Thiên Binh Các.


Người đăng: blackpearl_4seasons@

Hoàn thành xong công việc tại Thiên Dược Phường, Tang Thanh liền đi đến Thiên
Binh Các - thế giới của vật liệu, thiên đường của luyện khí sư, với mục đích
mua đồ về luyện tập tay nghề.

Thiên Binh Các, đồng dạng như Thiên Dược Phường, bí ẩn vây xung quanh như một
bức màn, không có ai nhìn thấy được những gì ở sau đó. Nhưng Tang Thanh khi
nhìn vào thì mí mắt hơi giật một chút, sau đó thì nói:


  • Bình đúng là quyết tâm đạt mục tiêu thu hút thù hận của cả thế giới mà.


  • Bình thúc có một cái Thiên Dược Phường còn chưa đủ hay sao mà giờ lại dựng
    thêm Thiên Binh Các này nữa.


Đồng dạng như Tang Thanh, Ám Vũ cũng là hết lời để nói khi nhìn thấy Thiên
Binh Các. Một người xây một thế lực lớn liên quan đến một trong hai nghề
nghiệp cao quý thì đủ khiến người ta kính trọng lẫn sợ hãi rồi, đằng này...
Một hơi ôm luôn cả hai, lại còn nổi tiếng trên toàn đại lục nữa chứ. Nếu là
người khác nghe được tin này, chắc là phun ngụm tiên huyết ra rồi xỉu luôn
quá. Tuy nhiên, hắn định lực rất tốt, với lại cũng đã biết đây là nơi do ai
thành lập, nên cứ như vậy mà đi vào thôi.

Bố trí của Thiên Binh Các không khác mấy so với Thiên Dược Phường, ngoại trừ
việc bày biện là vũ khí các loại thay cho đan dược nên Tang Thanh rất nhanh đã
đi lên lầu hai mà tìm chưởng quầy để tiếp tục giao dịch và may mắn thay, lần
này hắn không có gây chú ý cho ai cả, một đường bình yên bước lên trên.

Khi bước lên lầu hai, chưởng quầy nơi đây còn đang tiếp khách, vì vậy Tang
Thanh lại quan sát xung quanh, trong đầu vận chuyển hàng loạt các tổ hợp những
vật liệu mà hắn có thể dùng để luyện khí, sau đó lại lựa ra những loại có khả
năng thành công cao nhất trong cấp bậc hiện tại của hắn và sau chốt, quyết
định đã có.


  • Xin hỏi tiên sinh xưng hô là gì? Tiên sinh hôm nay muốn bán hay vẫn là muốn
    mua?


  • Ta họ Tiếu, muốn mua một số vật liệu trong danh sách này.


Lúc này, Tang Thanh đưa danh sách cho chưởng quầy, sau khi xem xong thì lão
liền đi và một lúc sau thì quay lại với những vật liệu mà hắn cần, đồng thời
nói:


  • Tiếu tiên sinh, tổng cộng của ngài là hai mươi vạn kim tệ.

Tang Thanh nghe xong thì liền lấy ra hai mươi tờ ngân phiếu đưa cho chưởng
quầy, sau đó thì thu vật liệu vào và đi xuống xem binh khí. Còn lý do tại sao,
đó là vì Ám Vũ muốn nhìn qua một chút.

Đối với Ám Vũ, thân làm nghĩa phụ, Tang Thanh là cực kỳ dung túng cho y, mặc
kệ là làm ra chuyện tày trời gì hắn cũng ra tay giúp y thu thập, đương nhiên
là với điều kiện y dám làm dám chịu. Mà Ám Vũ cũng chưa bao giờ làm hắn khó xử
hay là trốn tránh trách nhiệm, thế nên tàn cuộc của y, liền là cả hai cùng
giải quyết.

Lúc này, đi xuống lầu một, Ám Vũ liền dùng phượng mâu quét qua một lần, phàm
là thứ gì có ở trong tầng lầu này đều chạy không thoát khỏi y. Cũng là vì vậy
nên sau khi kiểm tra hết thảy, y liền vui mừng mà nói:

"Nghĩa phụ, lần này chúng ta gặp may nha."

"Món gì có thể lọt vào phượng nhãn của con thế?"

Tang Thanh thay vì nói pháp nhãn, lại nói thành phượng nhãn, trêu chọc Ám Vũ
một chút, chứng tỏ tâm trạng hắn rất vui, mà y thì một chút cũng không để tâm
mà nói:

"Là thanh đoạn kiếm kia."

"Đoạn kiếm?"

Có thể trưng bày ở tầng một thì binh khí cũng thuộc tinh phẩm, nhưng đoạn kiếm
vốn là thanh kiếm bị rèn hỏng, tại sao lại xuất hiện ở đây? Nhìn sang hướng mà
Ám Vũ chỉ, Tang Thanh liền thấy đoạn kiếm, mà khi vừa thấy nó, một loại cảm
giác lạnh lẽo quen thuộc liền xuất hiện, làm cho hắn ngẩn người.

Lạnh lẽo đến mức độ quen thuộc như vậy, chứng tỏ là thanh đoạn kiếm này hắn đã
từng gặp qua, hay nói chính xác hơn là vật liệu rèn nên nó. Nhưng Tang Thanh
không xác định được nó là Hàn Ngân Thiết hay vẫn là Lam Thần Thiết, thế nên
hắn liền sử dụng tinh thần lực, nhìn kết cấu của nó để xem đó là cái gì.

Kết cấu kim loại của đoạn kiếm, vừa nhìn vào liền biết đây là một loại kim
loại mềm, không thua gì hoàng kim. Đây cũng là lý do mà Tang Thanh ánh mắt loé
lên tia sáng, bởi vì...


  • Lại là Lam Thần Thiết, so với Hàn Ngân Thiết còn khó kiếm hơn đâu.

Tang Thanh bây giờ đã hiểu tại sao thanh kiếm này bị rèn hỏng, bởi vì tính
chất của Lam Thần Thiết chủ yếu là mềm, dễ dát mỏng, dễ uốn, thế nên đem
nguyên một khối rèn, khẳng định là thất bại. Tuy nhiên, nếu biết phối hợp tỷ
lệ cho đúng, thì có thể rèn ra một thanh nhuyễn kiếm cực tốt, thành khí linh
tỷ lệ cực cao. Bất quá số lượng của Lam Thần Thiết so với Hàn Ngân Thiết còn
muốn ít hơn đâu, mà đem theo tiêu chuẩn hiện đại ra so sánh thì Lam Thần Thiết
liền tương đương với hoàng kim, thậm chí còn hiếm thấy hơn. Đây cũng là lý do
khi nhìn thấy đoạn kiếm, hắn liền mừng như vậy. Một khối to Lam Thần Thiết,
đem về phụ gia cho Huyền liền tốt hơn lúc trước nhiều.

Lúc này, đi đến chỗ đoạn kiếm, Tang Thanh đồng thời cũng gọi tiểu nhị lại và
nói:


  • Ta muốn lấy thanh kiếm này.


  • Tiên sinh, cái này... Thanh đoạn kiếm này không có bán.


Tiểu nhị lúng túng nói, thanh đoạn kiếm này vốn dĩ là không bán, mà có bán
cũng không có biện pháp xài, bởi vì nó lạnh đến mức cầm vào tay liền đóng
băng, cho dù là băng linh sư tay cũng bị đông lại, mà hoả linh sư ngay cả lửa
cũng bay mất tiêu, vô phương chống lại hàn khí, đừng nói là các linh sư khác.

Lúc này, nhìn ra được băn khoăn của tiểu nhị, Tang Thanh liền đi đến cầm đoạn
kiếm lên, hàn khí ngay lập tức đánh úp hắn. Tuy nhiên, khi gặp phải Thánh Dạ
Thần Hoả thì toàn bộ hàn khí đều biến mất, thế nên tay hắn vẫn bình thường,
hơn nữa còn vung kiếm mấy vòng và nói:


  • Thế bây giờ có thể bán?


  • Dạ dạ, để tiểu nhân dẫn ngài lên gặp chưởng quầy.


Tiểu nhị nhìn qua liền thất kinh, bởi vì vô số linh sư cho dù biết đoạn kiếm
này nếu hảo hảo rèn lại còn có thể trở thành linh khí, ngặt nỗi hàn khí lại
cản trở, khiến cho nó trở thành tồn tại đặc biệt nhất trong lầu một, làm biết
bao người vừa yêu vừa hận đâu.

Lúc này, đi lên lầu hai gặp chưởng quầy lần nữa, Tang Thanh đồng dạng thấy
chưởng quầy đang tiếp khách, thế là hắn lại ngồi đợi. Trong lúc chờ đợi, do có
điểm nhàm chán nên hắn liền suy nghĩ về việc rèn Lam Thần Thiết.

Tuy Lam Thần Thiết là kim loại mềm, nhưng bởi vì hàn khí nên vốn dễ nung chảy
lại trở thành rất khó, so với Hàn Ngân Thiết cũng không kém bao nhiêu. Đây
cũng là một trong những lý do mà các luyện khí sư đều đi tìm thiên địa chi
hoả, bởi vì phàm hoả muốn nung chảy được Lam Thần Thiết, cho dù là Nguyên Linh
cảnh cũng phải mất một tháng, đừng nói đến thấp hơn Tiên Linh cảnh, liền là
gấp đôi thời gian.

Tuy nhiên, thiên địa chi hoả cũng phải xem là bài danh thứ mấy trên bảng đã,
mới nói được. Từ bài danh thứ ba mươi lên hai mươi mốt là địa hoả, tuy mạnh
hơn phàm hoả nhưng Nguyên Linh cảnh cũng mất nửa tháng để nung chảy. Bài danh
thứ hai mươi đến mười một lại là thiên hoả, cùng tu vi đó khi nung chảy Lam
Thần Thiết cũng chỉ mất một tuần. Về phần mười bài danh còn lại, được gọi là
thần hoả, nung chảy bất quá cũng chỉ cần một đến ba ngày, không cần phải nói
cũng biết lợi hại ra sao. Hơn nữa, tu vi càng mạnh, thời gian càng rút ngắn
lại, thế nên đối với thiên địa chi hoả sức hấp dẫn, phàm là luyện dược sư cùng
luyện khí sư đều vô pháp từ chối.

Ba bài danh đầu tiên của thiên địa hoả bảng, không phải là sắp xếp theo sức
mạnh, mà là xếp theo thời gian tồn tại từ lúc sinh ra cho đến nay, bởi vì cả
ba loại này đều mạnh ngang như nhau, chỉ khác mỗi thuộc tính đặc thù mà thôi.
Mà Thánh Dạ Thần Hoả của Thánh Dạ phượng hoàng, liền là bài danh thứ hai trên
bảng, chứng minh phượng hoàng tộc là cổ xưa nhất chủng tộc, cùng long tộc
chẳng kém bao nhiêu đâu.

Bài danh đệ nhị trên thiên địa hoả bảng, cũng minh chứng cho việc Thánh Dạ
Thần Hoả có bao nhiêu cường đại, thế nên Tang Thanh mới có thể bằng vào đó mà
rèn lại Huyền chỉ trong vòng ba ngày. Đổi lại là mặt khác thần hoả, trừ đệ tam
cùng đệ nhất bài danh, còn lâu mới được như thế.

Lúc này, tuy đang suy tư về Lam Thần Thiết cần phải thêm vào lúc nào, Tang
Thanh vẫn duy trì cảnh giác, hơn nữa có Ám Vũ ở một bên, thế nên khi người
đang đi đến trước mặt hắn, hắn liền biết, nhưng đi đến thì đã sao, còn có thể
bóp chết hắn? Đồng dạng là Tụ Linh cảnh, hắn liền không ngán, mặc kệ là bát
tinh cửu tinh gì đi chăng nữa.

Đi đến trước mặt Tang Thanh là một thiếu nữ mỹ lệ, bộ dáng nhìn qua thì rất ôn
hoà, nhưng bên trong đôi mắt lại chỉ chăm chăm đến đoạn kiếm trên tay hắn. Mà
hắn nhìn qua thì cũng biết, đây là một cái bạch liên hoa, hơn nữa cũng không
thiếu hộ hoa sứ giả, bởi vì đằng sau lưng nàng ta là một thiếu niên anh tuấn
khác, khí thế bức nhân. Lúc này, nàng ta nhìn Tang Thanh lên tiếng, giọng nói
ngọt ngào hơn cả mật ong:


  • Vị tiên sinh này, có thể nhường cho ta thanh kiếm này không?


  • Vì lý do gì phải nhường?


Tang Thanh lạnh nhạt nói, hắn nhìn trúng Lam Thần Thiết, hơn nữa đoạn kiếm này
cũng là hắn cầm lên trước, cũng đã chuẩn bị thanh toán rồi. Bất quá, thiếu
niên bên kia khi nghe xong đã tức giận mà lên tiếng:


  • Được Lan nhi coi trọng là phúc phận của ngươi, thức thời thì giao kiếm ra.


  • Đây là muốn ỷ thế hiếp người?


Giọng nói lúc này mang theo hàn băng ngàn năm, lạnh lẽo tột cùng làm hai người
kia chợt rùng mình. Lúc này, Tang Thanh liền đi đến chỗ chưởng quầy và nói:


  • Chưởng quầy, thanh đoạn kiếm này bao nhiêu tiền?


  • Thanh này lấy của tiên sinh một trăm kim tệ là được.


Trời mới biết thanh đoạn kiếm này đã được ông mong muốn tống đi lắm rồi, nhưng
lại vô pháp làm được. Nhìn nó ở trong tay Tang Thanh bình thường như vậy, ông
liền vui vẻ báo giá, mà hắn cũng bằng lòng giao ra một trăm kim tệ, sau đó thì
thu nó vào trong giới chỉ và dự tính rời đi, bất quá một âm thanh uy hiếp lại
vang lên, làm hắn dừng lại:


  • Ngày hôm nay không giao kiếm ra thì đừng hòng rời khỏi đây./.


Linh Thần - Chương #13