Phố Đèn Đỏ.


Người đăng: Resolut1on

Trên một con đường của Hỏa Thành, thủ đô và cũng là thành phố lớn nhất của Hỏa
Quốc, một trong năm quốc gia hùng mạnh nhất thế giới.

Con đường này vốn được gọi là phố đèn đỏ, ở đây không khác gì khu ổ chuột cho
lắm, là nơi các tệ nạn xuất hiện khắp nơi, móc túi, trộm cắp, thuốc phiện, mại
dâm không gì không có thậm chí độ thối nát của con phố này đã đến tình trạng
cảnh sát cũng lười động vào, chỉ cần không phải vụ án liên quan đến nhân mạng
thì hầu như cảnh sát không bao giờ xuất hiện.

Trong một góc tối của con phố có hai bóng người vừa đuổi vừa chạy, tốc độ di
chuyển của hai người nhanh một cách khủng khiếp, tốc độ vượt xa khỏi tưởng
tượng của người bình thường.

Cả hai ẩn trong một bộ áo da che kín cơ thể, một nam một nữ lao vút đi trong
màn đêm.

Hai người rất nhanh xuất hiện trên đỉnh một tòa nhà theo kiến trúc cổ, ở trên
mái nhà vẫn được lợp bằng mái ngói, căn nhà này nếu đặc ở nơi khác thì chẳng
ai thèm ở tuy nhiên ở cái khu ổ chuột này thì không khác gì khách sạn 5 sao
cả.

“Có chắc đối tượng ở ngay bên trong không?”.

Một giọng nữ nhẹ nhàng vang lên, khuôn mặt nàng bị che bởi một chiếc mặt nạ
màu trắng bạc, ánh mắt nàng lúc này nhẹ liếc sang người đối diện.

Bên cạnh nàng ta là một nam tử to lớn, thân hình ít nhất phải cao đến 1m85,
nhìn hắn không khác gì một con đại hùng lực lưỡng cả, điều đặc biệt là kẻ này
dĩ nhiên cũng có thể leo lên mái nhà mà không gây ra một chút tiếng động.

Nam tử to lớn gật đầu không nói, cả hai người nhìn nhau một chút sau đó quyết
định hành động, đối tượng lần này là một trọng phạm của Thủy Quốc chốn sang
Hỏa Quốc, hai ngươi là thành viên tinh nhuệ trong chính phủ Thủy Quốc gửi đến
đây muốn bắt kẻ này về.

Đương nhiên cả hai không thể nào sử dụng danh nghĩa Thủy Quốc để đến Hỏa Quốc
bắt người, hai quốc gia này chính là thù địch vô cùng, ở biên giới hai nước
thậm chí còn đánh nhau liên miên, nếu lộ ra thân phận Thủy Quốc đặc chủng binh
thậm chí chưa kịp tiến vào Hỏa Thành đã bị xử tử.

Bàn tay nam tử khẽ động, hắn ta nhấc một viên ngói ra sau đó ánh mắt nhìn
thẳng xuống bên dưới, cả hai người cùng quan sát tình hình bên trong.

Căn phòng rộng khoảng 30m2 tuy nhiên đơn sơ vô cùng, ngoại trừ 1 phòng tắm nhỏ
diện tích 5m2, một cái bàn trang điểm, một cái tivi, một cái gương treo tường
cỡ lớn thì cũng chỉ có một chiếc giường.

Trên giường là một thiếu niên khuôn mặt non choẹt thoạt nhìn chỉ khoảng 15,16
tuổi . Độ tuổi này thực sự quá bé để xuất hiện ở đây, thậm chí trên người
thiếu niên còn mặt nguyên một bộ đồng phục nhà trường – Trường cấp 2 – CVA.

Càng đáng nói hơn nữa là trên người thiếu niên lúc này lại là một nữ nhân, mái
tóc màu vàng cực kỳ đặc biệt, người Hỏa Quốc thực sự không có mái tóc màu thế
này, đường cong trên người cô gái này cực kỳ tuyệt vời, bộ ngực to đến mức
thiếu niên dùng hái bàn tay nhỏ nhắn của mình còn không ôm hết được, bộ ngực
của nàng tuyệt đối phải trên 95.

Đôi chân dài săn chắc cùng vòng eo nhỏ nhắn, cả hai bộ phận này đang phối hợp
với nhau cực kỳ ăn ý, đứng lên ngồi xuống nhịp nhàng trên người thiếu niên,
trong phòng tràn ngập những tiếng rên rỉ kích thích vô cùng.

Về phần thiếu niên thoạt nhìn không hề có kinh nghiệm gì cả, hai mắt hắn đeo
gọng kính dày cộp, một tay đang chậm rãi lật từng trang sách, ánh mắt tập
trung toàn bộ vào từng chữ trên tráng sách, tay còn lại thì đang mạnh mẽ vân
vê bộ ngực sửa khổng lồ.

Thực sự mà nói một thiếu niên 15-16 tuổi lại quan hệ cùng một nữ nhân ít nhất
đã ngoài 30 phong tình vô hạn thực sự có hơi kỳ quặc, đương nhiên ở cái khu ổ
chuột này thì kỳ quặc hơn cũng có, ở đây kẻ có làm tiền làm vua.

Hai điệp viên của Thủy Quốc hai mắt nhìn nhau, trong ánh mắt bọn họ xuất hiện
một tia cuồng nộ, cả hai lập tức nhảy thẳng từ mài nhà xuống, đối với hai
người mà nói đối tượng lúc này căn bản không chạy được, đây là lúc ra tay
thích hợp nhất.

Hai người lao xuống tạo ra tiếng động khủng khiếp lập tức làm nữ nhân tóc vàng
rùng mình tuy nhiên nàng định phản ứng nhưng không thể, cơ thể nàng đã bán
đứng chính nàng, toàn thân nàng run rẩy, một tiếng hét thảm vang lên :”Trời ạ,
tôi ra tôi ra rồi …..”.

Thân hình nữ nhân tóc vàng gục trên trên người thiếu niên, trên người xuất
hiện từng điểm ửng đỏ thoạt nhìn hấp dẫn vô cùng, mê người vô cùng.

Nữ nhân tóc vàng toàn thân bủn rủn lúc này cho dù là cao thủ hạng nhất thì
cũng làm gì còn sức, khó khăn lắm nàng mới có thể ngồi dậy được, hạ thân đau
đớn vô cùng trong khi cái đó của thiếu niên thậm chí còn chưa hề nguội xuống.

Nữ nhân tóc vàng khó khăn xoay đầu lại nhìn hai người vừa xuất hiện sau đó
khuôn mặt liền biến sắc “Ngân Nguyệt, Thiết Dã hai người các ngươi dĩ nhiên
không tha cho ta, dĩ nhiên chạy đến đây”.

Thiết Dã mạnh mẽ tiến lên một bước, người hắn to như cột đình, cánh tay không
khác gì gọng kìm bóp chặt lấy cổ nữ nhân tóc vàng toàn thân không mảnh vải che
thân, giọng nói của hắn đầy sát khí :”Ngạ Quỷ, ngươi quả nhiên là nỗi ô nhục
của Thủy Quốc, nói thứ đó ngươi dấu ở đâu, nếu ngươi giao ra ta còn có thể cho
ngươi cái chết tử tế”.

Lực cánh tay của Thiết Dã cực kỳ khổng lồ, thân hình tuyệt mỹ của Ngạ Quỷ điên
cuồng dãy dụa trên không trung nhưng căn bản không thể thoát ra được, khuôn
mặt nàng dần dần biến thằng trắng nhợt, hai mắt trợn lên.

Về phần Ngân Nguyệt lúc này khuôn mặt ẩn sau lớp mặt nạ bất đắc dĩ đỏ lên, thứ
giữa hai chân của thiếu niên thậm chí còn chưa hạ xuống, Ngân Nguyệt là thiên
tài của Thủy Quốc tuy nhiên nàng là đặc công chứ không phải là điệp viên, đối
với nàng thứ đó của nam nhân thực sự quá xa lạ, quá đáng sợ.

Thiếu niên hình như không quan tâm gì cả, hắn vậy mà đứng lên chậm rãi mặc
quần áo của mình thậm chí dưới sàn còn có một cái cặp nặng chịch, thiếu niên
này quả thực vẫn là một học sinh cấp hai.

Chỉnh lại gọng kính của mình sau đó lạnh lùng bước về phía cửa ra vào, trong
mắt hắn ba kẻ kia cứ như không khí vậy.

Tất nhiên hai đặc công của Thủy Quốc sao có thể để một nhân chứng sống, hành
động của cả hai lần này phải được tuyệt đối bảo mật, có trách thì trách thiếu
niên xuất hiện không đúng lúc mà thôi.

Ngân Nguyệt đương nhiễn cũng biết mình phải làm gì, trong tay nàng xuất hiện
một cây chủy thủ sắc nhọn sau đó xuất hiện ngay trước mặt thiếu niên, ánh hàn
quang lóe lên cắt qua cổ hắn, nàng có thể xấu hổi khi nhìn thấy hạ thân của
nam nhân bất quá nàng tuyệt đối không xấu hổi khi giết người.

Ngạ Quỷ lúc này sinh mạng cũng như chỉ mành treo chuông, ánh mắt của nàng xuất
hiện một tia không đành lòng, đáng tiếc nàng có lẽ chỉ sống lâu hơn thiếu niên
kia một chút mà thôi.

Cây chủy thủ khi sắp đụng vào người thiếu niên bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt
Ngân Nguyệt bỗng nhiên hoảng loạn vô cùng, nàng không tiến thêm được cho dù
chỉ một chút.

Thiếu niên lúc này lạnh lùng quay đầu lại, gọng kính dày cộp tháo xuống, chiếc
kính trao trên ngực áo, hắn thản nhiên lên tiếng :”Biết gì không, tao còn chưa
tận hứng, thật đấy”.

Bàn tay thiếu niên đưa lên trên không trung sau đó ấn xuống, một áp lực kinh
khủng đè thẳng xuống ngôi nhà này, Ngạ Quỷ run rẩy quỳ xuống, Thiết Dã và Ngân
Nguyệt đương nhiên cũng không chống nổi áp lực, cả hai người bất lực quỳ
xuống.

Thiếu niên ngồi lên lưng Ngân Nguyệt cứ như ghế Sofa vậy, một tay nhẹ nhàng
xoa đầu Ngân Nguyệt không khác gì xoa đầu thú cưng, một tay chậm rãi chỉnh lại
cổ áo của mình.

“Từ khi nào đặc công tuyển mấy thằng ngu, nhảy từ trên trần nhà xuống không
thấy xung quanh có tiếng động nào mà cũng không biết đường đề phòng, ngu như
vậy sống chỉ chật đất”.

Thiếu niên nói xong mạnh mẽ ngồi dậy, một chân đạp thẳng vào đầu Thiết Dã đang
quỳ dưới đất.

Thiết Dã gầm lên một tiếng, không ngờ cả người hắn xuất hiện một bộ giáp thạch
hóa, lúc này Thiết Dã không khác gì một cỗ xe tăng bọc thép cả, da thịt hắn
còn cứng hơn cả sắt thép có điều khi cái bàn thân đơn giản kia đạp xuống, đầu
Thiết Dã căn bản không khác gì đậu hũ, một cước nát đầu máu bắn ra tung tóe.

Hai cô gái kia ánh mắt mở to ra, hoàn toàn không thể tưởng tượng được nhân vật
quần chúng mà bọn họ tưởng như vô hại cuối cùng lại là một quái vật đáng sợ vô
cùng.

Thiết Dã là dị năng giả A cấp tuyệt đối là nhân vật vào hàng ngũ tinh nhuệ
thậm chí nổi tiếng về khả năng phòng ngự không ngờ lại không chịu nổi một đồn.

Thiếu niên lạnh lùng quay lại nhìn hai người còn lại đang run cầm cập, hắn mỉm
cười để lộ hàm răng trắng ngần, chậm rãi tiến đến bên người Ngân Nguyệt, cô
nàng lúc này hoàn toàn đã bị sợ hãi xâm chiếm.

Nhẹ nhàng tháo chiếc mặt nạ của Ngân Nguyệt ra, một khuôn mặt trắng bệch đầy
sợ hãi, ánh mắt của nàng như tan rã.

Thiếu niên lúc này mới bật cười :”Đêm nay sẽ dài lắm đây”.

Vô Thần người Thủy Quốc năm nay 15 tuổi, học sinh cấp hai trường trung học cơ
sở CVA.


Monster - Chương #1