Độc Chiến Ngũ Đại Thiên Tôn!


Người đăng: BGL

Đại La Thiên Tôn chau lại mày kiếm, sáu khỏa kim châu phía sau cấp tốc xoay
vòng, nương theo đó, một vòng tròn văn tự xuất hiện trước mặt Đại La Thiên
Tôn, tản ra kim sắc thần quang đẹp mắt. Ngay sau đó, Đại La Thiên Tôn vung
mạnh hữu chưởng đánh vào hoa văn.

ẦM!

Không gian lay động, một đạo thần quang chói mắt lấy tốc độ ánh sáng bay ra,
hướng thẳng về Đại Ma vương!

Đại Ma vương cười nhạt, hữu thủ trào ra ma khí huyết sắc dữ dội, sau đó tại
chỗ đâm tới, huyết sắc trong tay kịch liệt biến lớn, hóa thành một đạo huyết
tiễn đánh về thần quang.

Chỉ nghe tiếng ong ong thật lớn, huyết tiễn không đến nửa khắc đã đối đầu với
thần quang, đối diện với huyết tiễn, thần quang giống như ống tre gặp búa,
trực tiếp bị xé mở làm hai, tách làm hai đường đánh lên thiên không và hồng
thổ bên dưới, tạo ra một trận nổ kịch liệt kéo dài.

Huyết tiễn vẫn như cũ hung hăng xuyên phá thần quang, nhanh như chớp đánh về
phía Đại La Thiên Tôn, Đại La Thiên Tôn nhíu mày, thu lại hữu thủ, rồi vội
vàng thuấn di lên cao, vừa lúc đó huyết tiễn mang theo sát khí khủng bố bay
xoẹt qua vị trí của hắn vừa rồi, sau đó bay hút đến cuối chân trời.

Đại La Thiên Tôn mặt mũi âm trầm. Đúng lúc này, một đạo lục sắc quang mang
xuất hiện đem hắn bao phủ, một chút huyết khí hỗn loạn trong người trong phút
chốc ổn định như cũ, trạng thái khôi phục gần với đỉnh phong.

Đại La Thiên Tôn nhướng mày, hướng về Thái Thượng Lão Quân gật đầu cảm tạ.

Đại Ma vương chép miệng, trong lòng cảm thấy vô cùng phiền phức. Hắn hướng về
Thái Thượng Lão Quân nói:


  • Thái Thượng Lão Quân! Cũng đã hơn trăm cái kỷ nguyên rồi, mỗi lần giao
    chiến bổn Vương vì kính lão đắc thọ nên đều không đánh ngươi, ngươi chẳng lẽ
    không biết tốt xấu mà ngồi bên ngoài quan chiến không được sao?

Thái Thượng Lão Quân nở một nụ cười hiền hòa, đáp:


  • Điểm này lão phu biết, Đại Ma vương không thấy ta chỉ đứng ngoài hỗ trợ
    thôi sao?

Hoa Thiên Thương chân mày co giật, trong lòng kịch liệt khinh bỉ, bản lãnh của
ngươi chẳng phải chỉ có hỗ trợ thôi sao?!

Thái Thượng Lão Quân tuy pháp lực không cao, không đáng nhắc tới trong hàng
ngũ chiến lực Thập Bát Thiên Tôn, nhưng tài nghệ về đan dược, y thuật, y pháp
thì cả cái vũ trụ này không ai sánh bằng!

À quên, ở Hỗn Mang Ma Giới có vị Huyết Y Ma Tôn có thể so sánh Thái Thượng Lão
Quân. Bất quá, mặt dày thì thua xa một con mương.

Mỗi lần giao chiến, một vị Thiên Tôn nào nó bị hắn dồn sát thương đánh đến gần
chết thì Thái Thượng Lão Quân đều ra tay ném ra chiêu nối chiêu khôi phục, kết
quả kéo về đến tình trạng tiếp cận đỉnh phong.

Trong lòng Đại Ma vương vô cùng cay cú, giống như một con gián đập mãi đập đéo
chết, đập tới đập lui hơn trăm cái kỷ nguyên!


  • Ngươi còn dám lơ là!

Giọng tới, cùng với Kiếm khí vừa theo tới. Không đến nửa giây, Kiếm trên tay
Thái Ất Thiên Tôn tựa như sao băng đâm đến Hoa Thiên Thương, bên trong mang
đến vô tận hàn khí thấu xương, khiến cho không gian bên cạnh theo đó kết băng.
Lần này Thái Ất Thiên Tôn mang kiếm chém tới, muốn cận chiến với Đại Ma vương!

Đại La Thiên Tôn cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn liếc thần nhãn nhìn nhau rồi vội
vàng gật đầu, ngay lập tức cả hai thuấn di tại chỗ, một khắc sau liền xuất
hiện bên cạnh Đại Ma vương, cùng với Thái Ất Thiên Tôn đem hắn bao vây.

Đối diện với một kiếm sét đánh của Thái Ất Thiên Tôn, Đại Ma vương cường ngạnh
đón đỡ, hữu thủ như có hàng trăm tinh điểm xoay vòng, cùng kiếm băng đối bính.

Bang!

Băng kiếm trong tay Thái Ất Thiên Tôn nhanh chóng tan vỡ, tản ra hàn mang lạnh
giá. Xuyên qua băng khí, Hoa Thiên Thương một cước đá tới, tốc độ như lôi
kinh. Bất quá Thái Ất Thiên Tôn đã sớm có chuẩn bị, trước thân thể không biết
từ lúc nào trôi nổi một trận đồ bát quái trắng đen.

Một cước của Đại Ma vương vừa đá lên đó thì Thái Ất Thiên Tôn hô lớn:


  • Tạc!

Oanh!

Họa đồ nổ lớn, phát ra thanh âm vang trời, khói bay mù mịt. Hoa Thiên Thương
từ trong đám khói văng ra ngoài, lộn vài vòng trên không nhằm ổn định thân
hình, trong lúc đó, trước tay của hắn ngưng tụ một vòng tròn ma lực tím sắc
đẹp mắt, ngay lập tức, một đầu Yêu Tước mang theo Cửu U hỏa diễm vươn cánh
chui ra ngoài, nhắm vào Thái Ất Thiên Tôn bay òa đến như lôi minh, để lại phía
sau hỏa diễm ngập trời.

Thoáng một hơi, Đại La Thiên Tôn hư bỗng không xuất hiện trước mặt Thái Ất
Thiên Tôn, hai tay nhanh chóng mở rộng, nương theo đó một vòng tròn kim sắc
xuất hiện, đem hắn và Thái Ất Thiên Tôn bao phủ.

Thuẫn Thiên Vô Địch!

Yêu Tước tê minh, đánh vào vòng tròn kim sắc, oanh một tiếng, chỉ thấy Yêu
Tước hóa thành hỏa diễm cuồn cuộn, hỏa nhiệt hãi hùng khiến không gian rợn
sóng, hồng thổ phía dưới chậm rãi tan chảy. Thuẫn Thiên Vô Địch cùng Yêu Tước
đồng loạt triệt tiêu!

Kết quả này đã sớm được Hoa Thiên Thương dự đoán, vừa lúc ổn định được thân
hình, hắn liền đạp không bay tới, giống như tên lửa đồng dạng, Thuẫn Thiên Vô
Địch vừa tan biến, thân ảnh của hắn đã xuất hiện trên đầu Đại La Thiên Tôn.
Hoa Thiên Thương khóe miệng cười nhạt, đồng thời một chưởng đưa lên, hô:


  • Tru Thiên!

Khẩu quyết vừa ra, từ hư không bốn phương tám hướng ma khí bỗng cuồn cuộn bay
đến, ma khí huyết sắc đem một chưởng của Đại Ma vương bao phủ, vô cùng trùng
kích thị giác.

Ma khí tụ đến diễn ra rất nhanh, cơ hồ khi khẩu quyết trong miệng Hoa Thiên
Thương vừa dứt, tay hắn liền cuồn cuộn ma khí huyết sắc rực rỡ.


  • Tiếp thử chiêu này

Đại Ma vương ha ha cười, Tru Thiên giáng xuống! Nhìn bên ngoài chưởng pháp
giáng xuống vô cùng chậm, tàn ảnh như khắc họa lại trên không.

Bất quá Đại La Thiên Tôn không cách nào tránh né được!


  • Chung Cực pháp tắc!

Đại La Thiên Tôn khẽ biến sắc, cơ thể hắn bất di bất dịch, chỉ có thể tại chỗ
đón đỡ, ép buộc phải tiếp một chưởng này của Đại Ma vương!


  • Hồng Mông Phá Hư Kiếm!

Trong khoảnh khắc đó, Thái Ất Thiên Tôn quát lớn, từ phía sau bất ngờ vượt lên
trước, Tiên kiếm trên tay tản ra hắc sắc quang mang thâm thúy.

Hồng Mông nguyên lực, phá diệt thái thư! Hắc sắc này chính là Hồng Mông nguyên
lực, một trong năm chiêu kiếm pháp tối cường của Thái Ất Thiên Tôn.


  • Đại La Phá Diệt!

Đại La Thiên Tôn quát ầm lên, vô cùng ăn ý vung đấm tung ra tuyệt chiêu, hữu
thủ hóa thành kim sắc, tản ra kim khí mênh mông, cứng rắn vô ngần. Cùng Thái
Ất Thiên Tôn đánh về phía Đại Ma vương, hai cỗ chiêu thức tại chỗ hợp lại đối
cường với Tru Thiên chưởng!

Không một thanh âm nào phát ra, hoàn toàn yên lặng. Vì âm thanh này nó lớn đến
độ Thiên Đạo không thể hình dung. Chỉ thấy thiên địa tắt màu, sáng lóa cả
trời, Thái Ất Thiên Tôn cùng Đại La Thiên Tôn tiên kiếm gãy nát, kim thủ tan
vỡ.

Hai vị Thiên Tôn ầm ầm phun ra tiên huyết, từ trên trời cao như lưu tinh rơi
nhanh xuống đất, phá vỡ hàng trăm dặm hồng cứng rắn, nhắc lên bụi khói mịt mờ.


  • Đại Ma vương!

Bàn Cổ Thiên Tôn gầm thét, đánh vỡ trạng thái câm lặng của thiên địa. Cơ thể
hắn lúc hồng nhuận, lúc thì xanh ươm, được Thái Thượng Lão Quân chữa trị về
sau, Bàn Cổ Thiên Tôn vận hết sức lực đỉnh phong đạp vào đất bay lên, phá tan
hồng thổ dưới chân, biến mất tại chỗ! Tốc độ lần này, có thể so với Đại Ma
vương Hoa Thiên Thương rồi, rõ ràng đã động đại chiêu.

Bất quá có một người ra tay còn nhanh hơn hắn, Nguyên Thủy Thiên Tôn vốn đã ở
không xa Đại Ma vương, thấy hai vị Thiên Tôn vừa hạ tràng trọng thương nguy
kịch, lão liền huy động phất trần, vẽ ra một đại bí tự lấp lánh, bí tự này
nhanh chóng biến đổi, hóa thành một bàn tay nguyên lực khổng lồ chụp về phía
Đại Ma vương.

Hồng Mông nguyên lực, cô đọng trăm thành, Chích Thủ Kình Thiên pháp!

Đại Ma vương phun ra một ngụm ma huyết, tương tự như phun một cục đàm, tiếp
hai chiêu vừa rồi, cũng khiến hắn nhộn nhạo đôi chút.

Nhìn đại thủ khổng lồ mang theo uy áp mênh mông đánh tới, Đại Ma vương cười
lạnh, một tay đưa lên, miệng nhẹ nhàng hô:


  • Giải

Lời nói của hắn vừa ra, hữu thủ bỗng nhiên biến mất, một chút khí tức cũng
không còn, giống như chưa từng xuất hiện chiêu thức vừa rồi!

Nguyên Thủy Thiên Tôn lão dung kinh ngạc, hai mắt rung động. Bất quá rất nhanh
ổn định lạnh tâm tình, chiêu vừa rồi của Đại Ma vương tuy vô cùng quỷ dị nhưng
nhất định không thể dùng nhiều lần trong một lúc.

Cùng lúc đó, Bàn Cổ Thiên Tôn mang theo một cước kinh động quỷ thần đá đến
trước mặt Đại Ma vương, những lần trước do bị đánh bất ngờ nên không kịp ném
ra chiêu thức gia thân, nhưng lần này lại khác.

Nhưng tốc của Đại Ma vương là bất khả tư nghị, đối diện với một cước của Bàn
Cổ Thiên Tôn hắn liền tung chân đối bính, bàn về thể thuật, hắn không ngán tên
nào!

Ầm!

Bàn Cổ Thiên Tôn bị Đại Ma vương chặn đứng liền hung hăng đánh trả lại một
đấm, bất quá vẫn như cũ bị Đại Ma vương né được, chỉ một thoáng như vậy, Đại
Ma vương liền bồi lại một cước kinh hồn, đá vào bụng của Bàn Cổ Thiên Tôn
khiến hắn bay ra một đoạn, nhưng ngay sau đó Bàn Cổ Thiên Tôn liền như chớp
bay lại tiếp tục tung quyền động cước. Từ đầu đến cuối nhanh đến choáng ngợp!

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Đại Ma vương cùng Bàn Cổ Thiên Tôn dùng quyền pháp đối chiến, thể thuật thể
hiện ra tuyệt đối tối cường, nhanh đến khó quan sát. Từ trên không rồi lại kéo
xuống đất, phần lớn là bị đánh văng ra ngoài rồi lại bay vào nhau tiếp tục
tung quyền, vì thế chiến trường của hai người mới có thể di chuyển.

Hồng thổ bên dưới nứt vỡ không biết bao nhiêu lần!

Bất quá, thua thiệt cũng chỉ có Bàn Cổ Thiên Tôn, tiên huyết từ khóe miệng
trào ra thành dòng, Đại Ma vương quần áo chỉ xộc xệch, nhìn qua đã phân được
cao thấp.


  • Như vậy mới gọi là đánh chứ!

Đại Ma vương cười to thống khoái, giọng nói của hắn quanh quẩn giữa thiên địa.

Nguyên Thủy Thiên Tôn cũng vội vàng nhập trận, cùng Bàn Cổ Thiên Tôn huy động
phất trần đánh ra tiên lực mênh mông, chỉ có điều bị tốc độ của Đại Ma vương
bỏ xa một đoạn, lúc lão ném ra đại chiêu thì vẫn bị Đại Ma vương tung chiêu
phá giải, thậm chí phản phệ đánh đến bại lui.

Đại Ma vương cùng lúc chiến với hai vị Thiên Tôn vẫn không hề hoảng, thậm chí
càng ngày càng cười to, tốc độ cùng sức mạnh của hắn giống như đề thăng mãi
không điểm dừng, dần dần ép cho Nguyên Thuỷ Thiên Tôn cùng Bàn Cổ Thiên Tôn
liên tục bại lui.

Thái Thượng Lão Quân từ xa nhìn thấy lắc đầu, trong miệng cảm khái:


  • Hỗn Mang Ma Giới lại có một vị Ma Đế a! Hai người các ngươi thế nào rồi? Ta
    tận lực cũng chỉ có thể tới đây thôi!

Thái Thượng Lão Quân thu lại hữu thủ, quang mang lục sắc chợt tắt, phía trước
Đại La Thiên Tôn và Thái Ất Thiên Tôn chậm rãi đứng dậy, chỉ là trọng thương
vẫn còn thấy rõ trên mặt. Kim giáp trên người Đại La Thiên Tôn phần trên gần
như đã bể nát, lộ ra cơ thể lực lưỡng tràn đầy vết thương khó khép lại.

Thái Ất Thiên Tôn còn thảm hại hơn, đại bào rách nát, Tiên kiếm cũng gãy nốt.


  • Đa tạ Lão Quân, hồi lại năm phần đã đủ rồi

Đại La Thiên Tôn mở miệng, nhìn chằm chằm vào Đại Ma vương đang tả xung hữu
đột phía xa.


  • Nuốt cái này đi, cố gắng sống sót trở về Tiên Giới, chỉ cần vài tức nữa
    viện binh liền đến rồi, Đại Ma vương hắn đã mạnh hơn xưa rất nhiều, chúng ta
    năm người không phải là đối thủ

Thái Thượng Lão Quân đưa ra hai viên tiên đan cam sắc cho Thái Ất Thiên Tôn và
Đại La Thiên Tôn, có một lời lão không nói ra, đó là thật may khi Đại Ma vương
không cố nhắm vào một người trong số họ mà đánh.

Lúc đó chỉ sợ cứu không được, mà cứu cũng cứu không kịp!

Nuốt lấy tiên đan của Thái Thượng Lão Quân, Đại La Thiên Tôn cùng Thái Ất
Thiên Tôn trong hai hơi thở liền trở nên khởi sắc, cưỡng ép khôi phục đến đỉnh
phong.

Hai người liếc mắt nhìn nhau rồi gật đầu, nhanh như chớp gia nhập chiến
trường.


Ma Đế Chinh Đồ - Chương #2