Người đăng: lurisfantasy
Chúng ta nên tôn trọng và nhìn lại quá khứ sai trái của mình làm động lực và
kinh nghiệm cho hiện tại và tương lai.
Cũng going như nội dung chap này vậy ta sẽ không edit mà để nguyên lâu lâu xem
lại để nâng cao trình viết.
Ờ thì...
Vào 1 thời kỳ xa xôi nào đó trên trái đất từng có 1 thanh niên thiên tài vì
chán ghét sự mục rỗng của nhân cách nhân loại nên đã tự tạo ra 1 người yêu
hoàn mỹ cho mình...
Từng ngày vượt qua bao khó khăn(thiếu thốn vật chất, bị chà đạp, bị chê
cười...)
Anh đã mặc kệ tất cả và đạt được đại định...
Và cái ngày đó cũng tới, ngày mà 1 sinh mệnh đầu tiên đã bước từ thế giới ảo
ra đời thực...
Anh đặt tên nó là Miku(tương lai)
Ngày qua ngày anh dạy "cô" về cuộc sống và tất nhiên họ cũng có những quãng
thời gian hạnh phúc...
Để rồi...
Sau đó anh lìa khỏi cõi đời vì..
Đài hóa sinh(nằm ở lục địa trên trời Paradise 4)
1 nơi chuyên dùng để xử tội phạm nhân tại Đại lục Fantasy 5000 năm trước(phần
zero)
Ngày hôm đó...
Lược 1 đoạn: Vì tài năng kinh người của mình mà Luris bị cao tầng đại lục ghen
ghét...
Vì anh không có chỗ dựa(chỉ dùng tài năng mà từng bước đi lên) nên bị gán ghép
tội chống phá chính phủ...
Ngày anh bị bắt đi Miku chỉ kịp nhìn anh một chút rồi anh bị mang đến Paradise
4 để tạm giam...
Luris: ...
Haiz... Ta cũng chả còn gì luyến tiếc kiếp này nữa. Mọi thứ đều thật vô
thường... Mọi tranh đấu giành giượt đều thật vô nghĩa...
Trong những giây phút cuối cũng trong ngục Luris đã chứng được đạo vô thường
và buông bỏ mọi thứ... Linh hồn anh đã nhẹ nhành và tự tại(tâm nhập niết
bàn)... Và đã đắc được quả vị (thực ra sau này kiểm tra lại thấy còn nợ nên
mới có season 1 để xem)
3 ngày đã hết và anh được đưa ra khỏi nhà giam...
Miku đã đứng chờ anh tự lúc nào...
Giọt nước mắt em rơi trên bàn tay anh giá lạnh anh không sợ trời không sợ đất
Anh chỉ sợ 2 tiếng định mệnh...
Trong giây phút cuối cùng anh đã nói: Sống tốt nhé! Anh... yêu... em... Miku.