Điên Cuồng


Người đăng: an12345

Cường Béo từ lúc đầu bất ngờ, đến giờ cũng trấn tĩnh lại, hắn không ngờ Lý
Thần lại khám phá ra kế hoạch của gã, có điều hắn cũng không lo lắng gì vì
nhìn thấy có một mình Lý Thần tay không mà đến.

Hắn gào to:

“ Anh em đâu, tập trung lại, nhanh !”

Nghe tiếng kêu gọi của Cường Béo, chỉ mất mấy chục giây mọi người đã tụ lại ,
vây quanh căn phòng, cả tiểu đệ lẫn người khác lúc này đều có mặt.

họ nhìn thấy là Lý Thần đang phá hỏng chuyện tốt của Cường Béo, mặc dù có chút
kinh ngạc, tại sao y còn sống nhưng chuyện vui sắp xảy ra hấp dẫn mọi người
hơn.

Thấy các anh em đã tụ lại, vây quanh căn phòng giọt nước không lọt, Cường
Béo yên tâm hẳn, hắn nhìn Lý Thần, cười lạnh:

“ Mày kêu nữa đi, tao xem mày còn sủa được mấy giây nữa”

“ Tao chỉ sợ bọn mày đéo sủa được nữa thôi!”

Một giọng nói oang oang vang lên, là Lý Đại cùng Ngô Phúc tiến đến, họ đã
trói kĩ bọn đàn em đi ám sát của Cường Béo lại rồi tiến đến đây.

Thấy Lý Thần có giúp đỡ đến, khuôn mặt Cường Béo hơi cứng nhắc, nhất là khi
nhìn thấy Lý Đại, hắn biết tình hình phức tạp rồi, bảy tên đàn em không thấy
tung tích, trăm phần trăm thất thủ bị tóm hoặc bị giết rồi.

“ Lý Thần, mày muốn gì?”

“ Chỉ cần mày nghe lời tao thì từ nay về sau mày sẽ là đội phó của nhóm mới !
Muốn thức ăn hay nữ nhân mày chỉ cần mở miệng là sẽ có”

Lý Thần không để lại dấu vết, lặng lẽ lùi về phía hai người bạn, hắn không
ngốc đến mức đứng giữa trường hợp thế này, xảy ra chuyện gì sẽ rất khó ứng
biến.

Lý Thần mỉm cười, tay thì nhẹ nhàng sờ về phía thắt lưng :

“ Tao muốn gì ư? Thế mày muốn gì khi cho người hãm hại bọn tao “

“ Mày nghĩ mọi người sẽ muốn nghe theo một thằng tàn bạo ,tham lam như mày à
!”

Nhìn thấy điệu cười mỉm lạnh nhạt của Lý Thần, Cường Béo ghét cay, ghét đắng
, kế hoạch mà gã tốn công sức suy nghĩ, tưởng rằng đêm nay sẽ thành công lại
bị bọn nhãi con mà hắn đã xem thường từ đầu phá hoại.

Nhìn thấy Vũ Băng Băng nhân cơ hội ồn ào mà mặc áo khoác trốn đến sau đám
đông, miếng thịt ngon đun sôi đến mồm lại chạy mất, hắn tức hổn hển, quát to:

“ Dm ! Tao không tin bọn tao không làm gì được mày”

“ Đi ra hỗn phải trả giá, anh em đâu c, chém chết chúng nó cho tao”

“ Chém một thằng được tùy ý chọn một con điếm thao hồ mà chịch”

Nghe Cường Béo gào to như thế, nữ nhân ở trường đều vô cùng tức giận, các nam
nhân trung lập cũng tràn đầy khó chịu.

Thuộc hạ Cường Béo chỉ còn lại ba, bốn thằng, chỉ có một thằng ngu cầm cái
rìu chữa cháy gào to chém về phía Lý Thần.

Không đợi hắn gần người Lý Thần, bên cạnh Lý Đại đã ra tay, chỉ thấy hắn quát
to :

“Muốn chết! “

Một rìu vung chéo từ dưới lên trên “ keng “ ứng tiếng rìu của kẻ địch bay ,
rìu thứ hai xoay lại cán rìu vung từ phải qua trái “ Uỳnh” ứng tiếng người bay
, mà bay tận ba mét, làm mọi người đợi xem trò hay nhìn trăn trối, mịa cái
này cũng quá gia súc rồi, tên kia cũng mất nửa cái mạng cũng chả chơi.

Đợi tình hình ổn định lại ,mọi người mới bất ngờ :

“ Ồ, Cường Béo đâu rồi “

“ Hắn nhân lúc xung đột, chuồn rồi “

“ Cái dm, mồm thì kêu anh em xông lên, chính mình thì chạy trước “

“ anh em cái shit, ai là anh em với chúng mày’

“ mà lúc này còn trốn được chỗ đéo nào nữa, cả tòa nhà bị vây rồi còn đâu”

Nghe mọi người bàn luận xôn xao, Lý Thần suy nghĩ một chút chợt tỉnh ngộ ,
thầm kêu “ Chết tiệt”, kêu hai người Ngô Phúc:

“ Theo tôi, nhanh lên “

Nói xong, Lý Thần chạy vội đến chỗ cầu thang, Lý Đại và Ngô Phúc vội đuổi
theo, Chu Nhã từ đầu đã trốn nơi khác giờ có mặt ở đây, thấy vậy cũng đuổi
theo

“ Anh Thần ! Chờ em với”

Có lẽ lòng hiếu kì quấy phá, tất cả mọi người cũng đuổi theo.

Đợi mọi người chạy theo LÝ Thần một mạch xuống cầu thang tầng sáu, chỉ thấy
Cường Béo với khuôn mặt dữ tợn đã đứng đợi ở đây, đằng sau hắn là lũ quái vật
đang cào song sắt chảy nước dãi tham lam nhìn mọi người.

Mọi người hốt hoảng khi thấy khóa sắt đã mở ra, chỉ cần kéo nhẹ là lũ Gobin sẽ
tràn vào, không thể nghi ngờ ai cũng sẽ trở thành con mồi của chúng

Dữ tợn cười một tiếng, Cường Béo nhìn tất cả:

“ Là Chúng mày ép tao, ép tao, đáng nhẽ lúc này tao phải đang cưỡi trên người
Vũ băng Băng, đi chết con mẹ chúng mày hết đi, đã đéo ăn được thì bố đạp đổ”

Hắn như tên động kinh kêu gào, tay phải nhanh như chớp mở cửa sắt ra, cánh
cửa nhanh chóng mở ra như cánh cổng địa ngục đang chào đón mọi người.

Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người ,lũ quái vật kêu gào hưng phấn như lũ thú
hoang xổng chuồng nhảy nhót xông ra.

“ UỲnh “

Tiếng súng nổ ,Cường Béo ứng tiếng ngã xuống, nhưng đã muộn

Cường Béo nằm xuống đất, cười dữ tợn nhìn mọi người hoảng hốt ,xô đẩy nhau bỏ
chạy ,hắn phát điên cuồng tiếu.

Không đợi tiếng cười của hắn vang lên, một co Gobin đã cắn mạnh vào cổ gã ,
xé ra từng miếng thịt đẫm máu.

Cơn đau như xé tim làm gã tỉnh táo lại, ánh mắt gã lóe lên sựu hối hận cuối
cùng trước khi chết.

Mặc dù rất nhanh tay, nhưng không kịp, lý Thần cũng không bảo tồn đạn nữa ,
y nhanh tay giơ súng ngắm bắn:

“ Uỳnh ..... uỳnh”

Hai viên đạn bắn ra liên tiếp nhưng chỉ hạ được một con, bên cạnh y Ngô Phúc
cũng rút súng ra bắn, cũng chả khá hơn là bao vì bọn Gobin này di chuyển rất
nhanh, khoảng cách đang ngày càng rút ngắn.

“ Aaaa. Đừng cắn ta...”

“ Cứu ... cứu ...tôi ....”

“ Tôi không muốn chết....chạy ...chạy mau”

Vài người đứng ở trước giờ đã ngã trong vũng máu, chỉ vì hành động ích kỉ của
một người mà phải trả giá nhiều đầu tính mạng chôn theo, Cường Béo đủ hung
ác.

Ba người Lý Thần không hề bỏ chạy, chỉ có mười con Gobin mà đã bắn hạ hai con
, còn lại tám con, xông lên liều mạng may ra sẽ có cơ hội chiến thắng.

“ anh Thần ,anh Phúc tiếp lấy”

Chu Nhã không biết cầm hai thanh giáo mác từ lúc nào, thấy tình thế không ổn
cô cố trấn tĩnh ném vũ khí cho hai người Lý Thần, Lý Đại đã tay cầm rìu từ
đầu rồi.

Tiếp được vũ khí, cho Chu nHã một ánh mắt khen ngợi, lý Thần xông lên:

“ Chiến “

“ A Đại lo bên phải, Ngô pHúc chú ý bên trái ,tôi ở chính giữa :”

Hành động thay cho tất cả, một phát đâm dáo ra nhanh như gió, nhắm chuẩn vào
đầu một con gobin đang nhảy lên cao,

“ Xoẹt” “ gào....gừ ...”

Mặc dù không trúng đầu nhưng cũng xuyên thủng vai ,dao quân dụng ở đầu dáo rất
sắc nhọn, một phát thấu vai mà qua.

Lý Thần thu dáo lại, vì người của Gobin khá nhỏ nhẹ lên bị kéo theo lại gần
người, một chân đá ra ,đá trúng ngực con quái vật, đá nó bay sang một bên.

Bên cạnh Lý Đại khá phối hợp, một rìu hạ xuống, một cái đầu quái vật bay lên
không ,máu tuôn như suối, trông huyết tinh mà đẹp mắt.

Bên cạnh Ngô Phúc thành công đâm xuyên qua người một con Gobin, bàn chân to
hạ xuống dẫm nát đầu của con quái vật, rút dáo ra, một cột máu phun tung tóe
, người bọn quái vật này có huyết khá nhiều chắc để chúng nhanh nhạy hơn.

Thành công giết hai con quái vật cũng không khó tin vì ba người đều đã từng đi
qua bộ đội, luyện qua chút võ cùng thực chiến.

Nhưng tieps theo sẽ nguy hiểm hơn rất nhiều vì lũ quái vật đã áp sát người

* Mọi người ủng hộ bằng cách đánh giá 10 cho mình với, lúc trước ấn nhầm
5* lên kéo thấp quá *
thank nhé !!!!

Tối sẽ có chương mới nhé !


Mạt Thế Nghịch Thiên Cải Mệnh - Chương #8