Xuyên Qua Thiên Long Bát Bộ


Người đăng: KiraKiro

Trác Minh nhìn lên trời cảm thán một câu sau đó thì khuôn mặt trở nên hưng
phấn, vội vàng niệm trong đầu :
← Prev Next →


  • Hệ thống, hệ thống, bây giờ ta muốn xuyên qua

Nguyên nhân muốn xuyên qua là do Trác Minh muốn thử nghiệm cảm giác đi tới một
thế giới khác là như thế nào thôi nhưng có môt điều mà Trác Minh do quá hưng
phấn mà quên mất là mỗi lần xuyên qua sẽ gặp những nhiệm vụ khó khăn, đặc biệt
là dẫn đến chết.

Lúc này giọng nói máy móc lạnh lẽo của hệ thống vang lên không phải là giọng
nói của nữ vương nữa :


  • Keng, chấp nhận yêu cầu của ký chủ, xin mời ký chủ rút thế giới

Vừa mới dứt lời, một cái la bàn hiện ra trước mắt Trác Minh, trên đó tổng cộng
là 4 thế giới : Thiên Long Bát Bộ, Tiếu Ngạo Giang Hồ, Tần Thời Minh Nguyệt và
Vua Kungfu.


  • Phải quay sao?

Trác Minh gãi gãi đầu có chút khó chịu, mấy cái thế giới này thế giới nào cũng
không phải là dạng mà người bình thường như Trác Minh có thể sống được. Theo
hắn nghĩ thì lúc mới bắt đầu thì phải hiện ra mấy cái thế giới yếu yếu để rèn
luyện chứ, ai ngờ được là ngay lúc bắt đầu đã hiện ra mấy cái thế giới có nội
lực, nôi công hết rồi.

Đang phân vân không biết có nên quay không thì lúc này bỗng nhiên kim la bàn
tự động quay mặc dù hắn chưa làm gì. Trác Minh vội vàng nói :


  • Từ từ đã, chưa cái gì hết mà

Nhưng kim la bàn không bởi vì lời của Trác Minh mà dừng lại mà vẫn quay với
tốc độ chóng mắt, một lúc sau thì kim la bàn từ từ dừng lại, đi qua lần lượt
từng thế giới. Trác Minh giờ phút này chỉ biết cắn răng hối hận và khẩn trương
nhìn cái kim la bàn mà thôi.

Một lúc sau, kim la bàn rốt cuộc cũng dừng lại và chỉ về phía bên trái. Trác
Minh ngước mặt lên nhìn một chút thì cả cơ thể cứng đờ lại :


  • Mẹ nó, lại là Thiên Long Bát Bộ, chết tôi rồi

Vừa mới dứt lời thì giọng nói máy móc vang lên :


  • Thế giới : Thiên Long Bát Bộ


  • Bắt đầu xuyên qua


  • Đếm ngược 3..2..1


  • Quá trình xuyên qua bắt đầu


Trác Minh chưa kịp phản ứng thì cảm thấy cơ thể của mình bị hút vào, sau đó
thì mất ý thức. Cả cơ thể của Trác Minh bị một cái lỗ đen nhỏ kéo vào trong và
đóng lại như không có chuyện gì xảy ra.

Bắc Tống (1094), Thái Hoàng Thái Hậu buông rèm nhiếp chính, thiên hạ thái
bình, bách tính yên ổn. Ngoài Bắc Tống ra còn có bốn nước lớn, trong đó có Đại
Liêu ( Khiết Đan ), Đại Lý, Tây Hạ và Thổ Phiên. Các nước cũng gặp chiến sự
phân tranh. Trong giang hồ võ lâm sáu phái chia thế lực, hùng cứ mỗi phương.
Gồm có Trung Nguyên Thiếu Lâm, Cái Bang, Đoàn Thị ở Phía Nam, Nhất Phẩm Đường
ở Tây Hạ và Linh Thứu Cung, các thế lực không xâm phạm lẫn nhau

Cô Tô Mộ Dung Thế Gia ở Phương Nam, là gia tốc đầy sắc thái thần bí, nhân định
không nhiều, nhưng thần công cái thế " Dĩ Bỉ Chi Đạo, Hoàn Thí Bỉ Thân", có
thể học được võ công tuyệt kỹ của đối phương, khiến bằng hữu giang hồ đều thán
phục.

Cái Bang, thành viên đông nhất, phân tán khắp Trung Nguyên, cao thủ như mây,
đoàn kết đồng tâm, được xưng là Thiên Hạ Đệ Nhất Bang, Hàng Long Thập Bát
Chưởng và Đả Cẩu Bổng Pháp danh chấn thiên hạ.

Thiếu Lâm, Thái Sơn Bắc Đẩu của võ lâm Trung Nguyên, có 72 Tuyệt Kỹ của Đạt Ma
Tổ Sư truyền lại, đặc biệt nhất là hai môn thần công trấn phái là Dịch Cân
Kinh và Tẩy Tủy Kinh, danh vọng cao ngất, giang hồ kính ngưỡng.

Thiên Sơn Linh Thứu Cung có 36 Động chủ, 72 đảo chủ, đều có kỳ công riêng,
cung chủ Thiên Sơn Đồng Lão, thân phận thần bí, võ công cực cao

Đại Lý, Vô Lượng Ngọc Bích ( Vô Lượng Sơn)

Tương truyền rằng, mỗi đêm trăng sáng, nam chiếu Vô Lượng Ngọc Bích sẽ hiện
hình tiên nữ múa kiếm, như kiếm tiên hạ phàm, quả là kỳ quan. Kiếm pháp tiên
nữ tinh diệu tuyệt luân, thân pháp linh động kỳ ngụy, người phàm nếu học được
nửa chiêu một thức, cũng đủ dương uy võ lâm, hùng bá một phương.

Trong một tửu điểm gần Vô Lượng Sơn, một thanh niên khoảng 20-25 tuổi, quần áo
rách rưới như ăn mày nhưng lại rất sạch sẽ, đầu tóc được buộc gọn gàng, trên
tay đang cầm một bầu rượu hồ lô màu vàng, tu một ngụm thật to, chân thì gác
lên ghế, vừa nghe cái lũ bên cạnh nói về Vô Lượng Sơn vừa cắn một miếng thịt
thật to.

Nghe cái lũ tự cho là giang hồ hảo hán này nói cái gì học một chiêu nửa thức
thì dương danh thiên hạ thì hắn bật cười một tiếng.

Ngồi bàn bên cạnh, mấy tên Đại hán đang bàn chuyện say sưa thì nghe tiếng cười
liền quay sang bên cạnh, đôi mắt trợn trừng đầy tức giận nhìn tên thanh niên,
một tên đứng dậy vỗ bàn một cái nói :


  • Cái tên ăn mày kia láo xược kia, ngươi cười cái gì, muốn chết hả?

Người thanh niên xoay người lại đánh giá cái tên Đại hán này từ trên xuống
dưới rồi nhếch mép cười khinh nói :
← Prev Next →


  • Bằng ba cái võ công mèo quào của người mà đánh ta, về nhà mà luyện thêm 10
    năm nữa đi rồi quay lại đây nói chuyện


  • Người nói cái gì?


Tên Đại hán trên trán nổi gân, con mắt tràn đầy giận dữ, hét lớn lên một
tiếng, nắm đấm mang theo kình phong đấm thẳng tới người thanh niên.

Người thanh niên không tránh không né, nhìn nắm đấm tới gần bỗng một cước đá
ra, giáng thẳng vào ngực của tên đại hán.


  • Bốp


  • Rắc


  • Hự


  • Ầm ầm


Tiếng xương gãy vang lên, ngực của tên Đại hán bị lõm vào một khối, cả người
hắn bay ra, ngã sập một mớ bàn ghế đằng sau.

Hai tên khác ngồi cùng bàn thấy vậy nhìn nhau một cái, gật đầu, rồi xông lên,
một tên thò tay ra, 5 ngón tay thành trảo nhắm ngay yết hầu của tên thanh niên
mà lao tới, một tên thả người nhảy lên, xoay ngang nhắm vào huyệt thái dương
mà đá vào. Hai tên chiêu chiêu lấy mạng.

Tên thanh niên khóe miệng giương lên, thả người nhảy lên cao né trảo pháp của
tên đại hán phía dưới, sau đó xoay ngang, cước ra như gió, động như bôn lôi,
kình lực phun trào, tốc độ nhanh kinh khủng, chân chưa tới, kình lực tới
trước. Cả người tên Đại hán bị một cước đạp thẳng ra ngoài, ngực bị đạp lõm
vào, tiếngg xương gãy vang lên.

Tên thanh niên tiếp đất, không đợi tên đại hán còn lại thu hồi tay, hắn môt
chân giẫm thật mạnh vào cánh tay của tên đại hán.


  • Rắc


  • AAAA


Cánh tay của tên Đại hán bị đạp gãy thành mảnh, hắn hét to lên một cách đầy
đau đớn. Tên thanh niên không đợi Đại hán dứt lời, lấy chân giẫm làm trục,
chân kia giơ lên quét ngang, kình phong thổi bay bốn phía, cước pháp như điện,
cương mãnh như rồng, tốc độ nhanh bá đạo. Một cước này nhắm thẳng vào huyệt
thái dương của tên Đại hán mà đá vào.


  • Bốp


  • Rắc


  • Ầm


Đầu của tên Đại hán bị đá lõm vào, thất khiểu đổ máu, cả người bay ra xa, đụng
ngã cả dãy bàn, chết ngay tức khắc. Chưởng quầy và tiểu nhị lúc này đã núp vào
một chỗ, run rẩy nhìn cái xác Đại hán bên cạnh lúc.

Những người xung quanh thì một mặt sững sờ nhìn cảnh này, ban đầu thì bọn hắn
thấy tên thanh niên chọc vào 3 Đại hán thì cứ nghĩ cái tên tiểu tử không biết
trời cao đất rộng này kiểu gì cũng bị 3 tên Đại hán giết chết là cái chắc,
muốn xem kịch vui.

Nhưng ai biết được, cái tên thanh niên này lại là một cao thủ cơ chứ, chỉ
trong tức khắc mà đá chết 3 tên Đại hán, cước pháp nhanh như gió, cương mãnh
bá đạo.

Người bên ngoài chỉ có thể nhìn thấy được tàn ảnh khi tên thanh niên ra cước,
cước pháp quá nhanh. Đừng nhìn diễn tả nhiều như vậy, nhưng thật ra chỉ xảy ra
trong tích tắc thôi.

Lúc này thì một tên trung niên từ trạng thái sững sờ nhanh chóng tỉnh lại,
nhìn thật kỹ người thanh niên từ trên xuống dưới một lần, sau đó thì tập trung
vào cái hồ lô để trên bàn, trên hồ lô có khắc 2 chữ " Trấn Long". Người trung
niên một mặt không thể tin được, đứng phắt dậy hét lớn lên :


  • Trấn Long hồ lô, là Quỷ Quyền Thần Cước - Trần Trác Minh.


  • Cái gì ?


Nghe đến cái tên Trần Trác Minh, ai ai cũng một mặt khiếp sợ nhìn người thanh
niên. Không sai, người thanh niên này chính là nhân vật chính bị xuyên việt
của chúng ta - Trần Trác Minh.

Trần Trác Minh đứng trên bàn nhìn cái bọn giang hồ này đang khiếp sợ một cách
tràn đầy sợ hãi nhìn mình. Trần Trác Minh hơi lắc đầu một cái, cầm lấy hồ lô
rượu, tu một ngụm thật đã rồi xoay người đi, lúc đi còn đặt lại trên bàn một
thỏi bác.

Kể từ lúc Trác Minh cầm hồ lô cho đến lúc rời khỏi, ai ai cũng im mồm, không
dám hé mồm nói một chữ, không khí ngưng trọng một cách nặng nề, đợi đến lúc
Trác Minh rời khỏi thì mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.

Lúc này, một thanh niên có dáng vẻ thư sinh, khuôn mặt tuấn tú, mặc một bộ
thanh sam, trên tay cầm một cây quạt, một mặt nghi hoặc nhìn xung quanh. Hắn
nghiêng đầu đến bàn bên cạnh hỏi một người trung niên đang ngồi gần đó :


  • Này, tại sao lúc nãy tên kia giết người mà không có ai ngăn cản hết vậy,
    với lại sao nhìn hắn giết người mà mặt bình thản vậy, bộ hắn không sợ vương
    pháp à.

Người trung niên một mặt kỳ lạ nhìn cái tên thư sinh này từ trên xuống dưới
giống như nhìn quái vật vậy. Thư sinh thấy hắn không trả lời mà cứ nhìn chằm
chằm mình cảm thấy trên người có chút khó chịu, đang định mở miệng hỏi thì tên
trung niên mới nói :


  • Nhìn cái mặt của người là biết ngươi còn chưa dứt sữa mẹ mới bước chân vào
    giang hồ rồi. Người trong giang hồ thì không có vụ nói lý với vương pháp gì
    đâu, ai có nắm đấm lớn thì người đó có đạo lý, hiểu chưa? Còn tại sao không
    dám ngăn cản tên sát thần kia giết người là bởi vì hắn có nắm đấm lớn, không
    ai dám cản. Nếu người cản được thì ngươi cản đi


  • Ta cũng muốn cản lắm chứ nhưng hắn ra tay nhanh quá, chưa kịp cản thì hắn
    giết hết rồi. Nhưng những điều ngươi nói khi nãy là sai hoàn toàn, cái gì mà
    nắm đấm lớn là đạo lý, là con người phải biết dĩ hoà vi quý, biết giúp đỡ khi
    người khác gặp nạn, sao cứ suốt ngày đánh đánh giết giết, biết chừng nào mới
    dứt, chúng ta phải.....


Tên thư sinh này nghe vậy thì ngay lập tức phản bác, nói tràng giang đại hải
nào là đạo nghĩa, vương pháp rồi còn trích cả kinh phật vào. Tên trung niên
bên cạnh nghe tên thư sinh nói thì một mặt mờ mịt chả hiểu cái đếch gì, từ khi
sinh ra thì hắn đã sống trong giang hồ rồi, chưa bao giờ nghe mấy cái này, có
nghe thì cũng chẳng hiểu.

Tên trung niên nhanh chóng xua xua tay kêu tên thư sinh câm mồm :


  • Thôi, được rồi, có tin ngươi nói thêm một câu nữa là chặt đầu người không
    hả

Vừa nói hắn còn vừa dắt đao ra để vào cổ tên thư sinh. Thư sinh cảm nhận được
sự lạnh lẽo của lưỡi đao, cơ thể hơi rùng mình một cái, vội vàng ngậm miệng
không nói nữa. Trung niên nhân thấy vậy thì gật đầu hài lòng bỏ đao xuống, cầm
lấy chén rượu uống một ngụm.

Thư sinh cũng không hỏi nữa mà nhìn ra ngoài cửa tửu điếm một lát, hơi trầm
ngâm suy nghĩ một chút, sau đó đứng dậy, rời khỏi tửu điếm.


Lực Vương Tung Hoành Thế Giới - Chương #3