Người đăng: Lienminhnd151089
- Tác dụng chủ yếu của tinh hạch chính là khảm trên vũ khí?
Trong trí nhớ của Lăng Tiêu cũng không hiểu biết gì nhiều về tinh hạch, nguyên
nhân là bởi vì Lăng Tiêu lúc trước vô vọng với võ đạo, căn bản không đặt tâm
tư về phương diện này.
Vương Siêu có chút kỳ quái nhìn Lăng Tiêu, thiếu niên này ở rất nhiều mặt biểu
hiện lão luyện giống như một lão già giàu kinh nghiệm, nhưng rất nhiều phương
diện lại giống như một tờ giấy trắng, thật đúng là kỳ quái, nghe vậy liều gật
đầu:
- Cậu phải biết rằng, chỉ có người có tu vi từ Đại Kiếm Sư trở nên, bởi vì
kinh mạch toàn thân thông suốt mới có thể phát ra kiếm khí, nói cách khác, bất
kể là Thần cấp công pháp hay là Nhân cấp công pháp, dưới cấp Đại Kiếm Sư tu
luyện đều chỉ có thể luyện được kỹ năng mà không thể luyện kiếm khí. Cho nên
những người bên dưới Đại Kiếm Sư muốn phát ra kỹ năng từ vũ khí, nhất định
phải dựa vào tinh hạch của ma thú. Tinh thạch phẩm cấp càng cao chứa đựng ma
lực càng nhiều, hơn nữa tinh thạch càng cao cấp, phát ra kiếm kỹ có uy lực
càng lớn.
Lăng Tiêu vẻ mặt đầy học hỏi gật đầu, mấy thứ này nếu không phải Vương Siêu
nói ra, hắn căn bản không biết. Trong lòng thầm cảm kích Vương Siêu, Lăng Tiêu
tính tính thời gian thấy cũng đã đủ.
Trên thực tế, vết thương của Vương Siêu nếu đặt ở Tu chân giới căn bản không
tính là vấn đề gì to tát, chẳng qua chỉ là vì vết thương làm kinh mạch bế tắc
mà thôi. Điều này khác hẳn đả thông kinh mạch toàn thân, chỉ cần dùng kim châm
khơi thông vài huyệt vị là được.
Nhưng Vương Siêu bị thương quá lâu, cho nên thời gian dùng kim châm cũng phải
dài một chút. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
- Được rồi.
Lăng Tiêu nói xong, hai tay rất nhanh nhổ kim châm trên tay trái Vương Siêu
xuống, sau đó nói:
- Được rồi, huynh có thể thử xem, nhưng không được quá sức, dù sao vết thương
của huynh đã để quá lâu, còn cần dưỡng thương khoảng một tháng mới khôi phục
hoàn toàn.
Trên thực tế, không cần Lăng Tiêu nói gì, khi kim châm được rút khỏi tay Vương
Siêu, một luồng lực lượng mênh mông đã lâu không thấy giống như dòng Hoàng Hà
và Trường Giang trong nháy mắt chạy vòng quanh kinh mạch của hắn một vòng.
Vương Siêu không kìm nổi hét dài một tiếng, một luồng lực lượng cường đại mà
vô hình đẩy Lăng Tiêu ra, "phanh" một tiếng trực tiếp nện vào vách tường cứng
rắn của khách điếm. Lăng Tiêu thiếu chút nữa ngất xỉu tại chỗ, trong lòng
không khỏi thầm than đây là lực lượng Ma Kiếm sĩ sao? Thật đúng là cường đại.
Mấy người chờ bên ngoài đã lâu lập tức phá cửa xông vào, đều trợn mắt há mồm
nhìn khí tức cường đại của Vương Siêu, còn có Lăng Tiêu mặt mày nhăn nhó xoa
xoa lưng mình.
Vương Siêu lúc này mới phản ứng lại, vội vàng chạy tới kéo tay Lăng Tiêu. Hán
tử hơn bốn mươi tuổi luôn luôn trầm ổn cũng không kìm nổi mà mắt đỏ ửng lên,
trầm giọng nói:
- Thật xin lỗi, là ta quá kích động, cậu không bị thương chứ? Lăng huynh đệ,
Vương mỗ nợ cậu một nhân tình rất lớn. Từ nay về sau, nếu như Lăng huynh đệ
không chê, cậu chính là huynh đệ sinh tử của Vương Siêu ta.
Đường Minh và Gaia đi theo Vương Siêu đã rất nhiều năm, tình cảm rất thân
thiết, thấy lão Đại rốt cuộc cũng phục hồi thực lực, trên mặt đều lộ ra vẻ
hưng phấn. An Nhã đi theo bọn họ làm nhiệm vụ đã hơn một năm cũng rất hưng
phấn, tuy nhiên càng thêm khiếp sợ với năng lực này của Lăng Tiêu.
Một vấn đề khó khăn mà Dược sư bậc năm cũng phải bó tay, một Ma Kiếm sĩ đã bị
Cung đình y sư tuyên bố "Tử hình", không ngờ lại được một thiếu niên hơn mười
tuổi chữa khỏi, điều này có nghĩa gì?
An Nhã bỗng nhiên có một cảm giác, thiếu niên thực lực thấp kém này chính là
một tòa Kim Sơn.
Đế quốc hàng năm có bao nhiêu người bị thương như Vương Siêu? Hàng năm có bao
nhiêu đại nhân vật thực lực mạnh mẽ bởi vì nguyên nhân này mà buồn bã thối
lui, trời! An Nhã có chút không dám nghĩ tiếp, ánh mắt nhìn về phía Lăng Tiêu
từ khinh thường trở nên nóng bỏng.
Lăng Tiêu giờ phút này thật đúng là không nghĩ được rằng mình đã làm một việc
rất xuất sắc, nghe xong Vương Siêu nói, liền mỉm cười nói:
- Chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, Vương đội trưởng không cần quá khách sáo.
- Còn gọi Vương đội trưởng? Gọi ta là đại ca
Vương Siêu đã khôi phục thực lực, trong nháy mắt đã tìm lại sự tự tin, người
cũng trở nên hào sảng, cười ha hả nói.
- Đại ca.
Lăng Tiêu có chút xấu hổ, hắn cho tới bây giờ còn chưa gọi ai là ca ca, không
nghĩ tới chính thân ca ca của mình còn không gọi, ngược lại lại gọi một người
ngoài trước. Nhưng Lăng Tiêu cũng không hề hối hận khi quen biết một người như
vậy. Đối với hắn mà nói, lúc này thiếu nhất chính là một người dẫn đường có
thực lực cường đại như Vương Siêu. Nếu có Vương Siêu hỗ trợ, hy vọng có thể
tìm được Phạm Đế Á thánh quả của mình cũng có thể lớn hơn một ít.
Ngô Lương lúc này mới từ khiếp sợ hồi phục lại, nhìn Lăng Tiêu với ánh mắt
phức tạp, cười cười lấy lòng:
- Chúc mừng đại ca.
- Chúc mừng đại ca.
Mấy người khác cũng vô cùng hưng phấn, đội trưởng khôi phục thực lực, đối với
bọn họ có nghĩa là về sau làm nhiệm vụ sẽ càng yên tâm hơn.
Gaia gãi đầu cười ngây ngô nói:
- Hắc hắc, về sau có Lăng Tiêu tiểu huynh đệ, cho dù bị thương cũng không sợ.
- Gaia, cái miệng quạ đen của ngươi, chẳng lẽ ngươi hy vọng có người bị
thương sao?
An Nhã trừng mắt nhìn Gaia.
- A, đương nhiên không phải.
Gaia vô tội vò đầu nói.
- Đúng, lời nói của Gaia thật ra đã nhắc nhở ta.
Vương Siêu nghiêm mặt nói:
- Chuyện ngày hôm nay, không ai được nói ra ngoài, nếu không đừng trách ta
không để ý đến tình bằng hữu nhiều năm.
Mọi người đang ngồi ở đây đều hiểu được ý trong lời nói của Vương Siêu, đều
gật đầu tỏ vẻ sẽ không tiết lộ ra ngoài, trong ánh mắt nhìn Lăng Tiêu đều tràn
ngập lửa nóng.
Nhưng thật ra Lăng Tiêu có chút buồn bực, không phải chỉ là dùng kim châm giúp
ngươi khơi thông huyệt đạo sao, cần gì phải nghiêm trọng đến vậy?
Nhìn thấy bộ dạng không cho là đúng của Lăng Tiêu, Vương Siêu trầm giọng nói:
- Lăng huynh đệ, nếu ta đã may mắn trở thành huynh trưởng của đệ, nhất định
phải nói cho đệ hiểu. Y thuật của đệ nếu bị Quốc vương bệ hạ biết, có thể dễ
dàng đổi được một chức Hầu tước thế tập, thậm chí là Công tước, đệ lúc này còn
cảm thấy không đáng gì không?
Lăng Tiêu khẽ cau mày. Xuất thân gia đình quan lớn, kiếp trước hắn không có
khái niệm này, cho nên đối với quan tước vân vân, hắn thật đúng không hề để ý
tới, nhưng không có nghĩa là hắn không hiểu được ý nghĩa của Hầu tước thế tập.
Phụ thân của mình đạt được phong tặng vinh dự cao quý nhất chính là tước vị
Công tước, là do đã trải qua những cuộc chiến đẫm máu, dùng vô số sinh mệnh
của đồng đội mà đổi lấy. Có tướng quân Lăng Thiên Khiếu, biên giới phía Tây Đế
quốc sẽ cam đoan không mất, nếu không có sự uy hiếp của Lăng Thiên Khiếu, Đế
quốc Tử Xuyên đã sớm rục rịch.
Cho nên tước vị của Lăng Thiên Khiếu đối với bình dân mà nói đúng là một
trường hợp cá biệt, trăm ngàn năm cũng không nhất định có thể xuất hiện một
nhân tài như vậy. Dù sao có thực lực là một chuyện, còn phải hiểu rõ binh
pháp, chỉ là người vũ dũng càng không được.
Một người bình dân bình thường muốn trở thành quý tộc quả thực rất khó khăn.
Đơn giản mà nói, ở trong đám quý tộc của Đế quốc, một gã Tử tước ở nông thôn
cũng giống như một thổ Hoàng đế, có quyền uy vô thượng ở trong vùng đất được
sắc phong.
Cho nên Vương Siêu nói kỹ thuật châm cứu của Lăng Tiêu có thể đổi lấy một tước
vị Hầu tước thế tập, lập tức làm mọi người trong phòng kinh hãi, hô hấp của
mọi người đều trở nên rất nhẹ, đều nhìn Lăng Tiêu.
Mọi người đều biết năng lực của Lăng Tiêu là đáng giá, nhưng không thể tưởng
tượng được lại có thể đáng giá như vậy. Không ai hoài nghi lời Vương Siêu nói,
bởi vì hắn trước kia là thống lĩnh Cận vệ quân Hoàng Gia, bởi vì phạm chút sai
lầm mới rời khỏi quân đội. Nếu không đến bây giờ, cho dù hắn không bằng tướng
quân Lăng Thiên Khiếu, nhưng ít ra cũng có tước vị quý tộc.
Lăng Tiêu chép chép miệng, nhíu mày, sau đó nói.
- Thật đúng là hấp dẫn, tuy nhiên, ta không muốn trở nên hiếm có, ha ha.
"Hô", mọi người trong phòng kể cả Vương Siêu đều thở phào một cái. Bọn họ thật
sự rất sợ Lăng Tiêu cứ như vậy rời đi, ngay cả Ngô Lương mặc dù khinh thường
Lăng Tiêu tu vi thấp, nhưng cũng biết một người như vậy rất quan trọng trong
đoàn đội, giống như bọn họ có thể mang theo An Nhã chỉ là Kiếm Sư bậc bốn cùng
nhau làm nhiệm vụ, mà giá trị của Lăng Tiêu thì An Nhã căn bản không thể so
sánh được.
Ngạo Kiếm Lăng Vân - Chương #12