Chuyến Đi Vào Đầm Lầy Đen


Người đăng: soitieutu

Hôm sau, Leon chạy quanh tìm cây để làm bè.

Nó chặt được khá nhiều cây thông to bằng bắp chân để dùng dây leo kết lại làm
thành một cái bè dài khoảng hơn bốn mét, rộng hai mét.

Có sự giúp đỡ của Tuyết, cái bè được mang tới vùng nước sâu quá đầu gối rồi
thả ở đó, Leon và Tuyết thử đứng trên bè thì nó chỉ bị trầm xuống một chút,
vậy là đạt yêu cầu.

Leon chặt những cây thân nhỏ không biết tên cao chót vót đã sống lâu năm,
chúng không lớn nhưng lại rất cứng và dai để vót nhọn rồi hơn lửa để làm thành
mấy cây lao đặt trên bè cùng hai cây làm sào chống để đẩy bè gỗ đi vào đầm
lầy.

Khi đã chuẩn bị xong, chiếc bè bắt đầu khởi hành, Tuyết cầm cây lao trong tay
cảnh giác xung quanh trong khi Leon chống bè phía sau.

Mất gần hai giờ thì chiếc bè gỗ cũng ra khỏi khu vực rừng cây để đi vào vùng
nước trống trải chỉ có tảo, cỏ, cây bụi và rêu.

Leon tập trung nhìn quanh vùng đầm lầy trống trải, nó nhìn thấy một ụ đất hay
đúng hơn là một hòn đảo nhỏ ở giữa đầm lầy, chỉ có mỗi nơi đó là cao nhất cũng
nổi bật nhất ở nơi này.

Sau khi đối chiếu với bản đồ thì Leon càng xác định kho báu hẵn là ở trên hòn
đảo nhỏ đó nhưng để đến được đó không phải là chuyện dễ khi mà cỏ và tảo kết
thành mảng cản đường.

Đầm lầy là nơi mà ma cà rồng không thích bởi nơi này không thể phát huy tốc độ
và sức mạnh như trên đất bằng.

Chỉ cần bị tấn công sẽ rất bị động nhất là những sinh vật trong này không có
con nào là hiền lành vô hại.

Leon tìm trong nhẫn rồi lôi cái áo da ma nó thường mặc để huấn luyện sau khi
đã bỏ hết những thẻ phụ trọng ra cho Tuyết mặc, còn nó thì khoác cái áo khoác
đen mà ba nó để lại để bảo vệ mình phòng trường hợp bị tấn công từ trong nước.

Có vài con cá lớn bơi quanh bè tò mò, chúng không giống với loài cá thông
thường mà có phần dữ tợn với gai xương và ham răng không thua gì loài Piranha
ở Amazon.

Leon ra hiệu cho Tuyết đừng động tới chúng trong khi nó cẩn thận chống sào đẩy
bè tiến về trước một cách lặng lẽ.

Ra khỏi vùng cây rậm không lâu thì đến khu vực bị cỏ và cây nhỏ mọc trên những
đám tảo nổi bị phân hủy thành đất, để đưa bè qua đám cỏ dày đặc kia thì Leon
phải dùng kiếm cắt từng mảng tảo rồi ném chúng sang một bên trong khi Tuyết
chịu trách nhiệm chống bè phía sau.

Leon dùng tinh thần lực quét kiểm tra dưới nước liên tục để đảm bảo không có
nguy hiểm đến gần chiếc bè mà không bị phát hiện.

Nó cố gắng không gây động tĩnh lớn trên nước gây chú ý cho những tên to con
xung quanh. Bè gỗ vượt qua được đám cỏ thì lại bị những mảng tảo nổi cản
đường.

Cứ liên tục phải dọn đường làm việc đến được đảo nhỏ giữa đầm lầy trở nên khó
khăn và mất thời gian hơn rất nhiều.

Leon đang dọn tảo chợt ngừng lại ra hiệu cho Tuyết ngồi thấp xuống đừng động
đậy.

Phia dưới chiếc bè lúc này đang có một con rắn lớn đang bơi quanh có vẻ tò mó
hay là nó đang tìm cơ hội để bắt mồi Leom cũng không dám khẳng định, dù là gì
thì nó vẫn là mối đe dọa lớn khi vùng nước nơi này khá sâu, sẽ vô cùng bất lợi
nếu bè bị phá hỏng bởi con rắn đó.

Leon cầm chặt thanh kiếm chuẩn bị chiến đấu, chỉ cần con rắn trồi đầu lên thì
Leon sẽ dùng một kiếm mạnh nhất xử lí nó.

Tuyết cũng nắm chặt cây lao gỗ chờ lệnh của Leon khi chiếc bè bị đụng một cái
chao đảo.

Đợi một lúc mà con rắn vẫn chỉ đảo quanh dưới đáy nước, Leon ra hiệu cho Tuyết
tiếp tục chống bè tiến tới trước trong khi nó vừa dọn đường vừa khóa chặt con
rắn bên dưới.

Chiếc bè ra khỏi đám tảo vào vùng nước nhiều bèo nhỏ, Leon đã có thể rãnh tay
một chút để tập trung vào đề phòng con rắn vẫn bám theo sau.

Chiếc bè lại bị đụng một lần nữa, lần này cú đụng khá mạnh làm Tuyết đang
chống bè cũng bị chao đảo suýt thì rơi xuống nước.

Leon ra hiệu cho Tuyết thế chỗ cho mình rồi nhận lấy cây chống tiếp tục điều
khiển chiếc bè, nó biết khi nào con rắn tới gần để chuẩn bị.

Vẻ mặt của Leon và Tuyết càng lúc càng trầm trọng khi mà họ nhìn thấy những
con cá sấu đang phơi mình trên đám tảo nổi, chiếc bè có lúc lướt qua chúng rất
gần, khi đó Leon có thể nghe thấy tim mình đập, lũ cá sấu không có con nào
dưới sáu mét, chỉ một cái vẫy đuôi cũng đủ đập tan chiếc bè nhỏ bé này.

Vấn đề thực sự của Leon và Tuyết không phải những con cá sấu dọc đường mà là
những con cá sấu trên hòn đảo nhỏ chỉ rộng khoảng năm mươi mét trước mặt họ,
có thể nói đó là một ổ cá sấu.

Lúc này Leon thậm chí muốn chưởi tục khi mà người ta lại chọn nơi này để giấu
kho báu.

“Giờ sao đây anh?” Tuyết cũng lo lắng nhìn sang phía Leon hỏi.

“Đã tới sát bên không thể bỏ, trên đó chỉ có chừng mười con cá sấu và một con
to quá khổ một chút thôi mà, theo anh thấy thì những con cá sấu kia không dám
lại gần vùng trung tâm, có lẽ đó là khu vực của con cá sấu gần mười mét kia,
vấn đề là làm sao vượt qua tên đó để tìm kho báu” Leon bắt đầu tính toán.

“Em có thể dụ nó chạy vòng quanh, anh tìm kho báu được không?” Tuyết đưa ra đề
nghị.

“Như vậy rất nguy hiểm” Leon có chút lo lắng.

“Em có thể thoát ra nếu như không chịu nỗi nữa” Tuyết lầm lấy mặt dây chuyền
đeo trên cổ lắc lắc thuyết phục.

“Được, vậy em giữ lấy phần kho báu này, nếu gặp nguy hiểm thì em cứ thoát ra
trước, anh sẽ lấy kho báu rồi ra sau” Leon lấy hộp kho báu F đưa Tuyết nói.

“Như vậy…” Tuyết hơi lưỡng lự.

“Quyết định vậy đi, không được cãi” Leon nhét chiếc hộp vào lòng Tuyết, kiên
quyết nói.

Phân nhiệm vụ xong Leon chống bè tăng tốc lao về phía hòn đảo, lúc gần tới đảo
thì Leon nắm hai cây sào trong tay, chống mạnh một cây sào xuống để bám vào đó
rồi đạp mạnh chiếc bè để chiếc bè đủ lực trườn lên bãi cát của hòn đảo rồi mới
phóng cây sào còn lại xuống gần đó để mượn lực nhảy lên đảo.

Tuyết đã nhảy lên đảo khi chiếc bè vừa chạm vào bãi cát, con bé không nhìn đám
cá sấu bên ngoài mà chạy thẳng tới chỗ con cá sấu lớn.

Leon cũng đã lên đảo, không để mấy con cá sấu kịp nhận ra sự tồn tại của nó,
Leon cũng vụt chạy vào trung tâm đảo, tinh thần lực được thả ra bắt đầu do xét
xung quanh, lúc này Leon giống như có rất nhiều ánh mắt quanh người trong phạm
vi mười mét.

Con cá sấu lớn nhất ở giữa đảo giống như đang ngủ nên Tuyết vẫn chưa vội chọc
nó mà nhìn sang Leon chờ hiệu lệnh.

Đám cá sấu bên ngoài phát hiện kẻ xâm nhập nhưng chúng chỉ có thể bực bội bò
qua lại ở bên ngoài mà không dám tiến vào khu vực giữa đảo.

Con cá sấu đen to lớn khác thường dài cả chục mét đang nhắm mắt phơi nắng giữa
đảo cũng bắt đầu nhận ra có kẽ dám xâm nhập vào lãnh địa của nó.

Leon cũng phát hiện một cái hộp được chôn không sâu giữa đảo nhỏ cùng với một
ổ trứng của cá sấu, những quả trứng khá lớn nếu đoán không nhầm thì là trứng
của tên to xác đang chạy ầm ầm về phía này.

Tuyết thấy con cá sấu lớn tỉnh lại vội tìm cách gây chú ý cho nó nhưng tất cả
cố gắng đều vô hiệu, lúc này con cá sấu chỉ nhìn mỗi mình Leon bởi Leon đang
đứng rất gần ổ trứng của nó.

Leon cũng nhận ra vấn đề, hiện tại nó không đủ thời gian để đào kho báo trong
khi con cá sấu đã tới rất gần.

Không còn lựa chọn khác Leon chỉ có thể chuẩn bị chiến đấu, nó hướng về phía
Tuyết nói nhanh:

“Giống lần trước, tìm cơ hội đâm vào chỗ anh đánh dấu trên người nó, cẩn thận
cái đầu với đuôi của nó”

Con cá sấu đã tới rất gần, Leon lôi cái lưới nhện mà nó từng dùng để bẫy những
con thú lớn trùm lên đấu của con cá sấu.

Con cá sấu đang há miệng muốn táp về phía Leon bị lưới nhện trùm lấy liền vung
vẫy đầu để tránh nhưng hàm răng của nó đã mắc vào lưới, càng vùng vẫy thì lưới
càng rối và thu hẹp lại.

Leon cũng nắm lấy thời cơ, nó chụp một góc lưới nhện bắt dầu nhảy qua lại
quanh đầu con cá sấu để thu hẹp tầm há miệng của con cá sấu lại, tơ nhện rất
chắc và dai, con cá sấu rất khó để bứt đứt những sợi tơ có thể so sới dây thép
kia.

Khi cái đầu con cá sấu đã không còn là sự uy hiếp thì Leon rút lưỡi kiếp mà nó
thường dùng ra chạy tới bên hông con cá sấu tìm chỗ để tấn công.

Một nhát chém thử lên lưng con cá sấu chỉ để lại ánh lửa tóe ra như kim loại
va vào nhau cùng để lại vết mờ mờ đủ thấy bộ giáp xần xùi của con cá sấu kia
biến thái cỡ nào.

Khi Leon định tìm chỗ khác để tấn công thì chiếc đuôi đầy gai của con cá sấu
quét tới buộc nó phải nhảy lên cao né tránh, con cá sấu bắt đầu xoay vòng liên
tục quất đuôi về phía Leon.

“Mày đúng là thật cho là tau dễ chọc phải không?”

Leon bị chiếc đuôi cùng lớp vỏ cứng như sắt của con cá sấu làm phát bực, nó
lấy từ trong nhẫn ra một chiếc hũ thủy tinh khoảng một lít chứa khoảng nửa
bình chất lỏng màu xanh đen rồi lại lấy một bình thủy tinh nhỏ hơn đổ gần phân
nửa chất lỏng ra mới cất chiếc bình lớn đi.

Chuẩn bị xong, Leon chạy lại chỗ cái lưới đang quấn quanh miệng con cá sấu
giúp nó nới lỏng ra một chút.

Chiếc lưới vẫn còn trùm lên đầu con cá sấu nhưng lúc này miệng con cá sấu đã
có thể há ra để táp về phía Leon.

Leon nhếch mép dụ cho con cá sấu táp tới rồi ném mạnh chiếc bình thủy tinh nó
mới lấy ra khi nãy, chiếc bình thủy tinh cũng không có nắp đậy khi rơi vào sâu
trong miệng con cá sấu thì bị nó nuốt trôi tuột xuống bụng rồi dung dịch trong
bình bị đổ ra loang khắp dạ dày rồi ngầm dần vào máu của con cá sấu.

Con cá sấu hung hăng đuổi theo Leon chạy vòng vòng ở giữa đảo được một lúc thì
nó chợt khựng lại quằn quại lăn trên đất, làm sao có thể không quằn quại cho
được khi Leon đã cho nó uống một phần tư số độc mà Leon chế ra từ hỗn hợp các
loại độc mà lần trước chỉ cần một phần nhỏ đã đủ giết một con gấu.

Con cá sấu lúc này đã mặc kệ Leon rồi, nó đau đớn quay cuồng ở giửa đảo nhưng
cơn đau vẫn càng lúc càng tăng, máu từ miệng và mũi nó cũng vung vẫy khắp nơi,
Leon có chút thương hại nhìn con cá sấu, lẽ ra nó sẽ không phải chết nhưng sự
tồn tại của nó đã xung đột với lợi ích của Leon và Tuyết, nó không chết thì
hai người họ sẽ không cách nào có được kho báu thứ hai.

“Xin lỗi”

Lần nữa Leon nói xin lỗi, gần như mỗi lần Leon giết một con thú thì nó đều nói
xin lỗi, vốn Leon có thể nói chuyện với những con thú nhưng trong rừng đen nó
không có cách nào để kết nối với bất kì con thú nào, điều đó đồng nghĩa Leon
phải dùng bạo lực để giải quyết chúng.

Sau khoảng mười phút thì con cá sấu đã nằm bất động, Leon thở dài đi lại chỗ
chôn kho báu đào ra một chiếc hộp màu bạc có đính rubi.

Có được kho báu nhưng Leon cũng không vui vẻ gì, lúc này nó mang theo vẻ nặng
nề trầm trọng thở dài một tiếng, trên đường để tìm tới nơi này thì nó không
nhớ rõ mình đã giết bao nhiêu con thú, chín hay mười con gì đó hoặc có thể
nhiều hơn.


Máu Lai - Chương #24