Người đăng: hieugskm
Nhìn Lâm Hàn trầm ngâm không nói, Julia chợt hé miệng cười, nhàn nhã nói:
Thật ra, thông qua Vạn Dược Thành cũng không phải khó như vậy!
Ồ! Chẳng lẽ thánh nữ điện hạ có diệu kế gì? Tại hạ rửa tai lắng nghe!
Lâm Hàn thoáng chốc có chút mừng rỡ, thái độ rất khiêm tốn hỏi.
Julia nhẹ nhàng đáp:
Lâm Hàn gật đầu tán đồng, tin tức này hắn cũng mới thu được trước đó, Vạn Dược
thành có hộ trận và khốn trận rất huyền diệu, cho kẻ khác mượn đường, bọn họ
không sợ đối phương lật lọng, bởi khốn trận của Vạn Dược thành thừa sức nghiền
đối phương thành tro bụi.
Vạn Dược thành không quan tâm đến phe cánh, càng không quan tâm đối phương là
ai! Chỉ cần có đủ lợi ích, cái gì cũng dễ nói chuyện.
Chỉ là, lần này thái độ của Vạn Dược thành lại khá ác liệt, quân đội của Lâm
Hàn hoàn toàn không thể tiếp xúc, bị từ chối từ ngoài cửa. Mặc dù trà trộn vào
trong tìm hiểu tin tức nhưng hắn cũng không biết liên hệ với ai mới có thể
nhanh chóng thông quan. Một tháng này nhẫn quân vẫn tích cực điều tra tình
báo, nhưng có vẻ như không được hiệu quả cho lắm.
Thấy Lâm Hàn chìm trong suy tư, Julia lại nói tiếp:
Sở dĩ lần này Vạn Dược thành tỏ thái độ từ chối quân đội của Lâm thiếu gia,
là vì bên trong Vạn Dược thành có người giở trò! Cũng không biết Lâm thiếu gia
đã đắc tội gì Thiên Độc lão nhân kia?
Thiên Độc lão nhân?
Lâm Hàn ngớ ra:
Thấy Lâm Hàn lắc đầu quầy quậy, Julia cũng có chút ngờ vực:
Không biết? Nhưng Thiên Độc lão nhân lại quả quyết không đồng ý cho quân
đội của ngươi thông quan. Đồng thời bỏ ra tài phú rất lớn để chiếm quyền lên
tiếng trong chuyện này! Thân phận của hắn cũng không bình thường, là một trong
mười hai đan thánh của Vạn Dược Thành, tôn xưng Cổ Thánh, địa vị rất lớn!
Ngươi nói, nếu không có đắc tội lão, vậy cớ gì lão lại làm vậy?
Có thể là do lão nhận lợi ích từ Trịnh thị!
Lâm Hàn nhíu mày đưa ra giả thiết.
Kim Huyền xen vào, quả quyết lắc đầu:
Lâm Hàn trầm tư một lúc, sau đó mới nghi hoặc hỏi lại:
Lâm Hàn hiện tại chưa vội phân tích mục đích của Thiên Độc lão nhân, cái hắn
muốn biết, đó là làm cách nào để thông qua Vạn Dược thành kia.
Julia thánh nữ vẫn cười, hào sảng nói:
Vừa nói vừa liếc sang Kim Huyền, kẻ sau chỉ có thể bối rối ho khan hai tiếng.
Julia nói tiếp:
Tình báo cũng chỉ là tình báo, để ngươi biết mà đề phòng thôi! Còn phương
pháp thông quan, thực ra rất đơn giản. Hiện tại hắn sở dĩ có thể trực tiếp từ
chối các ngươi từ bên ngoài, là do hắn đưa ra đầy đủ lợi ích, cùng với có đại
quân của Trịnh thị kiềm chế các ngươi từ xa. Nếu ngươi có thể đánh lui mười
vạn quân của Trịnh thị, đồng thời bỏ ra lợi ích có thể đả động đám lão già của
Vạn Dược thành, vậy thì Thiên Độc lão nhân có muốn cản cũng không được!
Vậy sao?
Lâm Hàn cười khổ một tiếng:
Thánh nữ nói ra hai chuyện này cứ như chuyện nhỏ vậy!
Cố gắng lên! Ta rất coi trọng ngươi!
Julia cười hì hì vỗ vai Lâm Hàn, khiến khuôn mặt của chú rồng nào đó đột nhiên
đen kịt lại.
Trong lòng tiểu dâm long đang điên cuồng gào thét: “Tại sao a! Tại sao ngươi
coi trọng nhiều người như vậy, trước sau chưa từng coi trọng ta nha! Bản long
cũng là thiên tài của tộc hoàng kim thần long! Là vua của loài rồng a! Hu hu…”
Lâm Hàn cũng dở khóc dở cười. Thánh nữ này… thực ra có chút tăng động, nói
năng chẳng bao giờ giữ mồm giữ miệng. Chẳng trách nàng có thể trở thành bạn
tốt của Lê đại tỷ, cả hai vốn dĩ có chung một thuộc tính a!
Kim Huyền lúc này có chút nôn nóng chen giọng, ý tứ “cuối cùng” khỏi nói cũng
biết, định dẫn người rời đi rồi:
Vừa nói, Kim Huyền vừa đưa tới một tấm ngọc bài, nói rằng nếu muốn tìm Vạn Độc
Tử, chỉ cần bóp nát ngọc bài này là được.
…
Hai người kia đã rời đi, Lâm Ôn lặng lẽ rời khỏi tấm màn phía sau, sắc mặt có
chút ngưng trọng.
Lâm Hàn nhìn liếc qua Lâm Ôn, có chút khó hiểu hỏi:
Lâm Ôn ngồi xuống, nhấp một ngụm trà, giọng điệu có chút buồn bực:
Ban đầu nghĩ nơi đây không nằm dưới trướng Trịnh thị, vậy mà cũng vô cớ làm
khó chúng ta, tính đến đây điều tra kẻ đầu sỏ, gõ gõ một chút. Cũng tính toán
Trịnh thị sẽ phái quân đến ngăn cản, quân Trịnh thị không đóng trong thành,
cũng không có hộ trận, thuận tiện hốt một mẻ trước dằn mặt bọn chúng!
Nhưng cuối cùng vẫn là đánh giá sai tên đầu sỏ trong Vạn Dược Thành, càng
không nghĩ Trịnh thị chơi lớn như vậy, một lần phái ra mười vạn quân tinh
nhuệ, còn có đệ nhất thiên tài của Trịnh thị cầm quân. Lần này vẫn là em đánh
giá sai tình hình a!
Lâm Ôn có chút ảo não nói. Lâm Hàn cũng chỉ cười cười không trách! Lâm Ôn còn
rất trẻ, mấy năm nay bách chiến bách thắng khiến hắn có chút coi thường kẻ
địch, đánh giá sai tình hình cũng là bình thường. Chẳng phải chính Lâm Hàn
hiện tại cũng phạm lỗi như vậy hay sao? Chỉ là, Lâm Hàn mang danh tướng quân,
nhưng hắn không phải là người thống lĩnh quân đội, hắn cũng không có ý thức
quân sự cao cường đến mức đó.
Hiện tại, Hắc Phong quân gần như đã rơi vào thế bí, đánh bại quân địch cũng
khó, mà dùng lợi dụ để thông quan cũng khó! Không bại địch, khó mà lợi dụ, chỉ
là… bại địch nói dễ như vậy sao?
Dù cho Hắc Phong quân tinh nhuệ, dù cho có Ninja trong quân, nhưng đối đầu với
lực lượng gấp năm lần như vậy, đi lên hoàn toàn là tìm chết!
Lâm Hàn thoáng chốc lâm vào trầm tư.
Hai vạn quân đối đầu mười vạn quân… nhìn như rất khó chiến thắng. Nhưng Lâm
Hàn lại không cho là như vậy! Nếu ngay cả mười vạn quân này cũng không đánh
được, Lâm Hàn lấy cái gì chống lại Trịnh thị?
…
Lâm Hàn nhắm mắt, hắn suy tư rất lâu, Lâm Ôn chỉ ngồi bên uống trà, hai người
không nói một lời, chỉ lặng yên suy nghĩ chuyện của mình.
Không biết qua bao lâu, Lâm Hàn đột ngột mở choàng hai mắt. Trong hai con
ngươi đen nhánh kia lóe lên tinh quang, tràn ngập tự tin và kiên quyết, Lâm Ôn
cũng thoáng chốc ngồi thẳng người, sắc mặt trở nên túc mục nhìn chằm chằm anh
mình.
Hắn biết, Lâm Hàn đã có quyết sách rồi!
Mặc dù về mặt lãnh quân, Lâm Hàn chưa bao giờ mạnh bằng hắn. Nhưng thủ đoạn
của Lâm Hàn quá quỷ dị và mạnh mẽ, ngay cả những lúc dường như gần như hết
cách thế này, một mình Lâm Hàn vẫn có thể lực chuyển càn khôn! Lâm Ôn tin là
như vậy!
…
Sau khi nghe ý định của Lâm Hàn, Lâm Ôn có chút không biết phải nói gì hơn.
Lâm Hàn lắc lắc đầu.
Lâm Ôn có chút không chắc, nhưng cuối cùng cũng thở dài một hơi, không ý kiến
thêm nữa.
Lâm Hàn nhếch mép cười nói:
Nhìn Lâm Hàn đầy hào khí đứng lên, trong lòng Lâm Ôn cũng cảm thấy có chút
rung động.
Phương án này… thực sự quá trực tiếp!
Lâm Hàn muốn dùng lực một mình, ám sát Thống Soái quân địch. Đạp lên phòng ngự
của mười vạn quân đội, trực tiếp xung trận trảm tướng!
Chỉ cần thống soái vừa chết, mười vạn quân của Trịnh thị thực sự không đáng để
lo! Bởi Lâm Hàn đã diệt sát kẻ cầm đầu, theo quy tắc, hắn có thể trắng trợn đồ
sát mười vạn quân lính này, hoặc thu nạp đối phương trở thành quân đội của
mình.
Nghe thì đơn giản, nhưng trên đời này có ai có thể vượt qua mười vạn quân đội,
một thân một mình vào hang ổ để tiêu diệt thống soái?
Dù là sát thủ đỉnh cấp nhất cũng rất khó!
Nhưng Lâm Hàn tự tin mình làm được! Hắn từng một mình xông vào hang ổ của Võ
Đạo Môn, ung dung cướp người trước mắt thánh thần, còn thuận tiện vu oan giá
họa cho kẻ khác, cho đến giờ vẫn chưa có ai nghi ngờ lên đầu hắn. Hắn còn ngại
mười vạn quân đội bình thường này hay sao?
Nói là nói như vậy, nhưng Lâm Hàn cũng cần phải chuẩn bị kỹ càng! Một Ninja
thành công, không chỉ tính toán hoàn thành nhiệm vụ, mà còn phải tính trước
đường lui cùng những bước tiến hành tiếp theo. Hiện tại còn chưa phải là lúc
hạ bệ Trịnh quân!
Lâm Hàn đứng trước trướng bồng, híp mắt nhìn về phía quân đội đông nghìn nghịt
phía xa xa! Hắn đang vận dụng không gian thôi diễn, tính toán một phương án
hoàn thiện nhất, hiệu quả nhất để nhanh chóng tới được Trịnh thị!
Chỉ có sớm ngày đánh phá Trịnh thị, áp lực phía Dạ quốc mới có thể biến mất!
Tuyết tỷ tỷ của hắn mới có thể an tâm, hắn cũng sớm ngày được trở về bên nàng.