Người đăng: Akaishuichi
“Tinh, phát hiện nhiệm vụ : cưa đỗ chị mình. Hoàn thành được sung sướng ngày
ngày. Không hoàn thành trách phạt không cưa được gái vĩnh viễn”. Hệ thống vang
lên làm hắn hết cả hồn cắt đứt dòng suy nghĩ của hắn.
“ tỷ tỷ?...”. Hắn ngơ ngác hỏi.
“tỷ tỷ cái đầu kí chủ a, nói chính xác hơn nàng là hôn thê của kí chủ á. Do
lúc 9 tuổi kí chủ bị cờ hó rượt chạy té đập đầu mất trí nhớ và sau đó nàng
cũng không nhắc lại nữa. Ráng mà cày cuốc cưa người ta đê, chứ không thì chịu
F.A đê ku”.
Hắn “....” Hết chỗ nói cái hệ thống này a, không troll mà nói chuyện sóc óc
vler ra. Mà thôi đành chịu vậy, có còn hơn không, phế phẩm thì chúng nó cười
cho thúi mặt a.
“ muốn ra khỏi hệ thống như thế nào?”. Hắn hỏi.
“ chỉ cần suy nghĩ rời khỏi là ok".Hệ thống đáp. Được hệ thống giải thích hắn
nhanh chóng làm theo và ra ngoài.
Vừa mở mắt ra, một khung cảnh cổ xưa, trang nghiêm. Đặt vào mắt hắn là một
thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi đang ngồi cạnh giường. Hắn không tin vào mắt
mình nữa, dụi dụi mắt xem mình có bị ảo giác không, nhưng đây chính là thực
tế. Miệng hắn ú ớ nói, hai mắt mở to hết cở, nhìn chằm chằm vào thiếu nữ.
“ Thanh Nguyệt, tỷ...tỷ còn sống, oa...oa...tỷ đừng rời xa đệ nữa nha, đệ
không thể sống thiếu tỷ được”.
Hắn vừa nói vừa khóc gượng dậy ôm chằm thiếu nữ thật chặc, sợ thiếu nữ biến
mất.
“ A đau ta Phong nhi. Sao đệ ôm ta bất ngờ vậy, ta ở đây mà”.
Nghe vậy, hắn yên lòng hơn phần nào, ngưng khóc ngước mắt nhìn kĩ thiếu nữ.
“ Giống quá, kiếp trước không được ở bên nhau, kiếp này ta quyết không buông
tay nàng, nàng là của ta, mãi mãi là của ta".
“Xin lỗi, là ta quá kích động”. Mặt hắn trở lại vẻ lạnh băng của mình.
Nàng vừa định nói j thì nhìn thấy khuôn mặt lạnh băng của hắn nên nàng nuốt
lại lời định nói. Nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của hắn, lòng nàng đau như cắt, tại
nàng mà hắn mới bị như vậy.
Hai ngày trước, nhị công tử Trần gia, Trần Trung khi tham gia yến tiệc ở Hoàng
gia thì tình cờ nhìn thấy Nguyệt Nhi, nên hắn ta hướng gia chủ Hoàng gia,
Hoàng Thiên Khiếu cầu thân, nhưng lại bị cự tuyệt, thẹn quá hóa giận, hắn hung
hăng tuyên bố sẽ lấy bằng được nàng. Tin tức truyền tới Phong, hắn nổi giận
đùng đùng đi tìm tên đó nện cho hắn 1 trận, ai dè ngược lại bị người ta nện
cho hôn mê bất tĩnh được người khiên về trong tình trạng hấp hối. ( lúc đó hắn
mất trí nhớ, nhưng hắn cảm giác ức chế khi thằng ku kia đòi cưới chị hắn).
Nghe tin hắn bị nện hôn mê, nàng hoảng sợ muốn bất tĩnh, nàng ngồi cạnh hắn 1
ngày 1 đêm không ăn không uống, nghĩ thầm nếu hắn có mệnh j thì mình sẽ giết
tên khốn kia xong tự sát. Nhưng mà hắn chết thật, hên cái là được linh hồn
Phong hiện đại dung nhập vào, nên còn sống, nàng mới vơi đi nỗi lo. Nàng không
biết hắn đã không còn là hắn mà là một người khác, một người hiện đại có tình
cảm với nàng ở hiện đại chở không phải hiện tại, nhưng nàng ở hiện đại đã
chết, bây giờ trong mắt hắn chỉ có thiếu nữ này.
“ Tại sao lại tự hành hạ mình như vậy”. Hắn nhìn thân thể suy yếu của nàng
hỏi.
Nàng im lặng không trả lời, cuối gầm mặt.
“ tỷ lo lắng cho đệ à, lo lắng cho đệ vì đệ là đệ của tỷ hay là j, tỷ nói đi".
Hắn đang trách cứ tỷ hắn 5 năm không nói một lời nào tới hôn sự 2 người.
Đáp lại hắn là sự yên lặng. Hắn im lặng ngồi dậy ra khỏi giường, nhìn nàng nói
“ có lẽ đệ bị ảo tưởng bấy lâu nay, xin lỗi, đã làm phiền tỷ ngồi đây mấy hôm
nay, sau này sẽ trả lại nhân tình này”. Hắn bước đi ra cửa quay đầu lại nói.
Hắn vừa định mở cửa, bỗng một vòng tay mềm mại ôm chằm hắn từ sau lưng, không
để hắn đi ra. Chính là nàng, Nguyệt Nhi. Lúc này 2 thân thể tiếp xúc nhau, một
mùi hương thơm ngát xộc vào mũi hắn, hắn cảm thấy nóng ran (thằng em hắn ngóc
đầu dậy đang biểu tình).
“ tỷ không lo lắng cho đệ như là một người đệ, mà là một người yêu, phu quân
của tỷ. Còn mấy năm nay ta giấu đệ bởi vì đệ không có thiên phú tu luyện, ta
sợ rằng đệ tự ti, sợ đệ đau buồn khi thấy không xứng với ta, ta làm tất cả vì
đệ, TA YÊU ĐỆ”.
Hắn đứng yên để nàng ôm, để nàng nói hắn nghe. Lúc này hắn mới quay lại, nhìn
khuôn mặt nàng đẫm lệ, tim hắn đau như cắt, choàng tay ôm chặt nàng, như muốn
đem nàng dung nhập vào hắn vậy.
Hắn đưa tay nâng chiếc cằm nhỏ nhắn của nàng lên, trao một nụ hôn lên đôi môi
đỏ mộng của nàng, hắn chính thức lấy nụ hôn đầu của nàng, đánh dấu nàng chỉ
thuộc về hắn. Hôn nhau đắm đuối gần 5 phút hai người mới rời nhau, cả bốn mắt
nhìn nhau chứa đựng bao yêu thương, cả hai đều muốn hi sinh vì người kia.
'' Hãy sống thật với mình nhé, chứ đừng chịu đựng một mình, đã có ta ở đây
rồi, mọi chuyện cứ giao cho ta''. Hắn nhớ tới Thanh Nguyệt ở hiện đại chịu
đựng mọi thứ một mình đến chết, hắn đã rút kinh nghiệm và sẽ không đễ chuyện
đó xẫy ra lần nữa
'' Um, cảm ơn đệ, tỷ sống kiếp này chỉ cần có đệ''. Hai mắt Nguyệt đầy nhu
tình nhìn hắn nói.
'' Tỷ về phòng nghĩ ngơi đi, 2 ngày rồi tỷ chưa chơp mắt, thức nhìu mau già
lắm đấy''. Hắn cười nói.
'' Um, tỷ nghe lời đệ''. Nàng luyến tiếc rời vòng tay hắn và trở về phòng
mình.
'' TInh, chúc mừng kí chủ đã cưa đỗ tỷ tỷ mình, hoàn thành nhiệm vụ ban thưởng
không sợ F.A suốt đời nữa''.
Sau khi Nguyệt Nhi đi khỏi, vẽ mặt lạnh lùng sát gái của hắn đã trỡ lại. Hắn
ngồi xuống giường và mỡ túi trữ vật trong hệ thống ra.
'' Tinh, phát hiện bình EXP hạ phẩm X5 có hay không sử dụng''.
'' um, sử dụng đi''. Hắn nói
'' sử dụng thành công bình EXP hạ phẩm x5. Tinh, chúc mừng kí chủ thăng cấp võ
đồ ngũ trọng''.
Hắn nhìn lại thông tin mình:
[ Tên: Hoàng Thanh Phong
Tuổi: 14
Huyết Thống: Hác ám Lôi long
Đẵng Cấp : 5 ( võ đồ ngũ trọng). EXP 0/1000
Công pháp : Lôi Đình Lục Thức (0/6), Lôi Ảnh Bộ (0/4).
Kỹ Năng : Chém gió ko mõi tay, hớp hồn đại pháp.
Năng Lực : đo đạc cảm xúc, thiên phú của quỷ đế lôi thần dực: chưa lĩnh ngộ.
Mị lực : 96
Điểm tích lũy: 0
Kim Tệ : Không
Túi Trữ vật :Lam điện linh khôi, lam điện linh giáp, lam điện linh thủ, lam
điện linh ngoa, mặt nạ lam điện.
'' hài, vậy mà đột phá tận 5 tiểu cảnh giới''. Hắn cảm thán nói.
'' TInh, phát hiện bộ trang bị có hay không mặc''.
'' Mặc thử xem sao''. Hắn hứng thú đáp.
Hắn mặc xong bộ trang bị, đứng trước gương nhìn ngắm thử. Một thân hinh mét
bẩy lăm cùng bộ trang bị lam sắc hoa văn đen này càng làm hắn soái lại thêm
soái, hình như là bộ trang bị này làm ra để cho hắn mặc vậy, phù hợp 99,99%.
“Tinh phát hiện Lôi Đình Thập Lục Thức, Lôi Ảnh Bộ, có hay ko học tập".
“ um, học tập”. Hắn đáp.
“ Tinh, học tập công pháp thành công”.
Cơ thể hắn đột nhiên phát ra tiếng ầm ầm, khuôn mặt tái nhợt đã không còn, trở
nên lán mịn như da em bé. Hai loại công pháp thần cấp vậy mà hắn lĩnh ngộ chỉ
trong vài phút, nếu ai đó mà thấy cảnh này chắc chắn họ sẽ tự vẫn.
Làm xong tất hắn bỗng dưng nhớ tới nàng, lao thẳng vào nhà bếp...
...........
Sáu một hồi abcxyz trong nhà bếp hắn cũng đã chuẫn bị xong vài món ăn mà hắn
cho là tâm đắc nhất. Mang tất cả bỏ vào trong khay hắn thẳng hướng đến tiểu
viện của Nguyệt Nhi. Tiểu viện của hắn cách tểu viện của nàng ko xa lắm, rất
nhanh chóng hắn đã có mặt trước cửa phòng nàng.
" Nguyệt Nhi, nàng có trong phòng ko, ta có làm chút thức ăn đến vỗ béo cho
nàng này".
" Là chàng à, mau vào đi".
Vừa vào phòng hắn ngữi thấy mùi thơm dễ chịu giống lúc hắn ôm nàng, hình như
con gái ai cũng có mùi khác nhau a. Bạo dạng giương mũi cao lên hít một hơi
thật sâu cái mùi hương này, hắn mới cảm thấy dã thèm.
" Chàng ngữi j vậy". Nàng thấy hắn chỉa mũi lên hít từng hơi từng hơi thắc mắc
hỏi
" A, đâu có j đâu". Đúng là có tật giật mình
" À ta có làm chút điểm tâm này, nàng mau dùng đi kẻo nguội ko ngon". Hắn nâng
cái khay lên chỉ cho nàng thấy rồi đặt lên bàn, mở nắp ra một mùi hương thơm
ngào ngạt truyền đến nàng.
" Woa, thơm thật, là chàng làm hở". Nàng vừa ngửi vừa hỏi
" Đúng a, là ta làm cho nàng a". Hắn đắc chí nói.
" Vậy thì phải nếm thử mới được". Nàng cầm đũa lên và gắp miếng thịt gà nướng
cho vào miệng, làm nàng há hốc mồm.
" A ngon quá".
" hihi, giờ nàng mới biết sao, ta cái j ko giỏi chứ nấu nướng thì thôi khỏi
nói rồi".
" Hừ, chỉ được như vậy là giỏi". Nàng mắng yêu
" CHàng ăn cùng thiếp đi". Nàng gắp miếng thịt gà bón cho hắn.
" Hơi, ta nấu đã ngon, bây giờ còn được ng đẹp bón cho ăn thì ngon ko j tả
nỗi".
Cả hai ăn xong thì hàn huyên thêm vài câu, sau đó nàng nói nàng muốn đi tắm và
hắn năn nỉ tắm uyên ương. Nàng cười cười, hắn tưởng nàng đồng ý, ai dè, một
cước đá bay hắn ra khỏi phòng, làm hắn qê cục bự chà bá, vác cái mặt dày nhứ
dề cơm cháy về phòng. Ngậm hành rất ư là ngon a...
......................................................
Thoáng cái hắn đã đến với thế giới này được 3 ngày, trong 3 ngày này hắn
chuyên tâm nghiên cú cách điều khiển dực, cũng thường xuyên lui tới xem tình
trạng của nàng và đòi tắm uyên ương nhưng cũng ăn đá dài dài. Thấy hắn như vậy
thì cũng an tâm, nàng cũng bế quan cũng cố lại những ngày qua ăn không ngon
ngủ không yên của mình.
Mấy ngày này hắn chán nản gần chết, điều khiển có cái cánh thôi cũng ko xong,
nàng thì lại ko đến, cái cánh chết tiệc, đã là của ta còn bày đặt làm giá, hắn
cảm thấy nó giống như không nghe theo lệnh hắn, cố gắng thế nào cũng ko làm nó
mọc ra được, làm hắn ức cmn chế.
Phiền muộn cũng chắc giúp ích được j, hắn mở cửa phòng bước ra sân, hít thật
sâu, cảm giác không khí ở nơi này thật trong lành. Đặt đít ngồi xuống tảng đá
gần ao cá, thuận tay bức cọng cỏ gần đấy rồi cho vào miệng ngậm rất thư thái,
ngước mắt nhìn trời, hồn thả theo gió.
LÔI ĐÌNH TÀ ĐẾ