Giấc Mộng Võ Hồn(2)


Người đăng: trinhngocthi

Trương Thiên Phong mặt trầm xuống nghĩ tĩnh lặng phong ấn thuật nhìn này chỉ
có một người duy nhất và cũng là người đã sáng chế ra nó là hắn và Bạch Y thì
ngoài vẫn còn một ai đó mà hắn không thể nhớ được là ai, nhưng vì sau này
phong ấn thuật nhìn đã bị Bạch Y chôn vùi sau cái chết nên không còn ai biết
được cả nhưng lại có kẻ khác
Khương Thy mà hắn chưa từng gặp qua mà làm sao lại biết được cơ chứ? Sát khí
từ đâu đó đang dần động lại xung quanh Trương Thiên Phong.

Trương Thiên Phong lẵng lặng mặt thay đổi nhìn Khương Thy nghiêm túc “Khương
đại nhân tôi nghĩ ngài đã nhầm lẫn gì đó rồi, vãn bối như ta đây chỉ là một
đứa trẻ mới 14 tuổi thôi thì làm sao mà biết được phong ấn thuật nhìn đó chứ,
đến cả võ hồn và năng lực ta còn không biết nữa cơ mà.” Lời nói của hắn rất
tựu nhát kiếm vừa đâm vào như cắt, khuôn mặt hắn tràn đầy sự hùng mạnh với đôi
mắt hắn tựu như một con người khác mà không phải Trương Thiên Phong mà là kẻ
khác khuôn hình vô tình lãnh khốc một cách không ngờ đến trước mắt lại là một
thân ảnh như vậy.

Khương Thy đứng yên nhìn một Trương Thiên Phong tựa như chỉ là người vô tình
mà thôi, hắn nở ra một nụ cười mĩm mắt đầy sự nghiêm túc “Ta không thể nào mà
nhận nhằm được kẻ nào năm xưa đã từng khiến ta đau đầu với hàng ngàn trò quậy
phá và khiến ta còn phải giúp hắn khổ luyện bao nhiêu đây nhỉ Phong tiểu quái
vật.” Khương Thy mặt hắn có thể cảm nhận được sự chân thành trong lời nói ấy.

Trương Thiên Phong mặt vẫn lạnh lùng lãnh khốc nhìn hắn như cảm thấy nhớ mang
mang lại thân người cao ráo tràn đầy sức khí đang đưa tay về phái hắn… đầu hắn
bắt đầu đau đớn hắn nhắm mắt lại ngưởng mặt lên “Ngươi là Sư tôn của Thần Lâm
Chi Phục Điện đúng không?” Trương Thiên Phong mặt bắt đầu thay đổi không còn
những không khí lạnh lùng, sức mãnh liệt hay bấc kì sự lãnh khốc nào nữa cả
mặt hắn thay đổi thành thành tươi hơn nhiều.

Khương Thy mặt hắn gật đầu nhẹ hắn như đang khuôn mặt nghiêm mà nhìn Trương
Thiên Phong “Đúng vậy, ta đây chính là Huyền chủ Sư tôn của Thần Lâm Chi Phục
Điện được một kẻ được coi là đệ tử đặt cho hiệu là Đại lão đầu.” Trương Thiên
Phong mặt trở lại như trước hắn cũng chỉ cảm thấy khá là ngạc nhiên trong đầu
chỉ nhớ 1 vài truyện trong kiếp trước mà thôi.

Trương Thiên Phong mắt nhìn hắn “Sư tôn sao người lại ở đây chẳng phải lúc con
đến tìm Sư tôn cùng Bạch Y ở Thần Lâm Chi Phục Điện. Tuy nhiên, điều khiến ta
bất ngờ là Thần Lâm Chi Phục Điện đã biến mất mà không còn tung tích nào vả
lại khí tức của người lúc đó cũng biến mất ta còn tưởng người đã...” Trương
Thiên Phong mặt thắc mắc nhìn Khương Thy hắn nói. Khương Y mặt dịu xuống nhìn
hắn nghiêm túc “Tiểu Phong này, thật ra năm đó Thần Lâm Chi Phục Điện không hề
biến mất.” Khương Thy mắt nhìn vào Trường Thiên Phong lắc đầu.

Trương Thiên Phong mặt ngạc nhiên nhìn Khương Thy “Thế chuyện gì xảy ra??”.
Khương Thy mắt nhắm lại “Ta sẽ kể lại cho con nghe. Lúc đó, khi Thần Lâm Chi
Phục Điện đang lâm vào nguy hiểm bởi Huyễn Tịch Giáo tấn công đột ngột cả ta
và Bạch Y chẳng thể trở tay kịp. Tất cả các đệ tử ở Điện đều tử chiến hết chỉ
còn ta Bạch Y và Từ Đồ là còn sống vì bảo đảm an toàn tính mạng của ta và Từ
Đồ nên Bạch Y đã tự động lấy đi Hồn Phách chính mình tạo nên cách cổng dịch
chuyển và lớp bảo hộ Thần Kính 9 vạn năm nên ngươi tất nhiên sẽ không thể cảm
nhận được khí tức rồi, nhưng còn Bạch Y nó đã hồn phi bách tán nhưng đến khi
dịch chuyễn đến Đấu Thần Đại Lục ta đã cùng Từ Đồn đi tìm kiếm ngươi và nhận
ra được là vẫn còn 2/7 mảnh hồn của Bạch Y nên thu lại giúp nó…..” Khương Thy
nhìn Trường Thiên Phong mặt hắn yên nguy kể lại hết gì đã xảy ra cho Trương
Thiên Phong nghe.

“Sư tôn, vậy hiện giờ Bạch Y đang ở đâu?” Trương Thiên Phong mặt lặng xuống
hỏi Khương Thy. “Ta đã đem mảnh hồn đó đi nhờ Khổng Tước hồi sinh con bé lại
rồi, hiện tại con bé cũng bằng tuổi ngươi hiện tại đấy Tiểu Phong, chỉ có điều
con bé sẽ không còn kí ức về tiền kiếp trước dù chỉ một nữa và ta hiện không
biết con bé đang ở đâu” Khương Thy nhìn Trương Thiên Phong và cảm thấy một tia
hy vọng bên trong cậu mà thôi.

Trương Thiên Phong ngước mặt nhìn Khương Thy nở nụ cười mĩm “Vậy là được rồi
chỉ cần Bạch Y có thể sống là được.” Trương Thiên Phong dịu nói cảm giác niềm
hy vọng trong hắn rất nhiều, Khương Thy hắn chỉ thở dài hỏi Trương Thiên Phong
“Tiểu Phong ta hiểu tâm tình ngươi nhưng ngươi không muốn gặp con bé sao??”
Trương Thiên Phong lắc đầu nhẹ “Sư tôn không cần đâu, ta có linh cảm ắt hẳn
một ngày ta sẽ gặp lại nàng một lần nữa.” Làn gió từ đâu thoải qua tóc lam hắn
đang theo gió mà bay cùng ánh mắt màu lam tinh kia triều mến biết bao.

“Được rồi, ta tôn trọng ý của ngươi nhưng mà giờ thì ngươi phải bắt đầu luyện
tập lại toàn bộ hết cho ta.” Khương Thy cũng chỉ biết thở nhẹ mà nói hắn mặt
nghiêm túc đến thế “Võ hồn hiện tại của ngươi chắc là Linh Ngân Mâu.” Khương
Thy nhìn toàn thân tràn khí lực mà đoán.

“Linh Ngân Mâu? Đây không phải là võ hồn của kiếp trước sao Sư tôn??” Trương
Thiên Phong ngạc nhiên hỏi hắn. “Tiểu Phong con thử vận khí xem.” Khương Thy
nói, Trương Thiên Phong gật nhẹ đầu tay hắn dùng lực mà vận khí đó là võ hồn
Linh Ngân Mâu một sau hiện ra thêm một võ hồn khác còn lớn hơn nữa lại là Kim
Long Băng võ hồn chưa từng ai lĩnh hội được Khương Thy mặt ngạc nhiên mắt hắn
mở rộng ra không khí lực lượng bên người Trương Thiên Phong dâng tràn đến mức
như ta đang đứng trước một con rồng liếc nhìn xung quanh, hào quang màu vàng
lóa sáng khắp nơi.

Trương Thiên Phong khuôn mặt tràn đầy lực lượng mãnh mẽ mà hắn mặt ngạc nhiên
đến không tưởng hắn lại là song sinh võ hồn Linh Ngân Mâu và Kim Long Băng,
mặt hắn quay sang nhìn Khương Thy “Sư tôn, con có song sinh võ hồn sao??”
Khương Thy đứng im người tóc vàng bay trong gió bị sức lực lượng Kim Long Băng
và Linh Ngân Mâu làm cho đảo lộn đến cả những rừng hoa Lam thảo kia dài vô tận
nhưng cách hoa tách rời bay giữa trời khí đảo lộn màu Lam ẩn hiện hòa sắc với
Kim sắc ấy dường như tạo nên ánh hào kim lam sáng tuyệt long lanh kia.

“Tiểu Phong ngươi chính chắn song sinh võ hồn mà thu lại đi.” Khương Thy mặt
vẫn điềm tĩnh mà nhìn Trương Thiên Phong gật, tay hắn hạ nhanh xuống lực lượng
của Linh Ngân Mâu và Kim Long Băng biến mất cùng lúc không khí xung quanh trở
lại như thường những cách hoa Lam thảo cũng rơi xuống dưới đầy một màu Lam
tinh trãi dài bởi cách hoa Lam thảo.

Trương Thiên Phong mặt tĩnh đi về phía Khương Thy, Khương Thy nhìn mặt hắn
điềm tĩnh “Tiểu Phong từ giờ ngươi sẽ luyện tập ở đây đến khi tròn 2 ngày
ngoài kia biết chưa.” Khương Thy mặt nói thẵng thắn nhìn hắn, Trương Thiên
Phong mặt đơ dần đi hắn trầm xuống đối với Khương Thy tập luyện đối hắn đều
cực khổ đến mức Trương Thiên Phong tái xanh mặt mài. Hắn lúc ấy toàn tập luyện
người mang toàn giáp sắt mỗi ngày sáng chạy 300 vòng dài 2 tiếng không được
thì lại bị Sư tôn phạt hắn cắm ăn cơm sáng đến trưa thì lại đến thác nước cao
ngồi thuyền hơn 1 tiếng còn lại hắn phải luyện đan luyện khí thần còn phải
luyện tập thần khí và các việc khác, đến tối chưa ăn đã đi ngủ mà còn bị Bạch
Y gọi qua viết văn cắm đầu đôi lúc hắn còn ngủ quên trong lúc viết nữa.

“Vâng thưa Sư tôn nhưng mà chỉ có 2 ngày sao mà đủ ạ” Trương Thiên Phong mặt
tái nhợt hồn thì như bay đi rồi thì không biết khi hắn nhớ tới tháng ngày ấy
cùng với tập luyện nâng cao cấp độ kia ấy cực khổ biết bao. Khương Thy quay
người “1 canh giờ ở đây chỉ bằng 30 giây ngoài đời vậy khi ngoài đời 2 ngảy
thì ta cứ tính là 2-3 năm ở đây đi.” Trương Thiên Phong mặt im sao lời đó
“hửm, Sư tôn sau lưng người có ai đang đứng kìa??” Trương Thiên Phong nhìn
phía sau bóng đen nào đó thân ảnh như người con gái đứng phía sau mà không
hình như là con trai thì phải “Tiểu Phong, ngươi nói ai đứng sao ta à làm gì
có chứ.” Khương Thy tâm đứng yên mà nhìn hắn nói.

Trương Thiên Phong hắn lấy tay dụi mắt mình đi còn Khương Thy đứng yên tĩnh
nhắm mắt bỗng từ đâu nào đó nguồn gió cuồn cuồn thôi qua tóc cả hai bay trong
gió mọi thứ xung quanh chuyển đổi ngay lập tức màu đen bao phủ kia xung quanh
một tia sáng từ xa tách hai bên ra tia sáng lóe ra một cách cửa kia đóng lại
ngoài khăn đỏ phủ dây, Trương Thiên Phong và Khương Thy tay nắm vào cửa ở 2
không gian khác nhau (hai người này bị tách ra hai bên khác nhau mỗi người 1
bên) mở ra bàn khăn đỏ phía bên kia là chiếc giường phía trên khăn trong màu
đỏ phủ hết giường mùi hương kia bay từ phía giường một tiếng nhỏ nhẹ dịu dàng
vang lên.

“Đến đây nào.” Trương Thiên Phong bên này với Khương Thy bước đến gần giường
khăn đỏ thắm tay dở khăn ra bên trong là một cô gái che khăn màu đỏ nửa mặt
dưới mắt nàng màu lam tuyết nhạt đẹp với bộ y màu đỏ da nàng trắng noản càng
tô nên nét dịu dàng xinh đẹp đến ngất lòng người. Trương Thiên Phong lại gần
tay hắn gỡ khăn che mặt.

Khuôn mặt chính của nàng môi đỏ chói mặt trắng hồng hào rất mịn nha “Ta đẹp
không” mắt nàng chạm đến mắt hắn nói, Trương Thiên Phong tay hắn dơ lên mặt
nàng mắt nhìn nàng không rời “Đẹp, rất đẹp.” Tay nàng đưa lên mặt hắn..dơ lên
bát bát nàng tay tát vào thẳng mặt hắn tiếng vang lên Trương Thiên Phong
ngã năm giường. Nàng tay nắm áo hắn dở lên tay thì tát hắn không ngừng “Này
thì biến thái nè dám làm chạm vào mông ta ngươi muốn chết lắm à.” Trương Thiên
Phong tay nắm lấy tay trái của nàng dỡ ra còn tay phải luồng sau chọt thẳng
nguyệt sau lưng

Nàng đau giựt lên tay thả hắn ra xoa phần lưng “Tên khốn nhà ngươi kia hừm dám
làm vậy với ta.” Trương Thiên Phong hắn đến gần nàng mắt sát màu lam nhìn vào
nàng “Này, thánh phong chi ngân phá.” Không gian căn phòng tan biến hết không
gian kia trở lại bình thường cánh đồng Lam thảo trãi dài vô tận hiện dưới chân
bầu trời trong xanh phía trên còn nàng thì biến mất như cát bụi vậy

Trương Thiên Phong mặt tĩnh lặng yên Khương Thy nói“Ra đây đi đừng trốn nữa”.
Luồng khí màu trắng kìa tập hợp bên trong hé mở là một con Rồng băng đang
chuyển đổi, thân ảnh oai hùng mái tóc màu trắng lam nhạt mắt tuyết lạnh lùng
tột đỉnh “Thật là, các ngươi dễ bị đùa đến thế đấy nhất là ngươi.” Thân ảnh
dần hình thành hắn là con trai cao hơn 1m7. “Ngươi là ai??” Trương Thiên Phong
hỏi

“Ngươi hỏi ta sao vậy thì ta chính là, Băng Kim Long Vương thánh thú xếp thứ 2
với 1000 vạn năm tu vi tồn tại trong mộng cảnh này hơn 700 năm với cái tên là
Cá” Trương Thiên Phong mặt tái dần đi hắn ngạc nhiên rất nhiều Băng Kim Long
Vương thánh thú cường đại xếp thứ 2 sao lại xuất hiện ở đây chứ.

“Này tên tiểu tử kia vừa rồi ngươi thật là thú vị đấy nhóc con.” Trương Thiên
Phong mặt tự tin điềm đạm ngước lên “Chỉ mong sự thú vị vừa rồi của tôi làm
ngài hài lòng thôi.” Cá quang kim xung quanh màu trắng bay giữa không trung
kia nhìn hắn cười nhẹ “Quả nhiên như Khổng Tước nói ngươi là một hạt giống tốt
đấy.”.....


Ma Thần Trọng Sinh Kiếm Uy - Chương #3