Đảo Ma Thuật Thất Thủ


Người đăng: soitieutu

Khi mà ác ma đang đổ dồn về thị trấn thì để mọi người rút đi một cách an tòa
là không thể. Phải có ai đó ở lại và chấp nhận hi sinh để kéo dài thời gian.

Hai đội phù thủy hai trăm người đang giữ chân đám ác ma sẽ ở lại. Các phù thủy
đứng trên tàu nhìn về phía thị trấn đang rực lửa mang theo sự đau đớn tột
cùng. Họ nhìn thấy từng người vì họ mà ngã xuống rồi bị nhấn chìm bởi ác ma.

Một kỵ sĩ nhảy khỏi con rồng đang bay theo đoàn tàu rời bến để nhảy xuống
boong tàu nhìn về phía thị trấn rực lửa cao giọng hô:

“Tất cả cúi chào!”

Tiếng hô của vị kỵ sĩ già lan ra cả đoàn tàu. Tiếng gào khóc im bặt, mọi người
không phân biệt cấp bậc đồng loạt đặt tay phải lên ngang ngực và cúi thấp
người về phía thị trấn một cách trang trọng.

Những người còn lại trong thị trấn nhìn theo đoàn tàu đã đi khuất mới quay lại
đối mặt với đám ác ma đang kéo tới đông hơn.

Một phù thủy già ném pháp trượng đi rồi rút ra một con dao găm cắt lấy cổ tay
mình, dùng máu vẽ ra một đồ án ma thuật. Ông ta nhắm mắt lại thì thầm gì đó
như một cuồng tín đồ rồi khi đồ án ma thuật đã hoàn thành ông nhìn về phía
đồng đội của mình cười ngạo nghễ:

“Hà hà, họ đã an toàn rời đi. Bây giờ mới là lúc chúng ta tỏa sáng. Đánh cho
đám quỷ đỏ đó rút về thế giới của chúng nào.”

Vừa dứt lời thì người phù thủy già đâm ngập lưỡi dao vào tim mình và ngã xuống
giữa đồ án ma thuật bằng máu. Màu của ông ta thấm đẫm vào hình vẽ bên dưới sau
đó đồ án ma thuật sáng lên. Thể xác của người phù thủy già bốc cháy. Ngọn lửa
bùng lên tới khi cao hơn ba mét thì người phù thủy già biến mất thay vào đó là
một con chim lửa to lớn. Con chim lửa mang theo cái đuôi lửa dài như một vệt
sao chổi lao thẳng vào đám ác ma, thiêu rụi chúng.

Không chỉ có một phù thủy dùng tới cấm thuật. Họ dùng sinh mệnh của mình để
hiến tế để sử dụng ma thuật mạnh nhất trong đời họ. Lúc này là lúc họ tỏa sáng
nhất.

“Xông lên! Giết! “Pinaxitus” cắt cắt hết chúng ra?”

Cấm thuật có sức mạnh rất lớn nhưng cái giá là sinh mệnh của người thi triển.
Lúc này trong thị trấn có đủ loại cấm thuật cùng bay múa vờn quanh trên đầu
đám ác ma. Những cơn bão sấm sét, những vùng đất rộng lớn trở thành bùn nhão
nuốt chửng tất cả, những con chim lửa và cả người đá thi nhau chém giết, tàn
sát.

Hai kỵ sĩ rồng lửa đã ở lại ngăn đám ác ma trung cấp định đuổi theo đoàn tàu.
Con rồng của họ đã kiệt sức, cả người chúng đang chảy máu từ các vết thương
chi chít.

Một đám ác ma trung cấp bay quanh hai con rồng và đánh vào cánh của chúng. Một
con rồng tóm được hai tên ác ma nhưng nó cũng phải rơi xuống biển rồi chìm dần
vào trong nước khi kỵ sĩ của nó vừa bị đuôi của một con ác ma đâm xuyên người
khi ông ta cố bảo vệ nó.

Một con rồng khác lảo đảo bay về gần đảo rồi sà xuống bãi biển. Đám ác ma cũng
ùa xuống, chúng dùng móng của chúng xé toạc đôi cánh của con rồng đang ra sức
kháng cự. Kỵ sĩ là một người trung niên, ông ta kéo một thanh kiếm lớn chặt
chém lấy đám ác ma đang vây quanh mình.

Lũ ác ma trung cấp có trí tuệ không thua gì nhân lọai. Chúng không giống những
con ác ma cấp thấp chỉ biết chém giết bằng bản năng. Những cú quét kiểm của gã
kỵ sĩ không làm đám ác ma nao núng. Chúng biết chỉ cần đợi thì gã kỵ sĩ đó sẽ
ngã xuống vì kiệt sức. Trên đuôi và móng vuốt của chúng có độc, hiếm có kẻ nào
cầm cự quá lâu với sự tê dại mà nọc độc mang lại.

Con rồng đang thoi thóp ngẩng đầu nhìn chủ nhân của mình bị xé xác gào lên
phẫn nộ. Nó muốn đứng dậy trả thù nhưng bốn cái chân của nó đã không còn sức.
Nó đã mất máu quá nhiều. Con rồng kêu lên một tiếng rồi gục xuống khi một con
ác ma trung cấp lao từ trên không xuống đấm mạnh vào đầu nó.

Hòn đảo ma thuật dần yên tĩnh trở lại. Tiếng chém giết, tiếng nổ cũng im bặt.
Từng tốp ác ma tụm lại quanh những cái xác và dọn sạch không chừa lại gì.

Hồ nước trong rừng đen vẫn tiếp tục sủi bọt lên từng đợt. Lại có những sinh
vật kì dị xuất hiện, những sinh vật hình người nhưng có đầu thú hoặc thân thú
mà đầu người. Những con rắn dài có cánh, những tên to lớn có lớp da như vỏ cây
xù xì cao hơn năm mét.

Nhiều nhất vẫn là ác ma cấp thấp, sau đó là những con người có đầu thú rồi tới
ác ma trung cấp. Ác ma cao cấp giống hệt loài người không có nhiều. Họ cũng
không tham gia vào cuộc chiến mà chỉ ở lại bên hồ nước đảm bảo trật tự giữa
các loài.

Mối quan hệ giữa ác ma và các loài khác không tốt lắm. Lũ ác ma cấp thấp
thường kéo tới trêu chọc khiêu khích những loài khác. Nếu không có ác ma cao
cấp điều khiển đám ác ma trung cấp dẹp loạn thì họ đã nội chiến rồi.

Sau một đợt hồ nước sủi bọt sùng sục thì một nhóm ác ma cao cấp xuất hiện. Có
một cô gái giống hệt nhân loại bước ra từ mặt nước. Cô ta có dáng người thướt
tha, mái tóc màu đỏ sẫm dài tới hông, khuôn mặt tinh xảo như được chạm khắc
một cách hoàn mỹ, đôi mắt to tròn, mi dài, mày liễu, chiếc mũi thon gọn, đôi
môi quyến rũ cùng đôi tai tiêm nhọn và cùng màu da ửng hồng mê hoặc đủ sức làm
tim của người đối diện ngừng đập trong thoáng chốc.

Điểm làm cô gái kia khác với nhân loại là cô ta mang một đôi cánh da màu đỏ
phía sau cùng bộ chiến giáp màu đen có nhiều gai góc mạnh mẽ làm cô mang theo
sự uy nghiêm nhiều hơn là vẻ mê hoặc bởi sắc đẹp của cô ta.

Các ác ma dường như rất sợ cô gái giống như chỉ vừa đôi mươi kia. Họ lui lại
nhường ra một lối đi cho cô mỗi khi cô bước tới trước.

Theo sau cô gái là một cô gái khác cũng vô cùng xinh đẹp với mái tóc mài đen
huyền nhưng nếu so với cô gái kia thì ảm đạm thất sắc.

Bên cạnh họ là hai người đàn ông. Một ông lão trạc đã ngoài sáu mươi râu tóc
bạc trắng nhìn có phần hiền hòa, dễ gần. Người còn lại là một thanh niên tóc
đỏ, vẻ mặt lạnh băng, hơi thở của hắn ta có thể làm người khác run sợ bởi sát
khí và sự lạnh lùng của hắn.

Cô gái có vẻ là người lãnh đạo nhìn quanh một lượt xung quanh rồi gật đầu nhẹ
có vẻ khá hài lòng nói:

“Chúng ta đã đặt cược đúng. Nơi chúng ta tới là một thế giới tràn đầy sinh
mệnh. Nơi này sẽ là nhà của chúng ta sau này. Mina, sắp xếp cho người của
chúng ta ở nơi thuận tiện một chút trước khi người của những lãnh chúa khác
tràn sang. Chúng ta đã hi sinh nhiều người như vậy, chúng ta nên được bồi
thường xứng đáng.”

“Vâng thưa Ngài.!” Cô gái gọi là Mina bên cạnh rời đi làm việc của mình.

Cô gái kia lại quay sang hai người đàn ông nói:

“Quản gia Uro, ông đi xem chúng ta sẽ ở lại đâu trong thời gian tới! Ta có
chút mệt mỏi rồi.”

“Vâng, tôi sẽ đi ngay thưa tiểu thư.” Ông lão Uro cũng rời đi.

“Han, ngươi đi quản lí quân đội của chúng ta đi. Mang theo người của ngươi đảm
bảo trật tự. Nếu có kẻ gây náo loạn vào lúc này…giết.”

Gã thanh niên gọi là Han kia chỉ cúi đầu nhận lệnh rồi quay đi mà không tỏ ra
chút lễ nghi nào nhưng cô gái cũng đã quen với điều đó. Thật ra thì cô cũng
không thích những lễ nghi rườm rà như vậy nhưng là một kẻ nắm quyền thì điều
đó cần thiết để duy trì sự tôn nghiêm của cô.

Thế giới bên ngoài đột nhiên xuất hiện tin ác ma sắp tràn vào thế giới này làm
mọi người hoang mang. Họ không rõ ác ma là gì nhưng họ nghe nói chúng ta những
con quái vật ăn tươi nuốt sống mọi vật mà chúng gặp phải.

Quân đội các nước ở vùng ven tam giác quỷ đều mang quân trấn giữ tại đó đã là
gián tiếp thừa nhận tin đồn kia.

Thế giới trở nên hỗn loạn nhưng những người cầm quyền vẫn còn có thể dàn xếp
được. Họ cũng có hành động của mình để chuẩn bị trong âm thầm.

Ở khu nghiên cứu bí mật, một người đàn ông mang mặt nạ chậm rãi tiêm thuốc vào
một người tham gia thử nghiệm rồi chờ xem phản ứng.

Người vừa được tiêm thuốc là một người nam thanh niên chỉ trạc mười tám, trên
người hắn ta được cắm đủ loại dây nhợ và cả ống truyền dịch. Chỉ khoảng vài
phút sau khi tiêm thuốc vào người, hắn ta bắt đầu co giật nhưng cả người hắn
đã bị cố định vào trong giường.

Người đàn ông mang mặt nạ quỷ vẫn bình thản nhìn xem phản ứng. Gân máu đã hằn
lên da của nam thanh niên kia, những mạch máu màu xanh đen dần nổi lên dày đặc
rồi hắn gào lên, móng tay của hắn đang mọc ra một cách nhanh chóng, giống
giống như móng vuốt, dày và cứng cũng sắc bén như kim loại.

Trên người hắn đang bắt đầu bong tróc lớp da bên ngoài để lộ ra lớp da có lông
lơ mịn như bộ lông của một con thú non đang tiếp tục phát triển.

Người đàn ông thỉnh thoảng ghi chú vào trong quyển sổ của mình tới khi quá
trình biến đổi kết thúc. Trước mặt ông ta là một sinh vật hình người mang lông
và vuốt thú cùng răng nanh. Ông ta nhìn đôi mắt đờ đẫn của kẻ bị thí nghiệm
lắc đầu than nhẹ:

“Lại thất bại. Cuối cùng thì vấn đề là gì đây ?”

Ở trong căn phòng lớn của tòa lâu đài cổ, các gia tộc ma cà rồng cũng đang bàn
bạc:

“Chúng ta có nên tham gia cùng họ không ?” Một ông lão ma cà rồng khá già hỏi.

“Tôi nghĩ là không. Chúng ta không thuần huyết và họ sẽ không xem trọng chúng
ta. Tới đó cũng đâu được lợi ích gì.” Một bà lão nói

“Tôi cũng nghĩ như vậy. Nhân loại sẽ không để họ vào đất liền. Họ sẽ ăn quả
đắng.”

“Xem ra thời đại của chúng ta tới rồi. Lúc này đám phù thủy xem ra sẽ đau đầu
đây.” Một người trung niên nói.

“Nhân loại cũng đang có những âm mưu, dù sao cũng nên cẩn thận.” Một cô gái
trẻ nói.

“Lời tiên tri về chiến tranh chủng tộc có phải là nói tới ác ma không ? Ai lại
nghĩ tới họ đột ngột nhảy ra chứ.” Một gã đàn ông nhỏ thó nói.

“Không, phù thủy biết ác ma sẽ tới nhưng họ không cản nổi.” Người phụ nữ tóc
nâu nói.

“Chúng ta cần một thống nhất chung…”Một ông lão cao lớn có mái tóc đỏ rực dài
quá lưng ngồi ở chủ vị nói.

Những người đang có mặt trong phòng đều là ma cà rồng đã ngủ say rất lâu vừa
tỉnh dậy, cũng có vài người vẫn ở ngoài và xem diễn biến của các thế lực.
Những gì họ quyết định sẽ ảnh hưởng tới vận mệnh của ma cà rồng trên toàn thế
giới. Lúc này họ cũng hoang mang không biết con đường nào là tốt cho họ và gia
tộc lâu đời của họ. Có lẽ bọn họ cũng đang đợi phản ứng của nhân loại.


Máu Lai - Chương #59