Người đăng: soitieutu
Khi Leon mang theo Zira và Silver rời khỏi lâu đài thì trời đã về chiều, lúc
này họ phải quay lại để kịp tìm một chỗ để dựng trại.
Silver thỉnh thoảng ngoái lại nhìn lâu đài cổ phía sau với vẻ không cam tâm
rời đi như vậy.
Leon chợt khựng lại, nó đến trước mặt Silver nhìn thẳng vào đôi mắt cậu ta nói
“Silver, bây giờ chưa phải lúc để chúng ta tìm tới nơi đó, cậu có biết thế
giới ma thuật này người ta phân chia cấp bậc sức mạnh thế nào không”
Silver không vui khi Leon ngăn cậu ta tìm và giải cứu đồng loại nhưng vẫn suy
nghĩ một lúc rồi nói:
“Cha tôi nói, phù thủy thì chia làm sơ đẳng, trung đẳng, cao đẳng, ma đạo sư,
đại ma đạo sư, còn ma cà rồng thì phân chia theo tước vị của quý tộc cổ, nam
tước, tử tước, bá tước, hầu tước, công tước”
Leon khẽ gật đầu xem như Silver nói đúng rồi hỏi tiếp
“Vậy bây giờ cậu nghĩ mình ở cấp bậc nào của ma cà rồng?”
“Người sói cũng có năm cấp phân thành, sơ cấp chiến khí, trung cấp chiến khí,
cao cấp chiến khí, chiến sư, chiến tướng tôi đang ở trung cấp chiến khí hẵn là
tương đương với tử tước của ma cà rồng”
Nghe Silver nói vậy, Leon khẽ gật đầu rồi trầm giọng hỏi
“Cậu biết tại sao các chủng tộc chỉ có năm cấp không?”
Silver lắc đầu, cấp bậc đã được định ra từ rất lâu dường như chẵng ai đi bận
tâm tại sao lại chia như vậy, họ chỉ cần tiếp nhận nó là được, có người cả đời
đều không thể chạm tới bậc thứ năm thì nói gì là nghĩ xa hơn.
Leon lấy ra một quyển sách cổ viết bằng ngôn ngữ của giới ma thuật đưa Silver
nói
“Có một đoạn lịch sử ghi rằng “sau khi vào thế giới này sức mạnh của tổ tiên
dần suy yếu rồi ngừng lại ở mức chỉ bằng một nửa sức mạnh vốn có của họ. Theo
thời gian huyết mạch truyền thừa qua nhiều thế hệ thì sức mạnh trong huyết
mạch của đời sau lại thấp hơn đời trước””
“Điều đó có nghĩa là cấp bậc thứ năm không phải là mạnh nhất, có những kẻ mạnh
hơn đã từng tồn tại, và dưới lâu đài, là những kẻ bị phong ấn từ thời cổ đại,
những kẻ xuất hiện đầu tiên trên thế giới này, vậy cậu nghĩ canh giữ họ là
ai?”
“Chúng ta vẫn quá yếu để làm những điều mà chúng ta muốn. Lúc này cậu tìm được
cánh cửa xuống nhà giam thì sao? Cậu chỉ là con kiến không hơn không kém trong
mắt những kẻ phía dưới”
Leon để Silver lại suy nghĩ về những gì nói nói, nếu Silver vẫn kiên quyết
muốn tìm vào nhà giam dưới lâu đài thì nó cũng sẽ không cản, vẫn câu nói cũ,
người ta phải chịu trách nhiệm cho những quyết định của mình.
Zira liếc nhìn Silver đang có vẻ suy sụp và mất mác rồi chạy theo Leon, khi
tới cạnh Leon, cô chần chừ rồi hỏi
“Anh nghĩ mình đang ở cấp bậc nào?”
Leon hơi sững trầm ngâm rồi lắc đầu nói
“Anh cũng không biết, có lẽ cũng là tử tước, sức mạnh của anh phần lớn tới từ
linh hồn mà linh hồn của anh thì bị biến dị, cấp bậc hiện có không thể đánh
giá một cách chính xác với lại anh chưa đi kiểm tra cấp bậc của mình lần nào?”
“Vậy em thì sao?”
“Miễn cưỡng xem như nam tước”
“Tại sao là miễn cưỡng?”
Leon cười nhìn Zira nói
“Vì em còn quá yếu, em cần phải mài dũa bằng chiến đấu thực sự, và cũng là mục
đích chính anh mang em tới đây, đợi thi xong thì chúng ta sẽ vào rừng”
“Vậy Silver thì sao?” Zira thấy Silver đang luyến tiếc nhìn lại lâu đài lần
cuối rồi đi về hướng này, hỏi.
“Nếu Silver muốn đi cùng thì có thể theo” Leon khẽ cười khi quét ý niệm dò xét
qua Silver nói.
Ba người đón xe ngựa chạy tới điểm trập trung dựng trại, lúc này trên bải đất
trống đã có rất nhiều lều trại giăng khắp nơi, chỉ còn lại vài khoảng đất
trống ở phía gần rừng.
Leon chọn một chỗ đất gần rừng rồi lấy những thứ cần thiết trong balo ra ngoài
nhưng thực chất là lấy từ không gian để che mắt người khác.
Silver học theo Leon để dựng lều trong khi Zira vào rừng để tìm thức ăn, trong
thời gian sống trong rừng cùng Leon thì cô cũng học được rất nhiều thứ, cái gì
có thể ăn và cái gì nên tránh xa.
Có hai người vừa mới đến cũng bắt đầu dựng lều ở cạnh chỗ của Leon, đó là một
người phụ nữ trẻ có mái tóc màu hạt dẻ và một đứa con gái tầm mười ba hay mười
bốn tuổi, và họ là ma cà rồng.
Leon vừa nhìn thấy đứa con gái ở lều bên cạnh cũng hơi ngạc nhiên bởi nó lại
gặp người quen mà nó thấy trên tàu tối qua.
Silver dường như đã quên chuyện trong lâu đài ma, lúc này cậu ta đang chú ý
tới đứa con gái trạc tuổi mình ở cạnh đó.
“Silver, hình như tộc của cậu không cho kết hôn với nhân loại phải không?”
Silver đang nghĩ xem sang lều bên cạnh bắt chuyện thế nào thì giật thót quay
qua nhìn Leon cười méo xẹo
“Cậu có cần phải xát muối vào tim tôi không? Cậu nên biết tôi đã mười bốn tuổi
rồi á, cậu không thể để tôi được trải nghiệm cuộc sống một người thường sao?”
“Trải nghiệm? Cậu định tán tỉnh con người ta rồi ném đi như không có chuyện gì
hả? Cho dù họ có là người phàm hay cái gì đi nữa thì cậu phải chịu trách nhiệm
cho việc mình làm. Tôi đã đi vào một ngôi làng và ở đó tôi thấy hàng rào có
hoa mùi tỏi. Hiểu rồi chứ?”
Leon lạnh lùng liếc nhìn Silver đang tỏ ra lúng túng bên cạnh nói xong thì
quay lại với đống củi ướt còn chưa cháy.
Silver gãi gãi đầu ngoan ngoãn ngồi bó gối chờ Leon đốt lửa, lúc này cậu ta
lại hoài niệm những cô gái trong tộc, ừ, chỉ hai năm nữa là cậu sẽ được kết
hôn nhưng cậu thật không muốn bị giam lỏng trong rừng như vậy, lúc này ảo
tưởng tìm một tình yêu cho mình ở bên ngoài của Silver xem như chết từ trong
trứng.
“Silver, thi thợ săn xong cậu sẽ làm gì?” Leon thấy Silver im lặng có vẻ tội
nghiệp hỏi.
“Chưa biết, có lẽ là đi khắp nơi làm nhiệm vụ”
“Ước mơ của cậu là gì Silver?” Leon thêm củi vào đống nhỏ lửa vừa bùng lên
hỏi.
“Ước mơ? Tôi muốn đi khắp nơi trên thế giới, lưu lại dấu vết của mình ở đó”
Silver hơi ngẫn người rồi đáp.
“Chỉ vậy à, nếu bây giờ tôi cho cậu thật nhiều tiền, đủ cho cậu đi mấy vòng
thế giới lưu lại dấu vết của mình rồi cậu sẽ muốn làm gì?”
“Không biết nữa, có lẽ khi đó tôi về lại tộc rồi cưới một cô vợ sau đó chết
già trong rừng”
“Cậu thực cam chịu sống như vậy sao?” Leon nhìn vào mắt Silver hỏi vơi vẻ chế
giễu.
“Chứ tôi đâu còn biết phải làm gì?”
“Ừ, cũng phải”
Zira đã quay lại cắt đứt cuộc trò chuyện, cô ta mang về một con nai khá lớn đã
được lột da và làm sạch để làm bửa tối.
Leon xỏ con nai lên cái giá nó đã làm sẵn trên đống than rồi bắt đầu xát gia
vị lên trên sau đó giao cho Silver xoay thịt trong khi nó lại đặt cái nồi gang
lên một đống lửa nhỏ khác để nấu canh thịt với nấm rừng.
Ở lều bên cạnh, người phụ nữ và đứa con gái ma cà rồng cũng đã làm xong bửa
tối của họ, mùi thịt nướng theo gió lan tới làm họ chú ý.
Ánh mắt người phụ nữ quét qua nhóm của Leon rồi thoáng sững sốt ngừng lại trên
người Leon, lúc này Leon đã gỡ mũ trùm xuống cho thoải mái để lộ khuôn mặt con
lai và mái tóc màu nâu phủ qua che khuất đôi mắt, Leon cũng định hớt tóc nhưng
đôi mắt nó hay chuyển màu nên nó đành để tóc để giấu đi đôi mắt của mình tránh
những phiền phức khi ở bên ngoài.
Đứa con gái ngồi cạnh người phụ nữ cũng nhìn về phía Leon, đôi mắt cô dán chặt
vào khuôn mặt của Leon như đang nhớ ra gì đó nhưng vẫn chưa xác định.
Người phụ nữ chợt đứng dậy đi về phía lều của Leon cười lên tiếng:
“Xin chào, các cậu đều là người dự thi sao?”
“Xin chào. Chỉ có hai người họ thôi, tôi đã thi trong đợt trước”
Leon hơi nghi hoặc ngước nhìn người phụ nữ rồi quét mắt qua phía đứa con gái
đang nhìn mình chằm chằm sau đó quay lại nhìn người phụ nữ trẻ xinh đẹp và có
phần tạo ra áp lực vô hình cho nó.
Đó là một người phụ nữ rất nguy hiểm, bản năng luyện được khi sống thời gian
dài giữa đàn thú giúp Loen nhạy cảm phát hiện những mối nguy hiểm tiềm tàng.
Người phụ nữ thấy ánh mắt của Leon, cười thân thiện hỏi tiếp
“Vậy là cậu đã trở thành thợ săn rồi à? Cậu hẳn là chưa tới mười lăm tuổi hả?
Tôi nhìn cậu còn rất trẻ!”
Nghe giọng điệu dường như người phụ nữ kia đang có ý thăm dò nêu Leon cũng
cười nhiệt tình đáp lại:
“Năm trước tôi may mắn vượt qua kì thi, thật sự thì tôi cũng không rõ mình bao
nhiêu tuổi nữa, từ nhỏ thì tôi đã lớn lên với ba nuôi”
“Vậy gia đình cậu?” Người phụ nữ có vẻ thảng thốt quan tâm”
Leon nhún vai lắc đầu nói
“Tôi cũng không biết họ là ai”
“Xin lỗi” Người phụ nữ có vẻ ngượng ngùng khi chạm tới đều bất hạnh của Leon
nói.
“Không có gì, à, thịt cũng sắp chín rồi, hai người cũng ngồi xuống cùng dùng
bữa với chúng tôi đi, đừng ngại, cả một con nai to thế này”
Leon lại ra vẻ nhiệt tình dọn ra một khoảng trống cho hai người lạ.
“Vậy thì làm phiền quá, thực sự thì chúng tôi cũng không biết nấu ăn, có lẽ
bữa tối tôi nấu đã hỏng rồi”
Người phụ nữ xấu hổ kéo lấy đứa con gái lại chỗ mà Leon dành cho họ ngồi xuống
trên tấm trải chờ thịt chín.
Lần này Leon hướng mắt về phía đứa con gái chủ động hỏi chuyện
“Đây là con gái của cô sao?”
“À không, con bé là một thành viên trong gia tộc, tôi đang rãnh nên mang nó ra
ngoài để học hỏi”
Người phụ nữ Amie cười vuốt tóc đứa con gái giới thiệu tiếp
“Tôi là Amie và đây là Lily, chúng tôi là người của gia tộc Shado”
Leon nghe nói tới gia tộc Shado thầm ghi nhớ rồi cười tự giới thiệu:
“Tôi là Leon Devi, đây là Silver, kia là Zira Devi”
Zira cũng sững sốt không biết cái họ Devi của mình có từ khi nào nhưng lúc này
không phải lúc để có ý kiến liền lễ phép gật đầu xem như chào hỏi.
Amie nhìn Leon với ánh mắt rất lạ, trên môi cô ta khẽ mỉm cười khi nghĩ đến
chuyện gì đó rất thú vị.
“Là anh sao? Là người xuất hiện trong rừng cứu em lần trước”
Tất cả mọi người chợt đổ dồn ánh mắt về phía Leon rồi đảo qua phía cô gái Lily
mang theo sự nghi hoặc khi cô ta lên tiếng.
“À…em là con bé bị lạc trong rừng?” Leon giả vờ như lúc này mới nhận ra người
quen với vẻ bất ngờ hỏi.
Lily mừng rỡ khi thấy Leon nhận ra mình gật đầu lia lịa nói
“Đúng rồi, là em đó, lần đó không có anh là em bị con báo ăn thịt rồi...không
nghĩ tới gặp lại anh ở đây”
“Cũng trùng hợp thiệt” Leon gật gù rồi tập trung vào con nai đã được nướng
chín.
Silver lúc này lại cười vui vẻ đưa tay ra tự giới thiệu lần nữa
“Xin chào, tôi là Silver Woodi, mười bốn tuổi, chưa có bạn gái, cao một mét
tám, nặng…”
“Đủ rồi Silver, người ta biết cậu là ai rồi”
Zira đẩy Silver ra sau thế vào chỗ đó đưa tay ra nắm lấy tay Lily bắt tay thay
cho Silver rồi nói tiếp
“Rất vui được gặp cô, tôi là phụ tá của Leon, ừm tôi cũng mươi bốn tuổi”
“Vâng, rất vui được biết cô”
Khi Zira và Lily nói chuyện thì Leon lấy dao găm cắt thịt ra nhiều phần đặt
lên những tấm lá lớn rồi chia cho từng người mới quay lại bên cạnh Amie hỏi
“Gần đây nhân loại đang săn lùng ma cà rồng, không biết các gia tộc có phản
ứng gì không? Tôi vừa từ trong rừng suốt mấy tháng ra nên cũng không biết tình
hình bên ngoài”
Amie cười như nhìn thấu được những gì Leon che giấu hỏi.
“Cậu không liên lạc với gia tộc mình sao?”
Leon cũng không lúng túng mà thản nhiên đáp
“Gia tộc của tôi chỉ là gia tộc nhỏ, làm sao biết được những chuyện của gia
tộc khác, nghe nói gia tộc Shado là gia tộc lâu đời có tiếng nên tôi nghĩ là
có thể hỏi thăm được chút gì đó”
“Vậy à? Thật ra thì chúng tôi chẳng làm gì cả, người của chúng tôi đều đã rút
về, họ không tìm được thì cũng bỏ cuộc thôi.”
“Vậy các người để mặc cho họ bắt bớ như vậy sao?” Leon ngạc nhiên hỏi.
Người phụ nữ cười mỉa mai hỏi
“Vậy cậu nghĩ chúng tôi có thể làm gì? Ra đánh nhau với họ à? Chúng tôi biết
ai mới là kẻ địch của mình, vẫn chưa phải lúc để có hành động”
“Có lần tôi gặp một nhóm người của FU, hẳn là các người cũng biết tới họ chứ?”
Leon thử hỏi sang chuyện khác.
“Cậu biết nhiều hơn tôi tưởng, đúng là FU hơi đáng để lo ngại nhưng thật sự là
chúng tôi vẫn chưa sẳn sàng cho một cuộc chiến, đánh với họ chẵng khác gì đối
đầu với cả thế giới, nhưng vấn đề thực sự là các gia tộc chỉ lo cho thân mình,
ai sẽ chịu hi sinh đây?”
Amie chợt nhìn thẳng vào Leon hỏi
“Cậu có biết lời tiên tri về ngày kết thúc của thế giới không?”
Thấy Leon lắc đầu, Amie trầm giọng nói
“Khi đứa bé được sinh ra mang trên người hai dòng máu của quỷ…” Amie ngừng lại
liếc nhìn Leon phản ứng rồi đọc tiếp
“Một chủng loài mới ra đời, những cánh cổng xuất hiện, thế giới tan vỡ, kẻ giữ
chìa khóa sẽ thức tỉnh”
Leon tỏ ra nghi hoặc với cái gọi là lời tiên tri quay sang hỏi Amie
“Vậy câu đầu tiên là chỉ điều gì, hai dòng máu của quỷ?”
Amie cười bí hiểm nhìn Leon hỏi
“Cậu không hiểu sao? Là đứa bé được sinh ra bởi ma cà rồng khác huyết thống,
điểm quan trọng nhất là nó được sinh ra mà không phải truyền thừa”
Leon thầm cảnh giác nhưng vẫn tỏ ra kinh ngạc hỏi
“Ma cà rồng có thể sinh sao?”
“Không thể, nhưng đứa bé kia lại được sinh ra, bởi vậy nó mới đặc biệt được
nhắc tới”
“Vậy phần sau liên quan gì đến đứa bé đó?” Leon hơi căng thẳng hỏi
Amie híp mắt đánh giá Leon lần nữa nói
“Là câu “kẻ giữ chìa khóa sẽ thức tỉnh”, có hai câu nói về người nào đó, có
thể họ là cùng một người, vấn đề là chìa khóa của cái gì, vì sao được nhắc tới
khi thế giới tan vỡ”
Amie nhìn lên bầu trời rồi đứng dậy nhìn quanh nói
“Cảm ơn về bữa tối, cũng đã đến lúc chúng tôi trở lại chỗ của mình.”
“À còn nữa, có không ít ma cà rồng tin rằng đứa bé kia là vị vua tương lai của
họ, trước kia, rất xa xưa ở quê hương của chúng ta, chúng ta từng có những vị
vua của mình, chúng ta gọi họ là Ma Đế. Phù thủy cũng biết tới lời tiên tri và
họ cũng đang tìm đứa bé đó, để làm gì thì ai cũng hiểu”
Lily cũng lúng túng đứng lên đi tới trước mặt Leon lí nhí chào tạm biết rồi
quay về lều của mình.
Leon nhìn theo Amie mang theo vẻ nặng nề thở dài, Zira đi tới ngồi cạnh Leon
trêu:
“Thế nào? Không nỡ khi người ta về quá sớm sao?”
“Hử” Leon đang bận nghĩ sang chuyện khá quan trọng quay sang nhìn Zira hỏi lại
“Không có gì, cái họ Devi của chúng ta sinh ra khi nào vậy?” Zira chuyển chủ
đề hỏi.
“Vừa khi nãy, có lẽ đó cũng sẽ là họ của chúng ta sau này. Devil, Devi, cũng
hay đó chứ”