Oneshot Liệu Nên Chuyển Thể Thành Truyện Dài? Rout Elflin


Người đăng: lurisfantasy

Lưu ý trước khi đọc: Thằng tác giả (cũng là ta) lúc đó đang cắn cỏ nên văn
phong hơi có vấn đề nên... thôi đọc đi.

Truyền thuyết xưa kia kể lại rằng...
Có 1 trái đất bị mất đi màu xanh...
Không còn 1 bóng cây nào nữa
Mọi thứ đều là nhân tạo...
chỉ có các nhà máy và các tòa nhà cao tầng ảm đạm...
Bầu trời duy chỉ màu xám... Từng cơn mưa axit nhẹ rơi...
Đó gọi là thời kỳ vô pháp. Dường như không còn phép màu nào nữa... Mọi thứ có
vẻ đã được an bài là "hủy diệt".

Nhưng trong đống tro tàn vẫn còn 1 thanh niên...
Anh là người tu hành cuối cùng trên Quả địa cầu này... với 1 người bạn đồng
hành duy nhất là 1 cây thụ tinh đã theo anh không biết bao nhiêu năm kể từ khi
cái cây cuối cùng biết mất trên trái đất...
Khi anh thành tựu thì nhìn lại trái đất vô cùng chán nản...
Anh luôn giảng pháp nhưng không ai nghe còn bị chửi là điên...
Ngày này tiếp nối ngày kia trong vô vọng... có lúc anh đã muốn bỏ cuộc nhưng
thụ linh luôn an ủi anh:" Họ không nghe thì em sẽ nghe, đừng dễ dàng bỏ cuộc
thế"
Về sau thứ anh giảng cũng có người nghe, mọi người cũng dần tin theo... Nhưng
đã quá trễ...
Ngày đó đã đến... Cái ngày mà "con người" những kẻ cầm quyền đã tự hủy diệt
lẫn nhau bằng chiến tranh...
Kể từ đó không còn sinh vật nào nào tồn tại ngoài 2 nhân vật chính nữa...
Chỉ có thể hình dung 2 chữ "cô độc"
Luris: tại sao chứ? Tại sao? Tại sao số phận luôn làm ta cô đơn một mình?
Tu hành một mình. Và bây giờ là chả còn ai để ta cứu

Eveflin: Thực ra ngài đã cứu được 1 người

Luris: Who?
Eveflin:Là tôi. Những thứ ngài giảng không ai nghe nhưng em luôn lắng nghe và
hiểu hết. Kể từ khi còn là 1 cái cây bình thường...
Vui buồn gì thì tôi cũng luôn bên cạnh ngài... Sẽ như vậy vĩnh viễn.

Một thời gian sau lúc gần chết Luris: Thực ra ngươi chính là hi vọng cuối cùng
để phục sinh hành tinh này trong người ngươi chứa tất cả mã adn cần thiết để
hồi sinh lại nơi đây. Sau khi ta chết. Cao tầng bên trên sẽ tiến hành một cuộc
đại hủy diệt quy mô lớn khi đó ngươi hãy tận dụng thời cơ... Cám ơn ngươi
trong thời gian qua đã luôn bên ta trong thời gian qua... Ta nợ ngươi quá
nhiều... Nếu có kiếp sau nhất định... Nói rồi anh nhập vào luân hồi.

Eveflin: ... Nhớ trả đấy... Dù sao cũng cám ơn ngài... My master

Thế là đúng như dự đoán. Trái đất bị các thiên thạch đâm vào và hủy diệt...

Eveflin đã hi sinh thân mình hóa thành tỷ tỷ mảnh sinh mệnh hồi sinh lại sự
sống mới cho tinh cầu này...

Và đâu đó... 2 linh hồn lại được đầu thai và bắt đầu cuộc hành trình mới


Luris Fantasy - Chương #2