Vân Dã Thôn


Người đăng: Ginko

Ổn định thân thể ngửa mặt lên trời, sắc trời đã về chiều, Cẩu Thạch cố lết
thân thể còn chút khí lực trở về thôn, men theo ký ức đi hết con đường mòn này
đã thấy đèn đuốc sáng rực ở phía trước.

Vân dã thôn, Thanh Vân trấn tam đại thôn trang phụ thuộc một trong, mặc dù là
đại thôn nhưng luôn bị hai đại thôn trang khác chèn ép. Trưởng thôn, người
đứng đầu mỗi thôn một thân tu vi hùng hậu cao đến luyện khí tầng một.

Mặc dù thôn dân là người bình thường nhưng những kiến thức về võ giả ai nấy
đều rõ mồn một bởi vì ai ai đều muốn mạnh mẽ siêu thoát phàm cả.

Thần Vũ đại lục nơi này các võ giả cảm nhận thiên địa linh khí thiên địa đồng
thời hấp thu chuyển hóa thành chân khí để sử dụng trong đan điền. Vũ kỹ, công
pháp, chưởng pháp, thân pháp,... đều sử dụng chân khí.

Về mặt xã hội thì vẫn là cá lớn nuốt cá bé, mạnh được yếu thua, quy củ chỉ để
kẻ mạnh kiểm soát kẻ yếu thôi.

Húc nhật đông thăng, trong không khí vẫn lưu lại một tia sáng sớm lành lạnh
khí, thế nhưng chịu khó Vân dã thôn cư dân, đã dậy rất sớm công tác, mặc dù là
sáu bảy tuổi đứa bé cũng đều cha mẹ dục dã, bắt đầu thể dục buổi sáng.

Trong căn nhà cỏ phía tây thôn thì đang nằm ở đống cỏ thanh niên hai mươi mở
mắt ra thức dậy, uể oải hoạt động tay chân đang làm các động tác thể dục. Bên
cạnh hắn là một con chó nhà vườn béo ục ịch, lông màu nhạt khuôn mặt đần độn
đang cuộn thân lại miệng chảy dãi ngủ ngon lành.

"A Miêu dậy đi con này, giờ tao biết tại sao mày tên mèo rồi, lười như hủi ấy
suốt ngày lười biếng ăn thì nhiều, mẹ nó!! dậy cho lão tử!" một cước đạp bay
con Miêu lăn ra đống cỏ khô, chậm chạp mở mắt ra A Miêu gừ một tiếng rồi nhìn
đống cỏ khô mà thèm khát.

Một bộ ủy khuất xuất hiện trên mặt con Miêu kết hợp khuôn mặt đần độn này kém
chút tức chết Cẩu Thạch rồi, lắc đầu không để ý con này nữa tiếp tục luyện bài
thể dục mà xưa lúc đi học hay tập để khởi động một ngày mới.

Quanh chân ngồi xuống, tùy tiện chọn đại công pháp nào đó, chậm rãi hấp thu
linh khí, từ hôm qua hắn đã là luyện khí tầng một rồi. Thầm nghĩ: "Nơi này ta
sẽ sớm rời đi, ta chỉ là quảng cáo ngang qua Vân Dã thôn mà thôi"

"Nhanh lên, cầm lấy cuốc đi!"

"Người của Xích Dã thôn đến rồi! nhanh lên!"

"Cả Bạch Dã thôn nữa!"

"Trưởng thôn đang bí mật đi săn con Kinh Lang, nếu như thành công bán đi sẽ có
rất nhiều lợi cho thôn ta, nhanh đừng để chúng biết được!"

Chặn dòng suy nghĩ của hắn là vài tiếng la của thôn dân, thu công đứng dậy cầm
cái lưỡi liềm để ở góc nhà rồi cũng đi theo ra ngoài còn A Miêu khi thấy hắn
đi thì chỉ đến đám cỏ ngủ tiếp thôi.

Ra đã thấy đầu cửa làng tám chín gã thanh niên thanh thế hùng hổ dọa người,
một số oa nhi bị dọa cho khóc luôn, dẫn đầu đại hán đầu trọc, trên khuôn mặt
có vài vết sạo dài rất dọa người, nhìn là biết không phải là người tốt lành gì
rồi.

Cùng hắn là thanh niên lạnh lùng từ Bạch Dã thôn đến mặc dù không nói câu gì
nhưng trên mặt lộ ra rõ vẻ kinh thường.

"Hôm nay đến đây nhắc nhở các ngươi mai nhớ nộp cống phẩm, khôn hồn mà làm
không thì đừng trách lão tử ác độc!" Gương mặt kiêu ngạo trong mắt hắn tóa ra
nồng nặ vẻ cao cao tại thượng, đằng sau đại hán thì nhưng thanh niên cũng lộ
rõ vẻ khinh bỉ thôn dân này.

Nguyên lai là Vân Dã thôn trước cứu về một võ giả nên để cảm ơn thì tặng cho
một thanh thượng phẩm phàm cấp kiếm và rồi việc này hai thôn trưởng kia thấy
uy hiếp đến thôn mình nên đã liên hợp lại và chiến đấu xảy ra, Vân Dã thôn từ
mạnh nhất tụt còn yếu nhất và nguy cơ biến mất chỉ còn hai thôn tranh đấu.

Binh khí chia làm phàm, linh, và còn nữa nhưng tầm hiểu biết của A Cẩu chỉ thế
thôi rồi phân làm hạ trung thượng ba cấp bậc.

Đám người Vân Dã thôn cả giận nói: "Các ngươi chớ quá mức, rồi các ngươi sẽ
gặp báo ứng!!"

"Sợ gì, có gì lão tử liều mạng, mấy thằng ranh con các ngươi đừng hòng đắc ý!"

"Đúng, có cái gì, chúng ta không phục đấy!"

Vân Dã thôn dân trong tay cầm cây cuốc, tỏ vẻ phẫn nộ, sẵn sàng bất cứ khi nào
cũng có thể động thủ.

"Ha ha, vô tri, không phục cùng ta đánh một trận a!"Đại hán nhếch miệng cười
gằn, trên người khí tức tỏa ra.

Vân Dã các thôn dân nhất thời sắc mặt trắng nhợt, không tự chủ lùi lại vài
bước.

Này Đại hán là Xích Dã trưởng thôn con trai, trời sinh khí lực cường, từng
trong trấn võ quán học được vài chiêu thức, thân thủ vô cùng lợi hại.

"Khà khà, các ngươi cứ phản kháng đi, lão đại ta đã đạt đến nửa bước luyện khí
tầng một rồi khà khà!" Một gã thanh niên đằng sau cười hả hê nói rằng.

Vừa nghe xong tất cả thôn dân nhất thời đều biến sắc, nửa bước luyện khí tuy
không phải là luyện khí nhưng trong cơ thể đã xuất hiện chân khí lưu chuyển
mặc dù chưa hoàn toàn chuyển biến nhưng cũng không phải những thôn dân này có
thể chống lại.


Luân Hồi Nhân Sinh - Chương #2