Tuyệt Cảnh


Người đăng: buiquoctri1

Bỏ lại bốn người Trịnh Quang, Vương Nam dẫn theo đám sinh viên còn lại chạy
xuống tầng trệt, khu vực tiếp giáp với khuôn viên trường học, chuẩn bị xông
qua một đoạn ngắn để vào được dãy lầu đối diện.

Đứng trước cánh cửa sắt to đùng, bên ngoài là vô số thanh âm kêu gào đinh tai
nhức óc, tiếng đập cửa rầm rầm chưa từng ngơi nghỉ một phút giây nào.

Vương Nam nhìn qua khe hở trên khung cửa quan sát tình hình bên ngoài, hắn
thấy biển thây ma bao vây chung quanh trên dưới mấy trăm con, muốn qua được bờ
bên kia phải chém giết suốt quãng đường ít nhất là hai trăm mét, con số bình
thường chỉ cần chớp mắt là tới nhưng lúc này lại trở nên xa xôi vô cùng.

Cẩn thận tính toán một lúc, Vương Nam chợt lên tiếng.


  • Lát nữa anh sẽ mở đường máu, mấy đứa cố gắng tận lực giết hết mấy con lao
    vào từ hai bên, trong khoảng thời gian ngắn chúng sẽ khó có thể ùa vào được,
    cho nên nhất định phải giết nhanh gọn nhất có thể. Thanh Tú, em bật kỹ năng
    tích cầu ma thuật sớm chút, còn kỹ năng quần công kia thì chờ đợi thời điểm
    thích hợp tự tách ra khỏi đội hình ngăn trở bước tiến của đám thây ma, tranh
    thủ cho mọi người một đoạn. Em làm được không?

Hàn Thanh Tú không chút do dự gật đầu ngay tắp lự.


  • Vâng! Em sẽ cố gắng.

Thấy sự tự tin trong mắt Hàn Thanh Tú, Vương Nam hài lòng nói tiếp.


  • Thu Nhiên, một lát em chờ khi thây ma bao vây thì sử dụng kỹ năng tăng
    cường phòng ngự lên Cát Lâm và Tuệ Đông, hai người họ sẽ đảm bảo hai cánh trái
    phải được an toàn, những người còn lại hỗ trợ các mặt khác, tận lực chiến đấu.


  • Rõ!


Mọi người đồng thanh hô lên, đến nước này nếu không liều mạng một phen thì
không biết chờ tới ngày tháng năm nào nữa, quân số thây ma ngày càng đông,
chậm một ngày thôi cũng đủ dẫn đến kết cục khó vãn hồi rồi, vì vậy tất cả đều
ôm lấy suy nghĩ một lần hành động, không thành công thì thành nhân.

Vương Nam không trì hoãn thêm thời gian, hắn gầm lên một cước đá bung cánh cửa
sắt nặng mấy trăm ký, lực lượng cuồng bạo làm cho cánh cửa đè bẹp mấy chục
thây ma, một khoảng trống rộng rãi thoáng hiện ra trong chớp mắt.

Không bỏ lỡ cơ hội, Vương Nam xoay tròn Thiên Kích dũng mãnh tiến lên, hắn gào
to nhảy bổ vào giữa bầy thây ma điên cuồng vung kích giết hết con này tới con
khác.

Đồng thời Quét Tan được phát huy, một phát chém nát thân thể của hơn hai mươi
con thây ma, mở ra con đường thông tới chỗ nhóm sinh viên do Cát Lâm, Hàn
Thanh Tú cầm đầu. Bọn họ biết thời cơ đã tới, vội vàng phóng vọt ra, vũ khí
trong tay tranh thủ chém giết mấy con thây ma ở gần.

Cát Lâm dẫn đầu, Đao Vô Địch bay múa một hơi chém rụng mười đầu thây ma, chưa
dừng lại ở đó, nàng sử dụng kỹ năng mà mình mới học hồi sáng, Cực Ảnh Thập
Thức Đao, sử dụng vũ khí loại "đao" lần lượt chém ra mười phát với tốc độ cực
nhanh, tạo thành ảo ảnh đao gây sát thương diện rộng, trong lúc phóng thích kỹ
năng có thể bị chặn, nếu không bị chặn thi triển đủ mười đao, uy lực phóng đại
gấp nhiều lần. Sát thương đao thứ nhất = STVL + STVK, ảo ảnh đao thứ nhất =
STVL x 0.5 +STVK x 0.5, sau mỗi đao tăng lên 0.5 lần sát thương, đặc biệt đao
cuối cùng tạo thành sát thương phạm vi lớn, tối đa 5m.

Không thể không nói đây là một kỹ năng cực kỳ cường đại, bất quá yếu điểm kèm
theo cũng lớn không kém, cho nên vẫn phải dựa vào sự phát huy của người sử
dụng cao đến mức nào. Nếu kẻ địch là đối thủ ngang hàng hoặc trên cơ thì khả
năng thi triển tối đa toàn bộ đao thức là điều rất khó, nhưng kẻ địch hiện tại
của Cát Lâm là thây ma, một trong những sinh vật yếu kém nhất hiện thời.

Chỉ thấy thân đao phát ra quang mang màu lam nhạt, tay Cát Lâm đột nhiên cử
động theo quỹ tích kỳ lạ mà xinh đẹp, Vô Địch Đao giơ lên cao sau đó mạnh mẽ
chém xuống, trên đường đi còn tạo ra hàng loạt tàn ảnh sinh động vô cùng.

Ba con thây ma xui xẻo bị nhắm trúng chỉ trong nháy mắt đại đao đi qua, thân
hình liền tách thành hai nửa rơi bịch bịch xuống đất. Thế đao không giảm tiếp
tục hoành ngang một đường, sáu con thây ma lọt vào vòng công kích bị chém eo,
ruột và nội tạng cuốn theo máu tươi màu đen sẫm chảy đầy ra đất.

Tràn cảnh kinh dị vô cùng, cho dù là Vương Nam khi đưa mắt nhìn sang cũng phải
thầm khen thực lực Cát Lâm đích xác cường hãn, nàng liên tục phát huy ưu thế
kỹ năng, tay cầm Đao Vô Địch chém đủ chín nhát, đến nhát thứ mười thì hét lớn
giữ đao song song với mặt đất, tư thế uy vũ chém ra một đao cuối cùng.

Tức thì một luồng đao khí hình bán nguyệt màu lam nhạt rời khỏi thân đao bắn
thẳng về phía trước, nơi đao khí cắt qua toàn bộ thây ma không con nào sống
sót, trong số đó còn có một con thây ma Tốc Độ xui xẻo vì kẹt cứng không thể
di chuyển. Phạm vi năm mét trước người Cát Lâm trở thành con đường xác thịt,
đâu đâu cũng thấy máu, nội tạng, tay chân đứt rời.

bên cánh trái tạm thời an toàn, gần trăm thây ma bị càn quét không thương xót,
ít nhất hơn mười giây nữa khoảng trống đó mới được lấp đầy.

Cát Lâm không có thời gian để tiếc nuối bảy điểm MP, nàng quay đầu hướng Lý
Tuệ Đông kêu lên.


  • Tuệ Đông! Cậu sang đây phụ mọi người diệt đám thây ma bị tách đoàn, bên kia
    để tôi đến.

Lý Tuệ Đông ngẩn người nhìn về phía Cát Lâm, trông thấy xác thây ma chất chồng
thì không nhịn được hít ngụm khí lạnh, hắn vốn cho rằng mình mạnh hơn Cát Lâm
đấy.

Mặc dù có chút không cam lòng nhưng hắn biết bây giờ không phải lúc quản nhiều
chuyện, Cát Lâm càng mạnh khả năng sống sót của cả bọn càng cao, vì vậy không
chần chừ lâu, gã lập tức đồng ý rút lui khỏi cánh phải.

Cát Lâm đã chuẩn bị sẵn, nhanh nhẹn chạy qua tiến hành chém giết, kỹ năng vừa
phát động dĩ nhiên có thời gian làm lạnh, không thể tùy tiện thích dùng lúc
nào thì dùng được, phải hai phút sau nàng mới có thể tiếp tục thi triển. Bất
quá nếu muốn chống đỡ tới lúc đó thì Cát Lâm vẫn tự tin rằng mình dư sức.

Vương Nam dẫn đầu một mặt chém giết thây ma ở ba hướng một mặt chú ý đám người
sau lưng, trông thấy biểu hiện của nhóm vượt ngoài dự đoán khiến hắn yên tâm
không ít.

Có điều nếu dễ dàng vượt qua hai trăm mét như vậy thì thật uổng cho cái gọi là
"biển thây ma" đi.

Không đợi Vương Nam kịp phát hiện ra điểm bất thường thì bên cánh trái, từ
trong biển thây ma mù mịt rậm rạp chợt có hai bóng đen lao vọt ra. Tốc độ của
hai bóng đen rất nhanh, Lý Tuệ Đông vừa chém xong một đầu thây ma thì cảm thấy
có thứ gì đó đang tiến lại gần, hắn vội quay đầu thì đã thấy hai móng vuốt đen
xì ngay trước mắt.

May mắn phản ứng của Lý Tuệ Đông khá nhanh, hắn giật mình quơ kiếm, ý định
chém cụt đôi trảo đáng sợ kia. Chẳng qua Lý Tuệ Đông nhanh, thân ảnh đối diện
còn nhanh hơn, trảo đang chộp tới mặt Lý Tuệ Đông chợt thu về sau đó dùng tốc
độ vượt ngoài dự đoán của gã, ngạnh sanh tung một quyền vào giữa bụng hắn.

Lý Tuệ Đông đau tới sắc mặt trắng bệch, phòng ngự của hắn tuy là 80 điểm nhưng
chân chính phát huy tác dụng thì chỉ có 60 điểm mà thôi, 20 điểm còn lại được
tách ra dùng để kháng các loại nguyên tố khác, trừ khi hắn có trang bị gia
tăng kháng Hệ như Quỷ Vệ Thủ của Vương Nam, bằng không phòng ngự cố định luôn
luôn dừng lại ở mức 75% phòng ngự cơ bản.

Sát thương của thây ma Tốc Độ vừa vặn 80 điểm, tạo nên thương tổn trong một
đấm vừa rồi là 20, đừng khinh thường 20 điểm ấy, đau đớn vẫn là có như thường,
trừ phi biến thái cỡ Vương Nam mới có thể bỏ qua chút sát thương bé nhỏ ấy của
thây ma Tốc Độ.

Lý Tuệ Đông cắn răng nhịn đau, chân trái quét tới hạ bàn thây ma Tốc Độ muốn
quật ngã nó, bất quá một giây sau hắn mới phát hiện tốc độ đối phương vượt
trội hơn mình nhiều lắm. Thây ma Tốc Độ biểu tình khuôn mặt y nguyên lạnh
lùng, nó nâng chân trước lên cao dễ dàng tránh né cước hiểm từ Lý Tuệ Đông,
đồng thời thẳng chân đạp văng thân hình tráng kiện của hắn.

Bay xa ba mét, về tới trước người đám sinh viên, Lý Tuệ Đông phun ra một ngụm
máu tươi, Hàn Thanh Tú là người chú ý đầu tiên, trông thấy kẻ địch truy đuổi
hắn liền nhảy ra định giao chiến với nó, tuy nhiên lại bị tiếng gào sau lưng
làm giật mình, hành động bị trì trệ trong khoảnh khắc.


  • Cẩn thận con thây ma đó không bình thường, tốc độ của nó nhanh hơn chúng ta
    rất nhiều.

Chỉ là một thoáng trì trệ đó đã khiến Hàn Thanh Tú lâm vào tuyệt cảnh, hai
thây ma Tốc Độ một trước một sau chớp mắt đuổi đến, song trảo giơ cao nhắm
lồng ngực Hàn Thanh Tú đánh tới.


Lữ Bố Tại Thế Giới Mới - Chương #22