trăm năm trôi qua,
mọi sự đổi thay, con người càng trở nên văn minh hơn, nhà cửa hay cách ăn mặc
đều có chỗ cải biến.

Đang khi tính tiếp tục bước tiếp, phía trước mặt đột nhiên ầm ầm phát ra từng
tiếng nổ vang lên, vài miếng gạch, miếng ngói văng đến Kenji, đáng tiếc lại
như xuyên qua không khí một dạng, không chút tổn hao.

Nhíu mày một cái, Kenji rốt cuộc bước lên phía trước, nơi đó một đứa bé đang
cực nhóc trợ giúp một đứa bé khác, có vẻ như là đang đến giới hạn rồi, đã ngất
đi.

"Như vậy liền đến Mavis sự kiện kia rồi hả? Thật trùng hợp đây."

Kenji ánh mắt kéo ra, bước lên phía trước, nơi đó hai thần ảnh một gục xuống,
còn một thì đang ra sức mà kéo, thế nhưng thể lực có hạn không thể nào nhúc
nhích được rồi.

Cái kia bé con hẳn khóc đến mệt quá ngất đây mà.

"Cần ta giúp sao?"

Giọng nói từ phía sau truyền đến, Mavis đang kéo lấy Zera không khỏi căng cứng
lại, rón rén quay đầu lại, tầm này Mavis đích thực ở dưới bóng Kenji tựa như
một người tí hon vậy.

"Ngươi...ngươi đừng qua đây !!"
Vẻ mặt sợ hãi thế nhưng không hề mất đi sự can đảm, Mavis chắn trước người
Zera run giọng hô.

"Đừng sợ, ta không làm hại hai ngươi."

"Thật? Ngươi không làm hại chúng ta."

Mavis ngữ khí nhỏ nhẹ run run hỏi, cô cũng không cảm thấy trước mặt có ác ý,
ngược lại một cỗ cảm giác có chút thân cận, giống như bên cạnh người thân, thế
nhưng rốt cuộc vì sao lại không rõ, chỉ biết trước mặt người này sẽ không làm
hại mình là được.

"Không được! Cẩn thận."

Mavis đang nhìn ngó đánh giá Kenji, đột nhiên đằng sau một khổng lồ cột lửa
tựa như vòi rồng đang cuốn về Kenji, không nhịn được Mavis che miệng kinh
hoàng hô lớn một tiếng...thế nhưng thời gian lúc này tựa như đọng lại, mốt
điều khó tin ngay lập tức sảy ra.

Kenji vẫn duy trì trạng thái mỉm cười, thể nhưng bàn tay khẽ đưa về đằng sau
vỗ một cái.

Một cái vỗ đấy thôi, một luồng kình phong bắt đầu hình thành, chỉ thấy vòi
rồng lửa đang lấy tốc độ gấp nhiều lần chuyển hướng quay lại, vẫn tại chưa
dừng lại ở đó cơn bão lữa càng ngày càng lớn hơn bùng cháy.

Nhìn vẻ mặt ngây ngốc Mavis, Kenji không khỏi khẽ cười, hiện tại Mavis mới chỉ
bảy tuổi, từ khuôn mặt các loại cùng với Keiko không sai biệt lắm.

"Đi theo ta đi!"

Lời nói đơn giản nhưng thấm từng ruột gan, Mavis không khỏi giương lên đôi mắt
trong veo nhìn Kenji, không biết theo bản năng hay là từ đâu ra ý chí, Mavis
bỗng nhiên gật đầu một cái.

"Đi đâu? Các ngươi định đi khi làm ta ra nông nỗi nãy sao?"

Ngay khi Kenji định nhấc chân đi, đằng sau thanh âm băng lãnh, một tên dáng
người thô kệch khuôn mặt vặn vẹo nhìn chằm chằm Kenji.

"Không, hắn là..."

"Yên tâm đi, hắn không phải kẻ chủ mưu gây ra nhưng cũng có phần đúng không,
kẻ chủ mưu sau này ta sẽ để tự tay ngươi sử lý, còn hắn?"

Giữ nguyên khuôn mặt mỉm cười cho Mavis yên tâm, Kenji quay người lại nhìn tên
kia, ánh mắt bắt đầu biến ảo chuyển lạnh xuống.

"Quỳ xuống!!"


Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả - Chương #340