Ám Sát (2)


Người đăng: Hathanhkiemde

Sát thủ áo đỏ cất bước về phía ông lão, nụ cười thâm độc ẩn sau khăn bịt mặt
nói “tiên thiên hậu kỳ đỉnh phong rất tốt nhưng bọn ta là tiên thiên viên mãn”
ông lão ho khan “hừ vô sỉ” nói rồi trong miệng ông phun ra máu, máu phóng
thẳng vào người tên áo đỏ, hắn giận sôi máu lạnh lùng rút kiếm chém xuống ,
mắt ông lao chỉ còn thấy ánh kiếm và tuyệt vọng
Vì sao ông tuyệt vọng ?
Chết ư ? Đúng tại sao phải vì một tên nhóc bán mạng, nếu nhân sinh được chọn
lại ông sẽ không chọn làm bảo mẫu a.
Ông nhắm mắt chờ cai kết của mình, nhưng một lúc lâu sau không thấy động tĩnh
ông kinh ngạc mở mắt ra, trước mắt ông tên áo đỏ đột nhiên ngã xuống !
Ông đến gần thấy găm sau đầu hắn là một chiếc lá ! Một chiếc lá mà thôi! Nhưng
từ đó phát ra ba động linh lực thực kinh người ông nhẹ tay rút chiếc lá, thân
mình run cầm cập, một luồng linh lực hùng hâu đánh sâu vào đan điền, huyệt
mạch, các nơi bị thương gấp rút hồi phục, linh lực quanh ông bạo tăng!
Đoàng ! Một tiếng tan vỡ từ đan điền phát ra, kết, thay cho đan điền là một
khối cầu màu tím dần sóng linh lực thu hẹp ông lao mở mắt không bây giờ phải
gọi là hán tử, ông lão đã cải lão hoàn đồng ! Ông run run cảm nhận linh khí
trong mình, lại sờ mặt mũi, run run không tin vào chính anh
Ngưng đan cảnh !
Một kẻ mới cách đây mấy giây thôi còn ốm yếu chờ chết lại trẻ lại khoẻ ra, hơn
nữa đột phá Ngưng Đan cảnh ! Lại màu tử sắc !
Phải biết Đan chia ba màu. Tím, vàng đỏ ,trong đó tím là cao cấp nhất!
Hán tử kinh ngạc kèm sợ hãi “đây là cao nhân ...cao nhân cảnh giới so với cốc
chủ chỉ có hơn !” trong đầu hắn chỉ còn một từ đây là tiên nhân, tiên nhân thủ
đoạn. Xong hắn dập đầu tại chỗ hét lớn
Đa tạ tiền bối giúp đỡ, vãn bối chấp sự Dực cốc Dực La có lễ !
Thôi đi tiểu tử . Một gióng nói mang theo sự chán ghét trong không gian vang
vọng . Ta cứu ngươi để ngươi ở đây quỳ à mau đi cứu tiểu bạch kiểm kia đi !
Giật mình Dực La choàng tỉnh ngập ngừng nói “thiếu chủ chắc không sao đâu nhị
chấp sự đã đến ngưng đan trung kì rồi”
Hừ . Một tia sáng bắn vào Dực La làm hắn bay ra xa . Vô ơn! Bọn kia có hai tên
ngưng đan hậu kì !
Dực La dật mình lao nhanh về phía đông lai, trên cành cây cách nơi Dực La ngã
bốn dặm một lão ăn mày tay cầm bình rượng vo vê trên tay chiếc lá cười nhìn
phía đông lai, cái nhìn xa xăm không ai biết hắn nghĩ gì.
Trong đông lai, mặt nạ mang thiếu chủ phá cửa chạy ra ngoài thành, sau hắn
hàng chục tên áo đen, bốn tên áo đỏ, hai tên sát thủ áo xanh đuổi theo, đến
phía nam thành nơi hẻm sâu hẻo lánh bọn họ bị chặn lại thiếu chủ sau lưng hắn
ánh mắt cương nghị tay nắm chắc bảo kiếm. Về phần mặt nạ mồ hôi chảy ròng ,
kiếm nhuốm đầy máu, hung hăng, giận dữ chỉ về phía bon sát thủ gằn từng chữ
Liệp Ảnh Các !
hì hì ngươi cũng biết nói à mặt nạ chấp sự ! . Một nữ nhân thân hình lả lướt
mặc áo xanh cười nhìn mặt nạ
Thiếu chủ chạy mau, tới phủ thành chủ !
Nói rồi hắn đầy thiếu chủ bay thằng tới phía nam nơi phủ thành chủ toạ lạc
xong quay đâu nhìn bọn sát thủ lạnh lùng lấy ra đan dược màu đỏ cắn vào khí
tức bộc phát Ngưng Đan đỉnh phong!
vạn đao quyết -nhất biến : đao như hải
Trùng trùng điệp điệp đao ảnh và cuồn cuộn linh lực bổ về phía đám sát thủ
Lần này bọn sát thủ áo đen phóng lên đuổi theo vị thiếu chủ, hai tên áo tím
tuốt kiếm tung ra sát chiêu
Tam sát kiếm - huyết luyện
tử vong kiếm - vong linh
Chốc lát bầu trời hoá đỏ, ma ảnh tràn lan đụng độ với đao ảnh
Đùng ! Một tiếng thế thức va nhau linh lực bạo phát mặt nạ bị đánh văng ra va
vào tường, mặt nạ vỡ nát, lộ khuôn mặt cương nghị của người thiếu niên 16-17
tuổi máu tràn ra từ miệng, hai tên kia không khá là bao một kẻ gục trong
thương còn đứng chỉ có nữ nhân, nữ nhân miệng mang mâu cười cười nói
Tiểu huynh đệ ! Hảo cường !
Nói rồi ả rút kiếm đâm tên đồng bọn chốc lát máu huyết tên kia bám vào kiếm ,
thương thế nữ nhân hồi phục lại, thấy cảnh này thiếu niên nói
Yêu Đạo !
Hì ! Tiểu huynh đệ ngươi đoán đúng vậy tỉ là hồng phấn khô lâu đấy, nói rồi
biến ra chân thân một bộ xương khô mồm miệng đầy máu cười man rợ hướng mặt nạ
nhưng lạ thay cậu không sợ hãi chỉ cười, dùng chút linh lực còn lại lao lên
Thập sát thiên đao !
Kình phong như gió lốc lao vào bộ xương, hai bên va chạm rung động toàn
thanh,bá tánh, thủ vệ giật mình tỉnh
Trong phủ thành chủ, lão hán ngồi xếp bằng bỗng mở mắt trong mắt có hàn
quang.
Trong đêm một quân sĩ giáp đen vội chạy vào phòng lão thấy cảnh nỳ vội quỳ
xuống báo
Mười tiên thiên cao thủ cử đi đều vong mạng, ngưng đan cao thủ Vạn Hà tướng
quân vong !
thân thể ông run cầm cập sát khí trùng thiên lao ra phủ, đằng sau từ lúc nào
bám sát 12 áo bào vàng tướng sĩ, họ lao hướng vừa xảy ra giao tranh mà đi.


Nhân Sinh Nhất Kiếm - Chương #3