Peggy Carter


Người đăng: sealsou

-Xin Chào.

-Xin Chào.(x2)

Lâm Vương mỉm cười nhìn phía chào một tiếng, làm cho hai người Steve ngạc
nhiên một cái, nhìn phía hắn quan sát chút, nhìn thấy một người thanh niên
trong bộ quần áo lịch sự chính khí, liền mỉm cười chào lại.

Sau đó hai bên cứ thế đi qua nhau, cứ như đó là phép chào hỏi lịch sự vậy ,
Lâm Vương liền vui vẻ trong lòng dù sao cũng bắt chuyện được với Captain
America tương lai đáng lắm chứ bộ, hiện chưa thể làm quen với họ được, dù
sao trên người hắn không có tiền mà cũng không biết nói gì với họ.

Thứ quan trọng giải quyết cuộc sống hắn bây giờ đó là tiền, cho nên hắn phải
tìm cách kiếm tiền thật nhanh, Captain bây giờ còn chưa tiêm dòng máu chiến
sĩ, cho nên thời gian còn dài để làm quen nên hắn không vội.

-Chắc phải làm vậy thôi, dù sao bọn này cũng chẳng tốt lành, lấy cũng không thấy lương tâm bị tổn thương.

Trong người không tiền, không biết nên bắt đầu bằng gì, dù sao thì hắn kiếp
trước sự nghiệp thành công, cũng có vốn mà làm, nếu muốn hai bàn tay trắng
dựng nghiệp thì có thể làm tạp vu, hoặc đầu bếp gì đó các kiểu.

Vậy thì còn cách nhanh kiếm tiền, đó là lấy tiền từ bọn thế lực ngầm và đương
nhiên đó là từ Phát Xít đức Hyra rồi.

-Mà không biết chúng đang ở đâu, ài thật là chán.

Chỉ là không biết vị trí của bọn đó ở đâu liền chán nản, hắn đang nghĩ không
lẽ bản thân đi làm tạp vụ hay đầu bếp gì đó kiếm tiền tháng để sống hay sao
thì bớt chợt có âm thanh hấp dẫn hắn.

-Cướp … cướp … ai giúp với…

-Đứng lại.

-Hửm … là nàng.

Chỉ thấy một phụ nữ bị một tên cướp giật lấy túi xách, hoàng hốt la lên làm
mọi người chú ý biến cố xảy ra, tên cướp vội ôm túi chạy thật nhanh, mà
không lâu sau đó có một nữ nhân mặc quân phục đuổi theo, Lâm Vương liếc nhìn
về phía nữ quân phục kia liền nhận ra ngay.

Vì nàng là người hắn bắt chuyện hỏi về thành phồ này không lâu với lại hắn
cũng biết nàng là ai, dù sao ở thời đại này mỹ nhân với bộ quân phục này mà
hắn biết được chỉ có thể là nàng.

-Peggy Carter

Lâm Vương liền mỉm cười, hắn nghĩ cũng nên làm quen với nàng, tất nhiên
không phải có ý định gì với nàng bây giờ, mà hắn cần là thông tin của Hyra ,
nên cần lấy thông tin đó từ nàng.

-Xoẹt.

-A.

-A.

-A là anh (là cô )

Lâm Vương liền hai mắt hiện ra tia chớp phóng tới chỗ tên cướp, nhưng mà
đương nhiên chính là muốn chặn đầu hắn ở chỗ hẻm ra vào, dù sao hắn muốn tạo
trường cho cả hai bắt ngờ gặp nhau.

Và tên cướp vừa chạy vào hẻm một cái liền thấy nắm tay đánh tới, bụp một
tiếng té ngược về phía sau, mà Perry cũng vừa chạy tới đá cho tên cướp một
phát, một cơn đau choáng váng, hắn liền bất tỉnh.

Mà Perry nhìn thấy người trong hẻm bước ra liền ngạc nhiên, cả hai cũng phát
âm thanh giống nhau, chỉ nàng là bất ngờ thật, còn hắn là giả vờ bất ngờ ,
dù sao cả hai vừa gặp nhau 1 2 tiếng trước gì đó, mà hình tượng hắn vô cùng
khác biết, thế mà bây giờ gặp lại thành một nam nhân với khí chất tuấn tú như
vậy, làm nàng cũng bất ngờ liếc mắt quan sát vài lần.

-Không ngờ gặp lại cô ở đây.

-…Tôi cũng ngờ gặp lại anh, mà với hình ảnh khác biệt thế này.

-A hahaha, xin lỗi để cô nhìn mặt xấu đó, tại tôi lỡ tay làm rách y phục, nên không biết nói làm sao.

Lâm Vương giả vờ ngạc nhiên nói ra, đương nhiên đây là hắn sắp đặt để nói
chuyện với nàng, dù sao cũng có chút kinh nghiệm giao tiếp.

Còn nàng thì nhìn hắn lại một nữa thấy sự khác biệt lần trước gặp mặt, liền
bất ngờ không thôi, bộ dáng lần trước nhìn như tên ăn xin, thế mà gặp lại
biến thành một nam nhân đây mị lực, biến hóa thật khôn lường.

-Thế anh từ bên ngoài tới à ?

-À phải.

Perry nhìn hắn không phải người Mỹ liền hỏi, ý của nàng đến từ đất nước khác.

Hắn đương nhiên hiểu, đầu óc không có hủ bại nên trả lời ngắn gọn.

-Đồ dùng của anh đâu ?

-Nói ra thì ngại quá bị cướp rồi.

-Bị cướp, sao anh không báo lên cảnh sát để giải quyết.

-Tôi mới tới … cho nên cô hiểu đó, tôi chẳng biết nó nắm ở đâu.

-Vậy thì theo tôi, tôi sẽ chỉ cho anh.

Nàng nhìn hắn lần nữa không thấy đồ dùng balo hay đại loại gì mang theo du
lịch, thì bất ngờ hỏi một tiếng, ai ngờ hắn trả lời một câu, lại làm nàng
bắt ngờ làn nữa, nhíu mày trầm nói, nàng không thích những không có trách
nhiệm với bản thân của mình.

Chỉ là hắn vội giải thích tình cảnh của mình cho nàng hiểu, trong lòng thì
thở dài một hơi, cũng may là có năng lực của tia chớp mà não hắn có thể phản
ứng kiệp thời mà lựa lời nói với nàng không bị phát hiện.

-Để tôi giúp cho, ai lại để phụ nữ làm như vậy.

Thấy hắn nói như vậy nàng cảm giác có lý liền nói một tiếng sau đó định nắm
tên cướp, thì hắn vội chạy lại nắm lấy tên cướp này và thể hiện bản lĩnh nam
nhân, dù sao hắn cũng không muốn thấy mỹ nữ khổ cực, nàng bắt ngờ nhìn hắn
một cái trong đôi mắt có gì đó khác biệt, liền để hắn làm.

-Cô tên gì ? dù sao lần đầu tiên mới tới đây cũng nên có một người bạn, mong là cô không che bai người muốn làm bạn này.

-...Perry Carter

-Lâm Vương, hân hạnh làm quen.

Lâm Vương đi kết bên nàng, nhìn thấy nàng trầm mặt không nói chuyện, liền
bắt chuyện để kéo gần khoảng cách hai bên lại, lúc đầu hỏi tên nàng, sao đó
dùng lý do khéo léo để nàng khó từ chối được và quả nhiên thành công, hắn mỉm
cười giới thiệu.

Vô tình giữa hai người khoảng cách bị thu hẹp, bởi câu hỏi tên gọi mà hắn đưa
ra, hai người bắt đầu trò chuyện về thành phố và đất nước này, bất chi bất
giá hắn người như bằng hữu bình thường trò chuyện với nhau không còn xa lạ.

Sau đó đến đồn cảnh sát giải quyết tên cướp và nêu thông tin, như tên tuổi ,
tuổi, mất đồ gì đó, … sau đó liền cùng nàng đi ra ngoài, những thông tin
hắn nêu ra, ngoài tên và tuổi ra, thì tất cả điều là giả, bây giờ muốn phát
hiện ra, hơi bị khó lắm, với lại đang trong thời chiến tranh thứ 2, ít
người để ý đến các việc này, dù sao đất nước đang gặp khó khắn mà, nên việc
của hắn có thể chẳng được giải quyết.

-Anh tiếp theo định làm gì ?

-Tôi cùng không biết nữa, đồ đạc và tiền bạc chẳng có, mà cũng chẳng có nơi để ở, nên chắc phải nghỉ cách mà thôi.

-Hay là … anh đến nhà tôi đi.

-Nhà cô … cái này, có làm phiền không ?

-… Không đâu, dù sao để anh một mình như vậy cùng không được.

-Vậy thì làm phiền rồi.

Cả 2 cùng nhau bước ra khỏi chỗ cảnh sát và Lâm Vương không biết nên làm sao
để bắt chuyện với nàng, thì bị câu hỏi của Perry khi ngạc há hốc mồm, còn
nàng thì mặt ửng đỏ một chút, lần đầu mới một người về nhà mình mà còn nam
nhân nữa đương nhiên cũng ngại rồi.

Nhưng mà thấy tình hình hắn như vậy nàng cũng không thể bỏ mặt được, dù sao
một người không đồ đạc không tiền bạc và chỗ ở thì nàng phải giúp thôi, với
lại với trước đó hắn nói đã trở thành bằng hữu của nàng, giúp một người bạn
của mình không khó với nàng, nàng đến từ quân nhân nữa nên không hề ngại gì
nhiều, dù sao phải tâm trí kiên cường mới vào quân nhân được.

Hắn thấy cơ hội tới rồi liền suy nghĩ cấp tốc thật nhanh trả lời, đương nhiên
vô cùng bất ngờ trước câu nói của nàng, dù sao thời đại thâp niên 20 mời một
nam nhân về nhà, là một ý nghĩa khác biệt vô cùng, nhưng mà rất nhanh hiều
được nàng là quân nhân suy nghĩ sẽ khác nữ nhân bình thường, nên ấp úng một
cái rồi đồng ý.

-Thật lớn

Không lâu sau đó trước mắt Lâm Vương là một vinh thự, hơi ngạc nhiên một cái
, hắn không ngờ nhà nàng tỷ phú tới vậy, liền ngơ ngác nhìn một cái tỉnh lại
, dù sao định lực của hắn rất cao, dù sao hắn ngạc nhiên là nàng chỉ còn một
mình mà vẫn sợ hữu nhà cao như vậy.

Trong cuộc đời nàng thi ba mẹ mắt do kháng chiến với thời Hít Le mà hi sinh ,
còn anh nàng thì qua đời do tai nạn, chỉ còn mình nàng, kế thừa ý chí của
gia đình trở thành quân nhân.

-Bất ngờ.

-Đúng vậy, dù sao một nữ quân nhân như cô được sống trong vinh thự xa hoa thật là bất ngờ.

Thấy Lâm Vương ngạc nhiên liền cười một tiếng, nàng lần đầu tiên nhìn thấy sự
ngơ ngác thú vị như vậy.

Còn hắn liền mỉm cười nhìn vinh thự trước mặt cười một tiếng.


Marvel: Duy Ngã Độc Tôn - Chương #3