Võ Đạo


Người đăng: hanekawa

'Thạch tử? Được rồi A thạch.Ta cũng cần phải nói cho ngươi một số thứ''

Ngô quả gia nghiêm túc

''Được.Ngài nói''

Hắn biểu lộ cũng không sao

''Cái này thực sự cũng không có gì.''

Ngô quản gia nói nhập thần,từ đây hắn cũng biết được nhiều thứ.Nguyên lai viện
tử này do Liễu Như phụ mẫu để lại.Hai người trước đây làm kinh thương ,gia sản
và viện tử từ hai bàn tay trắng đi lên.Viện tử gồm thập lục phòng, có vườn
hoa,hô nhỏ tính ra cũng khá rộng lớn.Hơn mười năm trước cha mẹ Liễu Như gặp
nạn qua đời ,Liều Như cũng tại tràng tai nạn này mà mất đi đôi mắt,trở thành
một người mù,tính cách từ hoạt bát biến trầm mặc.Thanh nhi là Ngô quản gia
nhận về tại tám năm trước cốt cho Liễu Như bớt cô độc,thực sự Liễu Như ngoài
hai người Ngô quản gia và Thanh nhi thì đối thực sự ai cũng không quan tâm.Lần
này Liễu Như phá lệ cứu về Thạch Tử vẫn đầy bất ngờ nhưng nhiều là vui mừng
Liễu Như thay đổi.Ngoài ra Liễu Như từ nhỏ đã thích đánh đàn, cây đàn Liễu Như
luôn mang theo là kỉ vật quý trọng nhất của nàng với Liễu phụ mẫu.Thêm một số
luật lệ trong phủ ...

Hoàng quyền thống trị,võ lực chủ lưu bá chủ,người mạnh vĩnh viễn nắm
quyền,người người kính ngưỡng. Võ đạo thập trọng,ngoài thập trọng là Siêu Phàm
Nhập Thánh.Gỉa như Yến quốc chủ,bằng xương bằng thịt Thánh cảnh,nắm giữ sức
mạnh hủy thiên diệt địa,phá sơn đoạn thủy,Yến quốc vô địch.Ngoài ra các thành
chủ ít nhất cũng giữ thực lực trên Võ đạo lục trọng ,các tướng quân càng là
lấy Võ đạo bát trọng làm tiêu chuẩn..Này là kiến thức cơ bản cũng không phải
bí mật gì

''Võ đạo?Ngô lão bá biết làm thế nào để tu võ sao?''

Thạch Tử hắn đối với võ đạo tràn đầy hứng thú, sức người có thế hủy hoại thiên
nhiên quả là khó tin

''Biết chắc tiểu tử ngươi sẽ như vậy mà.Đợi ta.'' không bao lâu sao Ngô quản
gia đã quay lại, trên tay còn cầm một bản thư tịch cũng không có bìa bọc,một
bộ lâu đời có chút rách nát

''Tiểu tử ngươi nhìn ta cái gì, ta cũng không phải cái gì cao thủ sẽ biết võ
công gì.Hơn nữa đây chỉ là một bản cấp thấp trụ cột võ đạo, thuộc về bình dân
cũng có thể mua được,không hiếm lạ gì chẳng qua chỉ còn lại bản này trong viện
nên tiện lấy ra''

Ngô quản gia đối ánh mắt hoài nghi của Thạch tử có chút tức trợn mắt ngược râu
rồi xoay người bỏ mặc hắn

Thạch Tử hắn mang theo thư tịch về lại phòng.Phòng ở của hắn vẫn là ngày hôm
qua,cũng không cần di chuyển,hắn có chút sốt sắng nóng lòng cái thử coi võ đạo

Như đã biết trước,võ đạo thập trọng,chủ tu là {Võ nguyên lực} và {võ kĩ} .Hai
thứ bổ trợ cho nhau thiếu một cũng không được .{Võ kĩ}hiểu đơn giản là kĩ xảo
chiến đấu, võ kĩ cần {Võ nguyên lực} để thôi phát ra sức mạnh cường đại.{Võ
nguyên lực} là một dạng năng lượng lấy từ thiên địa rồi tích trữ trong cơ thể.
Muốn tu luyện{Võ nguyên lực} trước tiên cần là cảm ứng ,nắm bắt được nó,không
thể cảm ứng thì vô pháp tu ra {Võ nguyên lực} đồng nghĩa vô duyên Võ đạo . Võ
đạo nhất trọng tương ứng {Võ nguyên lực} tại đan điền kết quang đoàn.Tu luyện
quang đoàn tăng gấp đôi so với trước là tiếp theo nhất trọng Võ đạo.Một quang
đoàn ứng với nhất trọng võ đạo theo đó hai hóa bốn,bốn hóa tám,tám hóa mười
sáu tương ứng với nhị trọng đến ngũ trọng chiếu theo quy tắc này tiến đến Thập
trọng viên mãn.Muốn tiến Siêu Phàm Nhập Thánh(Thánh cảnh) phải khiến quang
đoàn kết tinh hòa làm một thể thống nhất gọi {Võ đạo kết tinh}.''TINH'' thành
từ đây thân thể chịu thiên địa gột rửa thoát xác phàm, bản thân đã có thể điều
động thiên địa ngoại lực,sức mạnh đã không phải trước đây có thể so sánh,nhất
phi trùng thiên.

{Võ nguyên lực} mạnh yếu,tu hành nhanh hay chậm còn phụ thuộc vào nhiều thứ
như tư chất,thể chất,công pháp các loại.Ngoài ra còn có các loại vũ khí chuyên
dùng để phối hợp được gọi là {Võ nguyên khí}...Điều này hắn không mấy quan tâm

Thạch tử có chút chịu không được muốn thử,hắn đối với thứ không biết tràn đầy
hướng đến gấp rút tiến hành.Ngồi xếp bằng trên giường,mắt nhắm nghiền chậm rãi
cảm nhận khí lưu

Sau một canh giờ đầu,không có cảm giác gì

Canh thứ hai vẫn không có gì, hắn vẫn tiếp tục

Canh thứ ba hắn kinh hỉ phát hiện có một dòng khí trong cơ thể hắn lưu động

''Cái này là {Võ nguyên lực}? Có hơi chút không thoải mái nhưng cũng không
sao.''

Có một thứ khác trong thân thể hắn là có chút không thoải mái nhưng này làm
hắn kinh hỉ

''Tiếp tục là dẫn {Võ nguyên lực} nhập đan điền hình thành quang đoàn, tiến
vào Võ đạo nhất trọng cảnh giới''

{Võ nguyên lực} theo hắn dẫn dắt tư từ lưu chuyển đi toàn thân,tiến về phía
đan điền

''Tại sao biến mất rồi?''

{Võ nguyên lực} theo hắn dẫn dắt nước chảy thành sông trong cở thể du động
nhưng một khắc đến sát đan điền lại không hiểu sao biến mất.Hắn bắt đầu lại từ
đầu vài lần nhưng vẫn một kết quả {Võ nguyên lực} không biết tiêu thoát.

''{Võ nguyên lực} không thành ngược lại cũng không chuyện gì.Ta vội cầu thành
ngược lại phạm phải tối kị võ đạo''

Có chút thở không ra hơi nhưng đã bản thân cũng không cưỡng cầu.Thêm nữa không
rõ nguyên nhân.Tu luyện không phải chuyện một sớm một chiều hắn dứt khoát dừng
lại.

Hắn bây giờ là người làm thuê tại Liễu phủ,không thể ăn không ngồi rồi.Đêm đã
muộn, hắn cần nghỉ ngơi bù sinh lực.Hắn đối Liễu phủ là có lớn hảo cảm.Hắn đối
với Liễu,Thanh hai người tràn đầy cảm kích,Ngô quản gia một người không vì của
của cải Liễu phủ mà còn chiếu cố Liễu Như xác thực để hắn chân tâm kính
trọng,hắn muốn đền đáp bọn họ.

Đến đây lại không loạn nghĩ,hắn chìm vào mộng đẹp.


Mệnh Hóa Chư Thiên - Chương #3