Bí Cảnh Đế Sơn


Người đăng: nhoxkoyeu41

Thu hồi bức họa La Thiên quay lại gần bên Tần Tú mở ra một quyển trục sau đó
chỉ vào quyển trục nói : “ Ngươi giống như Trần Khai bọn họ dùng tiên lực của
mình vẻ chân dung của ngươi. “ Tần Tú nghe xong cũng không biết chuyện gì vì
mỗi lần dùng tiên lực khắc chân dung sẽ hao tổn và cũng lưu lại thủ đoạn cho
hậu nhân nếu như tông môn gặp chuyện bất trắc, cũng xem như trước khi ra đi
lưu lại bùa hộ mệnh. Không biết chuyện gì nhưng Tần Tú vẫn nghe theo lời La
Thiên khắc chân dung mình xuống.

Khoảng nữa canh giờ người Tần Tú đầy mồ hôi, nhìn xem chân dung nhệch nhoạch
tỏ vẻ khá hài lòng đưa cho La Thiên, La Thiên thu hồi bức họa tổng cộng trong
túi càn khôn có hai bức họa, rời đi bảo khố trong bảo khố còn bốn mươi chín
bức họa để lại. Mặc dù Khai Thiên Tông xuống dốc nhưng nếu lấy bốn mươi chín
thêm bức họa của Trần Khai nữa là năm mươi, bất ngờ đánh ập vào một trong
thập đại tông môn có nguy cơ bị hủy diệt nếu họ phòng bị không kịp. Thế nhân
biết Khai Thiên Tông xuống dốc nhưng nội tình vẫn kinh khủng kể nào, đó là lý
do tại sao xuống dốc nhưng ngoài cố kỵ Tần Tú ra thì những người khác cũng
kiêng kỵ nội tình này.

Bước ra ngoài Tần Tú còn đang thắc mắc thì La Thiên mở miệng trước : “ Ta tạm
thời đi một đoạn thời gian tìm lại những gì đã mất, cũng khai sáng ra kỷ
nguyên mới thành tựu Vĩnh Hằng. “ Nói xong chưa đợi Tần Tú phản ứng, La Thiên
tự phế hết tu vi không khác gì phàm nhân trong tui chỉ có hai bức họa với một
đống tiên thạch ở càn khôn.

La Thiên tự mình đi nhưng Tần Tú nào đâu yên tâm, lẵng lặng phái tông môn
siêu cấp cường giả ầm thầm bảo kê, Tần Tú tự ra lệnh các lão tổ cũng biết
chuyện nên nghiêm cấm đây là nhiêm vụ cao cấp nhất tông môn mời đặc sứ tu vi
cao bảo vệ tuyệt đối, không cho phép một sợi lông dính vào người La Thiên.

La Thiên biết chuyện nhưng cũng chả thèm quan tâm một đường đi thẳng đến phía
bắc xe ngựa nằm ăn xong đi bộ cứ thế không biết bao lâu cuối cùng cũng đến nơi
cần đến. Đó là một ngọn núi cao to nhìn từ xa giống như có thể chống đỡ Thương
Thiên, nếu có ngày Thương Thiên sụp xuống thì ngọn núi này y nguyên có thể
chống đỡ được chúng sinh.

Khi đến nơi cũng có tu sĩ lướt qua chú ý đến La Thiên chỉ mới phàm nhân nên
cũng lười để ý. Cũng có tu sĩ tốt bụng khuyên bảo La Thiên không nên đến nơi
này cẩn thận mất mạng.

Ngồi ở bên đường La Thiên nghe những tu sĩ nghị luận.

“ Ta nghe nói bí cảnh Đế Sơn sắp khai mở ngươi thấy sao “

“ Ta nghe nói từng có Thánh Nhân tạo hóa, nếu như trúng vận khí ta được
truyền thừa một bước đăng tiên. “ Các tu sĩ nghị luận hào hứng, La Thiên chỉ
nhếch môi tiếp tục thưởng thức phong cảnh.

Khi các tu sĩ nghĩ luận thì bỗng nhiên có đoàn người đến, các tu sĩ hoặc tiểu
môn tiểu phải nhao nhao tránh ra nhường đường cho đoàn người, trong đoàn
người dẫn đầu ba người. Ba người mặc đồng phục môn phải khác nhau theo thứ tự
là Nguyệt Tông, Kiếm Tông và Khai Thiên Tông. Sau lưng tầm mười mấy người đi
theo sư huynh để huấn luyện ma sát.

Ba người cầm đầu tu vi đều đặt đến Bán Thánh hoặc những sư đệ đi theo có tiên
thiên hoặc vừa đột phá lên tiên thiên. Ba người cầm đầu theo thứ tự là Vân
Tiêu, Lâm Chính, Giáp Tuấn.

Khi vừa đến ba người dẫn theo đoàn của mình chọn ký túc ở lại đợi bí cảnh mở
ra, Giáp Tuấn vừa mới ngồi xuống thì bị ảo giác tiếp đó tiến vào mộng cảnh
gặp được lão nhân, lão nhân chỉ nói vài câu sau đó tỉnh lại, Giáp Tuấn mồ
hôi chảy ròng ròng sau đó lại gần La Thiên chắp tay lẩm bẩm.

“ Tổ…...Tổ…… Sư… “ Giáp Tuấn giọng run đọc lộn từ ngữ La Thiên liết mắt liền
hiểu ra sau đó cắt ngang.

“ Ta mười lăm tuổi gọi ta sư huynh. “

“ Dạ, sư huynh. “ Giáp Tuấn lấy lại tinh thần sau đó hiểu ý La Thiên muốn
giấu thân phận nên cũng không miễn cưỡng trở về vị trí cũ.

Tất cả chỉ xảy ra trong chớp mắt nên mọi người không ý thức được chuyện gì vẫn
cứ sinh hoạt bình thường.

Ba ngày trôi qua bí cảnh cuối cùng cũng mở ra các tu sĩ nhao nhao đi vào, Giáp
Tuấn lại gần La Thiên, Vân Tiêu với Lâm Chính nhìn lại.

“ Sư huynh có muốn đồng hành không?. “ Giọng nói mang theo khẩn cầu làm Vân
Tiêu với Lâm Chính thắc mắc, trước mặt thanh niên này tu vi chỉ phàm nhân chỉ
cần phất tay có thể giết chết, sao phải cung kính như thế.

“ Giáp Tuấn đây là?. “ Vân Tiêu nghi hoặc hỏi đồng thời Lâm Chính cũng lắng
nghe.

“ Đây là sư huynh ta cũng là đệ tử thân truyền của chưởng môn. “ Giáp Tuấn là
người thông minh trong phút chốc chụp cái danh hào cho La Thiên, La Thiên cũng
liết nhìn sau đó không nói gì mà đi vào bí cảnh.

Trong bị cảnh Đế Sơn khu vực một mảnh cây xanh um khi bước vào giống như là
bước vào thế giới khác của bí cảnh bị truyền tống ra chỗ khác, khi bị truyền
tống cỗ lực lượng này biến ảo mọi người đứng nguyên chỗ nhưng không gian đã
thay đỗi bất chợt.

Khi ảo cảnh này biến ảo mọi người thấy phía trước là hàng ngàn hàng vạn thây
khô chồng chất lên nhau, oán khí xung thiên hiển nhiên cách đây rất lâu có
một hồi đại chiến, xương cốt có yêu ma, có nhân tộc và có những sinh linh
khác hỗn chiến.

Có ít tu sĩ chịu không nổi oán khi bèn phun ra ngụm máu ngất xỉu bên đường ,
Giáp Tuấn dùng Linh lực của mình bảo vệ La Thiên nên không có trở ngại gì. Một
đường tiếp tục khi bước vào chỗ sâu, ba người chịu không nổi oán khi nên tế
ra bảo vật của tông môn, tiên khí phập phùng bay xung quanh che chở các đệ tử
khác.

“ Các sư đệ cảm thấy không ổn nên dừng lại ở đây, ai đi tiếp thì theo ta nếu
cưỡng ép có thể hồn phi phách tán. “ Lâm Chính thân là Kiếm Tông nhạy bén với
cảm giác của mình nên ra lệnh ai tiếng lên được thì đi không được ở lại tìm
kiếm cơ duyên khác.

Đi dọc đường tiến sâu có những thảo dược hiếm có, vạn năm hay trăm năm đều có
ba tông môn cùng nhau nhặt rồi chia đều cho nhau tình hình kha khá. Bỗng nhiên
“ Xuy… Xuy. “ Giáp Tuấn cùng hai người dừng lại nhíu mày, Giáp Tuấn miệng
niệm khẩu quyết xong bấm ngón tay một điểm, xung quanh xuất hiện màn chắn
không thể nghi ngờ đây là đại trận, có người bố trí tạo nên.

Không gian vặn vẹo xuất hiện hai người, ông lão tay cầm trượng cùng một bà
lão tay cầm quạt mo, không thấy rõ dung mạo đối phương nhưng từ khí tức xung
quanh âm khí lượn lờ thì Giáp Tuấn mấy người khẳng định đây là Ma Tộc cường
giả tu vi cực cao chắc chắn là Thánh Nhân.

Tu vi Thánh Nhân là tìm ra đạo của mình được thiên mệnh tán thành hóa thân
thành một bộ phận của thiên địa xuất pháp tùy ngôn, cùng bán thành giao chiến
chỉ cần không chênh lệch quá nhiều, Thánh Nhân có thể một câu đè ép chết cả
vạn Bán Thánh đó là kinh khủng của sự chênh lệch cảnh giới.

“ Khà Khà, hai nhóc con một bé gái không tệ không tệ, lâu lắm rồi tính ra cả
vạn năm bị phong ấn ở đây chưa ăn thịt nhân tộc không biết mùi vị có như xưa
không “ Bà lão giọng vang vọng khắp nơi.

Ông lão cùng bà lão không hẹn cùng nhau dùng tiên lực hút sinh mệnh của Giáp
tuấn đám người, khi vừa hút bỗng nhiên trên hư không một ngón tay đè xuống ,
ông lão với bà lão chưa kịp hoàn hồn thì đã bị ép thành huyết vụ.

Chớp mắt đại trận biến mất một lão giả xuất hiện nhìn xung quanh sau đó lẩm
nhẫm.

“ Ma tộc vẫn lén lén lút lút vào Nhân Tộc địa bàn, đây là bí cảnh khảo sát
tông môn đệ tử các trưởng bối đều đi qua cảm thấy an toàn mới cho thí luyện ,
nhưng không ngờ vẫn còn may ta ra tay kịp không thì ba tông chúng ta mất đi đệ
tử hạch tâm. “ Nói xong lão giả biến mất. Tông môn cũng thấy đây chỉ là thí
luyện nên không cho trưởng lão đi theo tránh lâu ngày các đệ tử thành thói
quen không trải qua sinh tử sao ra được cường giả, nếu hổ nuôi trong nhà sao
ra được hổ vương, các trưởng lão thấy thế nên đa số đệ tử lịch duyệt đều tự
mình đi trưởng bối trong nhà không can thiệp.

“ Người này tu vi cũng là Chân Tiên đỉnh phong địa vị chắc cũng lão tổ cấp bậc
không ngờ tự mình hộ đạo, Giáp Tuấn tông môn xem trọng ngươi thật khà khà. “
Lâm Chính mở miệng cười cười nói ra, Thập Đại Tông Môn hữu nghị cũng có thù
ghét nhau nhưng chống đối với Ma Tộc thì bọn họ cũng dường như huynh đệ một
thể chuyện toan tính ganh ghét nhau bỏ qua một bên.

Nhưng khi gặp nạn thì chưa biết ai bên ai Vân Tiêu cũng liết nhìn Giáp Tuấn
ánh mắt phức tạp không biết suy nghĩ gì.

Đoàn người tiếp tục bước vào chỗ sau nhất đột nhiên Giáp Tuấn dừng bước nhìn
lại sau lưng các môn đệ của mình đạm thanh nói ra.

“ Đây là bí cảnh nhưng khi bước ra khỏi bí cảnh này là Cấm Địa một trong tam
đại Cấm địa nhân tộc ta người đi vào chưa thấy ai đi ra nên chúng ta quay về.

Mọi người nhao nhao gật đầu đi về vì đoạn đường này chém giết yêu quái cũng có
, nhặt bảo cũng có nên không ai oán thầm khi mọi người đi Giáp Tuấn cũng đi
nhưng bị La thiên kéo lại sau đó nói.

“ Đi theo ta. “ Đoạn đường này La Thiên vẫn một mực im lặng nhìn Giáp Tuấn chỉ
huy, La Thiên thầm khen ngợi. Giáp Tuấn vui vẻ đồng thời nhao nhao kêu các sư
đệ mình nhao nhao chạy ra bí cảnh đợi hai người bọn họ ra, Lâm Chính liết
sang sau đó cũng bước ra ngoài cùng với Vân Tiêu, hai tông môn cũng theo đệ
tử Khai Thiên bước ra ngoài.


Nhân Sinh Bất Bại - Chương #2