Chạy Đua Cùng Thời Gian


Người đăng: soitieutu

“Em mang theo kho báu mang ra trước đi, anh có việc cần làm, khi hết giờ anh
sẽ trở ra” Leon quay sang nhìn Tuyết nói.

“Vậy…”Tuyết có chút không muốn nhưng khi ánh mắt nghiêm khắc của Leon quét tới
thì con bé đành phải lí nhí nói

“Vậy em chờ anh ở ngoài”

“Đi đi”

Leon xoa đầu Tuyết, đợi Tuyết rời đi Leon mới ngẫng mặt nhìn lên bầu trời,
trời rất trong và xanh nhưng mơ hồ Leon cảm thấy như có ai đó vẫn thường nhìn
lén mình nhưng lại không tìm ra nơi phát ra ánh mắt ấy, Leon nghĩ tới những
lão già phù thủy bên ngoài.

“Có lẽ họ có cách để theo dõi cuộc thi nhưng vì sao lại có cảm giác ánh mắt
kia mang theo địch ý, mình có thù với mấy lão hay sao?”

Con cá sấu bị nhiễm độc nên Leon không lấy máu của nó nhưng lớp da vẫn có thể
sử dụng, tốn gần cả buổi thì Leon cũng lột được bộ da có thể so với những bộ
giáp sắt từ trên người con cá sấu rồi ném vào trong nhẫn.

Ánh mắt Leon quét về phía đám cá sấu bên ngoài bắt đầu rục rịch khi con cá sấu
lớn chết đi.

Leon nhìn con cá sấu lớn rồi chợt nhớ tới ổ trứng cá sấu, nó bắt đầu tìm lại
chỗ ổ trứng rồi đào xới sau đó lấy hai quả trứng để vào trong nhẫn rồi lấp đất
trở lại.

Đám cá sấu bên ngoài bắt đầu ùa vào, Leon kéo lê lưỡi kiểm dài cũng dần tăng
tốc lao về phía đám cá sấu.

Khi màn đêm buông xuống, giữa đảo nhỏ bùng lên ánh lửa được đốt từ những khúc
gỗ mục mà Leon tìm thấy quanh bờ.

Cả hòn đảo lúc này tràn ngập trong mùi máu, xung quanh có gần hai mươi xác cá
sấu nằm la liệt khắp nơi, có con còn nguyên vẹn nhưng cũng có con bị chặt gần
như đứt đôi.

Dưới chân Leon vẫn còn lại nửa lưỡi kiếm gẫy trong khi đánh nhau với lũ cá
sấu.

Trên người Leon lúc này cũng dính đầy máu có máu của cá sấu cũng có máu của
chính nó.

Đáng lẽ những con cá sấu sẽ không cần phải chết nhưng Leon cần phải quay lại
vào rừng một lần nữa, chúng không chết Leon sẽ không thể rời khỏi hòn đảo bằng
chiếc bè kia.

Cảm giác có người nhìn lén làm Leon không dám dùng thuật hóa chim, nó chỉ có
thể dùng bè, muốn như vậy phải dọn chướng ngại vật, lũ cá sấu cũng vì vậy mà
chết.

Tiếng muổi vo ve xung quanh làm Leon chán ghét, có lẽ từ lúc vào rừng đen thì
Leon ghét nhất vẫn là lũ muỗi biến dị, những con muỗi khá lớn và lì lợm sẵn
sàng găm cái kim nhọn hoắt cứng còng vào con mồi của chúng rồi hút cạn máu nạn
nhân nếu chúng đủ nhiều.

Leon lại ném một khúc vỏ cây đuổi muỗi vào trong đống lửa, xung quanh bắt đầu
tỏa ra thứ mùi giống như mùi mùi bạch đàn pha lẫn mùi vỏ chanh nhanh chóng xua
tan đàn muỗn gần đó, cũng may là lần trước vào chợ thì Leon đã mua không ít
loại vỏ cây này.

Sáng sớm Leon chuẩn bị rời đầm lầy, chiếc bè lướt đi một cách vội vã trên con
đường mà Leon đã dọn dẹp để vào đất liền.

Lần này không có Tuyết nên Leon có thể dùng tốc độ nhanh nhất tiến tới, cho dù
có gặp phải con rắn lần trước thì nó cũng không bận tâm.

Chỉ trong một giờ Leon đã vào đất liền, chiếc bè cũng xem như hoàn thành nhiệm
vụ, Leon phá tan chiếc bè thành nhiều mảnh rồi nhảy lên một nhánh cây lớn sau
đó giống như những con sóc bay chuyền cành lao vút vào trong rừng.

Điều tiếp theo cần làm là tìm Anna, mặt dây chuyền trên cổ Leon vẫn chưa đổi
sang màu đỏ vậy là kho báu chưa được tìm hết.

Giữa khu rừng rộng lớn thế này tìm một người không dể dàng, Leon xác định
phương hướng rồi chạy đi.

Dọc đường Leon phải cẩn thận những bụi rậm lẫn bẩy ma thuật của phù thủy giăng
ra nên cũng không nhanh được bao nhiêu, nó đã gặp tới sáu cái bẫy tơ ma thuật,
nếu không phải nó phản ứng nhanh thì có lẽ bây giờ nó đã là một cái xác không
đầu, những kẻ đặt bẫy làm Leon tức giận nhưng nó không có thời gian để tìm họ
tính sổ.

Đến gần trưa Leon vẫn chưa thấy phù thủy nào, chỉ gặp dấu vết của ma thuật để
lại trên thân cây, có nhiều vết máu còn mới dọc đường làm Leon chú ý.

“Là máu người”

Leon dùng mũi phân biệt vết máu trên đất rồi kết luận.

Từng có phù thủy đi qua nơi này và chiến đấu với nhau bởi máu trên đất toàn là
máu người, không có máu thú.

Leon lần theo vết máu tới dòng suối thì mất dấu. Bên kia suối không còn vết
máu để lần theo, Leon cúi xuống dùng khả năng đánh hơi của mình để xác định
hướng đi của những người kia.

Nó nhìn về phía chạy qua con suối vào rừng nhưng lại chạy dọc theo con suối
rồi trèo lên khe đá tiếp tục lần theo mùi của một người để lại.

Sau gần bảy ngày trong khu rừng này thì mùi máu và mồ hôi trên người rất nặng
không quá khó để lần theo dấu vết với một ma cà rồng.

Leon phóng vùn vụt qua những hòn đá lớn đi ngược con suối nửa giờ rồi ngừng
lại ở một dòng thác đổ xuống từ vách đá. Leon cẩn thận kiểm tra xung quanh.

Nó đi lại gần thác nước ngước mặt nhìn lên rồi mỉm cười thì thào

“Không nghĩ nơi này lại có một chỗ đặc biệt như vậy”

Nói rồi Leon bám vào vách đá leo men theo những gờ đá lên khoảng bảy mét thì
nhanh chóng lách qua dòng nước đang đổ xuống lọt vào trong một hang phía sau
thác.

“Sky. Không nghĩ đến gặp anh trong này. Bình tĩnh, tôi không muốn đánh nhau
với anh” Leon vừa vào trong hang thì Sky đã nhào tới tấn công nhưng anh ta bị
thương khá nặng nên nhanh chóng bị Leon đè sấp xuống đất khống chế.

Sky không giãy ra được nằm im hỏi

“Ngươi muốn gì?”

“Chỉ vào xem ai đang trong này thôi. Anh có muốn làm giao dịch không?”

“Giao dịch gì?”

“ Tôi sẽ đưa anh những mãnh bản đồ anh còn thiếu đổi lại anh cho tôi biết về
Khí”

“Không cần” Sky dứt khoác.

“Vậy thì tiếc quá. Tạm biệt, anh chỉ còn một buổi để tìm kiếm. Buổi tối nơi
này là thế giới của những con thú”

Leon nhảy lui lại về phía cửa hang muốn rời đi.

“Đợi đã, ngươi có những loại nào?” Sky nhìn Leon có chút hi vọng.

“Anh cần loại nào?” Leon hỏi lại.

“A, nếu ta tìm được kho báu ta sẽ cho mi biết Khí là gì”

“Để xem nào, có bốn mảnh A, tôi tin anh được chứ?” Leon cười nhìn Sky.

“Ta dùng danh dự để thề” Sky nghiêm túc nói.

“Tốt, vậy thì những mảnh này tất cả là của anh. Hẹn gặp lại ở ngoài” Leon lấy
tất cả nhưng tấm bản đồ loại A để lại trên đất rồi nhảy ra khỏi thác nước rơi
xuống hồ nước nhỏ bên dưới.

Sky thấy Leon rời đi, tiến lại nhặt những mảnh bản đồ trên đất, có năm mảnh,
ba mảnh lớn và hai mảnh nhỏ. Sky lấy ra mảnh bản đồ nhỏ loại A bắt đầu ráp
lại.

Leon bơi ra khỏi hồ tiếp tục đi tìm Anna đến khi trời gần tối vẫn không thấy
cô ta đâu.

Nó mạo hiểm chạy thêm một lúc đến khi tối mịt mới trèo lên cây trốn khỏi những
con thú ăn đêm.

“Có lẽ cô ta đã ra ngoài không chừng” Leon tự nhủ trong khi cảnh giác nhìn vào
bóng đêm.

Ở bìa rừng đen, nơi mà mọi người đang hồi hộp chờ kết quả, liên tục có ánh
sáng lóe lên quanh một khối đá màu xanh lam lớn giữa sân.

Những người không tìm được kho báu chán nãn bỏ cuộc, ban đêm trong rừng họ
không cách nào tìm kiếm tiếp tục khi mà lũ thú săn mồi đêm chực chờ khắp nơi.

Có mấy người bỏ cuộc sớm có vẻ hí hửng khi thấy những người tay không trở lại.

Có vài người bị thương phải bỏ cuộc căm hận nhìn kẻ thù trở lại nhưng không
làm gì được, trong rừng họ có thể đánh nhau nhưng ngoài này họ phải tuân theo
luật.

Đến gần sáng có hai mươi người trở ra và ba người mang theo kho báu.

Ánh sáng lại lóe lên, Leon xuất hiện giữa sân. Những người xung quanh nhìn
Leon trở lại với chiếc hộp kho báu trên tay mang theo vẻ ganh tị lẫn hâm mộ.

Tuyết vẫn nhìn chằm chằm vào chỗ mọi người trở về thấy Leon xuất hiện chạy tới
đón

“Anh xong việc rồi chứ?”

“Đã xong rồi” Leon cười gật đầu

“Không nghĩ tới mày cũng đã tìm được kho báu” Rid có vẻ không cao hứng khi
thấy Leon trở lại nói.

“Ồ, nhìn vẻ mặt của mày chắc là lấy được kho báu rồi hả. Tao tò mò mày phân
chia kho báu như thế nào với những người khác” Leon đáp trả.

Rid đen mặt tức giận “mày có ý gì?”

Leon nhún vai “chả có ý gì, mày có năm người và chỉ mình mày lấy được kho báu.
Tao chỉ không biết làm cách nào mày lấy được thôi”

“Là bọn này quyết định ai chạy tới kho báu và tìm được trước sẽ thuộc về người
đó” Một thanh niên phù thủy chung nhóm với Rid trả lời thay nó, Leon nhận ra
đó là người đội trưởng mà nó gặp lần trước.

Leon nghe vậy gật đầu không nói nhìn quanh tìm Anna. Nó thấy Anna khỏe mạnh ở
một góc mới thở phào nhẹ nhõm, đi lại gần cười hỏi

“Chị Anna, chị ra khi nào vậy?”

Anna thấy Leon với Tuyết lại gần cũng cười nói

“Chị ra từ ngày thứ năm, nhóm của chị bị đàn kiến đen biến dị bao vây khi lỡ
đạp vào tổ của chúng. Thật là xui. Bọn em có tìm được kho báu không?”

“Có” Leon đáp trong khi giơ chiếc hộp trên tay xem như bằng chứng, Tuyết cũng
ôm chiếc hộp khác cười tươi tắn.

“Bọn em giỏi thật, chị ngay từ lúc vào đã bị đuổi chạy khắp nơi không tìm được
bao nhiêu bản đồ. Nếu không gặp đàn kiến thì có lẽ có chút cơ hội”

Anna buồn bã than thở “không sao, năm sau thi lại. Chị vẫn còn đi học mà”

“Dạ, chào chị nhé”

Leon gật đầu nói với Anna rồi dẫn Tuyết đi ra bờ suối tắm rửa.

Trong rừng đen có nước nhưng không có bao nhiêu thời gian để tắm. Những sinh
vật biến dị trong nước chỉ chờ có người là bu lại hút khô máu của họ.

Leon nằm trong nước để nguyên bộ đồ giặt rửa vết máu.

Tuyết cũng ngâm mình trong nước than thở

“Thật là thoải mái, em mà ở trong rừng thêm một tháng chắc sẽ thành cây nấm di
động luôn. Ra ngoài này mới để ý mình bẩn cở nào”

“Em có thể tìm một chổ vắng để thay đồ mà, giờ trời tối không ai ra đây đâu”

Leon quay sang cười nói. Tuyết tuy là con nít nhưng cũng mười ba rồi, có nhiều
điều e ngại.

“Chắc phải vậy rồi, trong túi của em còn bộ đồ để thay. Em lên trên kia tắm
đã. Không được lên đó nhìn lén đó” Tuyết đỏ mặt nhìn Leon.

“không thèm. Có gì để mà nhìn đâu” Leon nhún vai lặn xuống đáy nước khi Tuyết
liếc nó sắc lẹm.

Tuyết cười khúc khích nhặt cái túi trên bờ chạy đi. Leon tắm xong cũng tìm chỗ
thay bộ đồ sạch rồi đốt lửa làm giá hơ khô bộ đồ với cái áo khoác da.

Không có áo khoác ra nắng gắt sẽ bị bỏng, mặc dù vào mát thì sẽ tự lành lại
nhanh chóng nhưng đau đớn là không tránh được.

Tuyết trở lại không thấy bộ đồ ướt đâu “em ném bộ đồ cũ rồi, nó rách tan nát,
trong rừng không để ý, đến giờ mới thấy không mặc được nữa”

“Ờ, cái áo khoác của anh cũng rách vài đường rồi như còn che nắng được. Mai
anh mang da đi may áo, chắc khoảng hai ngày là lấy được, à em đang ở đâu để
anh mang đến”

Leon chợt nhớ mình còn chưa biết Tuyết trọ ở đâu.

“Quán trọ Hoa Hồng. Phu xe chắc biết chỗ, tới đó anh cứ báo là gặp em hoặc gởi
áo ở đó thì họ sẽ chuyển cho em.” Tuyết nói.

“Ừ, quyết định vậy đi” Leon lấy túi máu ra uống mấy ngụm rồi đưa sang Tuyết,
sau đó lấy hai cái tay gấu đã lột da ra nướng trên đống lửa.

Leon không thấy Sky trong nhóm người ra ngoài, vậy là Sky còn tiếp tục tìm kho
báu hoặc không ra được nữa.


Máu Lai - Chương #25