Tạo Hóa Thôn Thiên Công


Người đăng: ༺༂ℭừʊ⚜ζℜắทջᴬʳᶥᵉˢ༂༻

Hoàng Hạo Thiên mặt mày sáng láng, hắn rốt cuộc đã lĩnh ngộ được Tạo Hóa Đại
Đạo, không uổng công bao kiếp luân hồi gắng sức. Thì ra trí giả không tầm
thường chút nào, khi tâm trí đã đạt tới mức thấu hiểu vạn vật cách diễn hóa,
tương thông với thiên địa, được ban thiên ân Tạo Hóa, hấp thu được mọi thứ làm
sức mạnh bản thân, diễn hóa chúng như bản nguyên.

Dưới thiên quang tẩy lễ, cơ thể Hoàng Hạo Thiên như được gột rửa, toàn bộ tạp
chất trong cơ thể được đẩy ra ngoài, nguyên linh khí thiên địa lấy Hoàng Hạo
Thiên là trung tâm điên cuồng trùng kích vào từng tế bào. Đau đớn chịu đựng,
Hoàng Hạo Thiên dần dần quen thuộc với nguyên linh khí, dẫn vào các thiên mạch
trong cơ thể bị đóng kín bấy lâu nay.

- Đêm nay ta nhất định phải xung mạch thành công!

Từng đợt nguyên linh khí tấn công, thiên mạch vẫn chưa có dấu hiệu khai thông.

.

.. tiếp tục như vậy cho đến khi mặt trời bắt đầu lên.

Bùm! Mạch thứ nhất cuối cùng đã được đả thông, Hoàng Hạo Thiên mừng rỡ tiếp
tục xung mạch. Thông được mạch đầu tiên khiến cho nguyên linh khí như phá được
cửa thành, mạnh mẽ tấn công vào các mạch tiếp theo..2 mạch, 3 mạch,..6
mạch.... mãi cho đến 49 mạch được mở mới hòa hoãn dừng lại.

Cười vang một tiếng, Hoàng Hạo Thiên đứng dậy khoan khoái mở mắt nhìn thân
mình toàn tạp chất dơ bẩn dính nhầy vào quần áo, khắp người đầy mùi hôi thôi.
Tuy vậy vẫn không thể che dấu được khuôn mặt đẹp trai đôi mắt tinh anh sáng
quắc và cái miệng nhếch cười sâu của hắn:

- Bây giờ ta đã khai 49 mạch tương đương Khai Mạch cảnh Ngũ tầng, Tạo Hóa Đại

Đạo quả nhiên thần kỳ! Thông thường đến Thiên Nguyên cảnh mới có thể hấp thu
được nguyên khí nhưng ta lại có thể đồng thời hấp thu được cả linh khí và
nguyên khí. Xem ra ta có thể hấp thụ mọi thứ của Tạo Hóa thiên địa. Đã vậy
liền gọi nó là Tạo Hóa Thôn Thiên Công, phệ thiên nạp địa diễn hóa vạn sinh.
Từ nay ta liền có thể bước vào đường Võ giả được rồi!

Đang suy nghĩ một hồi, cánh cửa Tàng Thư Các chợt hé mở, một thiếu nữ tầm 15
tuổi bước vào. Ai nhìn thấy cũng phải động dung trước nhan sắc nghiêng nước
nghiêng thành của nàng, áng tóc xanh lam như nước biển được buộc quấn lên
quyến rũ, mặt ngọc như tiên nữ với đôi mắt đặc biệt màu thanh thiên trong
sáng, dáng người cao gầy mà đầy đặn thật khiến nam nhân chỉ muốn chiếm lấy mà
chà đạp.

Còn chưa kịp đóng cửa lại, thiếu nữ đã bị Hoàng Hạo Thiên từ đằng sau ôm lấy.
Nàng vừa kêu A một tiếng thì Hoàng Hạo Thiên đã nói chặn lại với giọng hạnh
phúc:

- Lam Nhi, là ta đây, ta đã thành công xung mạch rồi! Ta đã thành Võ giả chân
chính rồi!

Tên nàng là Ngọc Lam Nhi, cung nữ thiếp thân của Hoàng Hạo Thiên, là đứa bé
trôi dạt vào bờ biển được một cung nữ nhặt được và nuôi dưỡng. Vì có mái tóc
và đôi mắt xanh lam kì lạ nên nàng thường bị bắt nạt và khinh thường từ nhỏ.
Ngẫu nhiên một lần đang bị các cung nữ khác đánh đập thì gặp Hoàng Hạo Thiên
và hắn thu nhận làm cung nữ thiếp thân. Từ đó Ngọc Lam Nhi trở thành người cực
kì thân mật và quan trọng với Hoàng Hạo Thiên.

Vui mừng quay đầu lại, Ngọc Lam Nhi đầu đụng vào ngực Hoàng Hạo Thiên. Chưa
kịp hỏi thật không thì Ngọc Lam Nhi đã ngửi thấy mùi hôi thối từ người Hoàng
Hạo Thiên, ngước đôi mỹ lam mâu nhìn vào mắt sáng như tinh thần của Hoàng Hạo
Thiên lo lắng hỏi:

- Thập vương tử, người làm sao mà bẩn vậy? Không phải có chuyện gì chứ?

Hoàng Hạo Thiên cười nói:

- Đó là do cơ thể ta được thanh lọc tạp chất nên mới vậy, bây giờ ta đã là tu
vui Khai Mạch cảnh tầng 5 rồi đó.

Ngọc Lam Nhi hai tay ôm lấy cổ Hoàng Hạo Thiên cất tiếng nói mềm mại tràn ngập
hoan hỉ:

- A, nô tỳ biết là người sẽ làm được mà, lão thiên sẽ không bao giờ cô phụ
người tài như vương tử. Sao mà người làm được vậy?

Hoàng Hạo Thiên nói với giọng điệu thỏa mãn:

- Việc đó để sau hãy nói, việc cấp thiết hiện giờ là nàng mau đưa bản vương
tử về phục vụ tắm rửa đã. Haha

Đột nhiên nhớ đến gì, Ngọc Lam Nhi sắc mặt trầm xuống, hơi sợ hãi nói:

- Thập vương tử, trong lúc người ở Tàng Thư Các thì đám nô tài của Ngũ vương
tử hung hăng đến nói nếu nô tỳ không ngoan ngoãn đi theo Ngũ vương tử thì ngày
mai sẽ đến “giáo huấn” người. Nên làm thế nào bây giờ?

Đôi mắt hiền hòa chợt trở nên sắc bén, Hoàng Hạo Thiên nhếch miệng khinh miệt
nói:

- Nàng không phải lo, giờ ta đã là Khai Mạch cảnh ngũ tầng chứ không phải phế
vật tiểu bạch kiểm như xưa nữa, nếu chúng dám đến thì chúng sẽ phải hối hận.

Nghe giọng chắc chẵn của Hoàng Hạo Thiên, Ngọc Lam Nhi có phần yên tâm, nhẹ
giọng nói:

- Ta tin người!

Hoàng Hạo Thiên buông Ngọc Lam Nhi ra, cầm tay nàng nói:

- Bản vương tử nhất định sẽ bảo vệ nàng. Về thôi!


Nhân Đế - Chương #2