Ám Sát Kịch Chiến


Người đăng: Hathanhkiemde

Trung tâm La thành, đông lai khách điếm
Ba người một già một trẻ một đeo mặt nạ bước vào, cả khách điếm xôn xao im
bặt vì khí tức bức người từ hai người già và mặt nạ, chủ quản gắng giữ tươi
cười chào hỏi “khách quan mới đến xin nương tay” lão già lạnh lùng đáp “bảo
bọn họ cút ra, bọn ta bao chọn khách điếm” lời vừa nói cả thảy biến sắc ,
phải biết đây là khách điếm lớn nhất La thành, vương công quý tử đều đến đây
chè chén ngủ đêm, hay nói là trong này toàn nhà mặt phố bố làm to.
Hỗn láo ! Một trung niên đứng cạnh chàng trai ngồi lầu hai lao xuống, chưởng
ấn biến đổi tạo ra kình phong kinh người đánh về phía lão giả, trong chốc lát
trên không chung giữa 2 lão già xuất hiện bàn tay lớn
Ngưng khí hoá hinh, hộ vệ Mạc công tử vậy mà là tụ khí cảnh, mạc gia phách
lối -một kẻ nào đó hét, toàn trường xôn xao trở lại
Hừ phách lối lắm vào-lại kẻ nào đó nói
Ngu người - kẻ não nào đó
Tụ khí cảnh - lão giả khinh miệt cười, thân mình không động nhưng khi chưởng
ấn đến gần bông tiêu tán lão già xấu số bị bắn bay trở lại tầng hai với một
cánh tay đứt
Hà chấp sự ! Mạc công tử hét chạy lên đỡ
Ngài có sao không hà thúc ! Mạc công tử cuống cuồng tay thò vào thắt lưng định
lấy pháp bảo thì bị tay còn lại hà chấp sự giữ lại thì thào
Đừng ! Công tử ! Lão ta là tiên thiên cảnh, mạnh hơn cả gia chủ ! tuy nói thì
thao nhưng ai trong khách điếm này không có tu vi nhất định nên đều nghe thấy
, đều chấn kinh
Về phần lão già chơi trò cao nhân, dửng dưng nói “cút”, mọi người định liên
thủ nhưng nghĩ lại đối phương là cao thủ tiên thiên đành ngậm đắng bỏ về ,
nhưng đến cửa bị một giọng nói lanh lảnh ngăn lại “các vị xin đừng đi” họ quay
lại thấy vị công tử trẻ tuổi đi cùng 2 kẻ mới vào lên tiếng, thầm phát lạnh.
Chuyện vừa rồi xin thứ lỗi, mọi người hãy quay lại tiếp tục việc của mình.
Công Tử !
Hai người im đi cho ta !
Lại hướng về Mạc công tử chấp tay lấy ra bình linh dược ném lên nói “mong công
tử tha lỗi, trong này linh thể đan giúp tái tạo gân cốt và tiênlinh đan, coi
như ta đền bù vị kia ...Hà lão” nghe xong tất cả đương trường mộng bức nghĩ “
mẹ kiếp thổ hào” hai vị cận vệ trung thành thì sao cũng không thể tả được thầm
mắng “ công tử ơi là công tử tiênlinh đan thì thôi đi nhưng tụ chi đan bực này
có hai viên ngài liền cho một là dạng gì !” Vị mạc công tử khôi phục thần thái
nói “đa tạ” rồi sai người thu don chạy về phủ..
Ơ chỉ là tiênlinh đan sao cậu ta ôm như ôm vàng vậy!
Tất cả một lần nữa ngớ ngẩn, rất muốn hét “ngươi dùng tài phú nện người à”
hai vị hộ vệ trán cũng mấy vệt hắc tuyến.
Sau một hồi ngớ ngẩn mọi thứ trở lại bình thường, ba người cũng lặng vào khu
khách quý lầu hai dùng bữa, cứ thế trôi đi
Tại một nơi khác, một ông lão ăn mặc rách rưới đứng nhìn vào đông lai thấy
cảnh như vậy cười khổ ,lắc đầu cười, rồi biến mất tăm.
Trời tối dần, trăng lên cao trong gian nghỉ khách quý, xa hoa, thiếu niên
được hai vị hộ vệ rửa chân thay y phục đi ngủ, về phần hai vị hộ vệ mặt nạ
ngồi bên cạnh giường tay lăm lăm trường đao, lão già ra gian ngoài uống rượu
canh giữ, chốc lát tất cả tắt đèn
Ngoài trời chỉ còn gió vi vu, tiếng của người cảnh báo đến giới nghiêm.
Xoạt một loạt bóng đen lướt nhanh trên toán cây, nóc nhà hướng đến đông lai,
chúng tiến vào, lũ thủ vệ đông lai ngủ gà ngủ ngật chốc lát biến mất thay vào
đó là những vệt máu đỏ, từng tầng một, cảnh vệ biến mất không một tiếng động
, chúng càng lúc càng gần gian khách quý
Trong gian phòng, lão già và mặt nạ không hẹn cùng mở mắt, trong mắt sát khí
nồng đậm một kẻ lao ra cửa xổ. Một kẻ vút ra hành lang, chỉ để lại cậu thiếu
chủ đanh ngủ với một loạt kết giới bảo vệ quanh phòng
Giữa phòng lại nhiều thêm một lão già, đúng là lão ăn mày của chúng ta, lão
nhìn thiếu niên thở dài đặt xuống một miếng ngọc, rồi mất tăm.
Đám sát thủ lao lên hành lang cẩn trọng bước gần gian phòng bỗng có kẻ hét
thảm cả đám nhìn ra sau, mặt nạ tay cầm đao đâm chết hai tên sát thủ bọn còn
lại huyết sắc trong mắt đậm lên tuốt kiếm lao vào
Thập đao tam lãng ! Tiếng hét lớn máu chảy nhuốm đỏ hành lang ...
Ngoài trời, lão giả đối đầu hai tên sát thủ áo đỏ và mười tên áo đen
Cười “ có vậy thôi à” hai kẻ kia áo đỏ nhìn nhau khai thực lực, lão giả ngưng
trọng lại”tiên thiên” không nói nhiều trên tay trưởng ấn biến hoá
Tam sinh sát lục ấn !
Đồng dạng bọn sát thủ tung kiếm
Thập nhi liên trảm trận !
Trân ấn giao nhau chấn động toàn thành
Lão giả trọng thương bắn vào phòng một tên áo tím ở lại còn lại tiến vào
trong.
P/s Các bạn muốn lão ăn mày lộ thân phận bây h hay về sau :)).


Nhân Sinh Nhất Kiếm - Chương #2