Thiên Dược Phường.


Người đăng: blackpearl_4seasons@

Bảy ngày qua, Tang Nhược đã giới thiệu kỹ càng về nơi đây, cộng thêm thông tin
lúc trước của Ám Vũ, Tang Thanh liền xác định được ba nơi mà hắn hiện tại cần
đến khi ghé qua giao dịch lộ và ngày hôm nay, nơi hắn muốn đến, chính là Thiên
Dược Phường.

Thiên Dược Phường, một thế giới dành cho luyện dược sư, dược liệu cùng đan
dược, là nơi mà tất cả mọi người đều ghé qua ít nhất một lần trong đời.

Không có một ai biết, Thiên Dược Phường chủ nhân là ai, từ đâu đến, nhưng mọi
người đều biết, nơi này cực kỳ cường đại, hậu thuẫn cực lớn, ai dám đắc tội
liền bị liệt vào sổ đen, vĩnh viễn không thể bước vào nơi đây, lại còn có thể
bị phát lệnh truy nã. Đã từng có một kẻ không não đến khiêu khích nơi đây và
kết quả là ngày hôm sau, tất cả mọi người đều thấy xác hắn được treo trước cửa
thành, cũng là từ đó trở đi, họ đều hiểu rằng: đắc tội ai cũng không thể đụng
đến Thiên Dược Phường, nếu không thì xác định là không có ngày mai đi là vừa.


  • Bình thúc thật đáng sợ.


  • Bình vốn đi theo con đường "bạo lực giải quyết mọi thứ" mà.


Nghe mọi người bàn tán về Thiên Dược Phường, Tang Thanh thật sự rất muốn nói
một câu, cạn lời. Nhưng người mở ra lại là lão chiến hữu của hắn, nên hắn cũng
chẳng nói câu này nổi.

Tô Tử Bình, bản thể là Huyền Vũ thần thú, thuỷ trung chi vương, huyết mạch
tinh thuần, so với Ám Vũ không hề thua kém một chút nào. Nhưng tính tình thì
không hề có chút gì của nước, mà lại nóng như lửa, cực kỳ ưa thích dùng nắm
đấm giải quyết sự việc, thế nên có những lúc, khi bốn người tụ tập thì chuyện
thổi bay một vạt rừng là bình thường tới không thể bình thường hơn.

Nghĩ đến đây, Tang Thanh chợt suy nghĩ, không biết ba lão chiến hữu của hắn
còn sống hay không. Làm chiến hữu với nhau bao lâu, bây giờ sống lại, chợt cảm
thấy lạc lõng và cô đơn. Nhưng rất nhanh, hắn liền áp chế nó xuống và đi tiếp,
bởi vì bây giờ hắn phải cường đại hơn nữa, mới có thể tìm được tin tức của họ.

Thiên Dược Phường thành lập từ rất lâu, không ai nhớ rõ được nó thành lập là
từ lúc nào. Nhưng Tang Thanh nhớ, đó là vào lúc bốn người đều là Huyền Linh
cảnh đỉnh phong, tụ tập lại bàn về việc thành lập thế lực. Mà lúc đó, hắn còn
nói bông đùa một câu, lại không ngờ là một lời thành sấm:


  • Duệ là trời sinh gian thương, Vân là đệ nhất gián điệp, còn Bình là... Thu
    hút thù hận nha, haha.


  • Hừ hừ, thế thì ông đây sẽ thu hút thù hận cả thế giới khi tất cả mọi người
    đều phải đến chỗ ông ít nhất một lần.


Lời nói đó, không ngờ lại trở thành thật. Tô Tử Bình một tay thành lập nên
Thiên Dược Phường, nơi mà đúng là tất cả mọi người đều phải đến ít nhất một
lần trong đời. Lâm Duệ lại gầy dựng nên Tầm Bảo thương hội, sau này nổi danh
ngang với cả Thí Thiên Các, tiền vô như nước đếm thật không xuể. Về phần Hạo
Vân... Thiên Võng Lâu chuyên mua bán thông tin, đúng chuẩn gián điệp không cần
bàn, là do chính tay y xây nên.

Nghĩ tới những gì mà chiến hữu làm, lại nghĩ đến bản thân, Tang Thanh có chút
suy nghĩ. Kiếp trước, hắn không hề thành lập nên thế lực nào, cứ như vậy mà
rong ruổi khắp nơi, khi nào ba người cần mới xuất hiện và giúp đỡ, còn không
thì chẳng có ai biết được Tiếu Diện Thánh Giả đang ở đâu hay làm gì cả. Nhưng
kiếp này phải khác, bởi vì thực lực một người là không đủ! Nếu không, lúc
trước đấu với huyết ma, cũng không cần tổn thất như vậy!

Nghĩ tới đây, Tang Thanh liền quyết tâm, lần này cho dù hi sinh tự do, cũng
phải thành lập một thế lực đủ mạnh, mạnh đến mức một người cũng có thể diệt
vạn ma. Mà cũng vì phần này quyết tâm mà sau này, một thế lực mới xuất hiện,
đứng đầu cả linh giới, tiêu diệt hoàn toàn huyết ma!

Lúc này, ngưng không nghĩ ngợi nữa, Tang Thanh nhanh chóng đi đến Thiên Dược
Phường để mua một vài loại dược liệu cho Ám Vũ. Thánh Dạ phượng hoàng cũng như
những loài phi cầm linh thú khác, phải trải qua một lần thay lông để lột xác,
từ ấu niên kỳ lên thiếu niên kỳ và lúc đó cần rất nhiều năng lượng. Mỗi một
loại phi cầm, thay lông thời điểm là khác nhau, nhưng với Thánh Dạ phượng
hoàng, khi đạt đến Ngưng Linh cảnh liền thay lông, thời gian càng dài, tiềm
lực càng mạnh, thực lực càng cao. Tuy nhiên, quá trình này cần đại lượng năng
lượng, thế nên hắn mới quyết định mua những loại dược liệu cấp cao, năng lượng
càng nhiều càng tốt.

Lúc này, bước vào trong Thiên Dược Phường, nhìn thấy phong cách quen thuộc năm
nào, Tang Thanh thoáng qua chút xúc động, nhưng rất nhanh liền bình thường trở
lại. Vì cách bài trí này vẫn như cũ, nên hắn không mất nhiều thời gian mà đã
đi đến chỗ chưởng quầy ở trên lầu hai và vô tình, hắn hành động đã làm cho hôi
bào lão giả đang ngồi ở một góc trong đây chú ý.

Bước chân nhẹ nhàng, hơi thở rất vững, khí chất ung dung thoải mái, lại mang
theo một cỗ áp lực khiến người ta không dám đối diện, đi vào đây lại như là đã
quen thuộc mà rất nhanh tìm đến nơi. Phải biết, nếu không có người dẫn đường
hoặc không đến đây ít nhất hai lần thì đừng nghĩ rằng tìm chưởng quầy dễ như
vậy, bởi vì chưởng quầy là ở lầu hai, cũng không phải là ngay tại sảnh, hoặc
là lầu một! Chính vì điều này mà lão giả liền quan sát hắn thêm, xem thử xem
hắn là người như thế nào.

Khi bước lên lầu hai, Tang Thanh liền nhìn thấy chưởng quầy đang tính toán, vì
vậy hắn liền quan sát xung quanh. Còn tại sao lại có kiểu bài trí này, đó là
do sảnh để người dẫn đường, lầu một dùng để khám chữa bệnh, còn lầu này mới là
để mua bán dược liệu cùng đan dược!

Hiện tại thì Tang Thanh đang quan sát dược liệu và hắn nhìn thấy được rất
nhiều loại, nhưng tuyệt nhiên không có loại mà hắn cần cho Ám Vũ. Nghĩ tới
đây, hắn chợt nhớ lại hắc kim lệnh bài mà Tô Tử Bình từng đưa cho hắn, thế là
hắn liền suy nghĩ xem có nên đưa ra để tiến lên tầng ba hay không.

Thiên Dược Phường tầng ba, chứa chính là những loại thất phẩm dược liệu cùng
đan dược trở lên, hơn nữa lại là cực kỳ quý hiếm dược liệu, tuyệt không phải
là những loại phổ thông đâu đâu cũng thấy. Nhưng mà muốn tiến lên tầng ba,
phải có lệnh bài, hơn nữa phải là tử kim lệnh bài hoặc hắc kim lệnh bài mới có
thể đi lên được. Tuy nhiên, với điều kiện hiện tại của hắn thì cho dù đi lên
được, cũng không có đủ khả năng để mua, vì vậy hắn chỉ có thể tiếc nuối mà mua
những loại khác, gia tăng thực lực rồi mới có thể quay lại đây.

Khi chưởng quầy tính toán xong thì ông ngẩng đầu lên và nhìn thấy Tang Thanh
đang đứng quan sát thì lên tiếng, giọng nói có thoáng qua vui vẻ vì có sinh ý
mới:


  • Xin hỏi quý khách cần gì? Ta dám cam đoan, dược liệu nơi đây chỉ có loại
    ngài không mua nổi, chứ không có loại mà ngài tìm không thấy.


  • Ta trước hết muốn bán đan dược, sau lại mua dược liệu.


Tang Thanh không lãng phí thời gian mà trực tiếp nói ra yêu cầu của bản thân
và điều này cũng làm cho chưởng quầy ngạc nhiên, nhưng ông rất nhanh trấn định
và nói:


  • Xin hỏi tiên sinh xưng hô là gì? Muốn bán đan dược loại gì? Muốn mua dược
    liệu gì?


  • Ta họ Tiếu, muốn bán một số nhất, nhị phẩm đan dược, số lượng rất nhiều.
    Dược liệu thì cứ lấy theo danh sách này là được.


Tang Thanh đưa danh sách ra, đồng thời từ giới chỉ xuất ra ba mươi bình Hồi
Linh đan nhất cùng nhị phẩm, mỗi bình mười viên và khi nhìn thấy số lượng,
chưởng quầy liền bất ngờ, nhưng nghe đến là nhất phẩm cùng nhị phẩm đan dược
thì ông có chút coi thường, tuy nhiên ông vẫn kiểm tra theo lệ và kết quả
khiến cho ông hoảng hồn. Nói là đan dược nhất, nhị phẩm, nhưng toàn bộ đều là
hoàn mỹ phẩm chất, dược lực được phát huy tốt đa, còn tốt hơn loại thông
thường. Lại nhìn sang số lượng, hai mươi bình nhất phẩm, mười bình nhị phẩm,
thật đúng là không phải luyện dược sư thì không hào phóng như thế được. Nhẩm
tính một hồi, sau thì ông cũng báo ra cái giá:


  • Nhất phẩm ba trăm kim tệ một viên, nhị phẩm bốn ngàn kim tệ một viên được
    không?


  • Tốt.


Tang Thanh gật đầu, dù sao thì cũng chỉ là Hồi Linh đan, nếu là loại khác mới
có giá cao hơn. Hơn nữa, người làm ăn cũng cần phải có lợi nhuận, nên giá này
có thấp hơn một chút so với thị trường, nhưng không bị ép giá thì vẫn chấp
nhận được.


  • Tổng cộng là bốn mươi sáu vạn kim tệ, khấu trừ tiền mua dược liệu còn hai
    mươi sáu vạn kim tệ. Tiếu tiên sinh thỉnh đợi một chút, ta sẽ đi lấy kim tệ
    cùng dược liệu.


  • Được.


Tang Thanh gật đầu, lúc này lại nhẩm tính một thoáng, sau đó thì hắn thở nhẹ.
Hai mươi sáu vạn kim tệ, đi đến Thiên Binh Các mua vật liệu về luyện linh khí
chắc cũng đủ. Đừng quên, vật liệu luyện khí đắt không thua gì dược liệu đâu,
nên nhìn hai mươi sáu vạn nhiều như vậy, mua vật liệu có khi lại thiếu đấy.

Sau một khoảng thời gian nhỏ, chưởng quầy đã đem tiền đưa cho Tang Thanh, gồm
hai bốn mươi tờ ngân phiếu cùng hai vạn kim tệ. Lúc này, hắn liền thu vào
trong, cũng không vội kiểm tra mà rời đi. Dù sao thì Thiên Dược Phường có uy
tín lâu năm, tiền vào như nước, nên sẽ không ăn gian một khoảng tiền nhỏ như
vậy chứ? Cũng chính vì cách làm này mà hắn liền nhận được thêm hảo cảm của
chưởng quầy.

Lúc này, rời đi khỏi Thiên Dược Phường, Tang Thanh liền đi đến nơi kế tiếp,
chính là Thiên Binh Các, để chuẩn bị rèn luyện tay nghề./.


Linh Thần - Chương #12