Người đăng: langvan1995
Đáp xuống sân bay Bắc Kinh, Hoàng Vân không lãng phí chút thời gian nào lập
tức thuê một chiếc xe riêng đi thẳng về phía trường của Lệ Vi hắn không thể
đợi thêm bất cứ 1 giây nào nữa. Nhưng do cách biệt ngôn ngữ nên việc này cũng
tốn của hắn gần 3 tiếng.
“Mẹ kiếp khốn nạn thật cái ngôn ngữ chết tiệt” Hoàng Vân cảm giác hắn muốn
phát điên. Mặc dù hắn không biết làm thế nào để xếp hạng những người tham gia
vào trò chơi sinh tử này, có điều hắn biết mỗi phút trôi đi hắn lại có khả
năng bị đẩy xuống vị trí thấp hơn và nếu hắn bị loại khỏi top 10 thế là xong!
Hoàng Vân nhất định không thể để điều đó xảy ra, biết đâu tên Erik đã thông
báo cho tất cả top 10 thì tất cả mọi người đều sẽ điên cuồng như hắn điều này
vô cùng có khả năng.
“30 lớp bảo mật mà chỉ lớp 11 thôi cũng đủ để khiến mình mất nhiều thời gian
như thế?” Hoàng Vân lo sợ ngay cả khi hắn hoàn thành việc giải mã này vẫn còn
đó 18 lớp bảo mật khác nếu mỗi cái đều khó khăn như thế thì việc giải quyết
được 100 tiếng là bất khả thi.
“Chắc chắn lớp 11 này là mấu chốt còn lại không thể khó như vậy được” tự trấn
an bản thân rằng mọi chuyện sẽ ổn. Trong lúc xe đưa hắn đến trường của Lệ Vi
hắn đã bắt đầu hack ngược vào tài khoản của Erik
“Hừ đừng tưởng rằng unfriend xóa tin nhắn là ta không tìm thấy ngươi”
hắn cười khẩy tên Erik này cũng chẳng có tí am hiểu nào về công nghệ đến nỗi
tài khoản facebook của hắn dùng mật khẩu từ 1-8.
“Fuck, quả nhiên đúng như mình nghĩ tên này có nhắn tin với người khác” Hoàng
Vân tìm thấy trên tường mục private status của Erik 1 đường link rất lạ có tên
là WorldEndRanking khi truy cập vào đó hắn thấy được biểu đồ và 1 bảng xếp
hạng những cái tên.
“Xem nào … hả ta bị đẩy xuống top 5 ư?” quả nhiên đúng như dự đoán những người
khác cũng đã bắt đầu hành động.
“Cái này thật sự là 1 cơ hội!” Hoàng Vân 2 mắt tỏa sáng nếu ngươi biết được
thứ hạng của mình hơn nữa lại biết được người khác đang ở thứ hạng nào chẳng
phải ngươi có thể dùng mưu kế đá họ ra khỏi top 10 sao?
“Vậy chẳng phải là 1 cái bug rất lớn?” nếu đúng như Erik nói top 1 có được đặc
quyền này thì chẳng phải hắn không sợ có người giết hắn để đoạt lấy top 1 của
hắn sao? Nghe giọng hắn rất thoải mái có vẻ như hắn hoàn toàn không sợ gì cả
chẳng lẽ top 1 là không thể động vào sao?
Nếu theo logic này những người còn lại hoàn toàn có thể giết lẫn nhau để tranh
đoạt những vị trí còn lại! hiện giờ không có nhiều người biết đến việc này
nhưng đến khi chỉ còn 80 tiếng nếu tận thế bắt đầu xảy ra rất có thể tin này
sẽ lộ ra ngoài hay đúng hơn tên Erik kia có thể ra tay 1 lần nữa.
“Phải nhanh chóng hơn, ta nhất định phải hoàn thành giải mã trước 80 tiếng”
“Bác tài cho xe tăng tốc tối đa đi, bao nhiêu tiền ta cũng trả” Hoàng Vân sốt
ruột
“Hảo Hảo” người lái xe bắt đầu tăng tốc khả năng lái cũng tốt hơn hẳn tiền quả
nhiên hữu dụng.
Sắp đến trường Thanh Hoa có lẽ chỉ còn vài phút Hoàng Vân cũng tranh thủ thời
gian này để xâm nhập vào thông tin cá nhân của tất cả mọi người được Erik liên
hệ lúc này hắn đã hoàn toàn kiểm soát tài khoản ngân hàng, chữ ký số hay thậm
chí tất cả các tài khoản trực tuyến của họ.
“Mặc dù không biết các ngươi là ai nhưng vị trí số 2 là của ta”
hắn hạ quyết tâm bất cứ kẻ nào vượt lên vị trí thứ 2 quá 3 tiếng hắn sẽ lập
tức đóng băng tài khoản ngân hàng, vô hiệu hóa số chứng minh nhân dân, vô hiệu
tất cả tài khoản online của họ. Hoàng Vân không cần họ phải chết chỉ cần làm
chậm bước tiến của những người kia là được, mất thời gian cũng chính là mất
mạng mà thôi.
“Mình có quá độc ác không? Chắc là không ai mà chả vì bản thân chứ?”
Xe đã dừng trước cổng đại học Thanh Hoa hắn cũng nhanh chóng rời xe mà bước
vào
“Đã hẹn gặp Lệ Vi rồi hi vọng là sẽ nhanh chóng gặp được”
Hoàng Vân đi thẳng vào bên trong trường chỉ thấy nơi đây thật hoành tráng quả
không hổ là đại học số 1 Trung quốc có điều hắn cũng không có tâm tình ngắm
cảnh chút nào.
“Ôi chà người kia nhìn lạ à nha, trông cũng khá lắm đấy”
“Cũng đẹp trai có vẻ như là người ngoại quốc chỉ tiếc hơi gầy quá chẹp”
“Tên kia trông thật lạ có vẻ không giống sinh viên chút nào”
… vô số lời bàn tán khiến cho Hoàng Vân cũng cảm thấy khó chịu.
“Tránh đường, tránh đường”
một đám nam sinh xuất hiện mở đường có vẻ như người đang đi phía sau là 1 nhân
vật khá quan trọng
“Hoàng Vân phải không? ta đợi ngươi cũng lâu rồi”
một giọng nói dịu dàng cất lên
“Xin lỗi tôi đến muộn, tôi chỉ muốn hỏi cô vài thứ thôi”
Hoàng Vân đáp bằng tiếng anh
Lệ Vi cười nhẹ rồi từ trong đám nam sinh lao ra ôm chặt lấy hắn với tư thế
thân mật
“Ta biết vì ta là người chơi trong cái game dở ẹc này” Lệ Vi nói nhỏ
“Cô là người chơi ư?” Hoàng Vân giật mình hắn không ngờ
100 :10 :15 đồng hồ vẫn tiếp tục đếm