Trọng Sinh


Người đăng: phongprovn

Hắn chui qua một trong sáu cánh cửa của lục đạo liền mất ý thức,
chỉ cảm thấy những tia ấm áp bao quanh người, hắn có cảm giác như
mẹ hắn đang ôm hắn vậy, không đợi thêm gì nữa hắn mở bừng mắt ra
nhưng cảnh tượng không như hắn nghĩ,

Trước mặt hắn chỉ có một tấm màng cứng như pha lê màu vàng, thấp
thoáng bóng người qua lại, bất thần hắn nhìn bản thân hắn thì lập
tức ré lên kinh ngạc:

"grứ... gứ... "(tay... tay của ta... )

Tay của hắn có năm móng sắt như dao, chân hắn cũng vậy, người hắn
dài ra như con rắn, bao bọc lại là một lớp vẩy màu vàng lợp như
vẩy cá chép, đến đây chắc cũng biết hắn là trở thành con gì, không
sai là rồng, là yêu tộc chí tôn, hơn nữa còn là Ngũ trảo kim long
trong truyền thuyết

Hắn còn phát hiện hắn đang ôm một viên ngọc màu đỏ như máu thì ra
viên huyết châu theo hắn đến đây trở thành bản mệnh long châu của
hắn.

"Tiểu thái tử dậy rồi kìa... mau mau cho tiểu thái tử ăn... nhanh...
"

Đoàn người tấp nập như vỡ hội, người người chạy ra chạy vào từng
dòng khí ấm lại từ bên ngoài chui vào uẩn nhưỡng thân thể của hắn,
tất nhiên viên huyết long châu cũng hấp thụ lớn mạnh bản thân.

Bên ngoài quả trứng, có một người như cự nhân to lớn, người này một
thân cơ bắp cuồn cuộn, mặc một chiến giáp màu vàng vẫn còn dính
máu tỏa ra sát khí ngút trời, từ bên ngoài bước vào hùng hùng hổ
hổ, mừng rỡ nói lớn:

"Con trai của ta đâu rồi sao?... "

Người này không ai khác là cha hắn kiếp này, cha hắn là nhân vật
phong vân của yêu tộc,thiên tài ngàn năm khó gặp của long tộc, tuy là
chi thứ nhưng lại được long đế đặc cách thẳng vào hoàng tộc, nói
đến thưc lực của cha hắn thì phải nói là không bố, chưa đến ngàn
năm liền đạt đến Yêu đế cảnh đại viên mãn, ẩn ẩn bất cứ lúc nào
cũng có thể đột phá đến yêu thần cảnh

Lại nói tiếp Cha hắn trên phong vân bảng xếp thứ 75, trong long tộc
ngoài cha hắn thì chỉ có ba người xếp trên cha hắn mà thôi,cái danh
tiểu thái tử cũng từ đây xuất hiện.

"Bái kiến Lạc Long quân đại nhân... Âu cơ quận chúa ra lệnh không cho
ai được đến gần hơn nữa... người ngài như vậy thật không thích
hợp... đến bên tiểu hài tử... "Một vị lão công công chắn lại cung
kính cúi đầu, ngập ngừng sợ hãi nói.

Lạc long quân bất chấp né vị lão công công đó ra sau đó tiếp tục
hướng con trai mình bước tới, bộ pháp cực kỳ tinh diệu,nhẹ như lông
hồng nặng tựa vũ bão vi vút lướt đi nhưng liền bị một bàn tay mĩ
lệ xinh đẹp, xinh đẹp là thế vừa đặt lên vai liền khiến Lạc long
quân không thể di chuyển được, mĩ phụ xinh đẹp kéo Lạc long quân lui
đứng cạnh mình, lạnh lùng nói:

"Lão Hủ nói đúng đấy... Long quân như chàng phải giữ chút mặt mũi
mau đi tắm rửa một chút đi... hay ra ngoài nhiều không muốn nghe lời
ta nữa sao?... "

Người mĩ phụ này tất nhiên là mẹ hắn, Âu Cơ quận chúa, công chúa
Lạc Thần tộc, Lạc Thần tộc là cầm tộc cực kỳ thần bí, là duy
nhất phi cầm tộc mang thuần túy thổ thuộc tính, Lạc tộc xuất hiện
bên ngoài cơ bản chỉ đếm trên đầu ngón tay mà thôi chứ đừng nói là
vị quận chúa ở đây.

Mẹ hắn, Âu cơ quận chúa tất nhiên cũng bá đạo không kém cha
hắn,phong vân bảng xếp thứ 80, thực lực bán bộ yêu thần cảnh, thực
lực còn cao hơn cả cha hắn.

"Tất cả ra ngoài hết cho ta... "Lạc long quân cởi mũ xuống làm lộ
khuôn mặt phong sương cương nghị nhưng không kém phần điển trai của
mình lạnh lùng quát lui đám hạ nhân.

Căn phòng nhanh chóng trở nên trống trải lạ thường, vách tường, bàn
trang điểm, cái giường, cái ghế,... tất cả đều được làm bằng vàng
,điêu khắc một cách tinh mỹ đến cực điểm,tỏa ra phong cách cao quý
mà cổ xưa mỹ lệ, nơi đặt hắn là thứ giống cái nôi được làm hoàn
toàn bởi linh thạch, khoác một lớp da thú dày trông cực kỳ xa xỉ.

"Ta xin lỗi... là ta hấp tấp nhưng ta mạo hiểm kiếm nó về... ít
nhất phải cho ta nhìn thấy con của chúng ta chứ... cái này ta tặng
nàng... còn thanh kiếm này là quà gặp mặt của ta dành con trai
chúng ta... "Lạc long quân nở một nụ cười ấm áp ôm lấy Âu cơ nói
khẽ, bàn tay có một viên ngọc trai màu vàng cực kỳ đẹp tỏa ra năm
màu đưa cho Âu cơ, còn có một thanh tiểu kiếm màu đỏ trong khá bình
thường nữa hắn đưa ra trước mặt Âu cơ nói

"Ta bây giờ còn có việc.. người ở lại trông con, thứ này ta không
cần... để dành cho con dâu tương lai đi a... thanh kiếm này ngươi làm
gì cũng được,ta mong đừng khiến ta thất vọng... " Âu cơ thản nhiên
đẩy cánh tay to lớn của Lạc long quân ra sau đó biến đi đâu mất khiến
Lạc long quân một mảnh bầu trời hụt hẫng.

Tuy hụt hẫng nhưng Lạc long Quân vẫn hướng hắn bước tới đặt viên
ngọc trai một bên, chăm chú nhìn quả trứng ,đôi mắt như có nước mắt
ẩn hiện,giọng như muốn nói xin lỗi:

"Nó là nghịch thiên sát kiếm... nếu nó có thể làm được thì tốt...
nếu ngược lại ta đành xin lỗi con vậy... ta thật sự hết cách rồi...
"

Lạc long quan nói xong như vứt bỏ mọi suy nghĩ trong đầu, khuân mặt
lại kiên nghị một cách cứng rắn, thanh kiếm màu đỏ phóng lớn ra
nằm gọn trong tay Lạc Long Quân một nhát chém xuống, tu vi yêu đế
cảnh đại viên mãn triển khai ra một kiếm chém xuống liền đem căn
phòng chém thành hai mảnh một cách ngọt như dao cắt vào thịt.

"Keng... thành công rồi... hahaha... ta thành công rồi... con trai ta có
thể nở rồi... "

Thanh kiếm vừa chạm vào vỏ trắng thì điều kỳ tích diễn ra, vỏ
trứng vỡ một mảnh nhỏ rồi lan ra toàn quả trứng, Lạc long quân lúc
này vui mừng như điên nói.

Hóa ra là vỏ quả cứng quá dày và cứng dẫn đến long nhi không phá
vỡ được nên đã hao hết sinh mệnh mà chết hắn cũng theo đó bám vào
long nhi này, sống tiếp một đời

Lạc long quân là muốn phá bỏ vỏ quả trứng nên mới tìm trăm phương
ngàn kế tìm ra đệ nhất hung khí Nghịch thiên sát kiếm này cốt chỉ
muốn phá vỡ quả trứng cứu ra con trai mình mà thôi.

Vỏ trứng lả tả rơi xuống thân hình của hắn cũng theo đó lộ ra, viên
bản mệnh long châu đã biến đi đâu mất mà bộ vảy hoàng kim cũng theo
chân viên long châu
biến mất mà thay vào đó là huyết kim sắc long văn, cái bờm như sư
tử cũng hóa thành màu đỏ,

Hắn ngờ ngợ nhìn Lạc Long Quân,đương nhiên hắn nghe thấy hết tất cả
nhưng rất khó khăn để hắn kêu tập tễnh những tiếng đầu tiên :

"Papa... "

"Hahaha... Con ngoan của ta... Ngao Nghịch của ta... hahaha... con là vạn
năm có một ngũ trảo Huyết Long... yêu tộc muốn dưới tay con trai ta
quật khởi a... hahaha... "Lạc Long quân vui mừng khôn xiết vứt thanh
kiếm sang một bên, dùng hai tay của mình ôm lấy hắn vừa cười vừa
nói.

"Ầm... ầm... "

Bên ngoài đám mây đen kéo tới, lôi lực cực kỳ âm trầm, không khó để
thấy những con lôi long ẩn núp trong đám mây đen đó.

"Lôi kiếp?... hahaha... làm chất dinh dưỡng cho con trai ta đi... "Lạc
long Quân nhìn thấy vậy liền lấy tay bịt tai của hắn lại nhìn bầu
trời gằn giọng rống lớn, vọng âm từ tiếng rống như uyên thẳng vào
đám mây.

Đám mây trên bầu trời thế mà mà thật sự muốn tan biến giữa bầy
trời,thực lực mạnh mẽ thì quát tháo lui cả phong vân cũng được ,
Lạc long quân vậy mà lấy thế đè người, lấy thực lực quát mắng cả
lôi kiếp

"theo ta cắn nuốt lôi kiếp nào... "Lạc Long Quân triển khai hoàng kim
long dực bồng hắn lao vút lên trời với tốc độ kinh hoàng như thuấn
di vậy.

"Đế Long cầm nã thủ... chừng này chắc khoảng được 1 ngàn giọt lôi
kiếp" Lạc long quân vung tay ra liền có một bàn tay to lớn đến mức
bao trùm cả lôi kiếp trực tiếp bóp nhỏ lôi kiếp thành một viên lôi
châu bằng nắm tay con nít.

"Ăn... ăn... "hắn cảm nhận được năng lượng tinh thuần chứa trong viên
lôi châu đó, hắn đưa hai tay ngắn củn ra kêu ăn.

"Hahaha... chưa ăn được, phải đợi chiết suất ra đã... ăn tạm linh quả
này đi này a... mà đến giờ cơm rồi đi ăn cơm thôi... "Lạc Long quân
lắc đầu cười nói cất viên lôi châu đi thay vào đó là một chùm quả

đỏ mọng quăng cho hắn, sau đó hướng hoàng cung bay xuống.

ok main trọng sinh rồi.. =))


Nghịch Thiên Chi Quyết - Chương #5