Khí Đạo Phong Ấn


Người đăng: ngomanhngoc99@

Sở dĩ Minh Duệ đồng ý lời mời của nữ tử này là có nguyên nhân của hắn. Lí do
khiến hắn đi Hoa Linh Bang rất nhiều, một trong số đó là: Kẻ thù của kẻ thù là
đồng minh, không phải sao?

Hiển nhiên không chỉ Minh Duệ nghĩ vậy, nữ tử trước mắt này cũng có suy nghĩ
giống hắn. Cho nên, nàng này liền ngỏ ý mời chào Minh Duệ tới Hoa Linh Bang
làm khách, thậm chí trong lời nói của nàng còn có một chút ý tứ muốn kéo gần
Minh Duệ lại với Hoa Linh Bang.

Lúc này, nữ tử kia cười duyên một cái, đối Minh Duệ nói ra:

- Ta gọi Linh Hà, Phó Bang Chủ Hoa Linh Bang.

Minh Duệ gật gật đầu, lười biếng nói ra:

- Minh Duệ, không Môn không Phái.

Hắn khai báo tên thật của mình là có đạo lý của mình. Thứ nhất hắn đã sớm khôi
phục bộ dáng khi chưa dùng Dịch Dung Đan, thứ hai hắn cũng không định phục
dụng đan dược kia khi hành tẩu ở nơi này, điều đó chỉ làm lãng phí đan dược.
Thứ ba hắn nói không môn không phái, mà không nhắc gì tới Tinh Vân Kiếm Tông
là bởi hắn không muốn bị gây quá nhiều chú ý. Đừng quên hắn hiện tại trong bộ
dáng Minh Duệ chứ không phải cái thân phận Hắc Nguyệt kia.

Linh Hà nghe xong, cũng hơi chút kinh ngạc. Mặc dù chỉ là Chân Sư Sơ Kỳ, nhưng
lại có thực lực miêu sát Chân Sư Trung Kỳ há lại là loại người độc lai độc
vãng. Nàng căn bản là không tin Minh Duệ không môn không phái. Ở nàng xem ra,
Minh Duệ ắt hẳn là con cháu một siêu cấp gia tộc nào đó đi ra lịch lãm hay là
đệ tử nổi bật của Tông Môn nào đó.

Nhưng nàng cũng không có vạch trần lời nói của Minh Duệ, nàng quay người đối
với đám người Hoa Thương Tử nhẹ giọng:

- Chúng ta quay về Hoa Linh Bang thôi.

Sau đó nàng quay sang nhìn Minh Duệ, giơ tay ra phía trước cười mỉm nói ra:

- Mời.

Sau đó, đám người Linh Hà rời đi, Minh Duệ cũng đi theo ở phía sau. Lúc này,
hắn mới đánh giá nàng một cách tỉ mỉ.

Khi nhìn đến tu vi của nàng, Minh Duệ không khỏi ngạc nhiên một phen. Chân Sư
Đỉnh Phong, tu vi còn cao hơn tráng hán kia của Sơn Nhạc Bang, cơ hồ cùng đẳng
cấp với lão giả Dong Binh Đoàn lúc trước.

Hắn không khỏi cảm thán một cái, nàng này nhìn qua tuổi tác cùng Tiêu Sơn của
Tiêu Gia không sai biệt lắm. Ấy vậy mà đã là Chân Sư Đỉnh. Điều đó có thể thấy
được thiên phú của nàng xa xa ở Tiêu Sơn phía trên.

Dù sao, nơi này cũng chỉ là thị trấn không phải một thành thị, nàng kia Chân
Sư Đỉnh đã là Phó Bang Chủ của Hoa Linh Bang, điều đó cũng cho thấy Hoa Linh
Bang cũng không mạnh bao nhiêu. Không như Tiêu Sơn, phía sau có một gia tộc
lớn số một số hai Tinh Vân Thành, gia tộc còn có Chân Vương cao thủ, thiên tài
đứng đầu Tinh Vân Thành nhưng so với Linh Hà này cũng không có gì dùng.

Cũng không bao lâu, đoàn người Minh Duệ đứng lại tại một tòa tứ hợp viện. Mấy
tên gác cổng thấy là Linh Hà đám người liền cúi người cung kính.

- Tham kiến Phó Bang Chủ. Gặp qua Hoa Trưởng Lão.

Minh Duệ giờ mới biết nam tử tên gọi Hoa Thương Tử kia nguyên lai là trưởng
lão Hoa Linh Bang. Hắn cũng không có ngạc nhiên hay để ý quá nhiều.

Lúc này, đoàn người đã đi đến nghị sự đường, nơi này ngồi lấy một đám người,
tu vi hầu hết là Chân Sư Trung, Hậu Kỳ, không chỉ vậy, ngay cả Chân Sư Đỉnh
cũng là có mấy vị.

Ngồi ở ghế chủ tọa là một vị trung niên hơn ba mươi tuổi. Khi Minh Duệ thăm dò
nông sâu người này cũng không khỏi gật gật đầu. Thực lực cũng là Chân Linh
Cảnh cao thủ, đặt ở trong một cái thị trấn cũng xem như cao thủ đỉnh tiêm rồi.

Trung niên nam tử kia nhìn đám người đang bước vào đại sảnh, ánh mắt rơi vào
trên thân Linh Hà, sau đó lại rơi vào trên người Minh Duệ.

- Bái kiến Bang Chủ.

Đoàn người chắp tay thi lễ. Trung niên kia khoát tay với bọn người Linh Hà,
sau đó ôn hòa nói:

- Muội muội, mọi chuyện tốt đẹp chứ?

Linh Hà gật gật đầu, sau đó kêu Hoa Thương Tử đi lên tường thuật lại mọi
chuyện xảy ra cho đám người trong đại sảnh nghe lại.

Sau khi nghe xong đầu đuôi mọi chuyện, không chỉ trung niên Bang Chủ kia kinh
ngạc, ngay cả đám người đang ngồi trong đại sảnh cũng không ngoại lệ. Tất cả
mọi người không tự chủ được đưa ánh mắt nhìn qua Minh Duệ đang ung dung, bình
thản đứng ở một bên.

Vị kia Bang Chủ nhìn Minh Duệ, nghiêm túc nói ra:

- Đa tạ Minh Duệ công tử ra tay tương trợ. Nhưng Sơn Nhạc Bang bọn người cũng
sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.

Minh Duệ nhàn nhạt cười, hắn há lại không nghe ra ý tứ của vị Bang Chủ này,
đây là đang muốn chỉ ra cho hắn thấy Sơn Nhạc Bang sẽ không bỏ qua cho mình, ý
tứ không cần nói cũng biết, đây là muốn hắn gia nhập Hoa Linh Bang, cùng một
chỗ chống lại Sơn Nhạc Bang.

Minh Duệ giả ngu, làm như không hiểu ý tứ bên trong lời nói của trung niên
Bang Chủ. Hắn đứng ra, không kiêu ngạo không siểm nịnh nói:

- Bang Chủ không cần khách khí, bọn họ cũng là ra với ta trước, ta chỉ phòng
thủ mà thôi. Còn nếu Sơn Nhạc Bang không có mắt, cố tình tìm đến cái chết, vậy
ta cũng không có cách nào, chỉ có thể thành toàn cho bọn họ.

Đám người ngồi trong đại sảnh đều cảm thấy thanh niên trước mặt này quá cuồng
vọng rồi. Chỉ là một tên Chân Sư Sơ Kỳ mà thôi lại dám phát ngôn bừa bãi như
vậy. Phải biết rằng Sơn Nhạc Bang cũng không thua kém gì Hoa Linh Bang bọn họ,
trong bang đều có cao thủ Chân Linh Cảnh tọa trấn. Chân Linh và Chân Sư, tuy
chỉ khác nhau có một chữ những so sánh về lực lượng lại là một trời một vực.

Ngồi trước nhất một vị lão giả, hắn hừ nhẹ một tiếng nói ra:

- Vị tiểu hữu này, ngươi nói là một mình ngươi sẽ tiêu diệt đám người Sơn
Nhạc Bang kia, này cũng quá tự đại đi. Ngươi bây giờ mới là Chân Sư Sơ Kỳ, Sơn
Nhạc Bang là có Chân Linh cao thủ, hơn nữa không chỉ có một vị.

Trung niên Bang chủ cũng gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Hắn trầm trọng nói ra:

- Sơn Nhạc Bang có đến ba vị Chân Linh cao thủ, hơn nữa, gần nhất Bang Chủ
bọn họ thực lực tăng mạnh, tu vi đột phá Chân Linh Thất Trọng, công tử chắc
chắn có thể tiêu diệt bọn họ?

Minh Duệ bề ngoài không để ý nhưng trong lòng thì âm thầm kinh hãi. Không ngờ
tại một thị trấn lại có cao thủ Chân Linh Thất Trọng. Phải biết rằng, Độc Cô
Gia Chủ của Tinh Vân Thành tu vi cũng sàn sàn mức này mà thôi. Nếu thật là
vậy, e rằng hắn cũng không dám cứng đối cứng một mình.

Lúc này hắn nhìn sang lão giả lúc trước đứng ra nói chuyện, hắn cũng hơi hơi
ngơ ngác một cái. Tu vi Chân Linh Trung Kỳ, Chân Linh Cảnh lúc nào nhiều như
vậy?

Khi trước hắn thấy Linh Hà chỉ có Chân Sư Đỉnh tu vi đã là Phó Bang Chủ, lúc
đó hắn cũng không xem trọng Hoa Linh Bang này bao nhiêu. Giờ nghĩ lại đúng là
mình đánh giá sai rồi. Đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong.

Hắn thản nhiên đảo mắt quanh đại điện, bình thản thốt lên một câu:

- Điều này là bí mật của ta, chắc các vị không muốn ép hỏi bí mật của người
khác chứ?

Lão giả kia nghe xong, hừ lạnh một tiếng cũng không nói gì cả. Đám người cũng
suy nghĩ một chút, nếu không có bí mật thì sao một Chân Sư Sơ Kỳ có thể dễ
dàng đánh chết một Chân Sư Trung Kỳ đây? Nhưng nếu muốn đánh bại cả một cái
Sơn Nhạc Bang thì có hơi lố bịch.

Sau đó, Hoa Linh Bang thảo luận một số việc cơ mật gì đó, Minh Duệ hắn không
phải người của Hoa Linh Bang lên đã được người hầu dẫn đến một căn phòng nghỉ
ngơi.

Vào đến phòng, hắn đóng cửa lại, tìm một chỗ tùy ý ngồi xuống, hắn thở dài:

- Xem ra muốn tìm Hắc Nguyệt Kiếm cần mất một chút thời gian, còn có ta đắc
tội Sơn Nhạc Bang, nếu có Hồn Khí Bản Mệnh ta còn không sợ một Chân Linh Sơ
Trung Kỳ. Xem ra cần phải học tập một chút luyện khí.

Khi thần thức Minh Duệ dò xét vào Khí Đạo… hắn không khỏi chửi thề một tiếng.

- Ngọa tào, Khí Đạo bị cấm chế, đây là lừa bố mày hả?

Lúc này, một đạo thông tin tuôn vào trong đầu Minh Duệ. Hắn xem xong mới âm
thầm buồn bực.

Nguyên lai, hắn đột phá Thoát Phàm Kỳ, mở ra Luyện Thế công pháp. Khí Đạo tự
động phong ấn nhằm phòng ngừa hắn luyện chế ra các loại Phòng Ngự Pháp Khí.
Còn mục đích là gì chắc không cần giải thích nhiều.

Lại nhìn đến thông tin cuối cùng, Minh Duệ phun ra một búng máu. Minh Duệ buồn
bực nói:

- Đạt tới Vũ Tiên Cảnh hoặc Tiên Thể Cảnh thì Khí Đạo mới được mở ra. Vậy
ngươi mẹ nó mở ra lúc ta Tố Thể Cảnh làm gì?

Trên thực tế, Minh Duệ hắn là không biết, Khí Đạo mở ra thời điểm đó là để hắn
lựa chọn học tập Khí Đạo chứ không phải Trận Đạo. Ở trong đó có một vài thứ có
thể giúp hắn độ kiếp lên Ngưng Hồn Kỳ hay là Thoát Phàm Kỳ mà không bị chật
vật như vậy. Nhưng hắn đâu có hiểu được ngụ ý sâu sa trong đó


Ngọc Thiên Vũ Tiên Quyết - Chương #29