Cát Lâm Cường Đại


Người đăng: buiquoctri1


  • Thanh Tú!

Phạm Thu Nhiên tuyệt vọng kêu lên, ở bên kia Vương Nam và Cát Lâm cũng đã thấy
tình cảnh hiểm nghèo của Hàn Thanh Tú, nhưng chỉ đành trơ mắt nhìn, khoảng
cách xa như vậy muốn cứu cũng cứu không được.

Có điều, mọi người đã lo lắng dư thừa, Hàn Thanh Tú trong lúc nguy nan chợt
hét lớn chĩa mũi thương về phía trước, thời điểm móng vuốt chỉ còn cách ngực
hắn 10cm thì đột nhiên, một quang cầu trắng xám từ mũi thương bắn vọt ra mạnh
mẽ oanh kích lên người thây ma Tốc độ, chấn cho nó bay xa gần chục mét.

Hai mắt Vương Nam sáng rực, hắn đương nhiên nhìn ra đây là kỹ năng Cầu Ma
Thuật đặc hiệu của Hàn Thanh Tú, tuy chưa tích tụ đủ điểm sát thương nhưng
dùng để cứu nguy trong trường hợp vừa rồi thì quả thật không chê vào đâu được.


  • Làm tốt lắm Thanh Tú.

Hàn Thanh Tú lấy tay quệt mồ hôi trán, hắn may mắn thoát khỏi bàn tay tử thần
một lần cho nên nguyện không muốn kinh qua hoàn cảnh như vậy lần nào nữa, cảm
giác tim đập chân run đó quả thật rất đáng sợ.

Cười khổ nhìn Thương Ma Thuật, hy sinh kỹ năng quan trọng xem ra cũng đáng
giá, bất quá đây là do hắn phạm sai lầm không chú ý địch nhân của mình là ai
nên mới xảy ra tình huống như vậy, bằng không đội ngũ chắc chắn có thêm một
đường sinh cơ có thể dựa vào rồi.

Tạm thời bỏ qua vấn đề tiếc nuối, Hàn Thanh Tú kéo tay Lý Tuệ Đông đứng dậy,
hai người đồng loạt hướng ánh mắt nhìn về phía hai thây ma Tốc Độ, con bị Hàn
Thanh Tú đánh bay cũng nhảy bật dậy từ lúc nào.

Hàn Thanh Tú nhỏ giọng hỏi.


  • Có kế hoạch gì không?

Lý Tuệ Đông lắc đầu.


  • Tạm thời không có, tốc độ hai tên này quá nhanh, khả năng phản ứng cũng
    thập phần ghê gớm, bằng sức chúng ta hiện tại, hoàn toàn không có cách khả thi
    nào hiệu quả cả.


  • Nếu không có cách khả thi vậy thì chúng ta chơi trò khác kích thích hơn
    vậy.


Hàn thanh Tú liếm môi cười hắc hắc nói, Lý Tuệ Đông nghe ra điểm không ổn nhịn
không được rùng mình một cái, tuy nhiên đến nước này không liều không được,
nếu để hai quái vật kia nhảy vào trong đoàn người thì khẳng định kết quả sẽ
không thể nào tưởng tượng nổi.

Thấy Lý Tuệ Đông không từ chối, Hàn Thanh Tú mới mở miệng nói ra kế sách của
mình.


  • Phòng thủ của cậu là 80 đúng không?


  • Đúng!


  • Tốt lắm! Phòng thủ của tôi chỉ có 60 điểm, HP cũng chỉ có 150, không trâu
    bằng cậu, cho nên một khi bị hai đứa kia vậy công, không đầy năm giây tôi sẽ
    chết chắc. Tôi có một kế hơi mạo hiểm, tuy cậu sẽ có bất lợi nhưng không đến
    nỗi ảnh hưởng tới tính mạng, HP bị mất có thể dựa vào bánh bao và Thu Nhiên
    chữa trị.


Nói đến đây Hàn Thanh Tú ngừng lại, hắn muốn nghe ý kiến của Lý Tuệ Đông là
gì, nếu gã không chịu thì đành phải kiếm cách khác, vô duyên vô cớ đẩy đồng
đội vào nguy hiểm mà chưa có sự đồng ý cũng không phải là cách làm người của
Hàn Thanh Tú.

Khiến hắn bất ngờ là Lý Tuệ Động vậy mà không hề do dự, gật đầu ưng thuận ngay
lập tức.


  • Không thành vấn đề, cậu muốn tôi đi hấp thụ sát thương còn cậu phối hợp
    cường công tụi nó đúng không?

Hàn Thanh Tú hơi ngẩn ra một chút rồi gật đầu.


  • Chính xác, kiểm tra thông tin của chúng thì HP tầm 300 một con, nếu hai ta
    phối hợp tốt thì không đến ba mươi giây là có thể tiêu diệt chúng.


  • OK! Cùng lên nào.


Nói xong, Lý Tuệ Đông gầm lên, hung hăng nhảy bổ vào hai thây ma Tốc Độ, dùng
thân hình to lớn ngăn cản bước tiến của chúng.

Rất nhanh phản ứng mạnh bạo của Lý Tuệ Đông đã thành công thu hút công kích từ
hai thây ma Tốc Độ, chúng nhao nhao vung trảo đánh lên người Lý Tuệ Đông. Ba
gã to con chớp mắt náo thành một đoàn.

Hàn Thanh Tú chỉ chờ có vậy, hắn chạy vòng ra sau lưng một thây ma Tốc độ sau
đó nhắm chuẩn yếu điểm nơi gáy của nó giơ cao trường thương rồi mạnh mẽ đâm
vào.

Thây ma Tốc Độ như có mắt sau lưng, nó nghiêng mình né tránh thoạt nhìn hết
sức dễ dàng, với tốc độ phản xạ lẫn tốc độ di chuyển biến thái, căn bản một
mình Hàn Thanh Tú không thể gây khó khăn cho nó được.

Tuy nhiên đó chỉ là một mình Hàn Thanh Tú thôi, giao tranh lần này có tới hai
người lận, Lý Tuệ Đông đang bị quần ẩu bất ngờ chồm người lên, vẻ mặt hung ác
ôm chặt lấy thây ma Tốc Độ nhất quyết không cho nó dễ dàng né tránh nữa.

Mục tiêu đã được cố định, Hàn Thanh Tú không có lý do nào để đâm hụt cả,
trường thương xé gió cắm phập vào gáy thây ma Tốc Độ, yếu điểm bị đánh trúng
gây ra sát thương bội kích.

Không biết thây ma có cảm thấy đau đớn hay không, nhưng sau khi bị đâm trúng,
con thây ma Tốc Độ bỗng dưng lồng lộn lên, hai tay điên cuồng đánh xuống người
Lý Tuệ Đông.

Cắn răng nhịn đau, hai mắt Lý Tuệ Động lộ ra hung quang, hai cánh tay như hai
gọng kiềm chợt buông khỏi người thây ma, bóng kiếm chói mắt chém phăng cái đầu
của nó lên cao. Lần hành động này quá nhanh, thây ma Tốc Độ không kịp phản ứng
bị chém gục đương trường.

Bù lại Lý Tuệ Đông cũng mất hết 120HP, sinh mệnh còn lại vẻn vẹn có 80HP, cái
giá phải trả thật không nhỏ tí nào.

Không dám chậm trễ, Lý Tuệ Đông vội vàng lấy từ trong không gian cất chứa một
cái bánh bao hồi máu, hắn nhét hết vào miệng nhai nhai vài phát rồi nuốt gọn,
thời gian không cho phép Lý Tuệ Đông từ tốn ăn từng miếng một.

Bất chợt một giọng hét lớn truyền vào tai Lý Tuệ Đông.


  • Tuệ Đông, mau rút!

Lý Tuệ Đông giật mình quay đầu, cảnh tượng trước mắt xém chút hù chết gã, thì
ra trong lúc hai người chiến đấu với hai thây ma Tốc Độ thì biển thây ma đằng
xa đã lấp đầy khoảng trống do Cát Lâm tạo ra. Bọn chúng hiện tại chỉ cách Lý
Tuệ Đông hơn mét, nếu hắn còn không đi thì kết cục sẽ bị biển thịt đè chết.


  • Khốn kiếp!

Mắng to một câu, Lý Tuệ Đông cong đít chạy một mạch về phía đội hình sinh
viên, cố gắng cùng mọi người vừa di chuyển vừa phòng thủ. Bất quá hắn muốn
chạy còn có người không cho phép a.

Thây ma Tốc Độ còn sót sử dụng lợi thế tốc độ vượt trội vọt đến trước mặt Lý
Tuệ Đông, ngăn cản đường lui của hắn.


  • Móa nó!!

Lý Tuệ Đông hét ầm lên, ngay lúc hắn đang muốn chạy tới liều mạng thì chợt
nghe thấy giọng nói của Cát Lâm.


  • Nằm xuống!

Mặc dù không hiểu chuyện gì nhưng gã vẫn lựa chọn nghe theo, khoảnh khắc sau
đó, chỉ thấy một thanh đao khổng lồ màu đỏ rực từ trên cao bổ xuống.

Rầm!!

Mặt đất xung quanh nương theo cú va chạm run lên bần bật, lực đạo khủng bố
chia cắt khuôn viên trường học thành hai nửa, ánh lửa rừng rực mãnh liệt bốc
lên thiêu đốt đám thây ma đứng gần, càng khỏi phải nói đến những thây ma chịu
trận trực tiếp, ngay cả máu thịt cũng không còn.

Một đao cường hãn nghịch thiên làm da đầu mọi người tê dại.

Lý Tuệ Đông nuốt ực một ngụm nước bọt, gã lồm cồm bò dậy chạy về với đội hình,
sau ngày hôm nay nếu hắn còn cho rằng mình mạnh hơn Cát lâm thì chính là đồ
ngu không có não.

Vực Trảm mạnh đến nỗi ngay chính bản thân người sử dụng là Cát Lâm cũng ngẩn
ngơ, "Chẳng trách lúc trước anh ấy lại chú ý đến nó nhiều như vậy, xem ra đẳng
cấp trang bị Trắng cấp 1, Đao Vô Địch này tuyệt đối mạnh nhất không thể nghi
ngờ."

Chiêu thức vừa rồi mở ra cho mọi người một đoạn thời gian thảnh thơi, đồng
thời cũng là cơ hội giúp họ đẩy nhanh tiến độ đột phá khoảng cách 200m tử
thần.

Vương Nam tự nhiên không bỏ lỡ cơ hội trời ban này, hai mắt hắn vì chém giết
quá nhiều mà chuyển sang màu đỏ rực hung tợn, động tác càng ngày càng man rợ.

Tay phải cầm kích múa may lung tung không nói, cả tay trái cũng tóm lấy chân
một con thây ma Tốc Độ vung tới vung lui, dùng thân thể của nó đánh cho đám
thây ma xung quanh thành máu thịt lẫn lộn.

Chẳng mấy chốc khu vực bán kính ba mét quanh Vương Nam chất đầy xác thây ma,
máu chiến trong người hắn đã nổi lên thì còn lâu mới dừng lại, bất kể thây ma
bình thường hay thây ma Tốc Độ lao vào đều có chung một kết cục. Con đường mở
rộng ra theo thời gian, số lượng thây ma chết trận cũng ngày một tăng, mà tất
cả đều đến từ vị trí Vương Nam, tuy qua hai kỹ năng cường đại, Cát Lâm đã thu
gặt rất nhiều sinh mạng, gần hai trăm, nhưng chừng đó vẫn là không đủ so sánh
với Vương Nam, hắn cùng lúc chiến đấu với ba mặt trận a, thanh kinh nghiệm của
hắn đã vọt đến con số 987/1000, chuẩn bị tấn cấp bất kỳ lúc nào.

"Người chơi thăng cấp 2"

Một dòng thông báo hiện lên trước mặt Vương Nam, hắn rốt cục cũng thu thập đủ
kinh nghiệm để tăng cấp. Tuy nhiên bây giờ không phải lúc để hắn kiểm tra
thành quả, muốn làm gì cũng phải đợi tới nơi an toàn rồi mới tính.

Hai chân Vương Nam di chuyển ngày càng nhanh, Quét Tan đôi khi được tung ra
dọn dẹp những khu vực tụ tập đông thây ma, Vương Nam thậm chí ngẫu nhiên gặp
được cả thây ma Alpha nữa, tuy nhiên với lực công kích trên 600 của hắn thì
không quản thây ma thuộc thể loại gì, cứ lao vào là hắn một kích giết sạch.

Quãng đường 200m cứ như thế hữu kinh vô hiểm thông qua, Vương Nam dùng tay
không vặn gãy ổ khóa bên trong sau đó đưa mọi người xông vào.

Kết quả chỉ có hai người bị thây ma cào trúng, còn lại ngoại trừ đuối sức ra
đều không gặp vấn đề gì. Qua lần chiến đấu vừa rồi, danh vọng của Cát Lâm
trong đội ngũ tăng vọt, không những thực lực mạnh mẽ mà nàng còn thường xuyên
giúp đỡ các vị trí khác, có thể nói rằng nàng gần như đi khắp mặt trận phía
sau, bỏ Vương Nam thì công lao của nàng là lớn nhất.


Lữ Bố Tại Thế Giới Mới - Chương #23