Vạn Sự Chuẩn Bị


Người đăng: avatams

Một bóng người bay từ lôi đài ra, máu phun tung toé rõ ràng nhận
lấy trọng thương cực lớn

Mọi người ngưng thần thật tốt nhìn kỹ xem là ai, nhưng rồi tất cả
đều như thấy quỷ vậy, ánh mắt không thể tin nổi

Trần Quân đem cằm đều sắp rớt xuống đất, miệng há hốc ra

- Thật mẹ nó là tên Lăng Phong kia a, sao có thể a

- ha ha, bản công tử thắng a, ha ha ta thắng hà hà ta thắng rồi

Sở Vân Thành cười như điên lắc lắc đang dại ra Trần Quân

- toàn là lừa người, khốn khiếp, đao ý tưởng ngưu bức bao nhiêu a
, cuối cùng như hàng giả vậy ,sờ tới là nát hại tiểu gia còn mừng
hụt, đáng chết a.

Không chỉ riêng Trần Quân bất ngờ, mà toàn bộ người quan chiến cũng
đều há hốc môm không tin được, khi nào ý lại trở thành cặn bã vậy
, không phù hợp a

Nhật Lương thu bút mà đứng cũng có mờ ảo bạch bút ý lưu chuyển ,
phong độ thân sĩ kiểu chắp tay sau lưng nói cùng chỉ hắn và Đã
trọng thương Lăng Phong nghe thấy

- ha ha, Lăng Phong huynh đã khiêm nhường rồi, ta cũng nhờ lần kia
mà ngưng tụ ý của riêng mình

, nói ra thì phải tạ ơn hai tên tặc nhân kia nữa a

nhắc đến tặc nhân, Nhật Lương giọng gằn từng chữ, sát cơ thoáng
hiện, nói lên lúc này trong lòng hắn tuyệt không bình tĩnh.

Lăng Phong thu hồi cực độ ngạc nhiên nhãn thần, hơi mất mát cố gắng
dưới sự giúp đỡ của tộc nhân đứng lên

- ha ha, là ta cuồng vọng a ,không nên xem thường người trong thiên hạ

càng không nên xem thường người của nhà đế vương a, tâm cơ đủ sâu khụ
khụ ... sau này còn gặp lại, ta đi hừ

Mang thân trọng thương, xung quanh thân tín dìu dắt đi ra quảng trường
, tuy bại nhưng vinh, không ai dám xem thường hắn, lĩnh ngộ ý chi
nhân không thể trêu chọc được

Nghe thấy hắn nói toàn trường hơi sững sờ

Mọi người cũng thấy đạo bút ý nhàn nhạt trên thân của Nhật Lương
kia ồ ồ hiểu ra, đáng tiếc thay thiếu đoàn trưởng Lăng Phong khinh
định mà thua, nếu không thật khó mà đoán được thắng bại.

Nạp Lan U Hương có chút lo lắng ánh mắt xem phía Sở Vân Thành cùng
Trần Quân, bây giờ lòng nàng thật chẳng chắc chút nào, không ngờ
trong này lại có người lĩnh ngộ ý cảnh không chỉ một mà còn là
hai nữa .Thiên tư thông minh nàng cũng thật bó tay chỉ có thể trông
cậy vào hai thiếu niên kia.

Kết quả đã định, sau phút cao trào, cả quảng trường lại lâm vào
yên tĩnh, hoàng đế Nạp Lan Chính long hành hổ bộ bước xuống tuyên
bố

- anh hùng xuất Thiếu niên a, được lắm, Nhật Lương ngươi a đã thành
công thông qua trở thành phò mã

chúc mừng ngươi . Bản đế tuyên bố Sau ba ngày sẽ cử hành hôn lễ ,
mong người sẽ nể mặt tham dự a

Vừa nói, hoàng đế Nạp Lan Chính hữu hữu vô ý nhìn về phía chỗ
ngồi của Hỏa Linh Tông, hai bên vốn đối địch mà nay không có phá
rối thật đúng là kì lạ, làm đế vương hắn ngửi thấy một mùi âm
mưu hương vị

to lớn ở đây.

Phất phất tay Nạp Lan Chính khởi giá rời khỏi . Mọi người cũng
đứng lên hành lễ sau đó riêng phần mình trở ra rời khỏi.

Trần Quân cùng Sở Vân Thành nhận được tin báo từ thân tín của Nạp
Lan U Hương bảo hai người gặp mặt

có thể thấy lúc này đại công chúa đang rất gấp gáp a

hai người gấp rút mang theo tiểu Cẩu Cẩu mau chóng về sơn trang bí
mật gặp Nạp Lan U Hương.

Vừa vào sơn trang, Nạp Lan U Hương đã vội vàng kéo Sở Vân Thành
cùng Trần Quân vào nghị sự phòng thương nghị

Nạp Lan U Hương không còn mọi ngày bình tĩnh dáng vẻ, việc liên quan
tới hạnh phúc cả đời không cho phép sai sót nào cả.
...

- Thật sự không thể hé lộ một chút sao

- Tần Tuấn công tử, ngươi chắc kế hoạch của ngươi sẽ thành công
chứ

a

- ài chắc chắn sẽ được mà, hai ngươi hỏi ta gần trăm lần rồi, yên
tâm đi ta ra tay thì gạo say ra cám, giải quyết vụ hôn lễ này chỉ
là một đĩa bánh

- he he, lộ chút đi a, ngươi làm bản công tử khó chịu qúa, cứ
thần thần bí bí, làm tức bản công tử lên ta bắt ngươi thực hiện
đổ ước giờ.

- hay a, ngươi coi đó là yêu cầu đi, ta nói cho a, có cái đổ ước
này tiểu gia ta thật quá khó chịu ,không biết ngày nào trời đẹp
ngươi lại bảo ta trổng mông ra thì thảm

- hừ, ngươi nghĩ hay quá a vậy quá nhẹ nhàng rồi, ha ha bây giờ ta
còn chưa nghĩ ra, sau này sẽ bắt ngươi thực hiện sau a

Trần Quân đen mặt ' nghĩ cách chỉnh người cũng cần tỉ mỉ thế vậy ,
xem ra sau này ta sẽ thảm rồi, đáng chết đổ ước '.

- Ba ngày sau đã hôn lễ rồi, chuẩn bị thôi, hôm nay lập tức ra tay
tránh đêm dài lắm mộng a

muốn thành công, hai ngươi phải tuyệt đối nghe ta phân phó, bảo mật
tuyệt đối không thể lộ ra ngoài

- được rồi, mau nói đi a

- thế này ....

....

Sau một giờ kiên nhẫn vạch lược kế hoạch ra cho Sở Vân Thành cùng
Nạp Lan U Hương thì cuối cùng hai người cũng hiểu được, vẻ mặt khi
vui, khi buồn, lúc hưng phấn lúc kinh ngạc

- được a, không ngờ ngươi còn có bản sự đó nữa hay a.

- ài, khen ta ngươi có khen cả ngày, tiểu gia ưu tú ngươi còn chưa
biết rất nhiều

Trần Quân vẻ mặt rắm thí tự đắc một mình

Nạp Lan U Hương cùng Sở Vân Thành đều hiện cùng 1 câu nói

- so với tất cả, da mặt ngươi ưu tú nhất dày thiên hạ vô địch a ,
mau chuẩn bị thôi, U Hương vào cung thám thính, ta với ngươi ra ngoài
chuẩn bị.

Trần Quân lắc mông lười nhác đứng dậy bị Sở Vân Thành kéo sềnh
sệch ra ngoài

- nhẹ chút a, bình tĩnh

- ui đau, chậm thôi đại ca

Một đường bị kéo chạy như bay ra ngoài Trần Quân hết lời kháng nghị
nhưng vô hiệu, yêu nhân việc tốt thì chẳng quan tâm mà việc xấu thì
rất hăng hái, không muốn chờ thêm một chút nào cả

Hai người phủ kín đấu bồng che giấu thân phận đi vào một cửa hàng
cực lớn ghi vạn bảo các

đi thẳng tới quầy hàng to lớn trong đại sảnh, Sở Vân Thành không
kiêng kỵ mở miệng

- cho một a không mười phần cực phẩm mê dược cùng mười viên cấm khí
đan, nhanh lên bản công tử đang vội

Trần Quân suýt rơi răng ra cằm, yêu nhân cũng đủ kỳ hoa, đi mua hắc
phẩm mà rêu rao to miệng như thể sợ người khác không biết mình sắp
làm việc xấu vậy

- ha ha, các vị tốt a, mọi người tự nhiên a

Trần Quân dưới đấu bồng hơi hề hề chào hỏi xung quanh mọi người đang
kinh ngạc xem qua đây, sau đó hắn bá vai Yêu nhân lại, gằn giọng nói
nhỏ

- Ngươi bị sao vậy, phải nhỏ nhẹ hiểu a, điên quá, đi mua hắc
phẩm mà gào to à, nhìn ta làm gì, xem đi, giờ ai cũng nhìn vô đây
thật thất bại a.

Sở Vân Thành hơi ngượng ngùng, ban nãy còn chìm trong hưng phấn hắn
không chú ý lắm, bây giờ rụt cổ lại xem xung quanh các ánh mắt kì
quái

- ha ha, lỗi kĩ thuật a, ban nãy quá kích động mà ha ha

Sở Vân Thành lần này ghé sát tai Trần Quân giọng cực nhỏ, nếu
không phải thính giác cực mạnh Trần Quân cũng bó tay không nghe ra

- nhỏ cái rắm nữa, ai cũng nghe hết rồi, quá thất bại a hừ!

tiếp nhận đám đan dược cùng mê dược, Trần Quân đau lòng bỏ ra một
đống hỏa tinh thạch trả ra

' đan dược thật con mẹ nó hút máu mà '

bỏ vào giới chỉ, hắn kéo Sở Vân Thành nhanh chóng đi khỏi

vạn sự chuẩn bị, chỉ thiếu gió đông

ae like và vote 10* nha, thank ae


Ma Đạo Tàn Đế - Chương #59