Tỉnh Lại Ở Một Thế Giới Xa Lạ.


Người đăng: sealsou

-Ở đây đẹp thật.

Một thanh niên trẻ đang đứng trên ngọn núi cao nhìn cảnh vật xung quang cảm
thán một tiếng.

Xung quanh ngọn núi là những đám mây mịt mờ, chỉ là đám mây ở đây khi thì hội
tụ thành các hình thái đặc biệt, làm hắn bất ngờ, vùng núi hùng vĩ nối liền
với nhau, như tạo thành một con chân long đang ngủ say trong đám mây vậy.

Hắn tên là Lâm Vương, một cô nhi được cô nhi viên thu dưỡng, dựa vào nỗ lực
tự thân của mình, đã có được sự nghiệp thành công trong cuộc sống với ước mơ
là được đi du lịch vòng quanh thế giới.

Và sau khi kiếm được thật nhiều tiền, có thể tính gần như là tỷ phú, nên bắt
đầu nghĩ ngơi và thực hiện ước mơ của mình, hắn đã đi du lịch thế giới được 1
năm rồi, hắn đã được gần hết 1 châu lục, bây giờ hắn đang ở một ngọn núi
hùng vĩ ở nước Mỹ, mà hình như nơi đây ít người qua lại, thậm chí chưa có ai
lên cao như hắn bao giờ.

-Tia sét trong mây ? còn là màu trắng!

Khi đang đi vòng quanh tham hiểm vùng núi xinh đẹp này, thì hắn chợt thấy một
đám mây có những tia sét chớp nhoáng vòng quanh đám mây đó, mà ngạc nhiên
nhất là tia chớp đó màu trắng, nó không phải là màu xanh trắng như thường
biết, liền bất ngờ một cái.

-Là có Bão à ?!

Càng đi vào sâu thì những đám mây như vậy liền càng nhiều, làm nghi hoặc
không thôi, dù sao hắn cũng có xem thời tiết, về các vụ bão máy bay hay biển
gì đó, nên suy nghĩ về mặt này, nhìn xung quanh không có chỗ núp, liền chạy
nhẹ tìm kiếm chỗ núp trốn bão, dù sao balo hắn mang theo có dụng cụ tiện nghi
, phòng trường hợp trong rừng gặp bão, nên kiếm hang động gì đó trốn là được.

-À tìm được rồi, sao mà lớn vậy, à mà thôi kệ.

-Aaaaaaaaaaaaaa.

Lâm Vương tìm kiếm không lâu lắm liền gặp được một hang động, chỉ là càng
chạy gần lại thì nó càng lúc càng lớn, làm hắn giật mình một cái, và khi
chạy đến trước cửa hang thì nó đã to như cỡ hang ở một con rồng hay khủng long
thời tiên sử gì đó, nó cực kỳ khủng bố, chỉ là hắn hơi bất ngờ một cái rồi
chạy vào.

Dù sao hắn xem đó là kỹ thuật và thêu dệt bởi phim mà thôi, thời đại này rồi
làm còn mấy con đó, nếu có thì ai cũng biết rồi, nên chẳng sợ hãi chạy vào ,
hắn không để ý rằng xung quanh cửa hang đều như có như không tia chớp trắng
nhảy lên cứ thế lao vào, chỉ là hắn không biết từ khi mình đặt chân vào hang
động này, cuộc đời hắn đã thay đổi hoàn toàn.

Chỉ là vừa đặt chân vào hang động, hắn liền té lộn nhào xuống, vì sao ư ,
bởi vị hang động này không phải bằng phẳng như hắn đã biết, mà nó như hướng
đi xuống, thế là hắn trượt chân lăn xuống.

-A … ư …. Ơ … đau qua … a … ư … ơ … ai da…

Cứ thế lắn xuống chỗ đá nhô đá thập thế là khắp nơi đau đớn cứ thế lăn xuống
làm hắn đau khổ không thôi, không ngờ mình trượt chân một cái lăn xuống hang
động mà không biết bao sâu, vì quá đau đớn và sốc nỗi liên tục liền bất tỉnh.

-Ùm … ai da đau quá … đây là đâu ?

Không biết bao lâu Vương Lâm liền tỉnh lại, mở mắt ra những tảng đá nhỏ xung
quanh gần trước mặt, khẽ động cơ thể một chút liền cảm nhân đau đớn khắp
người, liền thở ra một hơi, hít lấy hơi lần nữa lấy hai tay chống đỡ cơ thể
ngồi dậy, nhìn thấy hoàn cảnh xung quanh xong liền ngẩn người một cái.

Cả hang động to lớn như từ cửa hang mà hắn bước vào vậy, nhìn phía sau lưng
một màu đen không nhìn rõ cái gì, còn chỗ hắn đang ngồi thì đã bằng phẳng đi
đến tận sâu bên trong, hắn có thể thấy những điều này là cả hang động phía
dưới này được bao bọc bảo những tia chớp màu trắng chớp nhoáng liền tục, tạo
thành ánh sáng cho hắn thấy và dưới mặt đất hắn đứng cũng như có như không có
tia chớp hiện ra rồi chợt tắt.

Chợt hắn muốn quay lên trên chỉ là lòng hiếu kỳ của một con người bộc phát ,
làm hắn dũng cảm bước về phía trước, muốn nhìn xem tận cùng sau bên trong là
cái gì, mà ở có những tia chớp trắng ở đây, tạo thành điều diệu như vậy ,
hắn cũng không biết bên ngoài cơ thể đã những tia chớp trắng như có như không
hiện ra, mà bản thân không ngờ tới.

-CHÁT

-Trời ơi thật sự là … Rô… Rôn… Rồng, một… con rồng.

Cứ thế bước đi, hắn không biết mình đã đi bao lâu và cũng không hiểu tại sao
cớ thể đủ sức đi lâu nhu vậy, nhưng hắn không quan tâm những cái đó, thứ hắn
quan tâm là tận cùng bên trong là gì mà thôi.

Và khi đến tận cùng của hang động hắn đã trợn lòi con mắt ra vì nhìn thấy thứ
bất khả thi, đến mức không thể nào tin tưởng, hắn còn cảm giác mình đang mơ
, liền dùng một tay tát thật mạnh vào mặt, cảm nhân sự đau đớn truyền tới hắn
đã chấp nhận sự thật, run rẩy phát ra âm thanh kinh hãi.

Bởi vì trước mặt hắn là Xương Rồng hoàn chỉnh của một con rồng khổng lồ ,
nghĩa là nó đã chết và hắn phát hiện ra một bộ xương rồng hoàn chỉnh liền kinh
hãi không thôi, mà bên trên xương rồng được bao trùm thật dày bởi vô số tia
chớp trắng.

-Mình phải nên làm gì đây … mình nên làm gì đây …

Bắt ngờ trước cảnh tưởng trước mắt, hắn trở nên hoảng loạn và không biết lam
sao, dù sao bất cứ ai nhìn thấy toàn xương rồng hoàn chỉnh trước mắt thì cũng
không thể nào bình tỉnh được, đây sinh vật hùng mạnh cở nào và ai cũng biết.

-Ơ … cơ thể mình … nó … làm sao … vậy nè… dừng lại … không dừng lại … đừng … Không…

Trong lúc hắn đang phân vân không biết làm sao, thì cơ thể đột nhiên ngừng
lại, hắn liền ngẩn người một cái, hắn thấy mình điều khiển cơ thể không được
nữa, sau đó thấy cơ thể tự chuyển động bước về phía xương rồng kia làm hắn
kinh hãi.

Vội điều khiển cơ thể mình, như nó như không nghe chỉ huy vậy, nó cứ tiếp
tiến về phía trước làm hắn sợ hãi không thôi, ráng vũng vẫy cơ thể như nó
không nghe điều khiển, cứ thế tiếp tục đến khi gần xương rồng liền đưa tay
qua muốn chạm tới, làm sợ chết khiếp la hét không thôi, nhìn những tia sét
trắng bao trùm dày đặt trên kia, hắn không dám tưởng tượng bản thân chạm vào
sẽ có kết quả gì.

Cuối cùng bàn tay vừa chạm vào xương rồng, hắn liền bị vô số tia sét thông
cánh tay đó truyền tới chúng liến truyền vào đánh khắp cơ thể hắn, bị tác
động quá mạnh nên không kịp la liền bất tỉnh nằm xuống, nhưng những tia sét
không hề dừng lại, chúng tiếp tục tiến vào cơ thể hắn, bên ngoài những đám
mây và cả nhưng hang đông bị bao quanh bởi tia chớp cũng chạy về tập chung vào
cơ thể hắn.

Phần trên cơ thể bị sét đánh tan nát như không mặc vậy, trước ngực bị vết
thương khá sâu, ở chỉ có hắn và xương rồng hoàn chỉnh ở đây, chỉ là biến cố
chưa dừng lại ở đó, nơi hắn nằm là nơi miệng rồng, thì chợt có một giọt máu
màu vàng từ nơi đó rớt vào vết thương ngực hắn.

Sau khi giọt máu đó tiến vào cơ thể Lâm Vương thì hắn từ từ bay lên và lập tức
cả cơ thể hắn phát sáng, làm mọi thứ xung quanh vốn đã đen tối khi không còn
tia chớp nữa thì như được ánh sáng chiếu rọi, mắt thường có thể thấy được vết
thương trước đó hắn lăn từ trên cao xuống đã lành lại với tốc độ chóng mặt ,
kéo dài hơn 5 phút, thì tia sáng cũng biến mất, hắn rơi xuống từ từ trên mặt
đất.

-Xoẹt … xoẹt …

-Vù … vù … vù…

-Bụp.

Xương rồng lúc này theo mắt thường thấy được bắt đầu mục nát sau đó tan thành
bụi rơi xuống khắp nơi, sau khi việc này kết thúc thì không lâu sau đó cở thể
Lâm Vương hiện ra những tia chớp trắng lần nữa, chúng bắt đầu nâng hắn lên
khỏi mặt đất một khoảng cách liền chuyển động cơ thể hắn chạy vòng quang.

Tộc độ càng lúc càng nhanh, tiếng gió vang vộng khắp nơi, chúng hình thành
một vòng tròn đầy tia chớp, nếu có thể quay chậm lại ngàn vạn lần thì sẽ thấy
đó là một cơ thể được bảo bởi tia chớp và chạy vòng vòng.

Cách đó không xa hư không đột nhiên hiện ra một vòng xoáy như một cánh cửa
không gian vậy, tia chớp liền đổi hướng chạy vào cánh của không gian đó và
bụp một tiếng cảnh cửa không gian liền biến mất.

-Hửm … tôi đang ở đâu dây?

-A rồng, là rồng, tia chớp …

-… đây là đâu ?

Lâm Vương không biết bao lâu lại tỉnh lại lần nữa, lần này hắn nhìn thấy bầu
trời xanh cùng tia sáng mặt trời làm hắn phải đưa tay lên che lại, chỉ là
không lâu sau đó, hắn chợt nhớ đến một thứ liền hét sợ hãi lên.

Chỉ là sau khi nhìn thấy xung quanh là một cái hẻm nhỏ không ai ra vào, quay
qua quay lại nhìn thấy phong cách cổ xưa liền ngần người, không nói nên lời ,
phát hiện bản thân không còn nằm trong hang động nữa, mà trong một hẻm của
thành phố nào đó.

-Lúc đó … mình chạm vào tia sét … rồi không nhớ gì nữa … mình đang ở đâu …

Lâm Vương bình tĩnh suy nghĩ cố nhớ trong đầu, trước khi bất tỉnh, chỉ là
đáng tiếc không thành, nhìn hình ảnh xung quanh mang theo cổ xưa và không khí
nhạt nhẽo, làm hắn chưa từng có cảm nhận được trước đây.

-Đùa … nhau đó à.

Bước ra khỏi hẻm đạp vào mắt là một thành phố khá hiện đại, trước mắt hắn là
vô số người mỹ ăn mặc phong cách của thời gian thập niên 20, ngẩn người một
liền cầm một tờ bào lên xem, ai ngờ thông tin hắn nhìn thấy là há hốc mồm.

-Thế chiến thứ 2, năm 1942


Marvel: Duy Ngã Độc Tôn - Chương #1