Đột Phá.


Người đăng: sealsou

Khi Lâm Vương tỉnh lại thì phát hiện mình ở một nơi xa lạ, không phải căn
phòng mà hắn vẫn thường nằm, vì hắn hít một hơi có mùi hương vô cùng say đắm
lòng người.

-Phòng con gái à.

Lâm Vương không cần dùng não cũng biết chỉ có giường nằm mà có hương thơm là
sẽ của nữ nhân, không thằng đàn ông nào ngủ mà có mùi hương được, trừ khi …
a mà thôi.

Ngồi dậy nhìn xung quanh một lúc không cần đoán cũng biết là của nữ nhân toàn
là trang phục và một ít dụng cụ trang điểm, …

Mở cửa phòng ra, nhìn ra ngoài thì thấy một phòng khách khá nhỏ gọn và gần đó
là nhà bếp nhỏ để nấu ăn, dựa theo kinh nghiệm sống và hình ảnh trước mắt thì
hắn khẳng định đây là ở chung cư hoặc phòng thuê nào đó đủ một người ở.

Nhìn xung quanh chả thấy ai, liền bước ra quan sát một chút tuy nhỏ nhưng lại
vô cùng sạch sẽ, thấy chủ nhà không ở chờ thêm 10p liền không thấy.

Lâm Vương liền kiếm một khoảng trống nhỏ tiếp tục với công việc Minh Tưởng hắn
chỉ có thế làm 10p, hắn nghĩ chủ nhà chắc chưa về nên trong lúc chờ đợi thì
tranh thủ một chút rồi đợi nàng về cảm ơn một tiếng rồi đi, dù sao phép lịch
sự phải có, tuy không nhớ điều gì, nhưng vẫn nhớ là mình ngất giữa đường.

-Y … cây trượng và bụp bê.

Chợt đang chuận bị Minh Tưởng thì nhớ đến vài thứ liền biến sắc, nhảy bật
người dạy chạy ngược vào phòng tìm kiếm.

-Phù … thì ra tụi mình ở đây.

Khi chạy vào tìm ở đầu giường thì thấy không xa hai món đồ nằm gần đó, liền
thở nhẹ ra một hơi liến cầm kiễm tra một chút, thấy không vẫn đề gì liền an
tâm.

Quay ngược ra ngoài để chúng lên bàn, tiếp tục công việc đang dở gian hồi nãy
, không lâu sau thì hắn đã vào trạng thái Minh Tưởng.

-Bịp.

Lâm Vương đang ngâm mình trong dòng chảy của tinh thần lực cảm nhận thật thoải
mái như đang bay bổng trên may thì một âm thanh vang lên làm hắn mở mắt ra
tỉnh lại thì thấy một người.

Nhìn thấy nàng đang ngơ ngác nhìn hắn và làm rơi bịp đồ đã nằm trên mặt đất ,
nhưng không quan trọng, quan trọng là nàng đang thấy hắn lơ lửng trên hư
không, đang khiếp sợ chết đứng ở đó.

-Becky không ngờ là em.

-Anh … anh … anh…

Lâm Vương không ngờ được mình ở lại là phòng của nàng vì vậy, không cần đoán
cũng đây là nơi ở của nàng và bây giờ quan trọng nhất là nàng đã nhìn thấy hắn
trong trạng thái Minh Tưởng.

Becky lúc đầu còn không tin vào mắt mình ngẩn người ở đó, ai ngờ thấy hắn
quay sang nhìn còn nói một câu làm nàng hồn muốn khỏi xác, không biết nói sao
cho ra lời liền nói lấp liên tục rồi sau đó ngất xỉu.

-Trời ạ, sốc đến vậy à.

Lâm Vương nhìn nàng ngất xỉu trên mắt đất giở khóc giở cười liền thả lỏng cơ
thể xuống bước tới bế nàng lên, cho nàng nằm ở sofa gần đó nghỉ ngơi đợi tỉnh
lại, sau đó cầm bịt đồ mới mua lên, nhìn vào thì biết nàng mới đi siêu thị
để về nấu ăn.

-Umh…

Hắn ngồi đó nhìn nàng ngủ không lâu sau thì thấy vang lên âm thanh liền biết
nàng muốn thức giấc rồi.

-Em tỉnh rồi à.

-A… anh … hồi nãy …

Lâm Vương nhìn thấy nàng mở mắt thì liền mỉm cười.

Becky sau khi tỉnh giấc còn chưa nhớ rõ cái gì, nhưng khi âm thanh vang lên
làm nàng chú ý nhìn về phía đó, thì thấy hắn đang mỉm cười chợt nhớ tới
chuyện hồi này liền bật người dậy.

Nhìn thấy gương mặt hắn vôn vừa định nói ra liến ấp úng không biết nói thế
nào.

-Anh biết em định nói gì, dù sao nó qua sốc với em mà phải ko ?

Lâm Vương nhìn mặt của nàng và cách ấp úng thì cũng biết nàng định nói gì ,
tình hình như thế ai thấy được cũng phải bất ngờ thôi.

-… Vậy anh sẽ nói cho biết sự thật được chứ, em sẽ cố gắng hết sức để hiểu.

Becky im lặng một chút dùng hai mắt chân thành nhìn hắn nói.

-…Em còn nhớ ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau chứ … thật ra anh đến từ một thế giới khác đến đây.

Lâm Vương đột nhiên im lặng nhìn nàng, dù sao vấn đề này khó trả lời được ,
để một người biết về thế giới mà không phải như nàng từng biết, đó chỉ là mắt
phải rồi còn mặt trái của nó, … nhưng hắn nghĩ thật lâu nhìn nàng và nói, dù
sao hắn cũng không muốn lừa dối nàng.

-…

Becky vừa nghe câu đầu liền trợn mắt nhìn hắn và không nói gì.

-Anh vô tình dùng siêu năng lực của mình đi tới thế giới này, sau đó gặp em, tiếp đó thì được lựa chọn làm phù thủy … bùm … đây là thứ anh mới học đầu tiên cũng với cái em vừa nhìn thấy.

Lâm Vương liền vô cùng chân thành nói với nàng, sau đó chứng minh liền tập
trung ma pháp về chiếc nhẫn, lập tức nó hiện ra ngọn lửa sau đó dập tắt.

-…

Becky vừa nghe vừa nhìn thấy liền sốc càng nặng hơn, nàng vừa nghe thấy những
điều khó tin được đưa tay lên đỡ trán để cố gắng bình tĩnh lại.

-…

Cả hai im lặng thật lâu, phải nói đúng hơn là đang chờ câu nói tiếp theo của
nàng mới đúng.

-Vậy là anh sẽ rời khỏi đây, một ngày nào đó ?

-…Phải... đáng lý ra đến đây cùng với những bất ngờ thì nếu bình thường thì anh sẽ học ma pháp xong sẽ quay về, nhưng mà ở đây có một thứ vô cùng quý giá làm anh có thể sẽ quay lại và đưa nó đi theo mình.

Becky tiếp thu và chập nhận rất nhanh không còn bị sốc nữa, liền nhớ tới điều
hắn nói liền biến sắc nhìn hắn hỏi.

Lâm Vương nghe câu hỏi như vậy liền im lặng một lúc rồi trả lời, sau đó vô
cùng hồi tưởng lại những ngày ở làm hắn thấy rất vui và khi nói đến câu cuối
cùng thì ánh mắt nhìn nàng vô cùng thương yêu.

-Vậy là anh sẽ quay lại ?

Becky hai mắt nhìn hắn vô cùng khác thường hỏi.

-Anh không biết liệu mình có thế quay về thế giới của bản thân hay lạc ở một thế giới khác, nhưng mà ở đây có một thứ anh nhất định phải quay lại để mang theo bên mình.

Lâm Vương không chắc nói ra, thật sự chính hắn còn không biết liệu bản thân
có thể quay về được thế giới Marvel hay là lưu lạc ở một thế giới khác, nên
khi nói đến liền nhún vai, nhưng đến câu cuối cùng lại vô cùng nghiêm túc và
đầy yêu thương nhìn nàng.

-Đó là gì ?

Becky đương nhiên nghe và hiểu được ý nghĩa câu cùng, trong lòng xúc động
không thôi, chỉ là nàng kiếm chế lại muốn nghe chính hắn trả lời cho nàng
biết.

-Em.

Lâm Vương nhìn nàng thật sâu và trả lời vô cùng ngắn gọn nhưng lại làm người
gái hạnh phúc và xúc động vô cùng.

Sau khi nghe câu nói của hắn, đột nhiên Becky đứng lên từ từ bước về phía
hắn.

-E…

Còn chưa đợi hắn nói gì thì nàng đã nhào tới.

(lượt bớt ngàn chữ, cái này chắc hiểu rồi nhé, mình cũng lần đầu viết thế
này =)) có gì không hay thì anh em đừng ném đá)


Marvel: Duy Ngã Độc Tôn - Chương #25