Khả Năng Mới Và Trò Chơi Kết Thúc.


Người đăng: sealsou

-Hahaha ta đã làm được rồi, hiểu cách vận hành của nó rôi.

Lâm Vương từ trong vách tường xuyên qua nhìn thấy tia sáng phía trước mặt liền
cười lớn một tiếng, cảm giác hồi này hắn đã cảm nhận được vô cùng vi diệu ,
như biến mình thành nguyên tử tàn hình trong giây lát để xuyên qua mọi thứ.

-Trò chơi càng thú vị rồi đây.

Lâm Vương cảm giác vô cùng vui vẻ cuối cùng hắn cũng học được cách vô hình đi
xuyên vật thể, đột nhiên thấy trò chạy đua vô cùng thú vị rồi.

-Điều này làm sao có thể?!

Horvath đang ngồi trong xe cảm nhân được tên kia chạy xuyên qua tường, hai
con mắt muốn trợn lồi ra ngoài vì không thể tin được chuyện này.

Phải biết rồi ma phap di chuyển hoặc dịch chuyển chỉ có thễ là của Merlin mà
thôi, ngay 3 đệ tử của ông còn không dạy tới, cho nên bọn này phải dùng cách
vật thể sự dụng được di chuyển, mà giờ đây trước mặt hắn là một ma pháp di
chuyện đi xuyên tường không làm hắn giật mình cũng khó.

Lâm Vương nếu biết được mình làm cho hai vị phù thủy sống hơn 1000 năm ngạc
nhiên thì chắc sẽ vô cùng tự hào.

-Ta xem ngươi chạy được đến trừng nào.

Horvath vô cùng bực tức cảm giác mình giông đồ chơi của tên này vậy hai tay
cầm Pháp trượng trong tay phát ra ánh sáng xanh lam rực rỡ.

Trong lòng đất chui ra một thanh kiếm khác chỉ là lần này thân kiếm sáng bóng
vô cùng dù bây giờ là đêm tối vẫn thấy được độ sáng của nó.

Hắn nhắm theo hướng Lâm Vương đang chạy liền điều khiển thanh kiếm đuổi theo ,
nhưng bất ngờ thay thanh kiếm bị cản trợ một hai căn nhà nếu không đổi hướng
sẽ bị cấm vào.

Nhưng nó vẫn không dừng lại tiếp tục tiến tới với tốc độ cực nhanh về phía
trước và bất ngờ xảy ra thành kiếm cấm vào nhà đó không đứng lại mà nó tiếp
tục đi xuyên qua và cứ thế lao về phía Lâm Vương.

Thanh kiếm có thể đi xuyên qua như thế có thế thấy được độ sắc bén của nó đáng
sợ cỡ nào.

-Vù.

Lâm Vương đột nhiên cảm giác ớn lạnh sống lưng liền quay đầu lại nhìn thì thấy
một thanh kiếm sắc bén từ một căn nhà bay ra mà hướng đi là về phía hắn.

-Ọt.

Nhìn thấy sự sắc bén của nó liền nuốt ngụm nước trong miệng liền dùng sức chạy
thì vô tình nhìn thấy bức tường khá dày hơn ngôi nhà kia liền phóng tới.

-Dùng khả năng này hao calo thật.

-Phập.

Hắn liền phóng tới nó rồi dùng rung động nguyên tử xuyên qua, vừa xuyên qua
liền lấy tay chống mặt tường một cái thở một hơi, chỉ là đang nghỉ ngơi liên
một tiếng đâm xuyên tường chui qua, chỉ là nó bị kẹt ở đó.

-Phù…

-Roẹt .. roẹt…

Nhìn thấy nó bị kẹt lại trong tường liền thở ra một hơi, nhìn nó xuyên qua
hồi nãy mà làm tim hắn muốn rớt ra ngoài, chỉ vui mừng chưa bao lâu thì thấy
mũi kiếm run lên liên tục, liền biết không ổn dùng năng lực chạy lập tức.

-Ầm

Quả nhiên hắn vừa chạy chưa bao lâu thanh kiếm liền phá bức tường mà ra rồi
hướng hắn phóng tới vô cùng đáng sợ.

-Phập … phập … phập…

Hắn vừa phải chạy các khúc cua khó và cộng siêu năng lực nguyên tử vô hình
xuyên vật thể mà vẫn không rời khỏi nó được, cứ như kẹo cao su muốn gỡ ra khó
khăn vô cùng.

Đi đến đâu nó theo đến đó, cứ một tình yêu bất diệt theo đuổi không ngừng
nghỉ, nó chỉ cần đâm xuyên người hắn thì cũng như đang thể hiện tình yêu mạnh
liệt làm rung động con tim. ( =)) ờ, chắc là rung động)

-Thôi không xong phải kiếm thức ăn bù calo.

Càng chạy hắn thấy mình càng mệt dần, hắn cũng biết lý do là sự dụng xuyên
vật chất qua nhiều làm hắn hao phí calo trong cơ thể, nên giờ làm hắn mệt
cũng phải.

Thế là hắn chạy tìm kiếm cửa hàng tiện lợi, đến khi một đoạn nhìn thấy liền
phòng vào max tốc độ gôm thức ăn calo thật nhanh rồi chạy ra ngoài tiếp.

Và hắn cũng vừa làm một phi vụ ăn cướp với tốc độ bàn thờ.

-Lần thứ ba mình làm tặc rồi.

Lâm Vương không ngờ mình phải ăn cướp đồ ăn có calo vì sợ một thanh kiếm sau
lưng đuổi theo, mà tay vừa lột bao thật nhanh và rồi đưa vào miệng.

Cảm giác cơ thể theo thời gian dần dần khỏe lại, tốc độ liền tiếp tăng tốc
phóng đi, mà hắn cũng phát hiện thời gian xuyên tường của hắn càng lúc càng
nhanh mà còn hao ít calo trong lòng vui không thôi.

-Nên đổi chỗ khác ở đây không thể làm nó dừng lại được.

Bây giờ dù hắn đã dùng nhiều cách vẫn không thể thoát khỏi, liền nghĩ tới
phương án khác, nghĩ đây liền hành động chạy theo ra khỏi thành phố.

-Vù.

Ở một còn đường xa lộ khá trống trãi có một tia sáng sáng chạy ngang qua cùng
với phía sau là một thanh kiếm sắt bay với tiếng cắt không khí vô cùng chói
tai, mà trong thành phố cũng vừa chạy ra một chiếc xe vô cùng đẹp mắt và dễ
bị chú ý.

Lâm Vương lúc này đang chạy để tim một chỗ nào đó thật dày, để có thế cho cây
kiếm đó dính luôn một chỗ không thoát được, bợt chợt nhìn phía xa xa có hẻm
núi được bao bóc xung quanh hai mắt tỏa sáng chạy về hướng đó, cái thứ luôn
theo hắn vẫn ở phía sau.

Hắn sau khi chạy vào trong liền phát hiện đúng là nơi không còn chạy được vì
sau khi chạy vào ngoài đường di vào thì còn lối khác để đi.

Vì phía trước mắt là một ngọn núi cao và xung quanh nơi hắn đứng chỉ toàn là
núi dày mà thôi không còn lối thoát, nếu dồn ép kẻ thù vào đây mà bắt là tốt
nhất.

Khi hắn ngừng lại thì thanh kiếm đuổi theo sát hắn cũng ngừng lại chỉ còn cách
một khoảng nó cứ thế trôi nỗi trên hư không chỉ là mũi kiếm vẫn hướng về hắn.

-Uuuuuuuuuuu…

-Ngươi đã không còn đường thoát, còn lời để nói nữa không ?

Không lâu sau đó một tiếng xe động cơ thật lớn chạy tới đây, chiếc xe vừa đủ
khoảng trống để chạy vào hiện ra trước mặt Lâm Vương mà lần này người trong xe
bước ra với một tay đang chống cây trượng, Horvath.

Horvath lần này tươi cười nhếch môi lên như đang giành được phần thắng vậy vì
gương mặt đã hiện lên sự kiêu ngạo và đắc ý như Lâm Vương mà nói như đang ban
ân huệ cuối cùng.

-Hahaha, tất nhiên là có và đó chính là … vù.

-Muốn chạy.

Lâm Vương nghe hắn nói thế liền cưới lớn lên một tiếng đôi mắt hiện ra sự chế
giễu và nhếch môi nói giữa chừng thì liền phát động siêu năng lực chạy về phía
sau.

Horvath thấy hắn chạy như vậy đôi mắt hiện ra vẻ hung dữ nói, đôi mắt trợn
lên vô cùng đáng sợ, tay cầm trượng điều khiển thanh kiếm đánh tới phía hắn.

Lâm Vương nhìn nhọn núi trước mắt hiện ra vẻ điên cuồng xong thẳng về phía
trước không hề tránh né, mà cảm nhận âm thanh sắc bén phía sau càng làm hắn
quyết tâm.

Hai mắt tía chớp đột nhiên chớp nhoáng liên tục khi cảm xúc của hắn biến dạng
điên cuồng, chúng cũng như thế bạo phát ra.

Trước ánh mắt không thể tin được của Horvath, hắn liền xuyên vào vách núi và
biến mất, để lại thanh kiếm phía sau rượt đuổi cấm thật sâu vào trong đó ,
không hề có âm thanh nào phát ra.

-Xoẹt.

Đột nhiên từ bên phải của Horvath có một tia chớp từ trong vách núi hiện ra
phóng về phía hắn với tốc độ cực nhanh.

-SML mày đi. (=)) Nghĩa đen hay trắng tùy anh em đoán)

Lâm Vương liền phóng tới hắn với nắm đấm đầy dũng mãnh vô cùng hung dữ.

Horvath chưa kịp phản ứng thì tia chớp trắng đã tới trước mặt và một cơn đau
gương mắt truyền tới, làm hắn bay về phía sau cũng với mấy cái răng bay ra
ngoài, trượng ma pháp bay khỏi tay, còn hắn thì quay vài vòng mặt liền úp
xuống mặt đất.

-Cảm ơn đã tặng quà và tạm biệt …vù.

Lâm Vương thấy hắn nằm ở đó vì một cú đấm giải tỏa cảm xúc bị dồn nén khi bị
cây kiếm đuổi theo mà uất ức trong lòng đều được giải tỏa, nhìn thấy cây
trượng nắm đó không xa liền chạy tới lụm vào tay, thế là hai tay hắn đều nắm
một thứ.

Tay phải nắm con quyền trượng còn tay trái thì nắm búp bê dặc biệt, quay về
phía Horvath nắm đó không xa vang lên tiếng cảm ơn rồi phát động năng lực biến
mất.

-Ơ … mình … sao vậy … nè…

Lâm Vương lúc đang chạy trên đường trở với niềm vui nhất tiễn song điêu, vì
nhờ có Horvath mà hắn có thế nắm giữ được năng lực mới, thứ hai vừa đạt Grim
Hord và ngoài ý muốn là cây trượng ma pháp của hắn, thật là niềm vui đầy bất
ngờ.

Chỉ là đang vui vẻ thì đột nhiên cảm giác cơ thể mệt mỏi đầu óc quay cuồn ,
tốc độ từ từ chậm lại rồi ngã trái ngã phía rồi ngất xỉu giữa đường.

Không lâu sau khi hắn nằm đó thì một chiếc xe chạy tới và ngừng lại có một
chân bước ra ngoài.


Marvel: Duy Ngã Độc Tôn - Chương #24