1 : Cơ Duyên


Mộng Thần gục ngã bên vệ đường trong lòng thầm nguyền rủa kẻ đã hại mình khiến
mình rơi vào cảnh bị truy sát liên tục như thế này . Bờ rừng lúc này gió lạnh
cùng muỗi khiến tâm trạng của hắn rơi đến đáy giờ thì mọi chuyện đều bất lợi
kinh khủng . Chỉ trong vòng hai ngày hắn đã phải ra tay giết hơn trăm người
bây giờ mới trốn đến nơi này .Dù không thích nhưng hắn đành chịu hắn là người
có lỗi trước lên chỉ có thể trong lòng nguyền rủa chứ cũng không dám nói gì .

Sư phụ của hắn chỉ có một cô con gái đã có vị hôn phu nhưng hôm trước đến nhà
do hoàn cảnh an toàn tuyệt đối hắn uống có chút . Nhưng do nghề nghiệp là một
sát thủ luôn phải giữ tỉnh táo lên từ bé đã không uống bia rượu hôm đó ngày
vui lên bị sư phụ ép uống . Nào ngờ say xỉn khiến hắn mất khôn sáng sớm hôm
sau thức dậy bên cạnh lại là con gái của sư phụ . Xui xẻo hơn là vị hôn phu đi
tìm nàng lại bắt gặp cảnh này cuối cùng hắn ta bỏ qua cuộc hôn nhân này .

Là thanh mai trúc mã có tình cảm từ bé khiến nàng rất đau lòng lại thêm người
ngủ mình lại là người nàng coi như huynh trưởng .Cuối cùng nàng chọn cách ra
ngoại quốc học cao học khiến cho sư phụ của hắn tức điên lên nhưng nhờ sự ngăn
cản của nhiều người hắn không mất mạng . Hắn có chút không hiểu sao sư phụ lại
tức giận đến mức đó không phải hắn thay tên kia cưới nàng là xong rồi sao .

Sư phụ còn đuổi hắn ra khỏi sư môn thông báo nếu hắn sống sót qua sự truy sát
của kẻ thù một năm thì sẽ bỏ qua mọi chuyện .Hắn cũng đã thành công sống sót
qua một năm sư phụ đã không cung cấp vị trí của hắn cho kẻ thù nhưng mà có vẻ
những kẻ khác không muốn tha cho hắn . Dù sao những người hắn từng giết cũng
không phải kẻ tầm thường có chút người là trùm mafia hay một số thương nhân
thậm chí tướng lĩnh quan lại .

Tại liên bang những người này cũng ít nhiều có tầm quan trọng lúc trước họ sợ
cả môn phái trả thù mới thôi nhưng giờ đây mất đi môn phái bảo hộ mới khiến
đám người này điên cuồng vậy . Mà khiến hắn tức nhất là nhiều người quá lên
hắn không có tinh lực điều tra xem ai truy sát mình để trả thù lại .

Dù có biết bị truy sát như thế này tránh còn không kịp hơi sức đâu mà đi trả
thù dù sao sức người có hạn nhưng mà càng nghĩ càng cay cú khiến hắn rất không
thoải mái .Bỗng từ hư không mở ra một thứ như là lỗ đen từ đó một lão giả văng
ra đụng gẫy một đám cây cuối cùng là cái cây của Mộng Thần đang ngồi trên .
Lăn một vòng trước khi chạm đất hắn ta giảm bớt đau đớn của thân thể mình thế
mà lão giả kia lại bật dậy trước con mắt kinh dị của Mộng Thần .

" Cái quái gì thế này "

Hắn tính quay đầu bỏ đi nhưng mà thấy chân mình đã lơ lửng trên không trung
ngẩng đầu lên thì thấy lão giả kia đang nhìn hắn cười . Không hiểu tại sao hắn
cũng cười nhưng cười còn khó coi hơn khóc bởi vì lão giả này trên đầu có hai
cái tai sói sau lưng còn rất nhiều đuôi . Quan trọng hơn cả là hắn cũng lơ
lửng trong không trung theo đúng nghĩa đen gió trời thổi qua khiến lòng hắn
lạnh hơn . Người này khiến hắn nhúc nhích còn khó nhỉ có thể ngẩng mặt nhìn
hắn , sau đó lão giả tay ấn nhẹ lên đầu hắn sau đó hơi hơi gật đầu .

Lão giả chẳng nói gì nhưng trong đầu hắn vang lên âm thanh: " Ta muốn nhận
ngươi làm học trò ngươi có chấp chận không ? "

Hắn ta không hiểu chuyện gì đang xảy ra nhưng cũng nói :" Ta đã có sư phụ lên
xin lỗi không thể được ."

Thực ra là chém gió hắn chỉ không tin người này thôi chứ sư phụ nhiều một
người thì có sao đặc biệt ánh mắt hắn giống như nhà khoa học nhìn chuột bạch
thì đúng hơn .Đám khoa học điên hắn không chỉ có giết vài tên nhưng nghiên cứu
làm người như hắn cũng có chút sợ hãi về độ điên rồ của chúng . Người không
cần đi vệ sinh mà trực tiếp nôn ra phế thải để khi chiến đấu không cảm thấy
đau bụng đi đại tiện đến giờ hắn vẫn thấy ghê tởm .

Lão giả cười tay nhẹ vung lên chỉ một ngón tay nhưng một dãy núi hoang không
còn một mảnh như là một ảo thuật gia vậy nếu không phải hắn bị một vài mảnh
vụn văng trúng người thì Mộng Tiếu cũng chẳng tin nổi .

" Ngươi không muốn mạnh mẽ như thế này sao , mà ta đảm bảo sẽ không gây bất
lợi gì cho ngươi ."

Mộng Tiếu ánh mắt ngưng tụ giãy dụa nhiều lần sau đó mới hỏi

" Thế ta phải trả giá như thế nào ? "

Lão giả đưa cho hắn một quyển sách tay ấn nhẹ lên đầu hắn kiến thức về tu
luyện và một bộ công pháp lạ lùng truyền vào đầu của Mộng Tiếu thậm chí vắn
tắt thân phận của vị lão giả này cũng có .Hóa ra kẻ này hao phí chút tuổi thọ
để tìm ra hắn không ngờ trên thế giới lại có người thọ đến thế bởi vì tuổi tác
của lão giả này đến tận hơn trăm vạn năm rồi .

Mộng Tiếu có chút thắc mắc hỏi

" Ngài tại sao phải tìm người kế thừa ..."

Nhưng lão giả mi tâm bay ra một viên đá nhập vào thân thể của Mộng Tiếu rồi
mới từ tốn nói

" Đây chính là cái giá ngươi phải trả rồi ngươi sẽ trở thành một sinh vật mạnh
nhất trong vũ trụ thậm chí thành thần nhưng ngươi từ giây phút này đã không
còn là một nhân loại mà là một Yêu thú ."

Mộng Tiếu chẳng thèm nói tới là phúc không phải họa ,họa thì không tránh được

" Nhưng ngài tại sao lại là ta ."

Lão giả cười hiền từ như người cha nhìn con trai của mình nói

" Ta sắp chết cả đời ta sáng chế ra bộ công pháp kia chính là ta tâm huyết cả
đời nhưng chính mình khôn sử dụng được . Có chút ích kỉ nhưng ta không muốn nó
chôn theo ta lại cho ngươi trở thành người thử nghiệm bởi chỉ có ngươi trong
dòng máu tràn đầy sự hỗn loạn chứng tỏ tổ tiên của ngươi vô cùng hỗn tạp . Còn
ta thì chỉ có thể là tội nhân của dòng tộc bất lực ra đi nên ta muốn ngươi trở
thành truyền nhân cũng như hậu nhân của ta ."

Hắn cười nhìn Mộng Tiếu nhưng Mộng Tiếu lại làm hắn ngoài ý muốn chỉ thấy hắn
bình tĩnh nói

" Ta từ bé đến lớn chưa biết cha mẹ mình là ai nhưng ngài lại có công tái tạo
cho ta một nhận thức mới về thế giới rộng lớn này . Mà ta tin ngài cả kiếp
sống thành tựu sẽ không hại ta sẽ giúp ta mạnh mẽ lên thật nhiều . Bản Thân ta
cũng hứa dù có ra sao ta vẫn sẽ nói mình là người của tộc Thập Nhất Yêu Hồ đây
là lời hứa danh dự của ta cũng coi như báo đáp lại ngài . "

"Thời khắc của ta sắp tới cùng ta ngồi một chút ."

Lão giả khoang tay nhìn trăng sáng Băng Thần im lặng ngồi đến một lúc đến lúc
ánh sáng mặt trời bắt đầu chiếu sang lão giả khẽ thở dài

" Chúc ngươi may mắn "

Sau đó người hắn như bồ công anh bay trong gió tan biến trong thiên địa mà
dường như tiếng thở dài vẫn còn đó vang vọng trong không gian .Đây cũng là bài
học đầu tiên cũng như cuối củng mà hắn dạy cho Mộng Thần trừ khi thoát khỏi
chưởng khống của thiên địa pháp tắc nếu không cũng sẽ chỉ có một kết cục là
nuối tiếc buông tay .

Mộng Tiếu bỗng nhiên quỳ xuống vái ba vái thì thầm

" Tuy ta gặp ngài chưa lâu nhưng những gì ngài cho ta vô cùng lớn bây giờ ta
chỉ biết như thế này để cảm ơn ngài ."

Sau đó hắn lướt đi trên những cành cây như một cơn gió nhanh chóng tiếp cận
khu vực ngoại thành của thành phố Thiên Vân .

Cảm nhận trong thân thể truyền ra sức mạnh hắn ta không khỏi đắc ý một chút ít
ra bây giờ hắn có thể thắng được sư phụ của mình . Thậm chí thắng khá dễ dàng
nữa là đằng khác tâm trạng hắn không phải chỉ là vui mừng bình thường thôi
đâu.

Dù sao cũng qua một năm rồi chuẩn bị quay lại môn phái là vừa nơi đó có tài
nguyên để hắn dễ dàng tu luyện dù rằng chỉ có chút tác dụng cũng tốt .Dù sao
công pháp này một số thứ hắn còn chưa có thử qua tu luyện nhưng không có
chuyện một cường giả ra đời mà không tốn tài nguyên .


Mạnh Nhất Thần Thú - Chương #1