Hồng Lâu Biến


Người đăng: BGL

Từ thuở hỗn mang, Thiên Đạo thành hình, tạo ra hồng mông vạn thế. Thượng vị
diện, Trung vị diện, Hạ vị diện các vũ trụ lần lượt ra đời. Trong đó lấy
Thượng vị diện là các vũ trụ đứng đầu đại đạo, đại năng vô số, sáng tạo ra vô
tận pháp tắc, chưởng khống hàng vạn thiên hà.

Trong các Thượng vị diện đứng đầu, có một nơi gọi là Hồng Lâu Giới, bên trong
không có bất kỳ loại pháp tắc nào tồn tại, thiên đạo thể hiện ra vô cùng mỏng
manh, đã tồn tại không biết bao nhiêu vạn kỷ nguyên.

Hồng Lâu Giới là một vị diện chết, nhưng đổi lại, thiên địa nơi đây cứng rắn
vô cùng, đất đai màu hồng nhuận, độ cứng rắn so với Thiên Đạo Kim Cương ngang
hàng, thậm chí vượt phần hơn. Thiên địa không gian của Hồng Lâu Giới bền bỉ vô
biên, pháp thuật thần thông khó mà xé mở.

Nhìn khắp cỏi hồng hoang, Hồng Lâu Giới chính là vị diện tối cường cứng rắn
nhất!

Với tất cả thuộc tính này, Hồng Lâu Giới được trưng dụng trở thành chiến
trường của các bậc đại năng Hồng Mông Tiên Giới và Hỗn Mang Ma Giới.

Được xưng là Hồng Lâu Giới vị diện của đại năng, nhưng ở một vùng trời của
Hồng Lâu Giới lúc này, không gian đang kịch liệt run rẫy, xé toạc từng mảnh
lớn không gian đen ngòm, hồng thổ bên dưới từng khối lớn vỡ vụn, phương viên
vạn dặm không có điểm nào được nguyên vẹn. Chín tầng cửu tiêu trên đầu mây đen
cuồn cuộn. Tràng cảnh vĩ ngạn vô cùng.

Phải có bực nào thần thông mới có thể đem Hồng Lâu Giới đánh thành cái dạng
này?!


  • Xưa nay đều nói Đại Ma vương một bước đạp thiên, hai bước thí thần, ba bước
    chúng sinh quỳ, thần lực vô biên, hôm nay được giao thủ, quả đúng như chúng
    sinh ca tụng!

Lơ lửng dưới trời đen, một vị trung niên nam tử lạnh giọng nói, thanh âm vang
vọng trong thiên địa, đôi tròng tử lam sắc lúc này âm trầm.

Người này thân mặc đạo bào tu sĩ, tiên phong đạo cốt, tản mát ra bạch sắc tiên
khí mờ mịt, tay cầm thanh Tiên Kiếm giản dị, một thân tiên lực phát ra bàn bạc
như thiên hà. Người này là Thái Ất Thiên Tôn, một trong thập bát Thiên Tôn
những người đứng đầu Hồng Mông Tiên Giới!

Bất quá, Thái Ất Thiên Tôn thời điểm này có mười phần chật vật, đạo bào nhuộm
lên rất nhiều tiên huyết.


  • Thái Ất Thiên Tôn còn có thể chiến tiếp chứ?

Cách không xa Thái Ất Thiên Tôn, một vị lão giả mái đầu bạc phơ tay cầm phất
trần đạm mạc nói tới, thanh âm như cũ vang dội trong thiên địa. Vị lão giả này
hai mắt như hố đen, râu tóc trắng như tuyết, khoác trên mình là một đạo bào
bạch sắc phất phới, đầu đội tử quan, khí tức phát ra so với Thái Ất Thiên Tôn
chỉ mạnh hơn không ít. Vị này là bài danh thứ tư trong thập bát Thiên Tôn, đại
danh đỉnh đỉnh khắp các cõi - Nguyên Thủy Thiên Tôn!


  • Vẫn còn thừa sức!

Thái Ất Thiên Tôn hơi nhíu mày nói ra.

Đại Ma vương trong miệng của bọn hắn hiện đang thong dong đứng ở mặt đất phía
dưới, cùng bọn hắn đối mặt. Đại Ma vương Hoa Thiên Thương cười to một cái, sau
đó nói:


  • Ta nói, Tiên Giới các ngươi hết nhân thủ rồi hay sao? Vì sao lần nào đến
    cũng chỉ có năm cái mặt mo các ngươi? Thứ cho bổn Vương nói thẳng, lần này
    trong năm người các ngươi, nhất định phải bỏ mạng lại một hai!

Đại Ma vương Hoa Thiên Thương! Ma Đế chi tử! Là một trong những mũi nhọn chiến
lực tối cường nhất của Hỗn Mang Ma Giới, cả đời thân chinh bách chiến chưa
từng bại qua trận nào, Tiên Ma nghe đến đều phải kinh sợ biến sắc. So với Ma
Đế, hắn không thua kém nửa phần!

Đại Ma vương Hoa Thiên Thương mang một thân vương bào đen nhánh, ma khí hắc
sắc phủ phục quanh người, ma lực mênh mông khiến cho không gian run rẩy không
ngừng.


  • Ma đồ ngạo mạn! Đại Ma vương! Có gan tiếp ta một phủ?!

Hoa Thiên Thương vừa dứt lời, một tiếng quát phá thiên truyền tới.

Hoa Thiên Thương đảo mắt nhìn đến, người vừa nói là một đại hán, cả thân chỉ
mang độc nhất một cái quần cộc, tóc dài đến vai, thân hình lực lưỡng, da thịt
sáng bóng, mãnh lực phát ra mênh mông. Trên tay đại hán này mang theo một đại
phủ to lớn, bá khí vô ngần.

Bàn Cổ Thiên Tôn!

Nhìn lại bầu trời lúc này, ngoài Thái Ất Thiên Tôn cùng Nguyên Thủy Thiên Tôn,
vẫn còn ba vị Thiên Tôn khác bao quanh Hoa Thiên Thương phía dưới.

Hoa Thiên Thương cười thật lớn, tiếng cười bễ nghễ chúng sinh, hắn nói:


  • Lời này cũng không biết động não nói ra được, ta và Bàn Cổ ngươi đã đánh
    bao nhiêu cái thế? Cái búa của ngươi, ta đánh đến muốn mòn rồi!


  • Nói nhiều vô ích, đánh đi!


Không như Bàn Cổ Thiên Tôn nóng nảy, một vị trung niên Thiên Tôn phi hành bên
cạnh vô cùng dứt khoát nói ra.

Vị đại năng này là Đại La Thiên Tôn! Bài danh thứ ba trong thập bát Thiên Tôn!
Cả người vị này từ trên xuống dưới phủ phục trong kim giáp, phía sau còn có
sáu khỏa kim châu xoay vòng, tối cường thần quang tản mát, khí tức phát ra so
với vô tận thiên hà còn hùng hồn hơn!


  • Thật là, có thể hay không nhanh lên một chút? Lưng lão phu mỏi cứng hết cả
    rồi, mau mau về nghỉ ngơi, bộ xương già này thật có chút chịu không nổi

Một vị Thiên Tôn còn lại bỗng nhiên than vãn, đối với trận chiến trước mắt
chẳng mấy chút hứng thú. Đây là một lão già, thuộc dạng già cố đế, mặt mũi đều
nhăn nheo, tóc râu bạc trắng như tuyết, trên tay cầm bảo trượng, nhìn không ra
chút nào đặc biệt. Trông giống như một lão giả thông thường, chỉ khác có điểm
tiên phong đạo cốt, bạch bào bay bay - Đạo Đức Thiên Tôn - Thái Thượng Lão
Quân!


  • Nghe theo Lão Quân vậy, bổn Vương cũng có cố sự cần làm!

Ma vương Hoa Thiên Thương môi rồng kéo lên nụ cười rạng rỡ, huyết sắc đồng tử
khóa chặt Bàn Cổ Thiên Tôn, vương bào tung bay. Khí tức của hắn phát ra, so
với năm vị Thiên Tôn hùng lại cũng không thua kém chút nào, ẩn ẩn còn có xu
thế vượt trội hơn!

Một thân ma lực của Đại Ma vương Hoa Thiên Thương có thể so sánh ngang hàng
với nguyên lực năm vị Thiên Tôn của Tiên Giới cộng lại, phần chiến lực này,
chúng sinh nghe mà phát sợ!


  • Tiếp chiêu!

Ma vương Hoa Thiên Thương ngạo nghễ hô to.

Lời vừa ra, hắn hạ người lấy đà, gối cong xuống, ép cho hồng thổ bên dưới từng
mảnh nứt vỡ, ma khí bạo phát. Ngay lập tức

Oành một tiếng lớn!

Hồng thổ dưới chân Đại Ma vương tan vỡ trăm mét, thế như hỏa tiễn phóng thẳng
lên trời, tốc độ nhanh đến nổi không thấy hắn bay lên khi nào, chỉ thấy một
thoáng chớp nhoáng liền biến mất tại chỗ. Cuồng phong thét gào.


  • Cẩn thận!

Thái Ất Thiên Tôn hô to, tốc độ của Đại Ma vương hắn không thể nào bắt kịp.
Nửa giây sau đó, Đại Ma vương giống như thiểm điện xuất hiện trước mặt Bàn Cổ
Thiên Tôn, trên miệng treo nụ cười tà dị.

Không đợi Bàn Cổ Thiên Tôn làm ra phản ứng, Hoa Thiên Thương một chân đá tới,
mang theo ma khí đỏ rực, thế như lôi đình, man lực phá không, nhanh đến không
kịp nắm bắt!

Ành!

Mặc dù kịp thời đưa tay ngăn trở, nhưng một cước của Đại Ma vương mạnh đến
không hợp lẽ thường, ép cho Bàn Cổ Thiên Tôn cả người vặn vẹo như lưu tinh bay
xuống đại địa phía dưới, kéo dài một đoạn ầm ầm ầm mới dừng lại, khói bụi bốc
lên ngút trời.

Mọi thứ chỉ diễn ra đúng ba giây!

Vù!

Cùng lúc đó một thanh kiếm khí to như đại trụ xé rách không gian chém tới Hoa
Thiên Thương, khoảnh khắc gần như chạm được hắn, Đại Ma vương bất ngờ nghiêng
người, nhẹ nhàng tránh thoát, đồng thời còn khinh thường cười nhẹ. Nhưng không
có dễ dàng như vậy kết thúc, Thượng Thanh Kiếm Khí của Thái Ất Thiên Tôn bao
gồm ba đạo, chỉ thấy phía sau hai đạo kiếm khí tựa như lôi kinh chém tới Đại
Ma vương.

Hoa Thiên Thương không kinh không hoảng, hư không đấm ra một quyền. Quyền ảnh
vừa xuất liền hóa thành hai đầu thần long tựa như mực vẽ lên xuất hiện, hai
đầu thần long một đen một đỏ quấn lấy nhau đánh về kiếm khí thanh hồng.

Bang! Không gian lay động, kiếm khí vỡ tan, hai đầu thần long vẫn như cũ uy
vũ, cuộn mình đánh thẳng về Thái Ất Thiên Tôn!

Bên dưới, Bàn Cổ Thiên Tôn đã vững vàng đứng dậy, từ thuở sơ khai đến nay, Bàn
Cổ chính là duy nhất vị Thiên Tôn dùng thể tu chứng đạo đứng đầu chúng sinh,
mặc dù xương cốt vỡ nát nhưng chỉ vài hơi thở liền có thể khôi phục trạng thái
đỉnh phong.


  • Đại Ma vương!

Bàn Cổ tức giận hét to, đồng thời cũng giống Hoa Thiên Thương đạp đất bay lên
trời. Nhưng sát na sau đó, Hoa Thiên Thương tựa như kinh hồng, bỗng nhiên xuất
hiện trước mặt Bàn Cổ còn đang bay lên, chưa kịp phản ứng, hữu thủ của Ma
vương cuộn trào ma khí đấm một quyền như trời giáng lên thân Bàn Cổ, ẦM! Bàn
Cổ tựa như lưu tinh rơi ngược trở về, chấn vỡ trăm dặm hồng thổ!


  • Bàn Cổ tiểu tử, ngươi muốn so thể thuật với bổn Vương?!

Hoa Thiên Thương trào phúng hỏi. Thật nực cười khi đưa một Thiên Tôn thể thuật
đến đối chọi với hắn. Cửu Thiên Thần Long Thể, thể chất đứng đầu chư thiên vạn
giới! Bàn Cổ chỉ là một tiểu oa nhi!

Không chừa cơ hội, trên tay Đại Ma vương ngưng tụ một khỏa hắc cầu, bên trong
có huyết sắc lưu chuyển. Cũng không cần tích sức quá lâu, hắc cầu chưa đến một
giây liền bất khả tư nghị phóng to hơn cả căn nhà. Hoa Thiên Thương lập tức
ném xuống, hắc cầu che phủ một góc trời rơi xuống Bàn Cổ bên trong hố sâu.

Bầu trời lúc này, hai đầu thần long của Đại Ma vương đang lúc đánh về Thái Ất
Thiên Tôn thì một đạo ánh sáng bất ngờ giáng xuống, lưu quang lấn át cả ánh
sáng của thiên địa. Đạo ánh sáng này giống như một mũi tên, trực tiếp xuyên
phá ngang thân hai đầu thần long, sau đó lưu quang chợt tắt, hai đầu thần long
tan rả giữa hư không.


  • Đa tạ Nguyên Thủy Thiên Tôn!

Thái Ất Thiên Tôn hô khẽ.

Nguyên Thủy Thiên Tôn thu lại phất trần, trong lòng thầm ngưng trọng, đạo thần
long vừa rồi nhìn như tuỳ ý phá giải nhưng thật ra lão phải dùng đến tám thành
nguyên lực.

"Hắn đã mạnh lên!"

Nhìn lại lúc này, một vòng sáng xuất hiện che chắn trước mặt Bàn Cổ Thiên Tôn,
vừa lúc khoả hắc cầu đánh tới.

Không thanh không thức, hắc cầu đột nhiên biến mất, nhưng ngay sau đó.

Đùngg!

Hắc cầu nổ tung, thiên địa sáng loá, không đến hai hơi thở, hồng thổ từng khối
nứt vỡ, lấy hắc cầu làm trung tâm, hồng thổ trong vòng trăm trượng cấp tốc tan
tác, tan biến vào hư không, áp lực tản ra đủ để phá nát vạn vật sinh linh!

Trong lúc đó, Đại La Thiên Tôn thân mang trọng giáp thu tay lại, khoé miệng
tràn ra một dòng tiên huyết, nguyên khí bên trong nhất thời hỗn loạn.

Đại Ma vương Hoa Thiên Thương liếc mắt nhìn Đại La Thiên Tôn, hắn cười trêu
tức, nói:


  • Thuẫn Thiên Vô Địch đạt đến viên mãn, Đại La ngươi tiến bộ không ít, có thể
    cản được một chiêu Diệt Thế của bổn Vương

Đại La Thiên Tôn không có đáp lại, không có chút nào kêu ngạo hiện trên lãnh
diện đó. Thực tế không có gì đáng tự hào.

Thuẫn Thiên Vô Địch, đúng như hai chữ Vô Địch, tiên pháp này của hắn xuất ra
liền đạt trạng thái vô địch, bất khả xâm phạm, một pháp tắc vô địch đã ký thác
lên đó. Không ngờ lại bị Đại Ma vương cường thế đánh vỡ, phản phệ đến trọng
thương!

Một chiêu Diệt Thế vừa rồi, nếu không phải hắn xuất thủ tương trợ, chỉ sợ Bàn
Cổ Thiên Tôn có cường ngạch hơn nữa nếu không mất mạng thì cũng sẽ trọng
thương tàn phế.


Ma Đế Chinh Đồ - Chương #1