Người đăng: KiraKiro
Trên đỉnh Vô Lượng Sơn, Trác Minh nằm nghiêng trên đó, một tay gối đầu, một
tay cầm hồ lồ uống một ngụm. Những làn gió thổi mạnh qua liên tục nhưng không
thể làm di chuyển Trác Minh dù chỉ một chút. Hắn ngửa đầu lên nhìn trời, nhìn
những vầng mây trắng trôi nổi bồng bềnh trên bầu trời xanh, hắn cảm thấy những
lúc như thế này thật yên bình.
Trác Minh vừa uống rượu vừa nghĩ về 20 năm trước. Đúng, là 20 năm trước, hắn
đã ở thế giới này tổng cộng 20 năm, 20 năm nói dài cũng không dài, nói ngắn
cũng không ngắn. Nhớ khi đó, lúc hắn đến thế giới này thì cơ thể bị thu nhỏ
lại bằng 1 đứa trẻ 5 tuổi và bị hệ thống quăng vào 1 khu rừng đầy tăm tối và
nguy hiểm, mặc dù là ban ngày sáng trưng nhưng vẫn cảm thấy được sự đen tối
trong khu rừng ấy.
Những lúc nửa đêm, hắn có thể nghe rõ những tiếng gầm rú, những tiếng hú,
những tiếng nhóp nhép ăn thịt của những con mãnh thú. Những lúc như thế hắn
cảm thấy mình giống như một con mồi đang chờ bị làm thịt. Hắn không muốn như
thế, không muốn phải bị động để những con thú kia tới làm thịt.
Để làm được những điều như thế thì hắn phải sinh tồn, phải biết cách sống
trong môi trường khắc nghiệt này và rời khỏi đây. Thế là trong suốt 5 năm
trời, không dụng cụ, không nhà, không giường chiếu, chẳng có bất cứ thứ gì cả,
hắn phải đối mặt những con mãnh hổ, những đàn sói liên tục không ngừng nghỉ,
những con rắn độc với đôi mắt âm lãnh lúc nào cũng nhìn chòng chọc hắn.
Năm năm, khoảng thời gian đủ khiến cho một người bình thường phải suy sụp
trong môi trường khác nghiệt này, huống chi khi ấy Trác Minh có thân thể chỉ
là 1 đứa trẻ 5 tuổi. Quá khó khăn để sống, nhưng hắn đã sống, sống mà ra khỏi
khu rừng ấy.
Lúc bước chân ra khỏi nơi ấy, hắn cảm thấy mình giống như được sống lại vậy,
cũng chính lúc ấy hệ thống vang lên âm thanh máy móc :
Nghe vậy thì lúc ấy Trác Minh mới biết rằng mình bị quăng vào khu rừng là để
hoàn thành nhiệm vụ tân thủ, nhưng mà thật sự là Trác Minh không hiểu, đã là
nhiệm vụ tại sao lại không thông báo, nếu như Trác Minh không thể rời khỏi đó
trong vòng 10 năm thì phải chết mà không biết lý do.
Trả lời cho câu hỏi này của Trác Minh chính là sự im lặng của hệ thống, không
nói một tiếng. Trác Minh cũng thôi không đòi hỏi nữa, dù sao làm thì cũng đã
làm rồi, có hỏi cũng vậy.
Trác Minh hơi cảm khái vài tiếng rồi thì nhanh chóng xem phần thưởng, thấy
phần thưởng là quay thưởng cao cấp thì cũng có chút vui mừng, đúng là sau cái
khổ có cái phúc mà. Hắn vội vàng rút thưởng thì được môt bản Trúc Cơ Công là
Trấn Long Phục Hổ Công.
Trác Minh nhìn thấy cái chữ "Trúc Cơ Công" thì gãi gãi đầu có chút khó hiểu :
Trúc Cơ là cái gì, là Trăm ngày Trúc Cơ trong võ hiệp hay Trúc Cơ Cảnh
trong tiên hiệp thế?
Trúc Cơ ở đây cũng không phải là trong tiên hiệp hay võ hiệp mà là giai
đoạn trúc cơ trong hệ thống tu luyện lực của Lực Vương hệ thống.
Lúc này thì giọng nói lạnh lẽo của nữ vương lại vang lên, nàng ta không đợi
Trác Minh nói, tiếp tục giải thích :
Lực Vương hệ thống có hệ thống tu luyện khác hẳn với các hệ thống tu luyện
võ công hay tiên hiệp khác. Trúc Cơ gồm 2 quá trình là Ngoại Kình rèn thân,
Nội Kình rèn tạng, nhưng mà trước tiên là phải đứng tấn bộ để sinh ra kình
lực, việc sinh ra kình lực mạnh hay yếu, nhiều hay ít đều phụ thuộc vào 2 yếu
tố là sự cố gắng và công pháp, trong đó công pháp chiếm yếu tố nhiều nhất,
công pháp càng mạnh thì càng có thể rèn đúc được căn cơ cực kỳ vững chắc, sinh
ra kình lực càng mạnh, càng nhiều, càng dẻo dai.
Nhưng cũng tùy thuộc vào công pháp mà sinh ra từng loại kình lực khác nhau,
có công pháp sinh ra kình lực bá đạo, có công pháp sinh ra âm nhu, cũng có thể
sinh ra hai loại cùng lúc, tùy thôi.
Ngươi rất may mắn đó, vì Trấn Long Phục Hổ Công là một công pháp giúp ngươi
có thể rèn đúc được vô thượng đại đạo trúc cơ cảnh, là một loại Trúc Cơ Công
đứng hằng đầu trong các công pháp Trúc Cơ Công khác đấy.
Giải thích xong thì nữ vương cũng biến mất, Trác Minh cũng không để ý mà tập
trung vào công pháp mà mình đạt được. Trác Minh niệm thầm trong đầu :
Sau đó thì quyển công pháp biến mất, còn trong đầu Trác Minh thì bỗng hiện ra
1 loạt ký ức về công pháp này. Trấn Long Phục Hổ Công chia làm 2 quyển thượng
hạ là Trấn Long Công và Phục Hổ Công, Trấn Long Công sinh ra Ngoại Kình rèn
thân, Phục Hổ Công sinh Nội Kình rèn tạng. Kình lực sinh ra cương mãnh bá đạo.
Trấn Long Công chia làm 5 tầng, mỗi tầng rèn một khu vực trên thân thể đó là
luyện da, dịch cân, tẩy tủy, đoán cốt, hoán huyết. Trong Trấn Long Công còn có
một bộ cước pháp, một bộ trảo pháp một bộ thung công
Phục Hổ cũng chia làm 5 tầng, rèn đối ứng với ngũ tạng trong cơ thể gồm lá
lách, phổi, gan, tim, thận. Trong Phục Hổ Công thì chỉ có một bộ quyền pháp,
còn bao nhiêu thì chỉ là cách dùng để rèn luyện ngũ tạng cũng như cách sử dụng
nội kình trong cơ thể để phụ trợ cho chiêu thức cho các chiêu thức trong Trấn
Long Công. Nhưng cũng đừng khinh thường nó, nội kình có thể làm tăng lực sát
thương chiêu thức trong ấy, nếu không có Phục Hổ Công thì các chiêu thức trong
Trấn Long Công chỉ có thể sử dụng sức mạnh thân thể và lực bộc phát của ngoại
kình trên cơ thôi, không thể phát huy được tinh túy cũng như sức mạnh thật sự
của chiêu thức
Luyện 5 tầng đầu, mỗi tầng đạt được 1 Liệt Mã chi lực, không phải là Liệt Mã
thông thường mà là Hãn Huyết Bảo Mã, tầng thứ 6 là một ranh giới, đạt được
tầng thứ 6 thì đạt được 1 Long Mã chi lực, đạt đến tầng thứ 10 thì có thể rèn
đúc được vô thượng đại đạo trúc cơ, đạt được Nhất Long Nhất Hổ Chi lực, lúc
này thì Ngoại Kình như Long, nội kình như Hổ, thân thể trở thành Long Hổ Phật
Thể, Kim Cương Bất Hoại, Thủy Hỏa Bất Xâm, dù cho là thần binh cũng không thể
nào tổn thương mảy may, trừ khi đạt được thần binh như trong Phong Vân thì may
ra làm tổn thương được thân thể của Trác Minh.
Thế là Trác Minh dựa theo Trấn Long Công bên trong một bộ Thung Công gọi là
Trấn Long Thung để sinh ra kình lực, rèn luyện căn cơ. Trác Minh đứng Trấn
Long Thung trong suốt 5 năm, sau 5 năm hắn rèn đúc được căn cơ vững như núi
Thái Sơn, cứng như bàn thạch không ngã, kình lực sinh ra bá đạo cương mãnh.
Không những thế, Trác Minh còn học được Trấn Long Bộ Pháp trong Trấn Long
Thung, Trấn Long Thung không chỉ là một loại thung công bình thường mà còn có
một bộ bộ pháp bá đạo, nó nhanh như tật phong nhưng lại trầm trọng như núi, bộ
pháp uốn lượn như rồng trên đất, mãnh liệt cực kỳ, phương vị biến đổi liên
tục, khó phòng, nếu luyện đến cảnh giới viên mãn là Nhất Bộ Trấn Long thì chỉ
cần một bước cũng đủ đạp chết một cao thủ, một ủi thì cũng trọng thương.
Bởi vì có căn cơ vững chắc nên trong vòng 8 năm tiếp theo Trác Minh đã đột phá
đến tầng thứ 5 trong Trấn Long Công, đó là nhanh rồi đấy, nếu như người bình
thường thì chắc khoảng chục năm mới đạt được, dù sao thì Trấn Long Phục Hổ
Công cũng là công pháp rèn đúc vô thượng đại đạo trúc cơ, khó là tất nhiên, dù
cho yêu nghiệt thì cũng phải mất 5 năm.
Sau đó vì cảm thấy không có cách nào để có thể tiến bộ nên Trác Minh quyết
định đi ra giang hồ để khiêu chiến, tìm áp lực để đột phá cảnh giới. Nhưng
trong suốt 2 năm, những cái được gọi là cao thủ tuyệt thế đều bị Trác Minh 3
đấm đánh bại, với sức của 5 con Hãn Huyết Bảo Mã thì 3 đấm ấy không phải là
dạng vừa.
Vì đánh bại nhiều cao thủ có tiếng trong giang hồ nên Trác Minh được mệnh danh
là Quỷ Quyền Thần Cước với dấu hiệu là một chiếc hồ lô có khắc 2 chữ " Trấn
Long" dắt ở bên. Nói đến cái hồ lô này thì Trác Minh cũng phải cảm ơn nó, nhờ
có linh khí sung túc trong rượu của hồ lô mà Trác Minh mới có thể trong 8 năm
đạt đến Trấn Long Công viên mãn 5 tầng.
Sau 2 năm đi khắp Đại Giang Nam Bắc thì Trác Minh cũng biết cảnh giới phân
chia ở trong thế giới này. Được chia làm Tam lưu, nhị lưu, nhất lưu, siêu nhất
lưu, tuyệt thế cao thủ tất cả những cái này đều thuộc Hậu Thiên Cảnh, bên trên
còn có Tiên Thiên Tam Trọng và cuối cùng là Tông sư Cảnh.
Tiên Thiên Tam Trọng gồm Nội Lực Hóa Chân Khí, Chân Khí Hóa Cương Khí, Cương
Khí Hóa Lỏng. Còn Tông sư thì chưa bao giờ thấy, chỉ là truyền thuyết.
Sau khi đánh bại nhiều cao thủ trong giới giang hồ võ lâm Trung Nguyên thì
Trác Minh phát hiện sức chiến đấu của mình có thể ngang với Tiên Thiên Tam
Trọng tức là Cương Khí Hóa Lỏng, mặc dù chưa so đấu với ai đạt cảnh giới đó
nhưng Trác Minh nghĩ như vậy.