Tìm Được Manh Mối Hyra.


Người đăng: sealsou

Bên trong vinh thư một đại sảnh rất lớn cùng với trên dưới là các đường vào
những phòng khác biệt, dù sao hắn là khách, phải đợi gia chủ sắp xếp ,
chuyện tìm hiểu Hyra bây giờ phải đợi có cơ hội.

-Phòng này anh sẽ ở lại… xin lỗi hơi cũ kỹ.

-Không sao, còn hơn là không có … nhà này không có ai à.

-…
-Xin lỗi nếu nói sai gì đó, tại lúc vào đây thấy nó … mang theo không khí cô đơn tỉnh lặng.

-Vào đi, tôi cần về phòng làm việc riêng.

-Ok được thôi.

Không bao lâu Peggy dẫn hắn lên lầu đi theo hướng bên phải, gần cuối hành
lang, ở đó có một căn phòng, nàng liền mở cửa ra một đống bụi nhỏ bay lả tả
khắp nơi, dù sao nhà nàng không có người hầu, nên đóng bụi là đương nhiên ,
áy náy nhìn về phía hắn nói.

Hắn không sao cả nhún vai một cái như chẳng để ý, nhìn xung quanh một cái hỏi
một câu, làm không khí cứng lại, thấy nàng im lăng không trả lời, vội xin
lỗi với nói khéo.

Nàng rớt cuộc cũng nói chuyện, chỉ là nhảy qua vấn đề khác, hắn cũng biết
nên thuận theo mà đi, dù sao hỏi là để thử nàng phản ứng thế nào.

-Được rồi nên dọn dẹp …rắc … rắc… rắc … lâu rồi mình cũng chưa tự dọn, hôm nay cũng đúng dịp thật.

Sau khi nàng bước đi về phòng của mình, hắn cũng vào phòng, quan sát một hơi
đầy bụi liền mỉm cười một cái, nhìn căn phòng này, làm hắn nhớ tới căn nhà
nhỏ của mình trước đây, bẻ tay vặn người một, cũng may kế bên có treo một
cái khăn lao dọn, hắn liền cầm nó đi vào nhà vệ sinh nhúng nước.

-Được rồi, bắt đầu.

-Xoẹt … xoẹt … xoẹt.

-Tuyệt vời.

Đôi mắt hiện ra tia chớp lập tức hắn cười một tiếng liền lao dọn với siêu năng
lực của mình, trong căn phòng nay có một tia chớp trắng xoẹt qua xoẹt lại ,
rồi vào nhà vệ sinh, lại chạy ra cứ thế tiếp tục, chừng hơn 5p, cả căn
phòng đều sạch sẽ, mỉm cười hài lòng tất cả nhìn như mới vậy.

-Cóc cóc cóc.

-Mời vào.

-Trời… nhìn như mới vậy, anh làm nhanh thật.

-May mắn thôi, lúc trước cũng tự dọn thế này rồi, cho nên rất bình thường.

Hắn vừa dọn xong sau lưng cũng van lên tiếng gõ cửa, liền ngạc nhiên cái dù
sao mới 5p mà nàng đã quay lại rồi, dù sao nhà có 2 người, tính thêm là 2 ,
nên chỉ có thể là nàng, quả nhiên mở cửa thấy là nàng liền mời vào.

Perry vốn định hỏi hắn có cần đi ra ngoài ăn chiều với nàng không thì bất ngờ
thấy căn phòng sạch sẽ như mới tinh vậy, ngạc nhiên một trận, còn Lâm Vương
thì không đổi sắc cười nói.

Dù sao nàng đâu thể nghi ngờ là thế giới này có siêu năng lực, chỉ đến khi
thành lập S.H.I.E.D mới biết rõ hơn về thế giới này, nên bây giờ hắn chẳng lo
lắng bình thản trả lời.

-À cô kiếm tôi có gì không ?

-Tính mới anh đi ăn ? dù sao từ sáng đến giờ chúng ta đều khó khắn nên giờ ra kiếm miếng ăn để lót bụng.

-Không cần đâu, cô và tôi đi ra chợ mua thực phẩm về tôi nấu, cả hai cùng ăn.
-Anh biết nấu ăn ? bất ngờ thật.

-Mưu sinh cuộc sống mà thôi.

Lâm Vương liền mở rộng câu chuyện, vì hắn thấy ở cái bàn gần đó có một tia
chớp chợt lóe lên rồi tắt, vội thu hút sự chú ý của nàng.

Nàng lúc này mới nhớ mục đích bản thân đến để làm gì, quay sang bình thản nói
không có vì vậy mà mắc cở, dù sao chỉ có nam nhân mới nữ nhân đi ăn, phải
nói đây là trường hợp hiếm theo hướng ngược lại.

Hắn nghe vậy liền cười một tiếng, nếu là nữ nhân khác mời thì hắn còn tưởng
nàng có ý định gì, nhưng nếu là Peggy mời thì nó khác, nàng chẳng qua mới
người đi ăn thế thôi, dù sao nữ cường nhân mà đôi khi suy nghĩ giống nam nhân
, còn nàng thì nghe câu nói bầt ngờ lần nữa, dù sao nhìn hắn không giống
người biết nấu ăn, không ngờ hóa ra giấu nghề, nên nàng liền cười một tiếng.

-Xin lỗi, tạm thời chưa có tiền, lần sau tôi sẽ trả lại.

Thế là không lâu cả hai ra chợ đi mua thực phẩm và dụng cụ cần thiết, dù sao
thời này chỉ xài bếp gas mà nấu ăn, cho nên mua đủ xài để làm, phàm là hắn
chọn mua gì thì nàng là người trả tiền, Lâm Vương cũng tự ái chứ bộ, để một
nữ nhân trả tiền từ đầu đến cuối, cảm giác mình như bị bao nuôi. ( hahahaha
=)) )

-Không sao, anh chưa có tiền mà, khi nào có trả cũng được.

Peggy không sao cả nói, dù sao hắn bị trộm mà, nàng hiểu được hoàn cảnh của
hắn.

-Bụp … bụp… bụp…

-Phập… phập … phập…

-Không ngờ anh kéo tay đến vậy, nhìn như đầu bếp chuyên nghiệp.

-Hahaha …

Cả hai vào bếp, hắn sắp xếp dụng cụ bếp đâu vào nấy, liền bắt đầu trổ tài ,
cầm tấm thớt ra, chặt thịt và rau cải với tốc độ cực nhanh, chính xác đến
mức giống nhau, làm nàng phải khiếp sợ than lên.

Còn Lâm Vương thì cười không biết nói gì, nếu bình thường khiếp trước thì hắn
chỉ có thể cắt rồi ngưng nhịp, chứ đâu có dám cắt với tộc độ nhanh như vậy ,
tất cả là nhờ có tia chớp làm hắn nhìn mọi vật chậm lại mà cắt, tiếc là nàng
không biết, nếu không cũng chẳng ngạc nhiên lắm.

-Ngon thật … không ngờ anh nấu giỏi đến vậy.

-May mắn thôi.

Không lâu sau đó hắn bưng lên bàn gồm 3 món thịt và 1 món canh cùng 1 món xào
, nhìn hấp dẫn vô cùng, một mùi hương quyến rũ làm cho Peggy thèm không thôi
, cả cũng mời nhau ăn, sau đó ai nấy tự gắp và khi nàng bỏ miếng thịt vào
miệng ăn, liền hai mắt phát sáng nói.

Hắn cười cười, dù sao cô nhi mà hắn phải tự lực vượt qua, nấu ăn cũng chỉ có
bản thân, vượt qua ngày than khổ cực, để đạt được ước mơ, nói về nấu ăn ,
hắn cũng gắp tự hào, đó là lý dó hắn định kiếm tiền bằng nghề đầu bếp.

-Đó là phòng gì vậy ?

-Phòng làm việc của tôi, khi ở nhà.

-Ồ. “Tìm được rồi”

Khi cả hai càn quét sạch sẽ 5 món ăn vì quá ngon, dọn dẹp một chút, thì Lâm
Vương chuận bị cùng Peggy lên lầu thì thấy có một căn phòng khá nhỏ đằng kia ,
liền ngạc nhiên hỏi một cái, dù sao khoảng cách hai người đã rất ngắn rất
nhiều xem như bạn thân thiệt vậy, nên hắn mới dám hỏi.

Nàng không sao cả nói, dù sao nàng cũng không nghi ngờ hắn lắm, nếu bình
thường nàng sẽ cảnh giác, vì trong thành phố có thế lực ngầm của Phát Xít Đức
và một cái tên mới Hyra.

Còn Lâm Vương thì đôi mặt không về nó nữa, mà đôi môi đã vẽ lên một đường
cong, trong lòng thầm nói.

Sau thời gian đó ai làm việc náy, hắn mẹt mỏi từ khi đến đây, rèn luyện siêu
năng lực thường xuyên, chưa thích nghi lắm nên giờ cả cảm giác buồn ngủ, thế
nằm xuống ngủ một giấc

-Mong là không khóa.

-Cạch.

-Phù, không khóa.

Mở mắt lần nữa bên ngoài đã tối khuya rồi, nhìn lên đồng hồ trước mắt mới mua
, bây giờ đã được tầm 1h sáng, liền nghĩ đến căn phòng kia, bật dậy với ý
định xuống dưới.

Mở cửa ra nhìn thấy bên ngoài một màu đen, đôi mắt khẽ tập chung một chút ,
lập tức có những tia chớp vờn quanh đôi mắt, đôi mắt con người khi cùng ánh
sáng khúc xạ liền có thể nhìn thấy, hắn tạo cho mình rõ hơn trong đêm một
chút.

Bước đi nhẹ nhàng không âm thanh xuống đến căn phòng này liền cầu nguyện trong
lòng mở nhẹ một cái, thấy cửa mở ra nhẹ nhàng liền thở ra.

-Trời ơi nguy hiểm thật.

Vửa mở cửa một nửa hắn cảm giác không đúng, cái cảm giác mở cửa hắn thấy nó
nhẹ nhàng, không hiểu sao nó khá là khó khăn, liền ngưng lại đưa đầu vào xem
, thì thấy Perry đang trải ghế bố nằm gần cửa, cửa hồi này khó khắn là do
đụng phải đầu ghế, liền thở ra một hơi.

Lách người nhẹ nhàng đi vào mò đường trong bóng tối nhẹ nhàng bước đi không
kinh động đến nàng, hắn biết dù trong bóng tối, nhưng nàng là quân nhân
trong bóng tối chỉ cần có âm thanh liền sẽ tỉnh ngay, do đây là nhà nàng ,
cộng với ăn ngon do hắn nấu, nên tinh thần đang thoải mái, mới ngủ say một
chút.

-Ta tìm được ngươi rồi Hyra.

Lâm Vương không biết bao lâu, tìm đến cái bàn làm việc nhẹ nhàng cho tay có
chút tia chớp phát sáng quan sát, thì thấy một đóng giấy tờ lộn xộn trên bàn
, bước lại xem, bàn tay cứ lâu lâu hiện ra tia chớp để có ánh sáng, quả
nhiên không để hắn thất vọng, khi cầm một lá thư màu vàng nhạt, liền mỉm
cười trong lòng.


Marvel: Duy Ngã Độc Tôn - Chương #4