Người đăng: masta
Nghĩ vậy, Nghệ Phong không khỏi cười khổ. Mặc dù vũ kỹ của Thánh địa nhiều.
Thế nhưng thứ thích hợp với Lăng Thần Quyết lại thiếu đến mức đáng thương. Bản
thân hắn nên đến đâu để tìm những vũ kỹ cấp cao tu luyện đây.
Nếu như người khác biết Nghệ Phong đang nghĩ cái gì, sợ rằng sẽ đập chết hắn:
Vũ kỹ của ngươi còn thiếu sao? Vậy chúng ta trực tiếp đi chết đây.
Hiện tại Nghệ Phong có chút hiểu rõ, vì sao tầng năm lại là nơi đặt hồ sơ. Bởi
vì, phía dưới hồ sơ của từng tông môn, bình thường đều có một bộ vũ kỹ thuộc
về tông môn bọn họ, hoặc kém hoặc tốt, loại nào cũng có.
Vũ kỹ Nghệ Phong đã học qua nói nhiều cũng không nhiều, nói ít cũng không ít.
Thế nhưng có một số đệ tử đại tông môn, cho dùkém, cũng không kém so với Nghệ
Phong bao nhiêu. Dù sao Nghệ Phong bởi vì duyên cớ Lăng Thần Quyết, có rất
nhiều vũ kỹ căn bản không cách nào học tập.
Cho nên, có được những thứ này, Nghệ Phong ít nhiều có chút thất vọng.
Khi Nghệ Phong xuất hiện ở tầng bốn, Triệu lão đột nhiên xuất hiện trước mặt
Nghệ Phong. Hắn nhìn Nghệ Phong bình thản hỏi:
Nghệ Phong sửng sốt, lập tức gật đầu.
Nghệ Phong gật đầu, rất nhu thuận nói :
Khi Triệu lão chuẩn bị rời khỏi, hắn bỗng nhiên lại nói một câu:
Nói xong, người lại biến mất không thấy nữa.
Nghệ Phong sửng sốt, tựa hồ có chút không hiểu. Vũ kỹ Tinh giai có cái gì mà
xem? Nhưng những lời nói thần bí của Triệu lão, hắn luôn để trong lòng. Mặc dù
Triệu lão lạnh lùng kinh ngươi. Nhưng Nghệ Phong có thể cảm giác được hắn
thiên vị với mình. Điều này cũng khiến Nghệ Phong rất nghi hoặc.
…
Nghệ Phong cầm Thủy Mộc Thiên Hoa đến trước mặt tiểu ma nữ dòhỏi.
Thi Đại Nhi tiếp nhận, tiện tay lật vài tờ. Quả nhiên, giống như sưphụ đã nói,
nàng nhất thời vui mừng nhào tới người Nghệ Phong, hôn một cái lên mặt hắn,
hưng phấn hô:
Bộ y phục màu đen bó sát bao phủ lên thân thể ấm áp của Thi Đại Nhi, nhưng
Nghệ Phong vẫn cảm giác được từng luồng hơi nóng áp sát vào người mình, trên
khuôn mặt tinh khiết và xinh đẹp hiện lên một nụ cười tà mị. Thân hình đầy
đặn, thon thả của nàng dính chặt vào người Nghệ Phong, cảm giác mềm mại, thơm
ngát khiến hắn không kìm lòng được ghì chặt vòng eo nhỏ nhắn của nàng.
Nghệ Phong dùng sức đè nặng lên đầu vai mềm mại của Thi Đại Nhi, thích thú hít
thở mùi hương thơm ngát của nàng, tay hơi dùng lực, thì thầm nhẹ giọng nói bên
tai Thi Đại Nhi:
Tại sao nàng lại thích ta chết đi được?
A...
Khí nóng bên tai khiến Thi Đại Nhi chấn động, nàng sợ hãi kêu lên, vội vàng
đẩy Nghệ Phong ra, trên khuôn mặt xinh đẹp thoáng hiện lên vẻ đỏ ửng.
Thi Đại Nhi hung hăng trừng mắt nhìn Nghệ Phong, lạnh giọng nói:
Nghệ Phong nhún vai, tỏ vẻ rất vô tội nói :
Là nàng biểu hiện tình cảm trước mà. Ta cảm giác nàng chiếm được tiện nghi
còn khoe mẽ.
Ca ca...
Thi Đại Nhi nhìn Nghệ Phong giống như muốn ăn thịt, nhưng sắc mặt lập tức lại
biến đổi:
Nghệ Phong lại toát mồ hôi lạnh: Tiểu ma nữ đúng là tiểu ma nữ, chỉ bằng một
câu nói cũng làm người ta run sợ.
Nghệ Phong khẽ ngửi cái tay vừa nắm Thi Đại Nhi, rất hưởng thụ nói.
Sắc mặt Thi Đại Nhi càng ửng đỏ, hung hăng trừng mắt liếc nhìn Nghệ Phong, rất
xem thường nói :
Nghệ Phong không chút phật lòng cười cười: có phải là nam nhân hay không, sau
này nàng cứ thử sẽ biết, nàng có cơ hội mà.
U oán của Thi Đại Nhi khiến trong lòng Nghệ Phong rung động, nếu đây không
phải là Thánh địa, hắn thật sự muốn làm cái gì đó, thếnhưng hiện tại hắn cũng
chỉ có thể suy nghĩ, cố gắng áp chế suynghĩ không an phận trong lòng mình:
Thi Đại Nhi thấy Nghệ Phong nói chuyện đứng đắn, nàng gật đầu, thời gian hai
tháng là đủ với nàng rồi.
Mặc dù Nghệ Phong có thời gian quyền hạn ba tháng, thế nhưng Nghệ Phong cũng
muốn xem xem, công pháp mà sư phụ Thi Đại Nhi chú ý, rút cuộc cường đại như
thế nào.
Mỗi bản công pháp bí tịch đều có dấu vết hồn lực của người sáng tạo ở bên
trong, không thể phục chế. Bằng không, ngươi có sao chép toàn bộ nội dung lại
cũng vô dụng, tinh túy và ý tứ trong đókhông có hồn lực dẫn dắt, căn bản không
thể lĩnh hội được.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao công pháp vô giá như vậy. Bằng không, người nào
đó có được một quyển bí tịch, sao chép thành trăm bản, phát cho mỗi người một
quyển, công pháp còn có thểđáng giá như vậy không?
Nghệ Phong cảm giác tiếp xúc trên mặt thật sự rất ấm áp mềm mại, nghe thanh âm
giống như mưa xuân của Thi Đại Nhi rời khỏi, không khỏi cười khổ:
Nghệ Phong nhìn Thi Đại Nhi giống như tinh linh biến mất, lấy cuốn “Ngũ Hành”
từ trong Nạp linh giới ra, hắn muốn xem qua, Ngũ Hành mà ngay cả Triệu lão
cũng coi trọng, rốt cuộc có chỗ nào kỳ lạ.
...
Thời gian vẫn từ từ trôi qua, Nghệ Phong không biết đã trải qua bao nhiêu vất
vả để tu luyện Lăng Thần Quyết và Thân pháp MịẢnh. Năm viên tinh thể cũng càng
ngày càng nhỏ. Dòng xoáy trong cơ thể cũng từ từ lớn hơn.
Thỉnh thoảng Nghệ Phong cũng sẽ tới Lam Linh quần sơn săn bắt ma thú và Linh
cấp thấp để luyện tập. Nhưng điều khiến Nghệ Phong rất kinh ngạc chính là, mỗi
lần hắn giết Linh, khi hắn ngồi xếp bằng tu luyện khôi phục, Linh đều biến mất
không còn một mảnh. Điều này làm cho Nghệ Phong vô cùng khó hiểu, không tìm
được nguyên nhân.
Nghệ Phong nỗ lực, cuối cùng cũng có được hồi báo tương ứng, thực lực hiện ra
trạng thái phát triển thẳng tắp, rất nhanh đã tiến tới cửu giai đỉnh phong.
Thế nhưng làm thế nào cũng không đột phá được bình cảnh, đạt tới Nhân Cấp.
Tình huống như vậy khiến cho Nghệ Phong không khỏi có chút âm thầm nôn nóng.
Thời gian còn lại của hắn không còn nhiều, chỉ còn năm tháng. Năm tháng sau,
sẽ tiến hành quyết đấu với Lưu Phong, không đạt được Sư Cấp, Nghệ Phong thực
sự không nắm chắc phần thắng. Thế nhưng, trận chiến này, hắn không thể thua
được.
Nghĩ vậy, trong lòng Nghệ Phong cũng có chút nảy sinh ý nghĩngoan độc. Hắn cắn
răng, đột nhiên đi về một phương hướng.