Lấy Giả Làm Thật


Người đăng: avatams

Nguyệt hắc phong cao

Vân hỏa Vương Đình hoàng cung, phía đông biệt cung

Nạp Lan U Hương đại công chúa đang cùng hai thái giám theo sau bước vào

Từ khi Thất hoàng tử của Nhật chi quốc Nhật Lương dành chiến thắng thì đã được
sắp xếp vào ở trong đó.

Đông biệt cung nguy nga tráng lệ, hoa cỏ canh biếc, chim hót hoa nở, khung
cảnh vô cùng thanh lệ

- Đại công chúa giá lâm

- Người chết đâu rồi, mau ra đón giá

- Đại ..

kèm theo tiếng kêu inh ỏi của hai kẻ hầu bên người ,Nạp Lan U Hương ánh mắt
hơi oán tránh nhìn sang

Trần Quân cũng bực tức trừng phía ăn mặc nô phục kêu oai oái Sở Vân Thành kia

Chưa kịp bực tức, hắn vội vã cúi thấp đầu kéo sụp đầu Yêu nhân xuống, giơ
tay chỉnh tề bưng khay rượu bởi phía xa đang có lục tục người xuất hiện

- ha ha, Công chúa đại giá quang lân tới nơi này, thật làm Nhật Lương ta
khó sử

- thất hoàng tử khách khí, ngài đã là chuẩn phò mã nên không cần xa lạ

Nạp Lan công chúa hơi lộ nụ cười nhạt hơi nhẹ nhàng nói

- ha ha ,mau mời vào trong

nói rồi, hắn quay lưng ra hiệu Nạp Lan U Hương bước vào, rồi phân phó các
thủ hạ chuẩn bị chút điểm tâm

Trong phòng chỉ còn lại bốn người ,hai nô tài đi cùng Nạp Lan công chúa và
Nhật Lương kia

Sau khi an vị, U Hương công chúa dẫn đầu mở lời

- ha ha, phụ hoàng mới ban thượng phẩm thiên tửu, lại nghe Nhật Lương ngài
mê tửu ,nay ta mang tới tặng cho Thất hoàng tử coi như quà gặp mặt.

- Nạp Lan công chúa khách khí, chúng ta sắp là phu thê ,nàng thật làm ta cảm
động a

Nhật Lương kia, anh tuấn gương mặt treo nên nụ cười, ánh mắt trăm trú như
phóng điện mà xem phía Nạp Lan U Hương

Sở Vân Thành cùng Trần Quân đều thấy cảnh này, trong lòng âm thầm đánh cho
cái thảm lệnh

Không để ý cái nhìn nóng bỏng của Nhật Lương kia, Nạp Lan U Hương cười nhạt
hơi vung tay

- còn ngây ra làm gì, không mau rót rượu cho Thất hoàng tử cùng ta cộng chẩm
.

- Dạ, có ngay

Trần Quân đáp nhẹ, lấy hai ly trong khay sau đó đặt lên khay yêu nhân cầm rót
vào, hương thơm thượng tửu lập tức xuất hiện thấm nhuần lòng người, Trần
Quân cũng phái ự. ực nuốt nước miếng, bưng hai ly cho Nạp Lan U Hương cùng
tên Nhật Lương kia mỗi người một ly.

Nhật Lương hoàng tử kia ánh mắt hơi lấp léo, không liên quan nói một câu

- ta nghe có tin đồn công chúa người không hài lòng hôn sự này nha

Nạp Lan U Hương như bị điện giật nhưng lập tức phục hồi

- ha ha, hoàng tử nói đùa rồi, nào, ta trước mời Thất hoàng tử một ly

che dấu sự lúng túng ,nàng vội hé môi uống luôn ly thượng tửu trước mặt ,lúc
này Nhật Lương lại hơi cười cợt, không có ý gì uống cả

Trần Quân thầm than tệ hại ' xem ra, con hồ ly này lần trước bi thảm bây giờ
lòng đề phòng rất cao '

Cứ theo lý chính mắt nhìn thấy Nạp Lan U Hương uống hết chén rượu là có thể an
tâm uống được vì chắc rượu không có độc dược nhưng xem ra tên thất hoàng tử
này quá tinh minh rồi

- Ta bị thương không dùng được tửu, cảm tạ ý tốt của công chúa rồi !

Nạp Lan U Hương vẫn chưa từ bỏ

- Ồ, ta đã uống, hoàng tử còn sợ ta hạ độc gì sao ? với lại rượu này cũng
dùng chữa thương, biết trong thi đấu, hoàng tử bị thương nên ta mới đặc biệt
mang tới.

- Ồ, thật không thể nha, ta dùng chữa thương dược là kiêng rượu, không thể
uống được chút nào cả

, ài, phụ tấm lòng công chúa rồi

Tên Nhật Lương này vừa nói còn tỏ ra hết sức áy náy, diễn cứ như thật vậy làm
ba người Trần Quân trợn mắt há mồm, nếu ở đây mà có giải oscar tên này chắc
chắn giật giải nhất không bàn cãi được gi

' không uống ư, thật không à, được thôi '

' he he ,nhưng mọi việc ta làm đều có hậu thủ, kế hoạch B cả nha, cạc cạc '

Trần Quân nháy mắt ra ám hiệu bí ẩn

Nạp Lan U Hương ra vẻ thương tâm, ánh mắt hơi đỏ lên, thật làm người xem
kinh ngạc, không những tên Thất hoàng tử kia sững sờ ngay cả Hai người Trần
Quân cũng đều cả kinh mất hồn ' chẳng lẽ, thế giới này người đều là có diễn
năng thiên bẩm sao '

- A .. A

vốn đang định ôm mặt khóc nức nở Nạp Lan U Hương bất ngờ khụy xuống đất, bất
tỉnh

- Công chúa ôi hu hu người sao vậy

- Á, Công chúa các ngươi bị sao vậy

Nhật Lương hoàng tử cũng giật mình

đang yên lành, ngất ở đây thì không ổn.

Cúi người vốn định gạt ra tên nô tài mà xem xét tình hình Hắn bất chợt cảm
thấy sau gáy mát lạnh kèm theo đau nhói

- nguơi ...hự ầm.

chỉ kịp quay đầu mắt tối sầm lại mất đi, ý thức thất hoàng tử sóng soài lăn
ra

Từ phía sau hắn, Trần Quân còn giữ im tư thế vung ghế, muốn soái bao nhiêu
thì có bấy nhiêu soái

- Ài, vẫn là phải bạo lực rễ dùng, đơn giản thực dụng nha

Sở Vân Thành cùng Nạp Lan U Hương cũng lục tục đứng dậy ánh mắt là lạ xem Trần
Quân

- Biết thế không phải hi sinh trân tửu kia a, quá đáng tiếc rồi, củ cải tốt
đều phải cho heo ủi ma

Trần Quân nâng lên bầu rượu có chút tiếc rẻ xót xa

- hừ, tên nào ban nãy dốc sức mà bỏ dược, bây giờ mới hối hận sao

, quá không có tiền đồ ,mau xử lý đi bản công tử tí nữa bao ngươi ăn uống
thoải mái

-eo, tí nữa khỏi cần ngươi, tiểu gia cũng ăn sung mặc sướng ka ka, nào nào xử lý tên cháu này thôi, yêu nhân mau giúp đỡ một tay, thay y phục tên này ra, oái, ánh mắt gì đây ,̀ nam nhân với nhau ma đỏ mặt cái gì

- ngươi tự xử đi, U Hương ra ngoài

Sở Vân Thành lúng túng kéo tay Nạp Lan U Hương ra ngoài chạy mất

đạp đạp mẩy cước tên thất hoàng tử này, Trần Quân đại thán số phận bi thảm ,
nhưng nghĩ tới đóa thiên địa linh hỏa, lòng hắn lại lửa nóng

....

giữa đêm tối Cổng đông cung ghi chép, Thất hoàng tử Nhật Lương đánh xe ngựa
đi ra Đông cung . một giờ sau trở lại

....

- ngươi bám theo ta làm gì, tiểu gia là đi hưởng phúc, nào có việc của
ngươi, về cùng công chúa tập thư họa đi chỗ khác chơi đi.

Trần Quân lúc này là khuôn mặt khác, vóc dáng thon gọn thư sinh người mặc cẩm
bào thêu Quốc ấn.
không phải ai khác chính là Nhật

Lương hoàng tử rồi .Đương nhiên đây là hắn dùng Vạn Biến Quyết mà có.

Oai oai bước đi hơi cau mày nhìn bên cạnh Sở Vân Thành ,đích thật thần thái
giống như thất hoàng tử kia, bất quá con mắt hắn càng sáng cùng tinh nghịch

- hừ hừ, có lợi quên hữu, giỏi lắm xử lý xong tên Thất hoàng tử kia, ngươi
thật làm như mình là hắn không bằng, tin không bản công tử tố cáo ngươi

- Suốt ngày, cáo trạng ,đổi đi chút đi ta cũng ngán gần chết, quay về trông
trừng tên Nhật Lương kia đi, hắn mà thoát thì hỏng.

Trần Quân khinh bỉ xem yêu nhân, lắc đầu bỏ qua

- khà khà, yên tâm đi, lần trước mua được đồ ta nhét hết cho hắn rồi, bảo
đảm mê mệt trên 10 ngày an an ổn ổn làm ham ngủ bảo bảo

- Ặc ặc, nhét nhét hết.

Trần Quân đau răng có chút im lặng một giây mặc niệm cho số phận bi thảm tên
Nhật Lương kia, lần trước mua đồ mà nhét hết, không có cái bẩy bẩy 49 ngày
đừng hòng tỉnh lại

xóc nảy một đường, Sở Vân Thành xồng xộc kéo Trần Quân vô Đông cung sông sáo
, đương nhiên là với danh nghĩa của ' hảo bằng hữu ' rồi

mà khái niệm ' hảo bằng hữu ' của Sở Vân Thành là vô cùng kì hoa, giường
ngươi ta nằm, của ngươi ta dùng, đồ ngươi ta lấy ...

Được rồi, ta cũng sớm biết, yêu nhân chẳng có tốt đẹp gì, điêu ngoa tùy
hứng

trong đông cung các cung nữ, nô tài thấy một cảnh vô cùng kì lạ, vốn là trời
trong lòng mọi người Thất hoàng tử Nhật Lương lại phải đi nhường nhịnṇ bằng
hữu của mình, nép vế bị bắt nạt

Vào cảnh này Trần Quân cũng chỉ gượng gạo

- các ngươi Thông cảm, bằng hữu này của ta đầu có chút vấn đề, rất đáng
thương ta thực không nỡ tổn thương tâm hồn mỏng manh này, Ài thật đáng thương
mà, các ngươi cần phải thật chú ý đối đãi hắn, đừng để hắn biết việc này ,
ta sợ hắn không chịu nổi ,Àzzi ..

Cạc Cạc cười gian Trần Quân để lại cho đám cung nữ nô tài một bóng lưng ưu
thương rồi biến mất

- hoàng tử thật là người tốt nha

- phải là phò mã gia mới đúng, ôi quá có tình nghĩa rồi

- sau này phải thông cảm bằng hữu kia của người, cũng thật đáng thương
nha...

ae like và vote 10* nha

có Kim Phiếu hãy đề cử

.


Ma Đạo Tàn Đế - Chương #60