Người đăng: an12345
Nghỉ ngơi một lát cho đỡ mệt, lý Thần đứng dậy nhìn xung quanh đại sảnh chính
tầng sáu, thịt nát cùng huyết đã dọn dẹp sạch sẽ, người bị thương cũng được
băng bó đang mỗi người ngồi nghỉ một nơi.
Lý Đại dẫn theo năm người đội 1 tuy bị thương nhưng không ai chết đã đi đóng
lại cửa sắt lên tầng này cùng dò xét trọn vẹn cả tầng, giờ cũng đã quay trở
lại báo cáo tình hình :
“ anh Thần, cả tầng bọn em đã kiểm tra kĩ càng không còn con quái vật nào
đang ẩn núp đâu”
“ Cũng không có người sống sót, không phải bị giết cũng bị ăn hết rồi, khắp
nơi là thi thể cùng thịt nát thôi”
“ Ừm” Lý Thần hơi nhăn mày y khá tiếc nuối vì không bổ sung được quân số, y
quay sang nhìn đang bận rộn Chu Nhã gọi cô lại hỏi tình hình thức ăn kiếm được
ở tầng này.
Chu nhã không biết lấy từ đâu ra một cuốn sổ con, cô vừa xem vừa trả lời Lý
Thần
“ Thức ăn tìm thấy cũng không nhiều, chỉ toàn đồ ngọt cùng một ít mì ăn liền
, cộng thêm thức ăn cũ, nếu tiết kiệm cũng đủ cho tất cả mọi người cả ngày
hôm nay”
“ Không cần tiết kiệm nữa, cho mọi người ăn no nê đi, nghỉ ngơi một giờ chúng
ta tiếp tục xuống tầng dưới, bảo mọi người chuẩn bị đi” Lý Thần nhàn nhạt
nói, mục tiêu của y là ngày hôm nay phải quét sách cả tòa nhà.
Một giờ sau, mọi người lại tụ tập một lần nữa, đội 1 còn nguyên vẹn tuy nhiên
ý chí chiến đấu đã sa sút rất nhiều, đội 2 chết nhiều người nhất giờ chỉ còn
vài người đứng run rẩy ở một góc, đội hậu cần cũng chết một người tuy nhiên
trạng thái khá hơn đội 2 nhiều.
Tuy có chút thất vọng nhưng Lý Thần cũng không thể đòi hỏi ở họ thêm được,
cách đây mấy ngày trước họ còn là nhân viên văn phòng đâu thể thích ứng ngay
cuộc sống này.
“ Đội 2 không cần chiến đấu nữa, từ giờ đội 2 sẽ do Cao Ngụy lãnh đạo, nhiệm
vụ là canh gác khi không chiến đấu, cùng cứu thương binh trong lúc chiến
đấu”Lý thần nhìn Cao Ngụy
“ Đội 1, theo tôi xuống tầng năm, hai đội khác bám theo sau”
Lại một cánh cửa sắt mở ra, đội ngũ tiếp tục đi xuống, tất cả moi người đã
như châu chấu trên một sơi dây thừng, muốn từ bỏ cũng không được.
Xuống tầng năm, ở đây an tĩnh hơn nhiều, tiếng bước chân có thể nghe rõ mồn
một, không thấy hình bóng quái vật đâu cả, chúng như biến thông minh hơn
không còn động một cái là nhảy ra săn mồi, không thể nghi ngờ đó là đáng sợ
nhất kẻ địch trong bóng tối luôn khó đối phó hơn ở ngoài sáng.
Mười phút sau, cả tầng năm đã càn quét sạch ,trong quá trình chỉ gặp được
không đến mười con Gobin làm mọi người thở phào, sau khi tìm kiếm hết thứ hữu
dụng đội ngũ tiếp tục đi xuống tầng bốn.
Tầng bốn, yên tĩnh, yên tĩnh và yên tĩnh, không có một thanh âm phát ra như
ở tầng này không còn có sự sống.
Ba người Lý Thần lần này đứng ở trước nhất vì hắn không thể để đội ngũ giảm
nhân số nữa ,còn lại mười mấy người đã rất ít rồi nhất là có gần một nửa là nữ
nhân.
Tay phải nắm chặt trường mâu, tay trái cầm súng, trong khẩu k-54 giờ chỉ còn
có ba viên đạn, thần sắc Lý Thần ngưng trọng cùng hai người Lý Đại đứng ở ba
hướng khác nhau tiến lên
“ Vèo” một cái bàn bị vung lên bay về phía Lý Thần, bên cạnh y Lý Đại lập tức
tiến lên vung rìu chém.
“ Ầm” chiếc bàn chia năm sẻ bảy ,tan nát, làm hiện rõ kẻ đánh lén
Đó là một con quái vật ngoại hình khá giống lũ lúc trước nhưng có vài điểm
khác, con Gobin này cao gần hai mét ,cả người cơ bắp cuồn cuộn không hề gầy
yếu như những con trước, hai tay của nó to dài như tay vượn, mòng vuốt không
hề dài mà thu ngắn lại tầm 2cm như móng tay nhưng đen nhánh mà sắc nhọn trông
cứng cáp hơn rất nhiều.
Nó gào thét liên tục nhìn hằm hằm về phía mọi người, thậm chí hai tay nó còn
cầm hai cái bàn làm việc nhẹ nhàng như cầm hai cái gậy gỗ.
Nó vung mạnh hai cái bàn về phía Lý Đại kẻ tạo cho nó cảm giác nguy hiểm nhất,
rồi tóm lấy cái rìu không biết để cạnh nó từ bao giờ, xông lên.
“ Để nó cho em” A Đại quát to, cầm rìu xông lên, bổ ngang bổ dọc, hai rìu
hạ xuống chém nát hai cái bàn, một giây thôi Lý Đại cùng con quái vật đó xông
vào nhau.
“ Chết cmm đi” Lý Đại vung rìu như bay, có lẽ trước kí y từng dùng rồi, rìu
pháp cũng khá ra dáng, động tác trôi chảy liền mạch kèm theo sự bá đạo
Con quái vật kia cũng không kém, nó gào thét liên tục, cả người bốc khói
trắng như thiêu đốt huyết dịch, mỗi lần hai cái rìu va vào nhau tiếng kêu “
Cheng...cheng” to đến mức như muốn xuyên thủng màng nhĩ mọi người.
Nhìn Lý Đại cùng con quái vật chém giết nhau, mọi người sợ hãi thán phục, cái
này cũng quá bạo lực rồi, còn Lý Thần cùng Ngô phúc thần sắc chăm chú, tay
hai người cầm chặt khẩu súng sẵn sàng tiếp viện bất kì lúc nào.
Chỉ thấy chiến đấu được một lúc, Lý Đại vẫn còn sung sức hét to vang dội, mỗi
rìu chém xuống đều nặng tựa thiên quân, còn con quái vật kia khói trắng trên
người đã yếu bớt rồi biến mất, không còn thiêu đốt huyết dịch nó yếu đi rất
nhiều không còn là đối thủ của Lý Đại, sau vài hiệp đầu của nó đã bị chém bay
Lý Đại tuy chiến thắng nhưng cũng rất mỏi mệt cùng bị thương nhẹ vài chỗ, thấy
thế mọi người thần săc ngưng trọng lại, đã bắt đầu xuất hiện biến chủng mới
của loài Gobin này mà càng mạnh hơn nhiều lũ đầu tiên làm mọi người rất lo
lắng, ai biết được tiếp xuống họ sẽ phải đối mặt với cái gì.
“ Kiểm tra đi” Lý Thần phân phó cho cả ba đội ,nhiệm vụ thế nào họ đã tự hiểu.
Mười phút sau ,cả tầng đã kiểm tra ,như tầng trên không ai sống sót, thi thể
tìm thấy đều bị chém làm đôi hoặc bị đập nát, không thấy dấu hiệu bị ăn chứng
tỏ con quái vật này rất thị huyết, mà không có những con quái vật khác có thể
suy đoán biến chủng mới này có ý thức lãnh địa của riêng mình.
Tiếp xuống mấy tầng rất thuận lợi tiêu diệt quái vật, phần lớn chỉ có năm đến
mười con một tầng, Lý Thần còn đền bù mong muốn khi tìm thấy được người sống
sót.
Tuy nhiên sau khi cho họ ăn uống cùng giải thích cho họ tình hình lúc này, họ
cũng không thể hiện hữu hảo lắm với Lý Thần.
“ Tại sao phải nghe lời hắn ta?”
“ Thức ăn phải bị tập trung lại theo quy định phân phối, mấy người cho mình là
ai, quân đội hay chính phủ, thật nực cười”
“ Lão tử đéo them nghe ai hết, đưa thức ăn đây, không tao cho mày ăn đấm đấy”,
họ có tầm mười nam ,năm nữ kêu gào đòi quyền tự do, bình đẳng, bác ái cùng
sự bảo vệ miễn phí
Nhìn lũ vô ơn bạc nghĩa đang trình diễn trước mắt, Lý Thần cười lạnh:
“ Lý Đại dẫn đội 1, dạy cho chúng nó biết ở đây ai là người chỉ huy ,ai cứu
mạng và cho bọn chúng thức ăn”
Lý Đại cùng năm người đội 1 đã sớm nhìn bọn ăn không uống chùa còn kêu gào này
từ lâu đã không vừa mắt, cười hằm hè cầm vũ khí tiến lên.
Mấy tên đang kêu gào to nhất nhìn sáu người họ tay cầm vũ khí hằm hằm tiến lại
đều tịt ngòi, lùi về sau sợ hãi nhưng cố giả bộ trấn tĩnh hừ lạnh:
“ Sao ? mấy người định làm gì, không chiếm lý đòi dùng vũ lực ư”
“ Tôi sẽ không khuất phục trước sự thống trị tàn bạo của mấy người đâu”
“ Mấy anh em cần gì phải bán mạng cho tên Lý Thần kia chứ, chú tôi là cảnh sát
trưởng ở khu này, mọi người chỉ cần nghe theo tôi là về sau thao hồ mà ăn no
uống say”
Sáu người cười lạnh nhìn mấy tên hề này, mặc dù đã nói cho chúng tình hình bây
giờ có lẽ chúng vẫn còn ảo tưởng không chịu tin.
Còn về phần phản bội lại lý Thần, đâu có ai ngu, lúc này mà lựa chọn bọn não
tàn này có mà chết nhanh hơn, họ tuy phải chiến đấu ở đầu tiên nhưng bỏ bao
nhiêu sức hưởng bao nhiêu thành quả, thức ăn mà họ được phân là nhiều nhất.
“ Câm cái mồm chúng mày lại” không nghe nổi nữa, Lý Đại cầm rìu vung về phía
thằng to mồm nhất ,thằng ngu này ăn một rìu ít nhất đi nửa cái mạng, mồm phun
máu phè phè, không kêu ca được gì nữa.
“ Đánh cho chúng nó một trận, để cho chúng nó biết ở đây anh Thần là lão đại
, mà chúng ta là thành viên chiến đấu thân phận cao hơn lũ bị thịt này rất
nhiều lần, thức ăn mà chúng ta dùng mạng bác được cho chúng ăn còn dám to mồm
,sủa bậy phải có giác ngộ bị đập” lý Đại vùng tay kêu gọi mấy người cùng xông
lên.
“ a.aaa. đau quá, tha cho bọn em đi”
“ chúng tôi không dám nói nữa, thủ hạ lưu tình”
“ tất cả tại tên này, không liên quan gì đến chúng tôi”
“ đúng là thằng có chú là cảnh sát trưởng này xúi giục bọn tôi”