Người đăng: ༺Ta Là Tiểu♛Thái Giám༻
Cuối cùng cũng trở về được, Vũ Hạ cảm thán. Trước mắt là một thảo nguyên cỏ
xanh mơn mởn, bao la đến tận chân trời, đằng sau thì là cánh rừng âm u, chính
là có chút nóng. Cô ngẩng đầu nhìn trời thì sửng sốt: "Mặt trời, có tận 1 2 3
.. 9 mặt trời, thảo nào nóng quá".
Khoan đã, đây là đâu? Không phải mình đã trở về rồi sao, 9 mặt trời không thể
nào là Trái Đất được. Bỗng dưng đầu Vũ Hạ nhói lên, cô té ngã xuống nằm ôm đầu
lăn lộn. Vô số tin tức về thế giới này hiện ra trong tâm trí cô. Từ từ đã,
lượng kiến thức có vẻ hơi nhiều, cần phải từ từ tiêu hóa kĩ mới được. Dù gì
đây cũng không phải trò chơi, cô thật sự đã xuyên không rồi, thân nữ nhi liễu
yếu đào tơ đã xuyên đến một thế giới xa lạ.
Thì ra nơi đây là Cửu Nhật đại lục, vì sao có cái tên này thì chính là do 9
ông mặt trời đang tỏa nhiệt trên đầu kia kìa, nóng chết đi được.
Nơi thế giới này không có khoa học kĩ thuật, không có ma pháp diễm lệ, cũng
không có đấu khí chưởng phá càn khôn, đây là một thế giới thuần tiên hiệp. Có
người phàm, có tiên nhân, có yêu ma quỷ quái, và lực lượng trung kiên nơi đây
là tu chân giả.
Để có thể bước lên tiên đồ, phàm nhân cần có linh căn, sau đó đoán cốt, tẩy
tủy để cơ thể có thể hấp thu thiên địa linh khí, luyện hóa cơ thể, ngưng tụ
pháp lực, từ đó thu được lực lượng có thể lấp biển dời núi.
Tiên nhân sao? Có đấy, bất quá những gì còn lại là những truyền thuyết, những
ghi chép, di vật được lưu truyền lại. Vạn năm qua không ai thấy tiên nhân xuất
hiện trên đại lục này nữa. Tương truyền 9 vầng mặt trời chính là một pháp bảo
của tiên nhân để lại để bảo hộ mảnh đại lục này.
Các cảnh giới được chia ra làm:
- Phàm Nhân
- Luyện Khí
- Trúc Cơ
- Kim Đan
- Nguyên Anh
- Hóa Thần
- Luyện Hư
- Hợp Thể
- Đại Thừa
- Độ Khiếp
......
Nơi đang nghỉ là bìa rừng Tử Ma Lâm, cô là con trai của một gia đình phú hộ,
những cả thôn nơi cô sống đã bị mã tặc tấn công, chết sạch chỉ còn mình cô
sống sót nhờ trốn dưới gầm giường. Sau đó thì tha hương cầu thực, khi đến khu
rừng này thì bị vong hồn trong khu rừng nuốt hồn nên chết đi, đúng lúc đó Vũ
Hạ xuyên qua nên được chỉ định dùng luôn thân xác này.
Nguy hiểm quá, nơi đây có vong hồn sao? Cô ba chân bốn cẳng chạy vội trên thảo
nguyên mà không suy nghĩ gì cả, may mắn tìm được một dòng suối nên ngừng lại
thở dốc. "Phù, chạy xa vậy chắc an toàn rồi nhỉ, đáng sợ quá chưa gì mới xuyên
qua đến thế giới này đã xém làm mồi cho vong hồn". Vũ Hạ không hề biết rằng
nhờ vậy mà đã thoát khỏi ánh mắt tham lam của đám vong hồn trong khu rừng đang
ngấp nghé cô khi vừa xuất hiện.
Khoan đã, có một sai lầm rất nghiệm trọng, nó là gì nhỉ? Nó sai cực kì, cô bắt
đầu suy tư những kí ức về thế giới này mà cô vừa biết được. Dị giới? Tu luyện?
A! Giới tính của cô.
Con trai, cô cô.. đang trong thân xác con trai á. Vũ Hạ lấy ngay 2 tay sờ
ngực, cô đứng hình 1.. 2.. 3.. giây sau mới hét toáng lên: "Trả cho bà 2 trái
cam bà dưỡng bấy lâu đây". Vũ Hạ đã phải cực khổ lắm, thường xuyên tập thể
dục, yoga, gym, cũng như chế độ ăn kiêng điều độ mới giữ được thân hình cân
đối, đường cong chữ S quyến rũ cũng như đôi gò bồng đảo mê người... giờ đây
tất cả chỉ còn là màn hình LCD tinh thể mỏng.
Hạ Vũ nhìn xuống dòng suối, trước mặt cô là một chàng trai nhìn trạc tuổi 16
17, tướng mạo cũng xem tạm được đi, thân hình thì ốm yếu đúng kiểu trẻ suy
dinh dưỡng biếng ăn. Cô khóc không ra nước mắt với cái cơ thể của cô bây giờ.
Lỡ rồi, dù gì cũng lỡ rồi, con trai thì con trai đi, cũng không chết được.
Nhưng có 1 vấn đề là... Hạ Vũ nhìn xuống dưới, giữa 2 chân mình. Ấy, đâu có gì
bậy bạ, không có, đây chỉ là vấn đề rất ư là bình thường luôn. Cô tự nhủ, đây
chỉ là xã nước cứu thân, xã nước cứu thân thôi. "A! Thật thoải mái.. con trai
đúng là sướng mà cảm giác "đứng xã" này thật dễ chịu, chú chim nhỏ còn dễ dàng
xã theo hướng nào tùy thích".
Bây giờ Vũ Hạ đã là thân nam nhi, không thể dùng tên cũ được nữa, quá nữ tính,
phải nghĩ một cái tên khác mới được, một cái tên thật oách. Long Ngạo Thiên?
Không được, quá thường gặp trong các tiểu thuyết tiên hiệp. Tiêu Viêm? Mượn
tên nhân vật chính một bộ truyện cô từng đọc cũng không hay cho lắm. Tà Thiên?
khuôn mặt này cũng không đến nổi tệ lắm chưa đến mức gian tà, miễn cưỡng cũng
xem là tuấn tú.
5 phút trôi qua, thôi dẹp đi. Mấy vấn đề đặt tên này quá phiền phức mà, một
cái tên nam tính men lì thôi mà đúng không... Vũ Hạ.. Vũ Hạ.. Được rồi cứ lấy
tên cô đảo ngược lại là được Hạ Vũ. Từ nay trở đi thế gian lại không Vũ Hạ, có
chăng là chỉ có một nam nhi, đầu đội trời, chân đạp đất Hạ Vũ. Hành trình của
cô bắt đầu.
Men theo dòng sông Hạ Vũ tìm thấy một ngôi làng nhỏ, cô chậm rãi tiến vào làng
tìm nơi tá túc, cũng không thể để bản thân lấy đất làm giường lấy trời làm
chăn được phải tìm nơi ngủ nghỉ cho đàng hoàng mới được.
(Từ chương sau tác xin kể theo lối nam chính như các truyện thông thường khác)