Người đăng: blackpearl_4seasons@
Kẻ đã bước vào trong phạm vi tinh thần lực của Tang Thanh và tiếp tục đi vào
bằng tốc độ nhanh nhất, không phải là ai khác mà là một con Lục Sắc Xà Dẫn
Linh cảnh, hơn nữa nhìn qua vẻ ngoài của nó, Tang Thanh dám chắc con này có
được huyết mạch rất tinh thuần của tổ tiên chúng, cơ hội tiến hoá so với những
con khác thì cao hơn nhiều.
Bởi vì không muốn đánh thức mọi người, hơn nữa như Tang Thanh đã nói qua, hắn
sẽ cho Bách Lý Thiên Kỳ một cơ hội, đã như vậy thì cơ hội này để hắn đưa cho.
Lúc này, dựng kết giới lên, sau đó thì hắn để lại phân thân, còn bản thân thì
dùng tốc độ nhanh nhất đi đến trước mặt con Lục Sắc Xà kia.
Lục Sắc Xà vốn đang di chuyển đến gần món ăn ngon, nhưng đột ngột lại dừng
lại, đơn giản là bởi vì trước mặt nó xuất hiện một người, mà người này không
phải là ai khác mà chính là Tang Thanh. Nhìn thấy đứng trước mặt nó cũng là
một món ngon miệng, thế là nó liền không chút chần chờ mà há miệng ra định
nuốt hắn vào bụng, nhưng mọi chuyện đâu có dễ vậy.
Chỉ thấy Tang Thanh nhanh như chớp biến mất, sau đó lại xuất hiện trên đầu Lục
Sắc Xà, linh kỹ cũng xuất ra, đem nó đè ép trên mặt đất không ngọ nguậy được.
Lúc này, hắn ngồi trên lưng rắn, nhàn nhạt nói giống như là đang nói chuyện
với người thường:
Đáp lại là Lục Sắc Xà không thèm trả lời mà cố gắng vùng vẫy thoát khỏi cạm
bẫy, nhưng Tang Thanh sẽ để cho nó thoát sao? Đương nhiên là không rồi. Lúc
này, gia tăng thêm trọng lực, hắn đồng dạng nói cùng một câu, nhưng như cũ
không nhận được hồi đáp.
Giằng co như vậy một hồi, Tang Thanh cũng lười quản mà thả Ám Vũ ra, để cho nó
giải quyết con rắn nhỏ cố chấp này, bản thân thì đứng một bên xem kịch.
Ám Vũ cùng Tang Thanh có một loại ăn ý rất chặt chẽ, không cần phải nói cũng
biết nên làm gì, thế nên khi nó vừa đi ra liền đem Lục Sắc Xà đốt đến lăn lộn,
đồng thời nói:
Thần phục hay chết?
Nằm mơ!
Lục Sắc Xà tuy đau, nhưng nó vẫn kiên cường không chấp nhận chuyện thần phục.
Lúc này, ánh mắt Ám Vũ tràn đầy hung ác, nó không tin rằng bằng vào thủ đoạn
của nó, còn không đem được con rắn nhỏ cứng đầu này thần phục.
Nghĩ đến đây, Ám Vũ biến về chân thân, so với lúc chưa thay lông thì lớn hơn
rất nhiều, nhưng mà cùng Chu Tước so sánh vẫn là nhỏ. Dù vậy, thoát khỏi ấu
niên kỳ và tiến lên thiếu niên kỳ, Ám Vũ so với lúc trước mạnh hơn rất nhiều,
huyết mạch uy lực cũng được giải khai phân nửa, thế nên khi nó dùng uy áp lên
Lục Sắc Xà thì con rắn nhỏ trong miệng nó run rẩy hẳn lên, cũng không dám manh
động nữa. Nhìn thấy kết quả như vầy, nó âm thầm gật đầu, sau đó hỏi lại lần
nữa:
Thần phục hay chết?
Thần... thần phục.
Lục Sắc Xà run rẩy nói, trước mặt nó đây là thần thú huyết mạch cao quý, hơn
nữa thực lực so với nó còn mạnh hơn, chưa kể phi cầm hệ luôn khắc chế xà hệ,
thế nên nó cho dù không muốn cũng phải thần phục. Đứng trước phi cầm thần thú,
cho dù tổ tiên Lục Quang Xà đồng giai cũng không dám nói nửa chữ không, đừng
nói đến nó còn đang bị thiếu niên kỳ thần thú chèn ép.
Nhìn thấy Lục Sắc Xà một bộ dáng ngoan ngoãn dễ bảo, Ám Vũ hài lòng nhưng rất
nhanh rồi nói, bên trong tràn đầy uy nghiêm:
Nhớ cho rõ rằng ta không chấp nhận phản bội, nên nếu khế ước giả có vấn đề
gì mà do ngươi làm thì hừ...
Dạ dạ.
Lục Sắc Xà lên Dẫn Linh cảnh, cũng đã thay da rồi nên linh trí đã sớm mở, hơn
nữa nhờ vào huyết mạch nên nó thông minh hơn so với đồng loại, vì vậy nên nó
cũng không dám nói nhiều mà ngoan ngoãn nghe lời, nếu không thì vị ở trước mắt
đảm bảo sẽ thiêu cháy nó. Nghĩ đến tư vị của ngọn lửa lúc nãy, nó rùng mình,
sau đó thì đứng yên ở đó cho đến khi Ám Vũ lên tiếng bảo nó đi theo thì nó mới
bò theo.
Tang Thanh nhìn Lục Sắc Xà ngoan ngoãn dễ bảo, nào giống như hình tượng bình
thường cố chấp hung bạo thì nhẹ gật đầu, sau đó thì quay sang xoa đầu Ám Vũ
đang trong hình dáng tự vệ, khiến cho nó híp mắt lại đầy thoải mái và nói:
Huyết mạch của thú tộc cũng có phân chia, theo thứ tự là linh - thiên - đế -
thần, trong đó thì Ám Vũ là Thánh Dạ phượng hoàng, mang trong người thần giai
huyết mạch của phượng hoàng nhất tộc, thế nên so với thiên giai huyết mạch Lục
Sắc Xà đang ở sau lưng đây thì rất dễ nói chuyện.
Lúc này, nhìn sang con Lục Sắc Xà vẫn đang ngoan ngoãn bò sau lưng, Tang Thanh
có điều suy nghĩ. Lục Sắc Xà bình thường đều là linh giai huyết mạch, duy mỗi
con này là lần thứ hai sau ngàn vạn năm trôi dạt nhìn thấy được thiên giai
huyết mạch. Lại suy nghĩ đến lần trước nhìn thấy thì hắn có thể nói là Bách Lý
Thiên Kỳ nhân phẩm bạo phát, nhặt được một con đảm bảo sẽ tiến hoá lên đế giai
huyết mạch Lục Quang Xà về khế ước, tuy rằng không bằng Bách Lý Thiên Lân nhặt
được thuỷ long ấu niên kỳ, nhưng so với những người khác cũng đã hơn rất
nhiều.
Lúc này, quay trở về trại, thấy mọi người vẫn còn đang tu luyện, phân thân vẫn
ngồi yên không hề có dấu hiệu động thủ, Tang Thanh liền thu hồi linh kỹ, sau
đó thì tu luyện, còn Lục Sắc Xà ở một bên thì cuộn tròn người lại nghỉ ngơi,
trên đầu nó là Ám Vũ đang lười biếng nằm ngủ.
Một đêm này, trôi qua rất nhanh./.